Chương 13: Hồi sinh
Hắn tỉnh dậy, nhìn đống xác chết xung quanh. Mùi ôi thối bốc lên nồng nặc từ những xác cương thi, khi bọn chúng mất sinh mệnh đồng nghĩa với việc cơ thể quay về quá trình phân hủy khiến mùi nồng nặc khắp cả mộ. Hắn cầm lưỡi hái tiến đến để hút lấy tu vi của những cái xác. Hắn gom tất cả xác lại một chỗ rồi bắt đầu quá trình hấp thu. Riêng chỉ có xác của Tử Huyền hắn tự nhiên cảm thấy không muốn hấp thu vì nàng đã cứu sống hắn mà, hắn vẫn còn nhớ hắn có một viên bảo mệnh đan giúp nàng ta giữ lại linh hồn và có thể sống tiếp.
Hắn lôi trong nhẫn ra một viên đan dược màu trắng tinh chính giữa có điểm một vài đốm xanh lá cây tượng trưng cho sinh mệnh. Hắn tiến đến xác của Tử Huyền, một tay bế nàng dạy một tay lấy Bảo Mệnh Đan đút vào miệng của Tử Huyền và hắn tiếp tục vận công hấp thu những xác chết. Kì lạ thay những xác cương thi bình thường kia hắn không thể hấp thụ mà chỉ có xác của Vương Thụy hắn vẫn có thể thực hiện công pháp, đơn giản là vì Vương Thụy đã gần đạt đến trạng thái hoàn mỹ để hồi sinh, cơ thể Vương Thụy gần như đã là cơ thể sống rồi. Những cái xác được hắn hấp thụ tu vi đều biến mất chỉ để lại vật dụng cá nhân cùng nhẫn trữ vật. Hắn xem xét từng chiếc nhẫn mà chẳng có đồ gì quý giá, hắn chỉ lấy tiền còn bỏ qua hết, riêng chỉ có của Vương Thụy là có Hấp Huyết Công Pháp thì hắn thu. Hắn cầm quyển Hấp Huyết trên tay, hắn nhìn nó một hồi lâu, bìa sách rách nát cũ kĩ, bên trong mực lòe khá nhiều. Hắn châm lửa và đốt bỏ Hấp Huyết Công Pháp, hắn đã có công pháp bá đạo hơn Hấp Huyết nhiều và không muốn người nào tu luyện Hấp Huyết Công Pháp nữa.
Hắn tiếp tục ngồi hấp thu tu vi của những cái xác còn lại. Hắn đột phá, Nhị Tầng Sơ Kì, Trung Kì, Hậu Kì và dừng lại ở Tam Tầng Sơ Kì. Đạt đến Tam Tầng linh lực của hắn dồi dào hơn rất nhiều, Nhất tầng hướng đến việc gia tăng linh lực vào cơ thể, Nhị tầng thì hướng đến việc cô đọng linh lực giúp linh lực đưa vào bộ phận cơ thể hay vũ khí được mạnh hơn, đạt đến Linh lực Tam tầng thì cơ thể hướng đến sự to lớn của Linh lực, những đặc biệt như Dương Đạt thì số lượng Linh lực hoàn toàn là vô nghĩa, sức chứa của hắn là vô hạn.
Hắn thu dọn một chỗ rồi đặt Tử Huyền ở đó rồi hắn tiếp tục đi sâu hơn vào trong mộ. Trước mặt hắn là một chiếc cầu thang xoắn ốc đi thẳng xuống dưới. Hắn bước từng bước cẩn trọng tiến xuống dưới. Những ngọn đuốc trên tường phập phùng cháy, càng bước xuống sâu hắn càng thấy cơ thể thoải mái hơn, mùi hương dễ chịu hẳn. Hắn đặt bước chân cuối cùng, trước mắt là cả một khu vườn rất nhiều linh thảo, tên Vương Thụy này đúng là có mộng phục hưng rất lớn nha, hắn đã suy tính rất kĩ khi trồng đủ loại linh thảo ở đây nhằm bổ sung lực lượng khi hắn chính thức hồi sinh nhưng kế hoạch đó đã bị anh nhân vật chính đập tan. Có lối đi dẫn vào một căn nhà gỗ nhỏ. Hắn bước từng bước tiến vào căn nhà gỗ.
Lộp Cộp…Lộp Cộp từng bước chân bước trên sàn gỗ trước nhà. Hắn mở cửa bước vào. Trong nhà lóe lên một ánh sáng vàng kim rất thu hút. Ánh sáng phát ra từ một viên ngọc màu vàng kim.
“Linh nhi, đây là cái gì” Hắn hỏi Linh nhi.
“Công tử, người thu được bảo vật tuyệt thế nha, đây là Không Gian Giới Châu Thiên Cấp pháp bảo, nó có thể chứa đựng công trình, vật sống nhưng có giới hạn tùy thuộc vào Linh Lực của chủ sở hữu, Vương Thụy đã chết giờ nó là vô chủ, công tử nhỏ máu vào để nhận chủ.” Linh nhi mắt sáng lên đáp.
Hắn đưa ngón tay lên miệng cắn rồi nhỏ máu nhận chủ. Hắn tiến vào Không Gian Giới Châu. Việc tiến vào chỉ xảy ra trong chớp mắt.
Khung cảnh trong này dần hiện ra trong mắt hắn. Một tòa lâu đài nguy nga có biểu tượng của Huyết giáo. Đây là công trình của Huyết Giáo trước khi bị diệt đã được Vương Thụy thu vào trong Không Gian Giới Châu. Bầu trời đỏ rực, cây cối thì hoang tàn khô cằn trụi hết lá. Hắn ra lệnh cho Không Gian Giới Châu thay đổi bầu trời của Không Gian Giới Châu thành khoảng trời lúc hoàng hôn. Hắn nghĩ sau này có thời gian phải tu chỉnh lại lâu đài này để nó không còn là của Huyết Giáo nữa mà là của hắn. Hắn tiến vào trong lâu đài, đầy đủ tiện nghi. Hắn tiến vào chính phòng, trên bàn có một cuốn sách đang mở ra, tựa như đang viết dở. Hắn tiến đến lấy ghế ra ngồi xuống nhìn vào cuốn sách.
Là lịch sử hoàn thành của Huyết Giáo, những trang giấy giang dở là những trang giấy đang được viết tiếp dưới đời của Vương Thụy. Vương Thụy đã chết nên lịch sự của Huyết Giáo cũng bị trôn vùi.
Trong đây có ghi chép đầy đủ từ những ngày lập giáo cho đến bây giờ, cả cuộc diệt sát Huyết Giáo hàng trăm năm trước cũng được ghi chép đầy đủ.
( Năm xxx
Ta là Vương Đoàn Vương Gia Gia Chủ, cả đời võ học của ta sáng tạo ra một bí kíp luyện công bằng máu người là Hấp Huyết sức mạnh kinh khủng.
Năm xxx
Ta lập ra Huyết Giáo nhằm liên kết các võ giả có thể tu luyện Hấp Huyết vào với nhau tạo thế lực thôn tính thế giới.
…
…
…
Năm xxx
Ta là Vương Thụy, hôm nay toàn giáo ta bị diệt, ta thề sẽ phục hưng giáo phái để không làm đánh mất cơ đồ tổ tiên đã gây dựng
…
…
…
Năm xxx
Hôm nay, sẽ có đoàn người cuối cùng mang máu đến cho ta, ta sẽ tái sinh và thực hiện kế hoạch phục giáo.)
Từng trang sách về lịch sử của Huyết Giáo được Dương Đạt phân tích rất kĩ càng. Đoạn cuối cùng vừa mới viết, vết mực còn mới nên hắn đoán dòng chữ này là Vương Thụy vừa viết.
Hắn gấp cuốn sách lại đem ném vào lò lửa cạnh đó, Huyết Giáo đã tàn giữ lại thì được gì.
Hắn bước ra khỏi Không Gian Giới Châu rồi đi vào vương Linh Thảo lấy hết tất cả Linh Thảo rồi đi lên. Hắn đi lên trên mộ, hắn bế Tử Huyền tiến ra khỏi ẩn mộ. Ngày hôm nay, Cửu Long quân đoàn bị diệt, Huyết Giáo hoàn toàn bị diệt.