Từ Từ Dụ Dỗ – Chương 21 Chưa xong đâu – Botruyen
  •  Avatar
  • 20 lượt xem
  • 3 năm trước

Từ Từ Dụ Dỗ - Chương 21 Chưa xong đâu

Từ Nhuận Thanh vừa dứt lời, toàn bộ phòng ăn nhất thời yên tĩnh. Giống như là đột nhiên đình chỉ mọi chuyển động, chớp mắt im lặng đó quả thực làm người ta sôi trào.

Lâm Cảnh Thư hiển nhiên là đã cam bái hạ phong, vẻ mặt sùng bái nhìn Từ Nhuận Thanh —— liền không để ý, đứng ở một bên xem kịch vui. Nói thật, đợi lát nữa anh ta nhất định phải cùng Từ Nhuận Thanh tranh giành cô bé này một chút, lấy lại danh dự.

Nụ cười Từ Khai Thành cứng ngắc, lặng lẽ nhìn phản ứng của cha Niệm cũng như vậy.

Sau đó, máy móc quay đầu nhìn Niệm Tưởng, vẻ mặt mong được giải đáp: “Hai con… quen biết?”

Niệm Tưởng “A” một tiếng, tay vẫn bưng cốc rốt cuộc cảm giác được nhức mỏi. Cô đem cái cốc bỏ lên trên bàn, bóp nhẹ cánh tay, yếu ớt giải thích: “Không phải do anh dọa chạy sao…”

Vừa dứt lời, liền cảm thấy không khí quanh thân càng xuống thấp, “vèo” một cái hạ xuống âm độ.

Niệm Tưởng vụng trộm nhấc mắt nhìn Từ Nhuận Thanh, người nào đó đang chậm rãi đem áo khoát vắt lên khủy tay, đôi mắt xinh đẹp như ngậm tia cười thản nhiên… Chỉ là nụ cười kia không đến được đáy mắt…

Hiện tại sửa lại có kịp không…

Niệm Tưởng cào đầu: “Không phải tại anh hôm qua… Còn dẫn theo một cậu bé sao…”

“Sợ quấy rầy?” Từ Nhuận Thanh hơi nhướn mày, đem áo khoác đặt trên lưng ghế, giơ tay kéo ghế ra ngồi xuống: “Đứng đơ ở đó làm gì.”

“Dạ.” Niệm Tưởng ngoan ngoãn cùng anh ngồi xuống, ngồi xong thấy cả phòng đầy người đều dùng một loại ánh mắt phức tạp nhìn cô.

Niệm Tưởng lặng lẽ nhìn Từ Nhuận Thanh, tư thái anh thản nhiên, tựa lưng vào ghế ngồi. Nhận thấy được ánh mắt của cô, nhấc mắt lên, mỉm cười ——

Niệm Tưởng: 0. 0.

Sao, tại sao lại dùng mỹ nam kế …

Thấy mục đích đạt được, Từ Nhuận Thanh ghé mắt nhìn Lâm Cảnh Thư còn chưa ngồi, thản nhiên nói: “Còn muốn tôi mời cậu ngồi sao?”

Lâm Cảnh Thư: “…” Quá kiêu ngạo!

Ngồi xuống không bao lâu, cô phục vụ xinh đẹp mang thức ăn lên.

Cha Niệm đang nói chuyện công việc cùng Từ Khai Thành, Niệm Tưởng nghe không hiểu, dứt khoát vùi đầu dùng bữa ——

Chỉ tiếc… Cô liếm liếm bộ niềng có chút buồn bực, răng trước không thể làm được gì, không thể xé thức ăn. Răng sau có thể sử dụng, nhưng… để lùa thức ăn vào trong, đích thực mệt chết được.

Cô đang do dự buông đũa, bàn quay liền chuyển động, món ăn nằm hơn nữa bàn bên phải đang dừng ở trước mặt cô. Chính là món… khoai tây được hầm mềm.

Cô vừa nấc cục, tay run run chỉ chỉ Lâm Cảnh Thư: “Bác sĩ Lâm…”

Sau khi nói ra ba chữ này, Niệm Tưởng liền nhìn Từ Nhuận Thanh một cái, người nào đó cũng không có phản ứng gì quá lớn, hiển nhiên là một bộ dáng không để ở trong lòng.

“Kỳ thật em muốn học cùng bác sĩ Từ.” Niệm Tưởng lặng lẽ níu chặt ngón tay mình. “Nhưng nếu là thầy hướng dẫn, hình như bác sĩ Lâm thích hợp hơn một chút…”

Dứt lời, thấy người trong phòng đều nhìn cô, cô gục đầu xuống, thấp một chút… Lại thấp thêm một chút…

(/▽) đã không dám nhìn lên.

Lâm Cảnh Thư: “…” Thắng rồi, nhưng cũng không thể nào cao hứng a.

Anh ta hắng giọng một cái, rốt cuộc quyết định không đùa cô bé nữa.

“Niệm Tưởng…”

“Dạ?” Niệm Tưởng ngơ ngác ngẩng đầu nhìn anh ta, con ngươi được ngọn đèn chiếu sáng, trong vắt mà đen bóng.

Lâm Cảnh Thư chính là bị kiềm hãm trong tích tắc——

Còn không đợi anh ta mở miệng, thanh âm của Từ Nhuận Thanh có chút thanh lãnh vang lên: “Nếu như vậy, vậy thì hãy theo bác sĩ Lâm…”

Niệm Tưởng theo tiếng nhìn lại.

Anh đang cúi đầu chơi di động, nhìn không ra có biểu tình gì, chỉ là giọng nói kia như không để ý: “Tôi chờ xem.”

Niệm Tưởng: o( ̄ he ̄o#) nhìn cái gì!

Anh lại đột nhiên nhấc mắt nhìn qua, đáy mắt lóe ra ánh sáng nhỏ vụn, càng tăng thêm vẻ trong trẻo trong đôi mắt anh. Về sau, hình như là cười một chút…

Nhưng bởi vì quá nhanh, Niệm Tưởng chăm chú nhìn lần nữa thì sắc mặt anh đã như thường đứng dậy, ở dưới ngọn đèn, thân ảnh thon dài vừa lúc bao phủ cô.

Lâm Cảnh Thư ở một bên nhìn mà tim đập thình thịch…

Từ Nhuận Thanh một khi có vẻ mặt này, đây tuyệt đối là ——

Chưa xong đâu!!!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.