Chương 11: Cửa tử
“Xong rồi ?” Vương Liệt hỏi Dương Đạt, tay cầm kiếm của hắn đang rung động dữ dội. Đơn giản vì tốc độ của thằng nhóc này quá nhanh, hắn chỉ nhìn thấy thân ảnh của hắn cũng không biết hắn đang ở đâu. Thằng nhóc này không đơn giản, đó là điều duy nhất trong đầu hắn và cũng như tất cả mọi người trong này. Một thằng nhóc 12 tuổi linh lực nhất tầng, thể lực nhất tầng không thể có tốc độ này, đạt đến ngũ tầng linh lực mới có thể ẩn dấu linh lực.
Đương nhiên, nhất tầng linh thể lực là thật, tiếc là bọn họ không biết đến thân pháp Lăng Ba Vi Bộ là Dương Đạt dùng. Tất cả mọi người kinh ngạc tột độ, họ biết Dương Đạt đánh bại cương thi nhờ vào thủ thuật nhưng làm sao hắn biết cách đánh. Dương Đạt vẫn là dấu hỏi lớn trong đầu bọn họ.
“Thân pháp rất tốt” Tử Huyền nhận ra nhìn về phía hắn nói. Cô nàng này cũng không đơn giản, Dương Đạt đứng sau quan sát thì thấy Tử Huyền dùng cung nhưng không hề tăng linh lực vào tên mà sát thương lên cương thi còn mạnh hơn Kim Xuân ba phần, chỉ dùng lực tay mà có thể có sát thương đó thì thể lực nàng ta chắc chắn rất rất mạnh, cấp độ rất cao nha. Từ lúc nàng cứu hắn đến khi tiến vào ẩn mộ, hắn thấy nàng chưa bao giờ nhếch môi cười, chỉ có ai hỏi thì mới trả lời.
“Mỹ nhân thú vị” Dương Đạt cười thầm. Tử Huyền chính là mục tiêu của hắn, sở hữu cô nàng xinh đẹp này là diễm phúc mười đời nha.
“Tiếp tục tiến vào, có lẽ con cương thi này là thủ hộ duy nhất ở nơi này thôi” Vương Liệt nói. Hắn vừa nói xong từ bảy cỗ quan tài còn lại rung động giữ dội. Bảy con cương thi tiếp tục phóng ra áp sát binh đoàn. Hoàn toàn áp đảo về số lượng.
RẦM! Cánh cửa dẫn vào ẩn mộ đóng lại. Cả bọn giật mình quay ra sau.
“Chết rồi! Cửa đã đóng, tiến không được lùi cũng không được. Tình cảnh chết tiệt gì đây !” Kim Xuân hoảng sợ la hét.
“DÁM TIẾN VÀO ẨN MỘ CỦA TA, CHẾT” Một con cương thi mặc y phục đỏ, trên tay có một chiếc nhẫn đỏ màu máu sáng rực lên.
Phập ! Bàn tay của cương thi này xuyên qua người Hào Kiện !
“Không ! Không ! Hào Kiện ta không thể chết như vậy” Hào Kiện chết bất đắc kì tử dưới tay tên cương thi này.
Không còn cảm giác tự tin, tử khí bao trùm xung quanh mộ.
“Cương thi biết nói sao ! Tà thuật gì đây” Dương Đạt hỏi hắn, đôi tay đã nắm chặt lại, chân vào thế sẵn sàng vận Lăng Ba Vi Bộ bất cứ lúc nào
“Haha, các ngươi cũng là một lũ ngu ngốc, vào mộ của ta sao ! Ta là Vương Giai Thụy là chưởng giáo của Huyết Giáo đời thứ 13, tất cả võ giả trên tinh cầu này chuẩn bị hứng trọn toàn bộ phẫn nộ của ta. Ngày bọn chúng tiến đến diệt sạch giáo ta, ta lúc đó đang bế quan đột phá lực bất tòng tâm. Huyết giáo chúng ta đều tu luyện Hấp Huyết điều đó chắc các ngươi cũng đã biết nhưng ta thì khác, ta đã nhận ra Hấp Huyết không đơn giản, nó có thể biến người chết trở lại thành người sống nhưng cần lượng máu rất lớn, ta đã suy tính rất nhiều, trước đó ta đã đi rải rác địa đồ tiến đến ẩn mộ này, rồi đặt một phong ấn khi ta chết ta sẽ thành cương thi rồi ta chỉ cần chờ đợi khi có người tiến vào ta sẽ hút máu người đó bổ sung cho việc cải tử hoàn đồng của ta, các ngươi chính là những đối tượng cuối cùng” Vương Giai Thụy nói với bọn hắn.
“Hừ !” Vương Liệt run rẩy. Không biết hắn run vì điều gì.
“Vương Liệt, ngươi đừng sợ, lên!” Kim Lãng hướng mặt qua chỗ Vương Liệt nói rồi cầm song đao phóng đến.
“Kim Song Trảm” Kim Lãng hô to ! Hai cây đao của hắn lóe lên, kim loại hình thành nên cây đao này dường như đã được gia tăng sát thương. Lao đến chém Giai Thụy.
Xoẹt Xoẹt ! Hai đường chém sắc lẹm chém ngang cơ thể tàn tạ của Vương Thụy.
Keng ! Tiếng kim loại va vào nhau
“Vương Liệt, sao ngươi lại cản ta” Kim Lãng nói, tay thu đao lùi lại về sau mấy bước.
“Haha ! Cửu Long quân đoàn sao, các ngươi không thắc mắc là gần đây Cửu Long quân đoàn liên tiếp mất thành viên à, những chuyến thám hiểm chỉ có ta sống sót các ngươi không thắc mắc à, các ngươi cũng như bọn họ thôi, đều phải hiến máu cho tổ tông của ta hết hahaha” Vương Liệt cười lớn ! Chĩa trọng kiếm về phía đám người Dương Đạt.
“Tốt lắm Vương Liệt, ngươi diễn cũng rất giỏi nha, ta rất tự hào về ngươi, hậu duệ của Vương gia chắc chắn tu được Hấp Huyết, chờ ngày phục hưng gia tộc và Huyết Giáo ta sẽ cho con đứng đầu trên toàn bộ võ giả hahaha” Vương Thụy cười nói, dù vẫn ở dạng cương thi nhưng biểu hiện cảm xúc vẫn rất chân thực.
“Tổ tông hãy để cho ta, đám nhóc này để ta xử lý” Vương Liệt nói xong cầm trọng kiếm lao thẳng về phía đám người Dương Đạt.
“Không ổn, mau né tránh” Tử Huyền mở lời. Sau khi nàng nói tất cả mọi người dạt ra hai bên tránh né thành công nhát chém của Vương Liệt.
“Hai nữ nhân và một thằng nhóc, hahaha các ngươi chọn cửa tử rồi.” Vương Liệt nói.
“Huyết Linh Trảm” Vương Liệt vận kiếm pháp chém mạnh một đường kiếm khí mang màu đỏ tươi của máu về hướng Tử Huyền.
Xoẹt ! Keng ! Tử Huyền lôi ra một cây dao nhỏ đối kháng với Vương Liệt. Cứ tưởng trọng kiếm của Vương Liệt dễ dàng chém đứt con dao nhỏ của Tử Huyền nhưng không.
“Huyết Linh Trảm” Vẫn là Huyết Linh Trảm nhưng lần này hắn vận giữ kiếm khí không phóng mà cầm trọng kiếm lao thẳng vào Tử Huyền. Một kiếm này hắn nghĩ chắc Tử Huyền sẽ bị chẻ đôi cơ thể.
KENG ! Dao nhỏ không gãy, thân thể không bị chẻ đôi.
“Tử Cuồng Công” Tử Huyền khẽ nói. Tay phải buông dao né qua một bên, phi thân lên không trung đôi tay ngọc xoay như Khá Bảnh múa quạt vận Tử Cuồng Công phóng thẳng tới Vương Liệt chưởng tới.
OÀNH! Một vụ nổ khủng khiếp xuất hiện giữa thân thể của Vương Liệt và chưởng lực của Tử Huyền.
Vút ! Bùm ! Vương Liệt phun máu bay xa về đẳng sau đập lưng vào tường chết.
“Quá mạnh mẽ” Dương Đạt tay chân bủn rủn nhìn Tử Huyền chiến đấu.
“Giết đồ tôn của ta, ngươi muốn chết như thế nào. Tất cả cương thi còn lại vây bắt thằng nhóc kia và con bé kia cho ta.” Vương Thụy ra lệnh rồi phi thẳng đến chỗ Tử Huyền. Sáu con cương thi còn lại liên tục xông tới chỗ Dương Đạt và Kim Xuân. Dương Đạt vận Lăng Ba Vi Bộ di chuyển lên ngang tường rồi đứng im đó, đám cương thi thành không thể tiếp cận liền đổi hướng qua Kim Xuân. Nàng ta sợ hãi này giờ, cầm chiếc cung còn không chắc sáu con cương thi cứ thế tiến lại moi tim Kim Xuân. Dương Đạt nhìn sợ hãi, hắn không thể cứu nàng. Hắn giờ cũng không tin tưởng ai ngoài bản thân mình, Vương Liệt phản bội quân đoàn không làm hắn quá ngạc nhiên. Điều hắn ngạc nhiên lớn nhất đó là thân thế và tu vi của Tử Huyền.