– Ta nghe nói Linh dược môn có bán dược liệu đúng không?
Nhạc Thành mỉm cười nói.
– Được rồi, về sau dược liệu ta bao hết toàn bộ, giá tiền thì ngươi định, mỗi
một tháng ngươi đem Dược liệu đúng hạn tới Nhạc gia ở Lập Anh Trấn.
– Yêu cầu này không có vấn đề gì.
Hùng Minh mừng rỡ đáp ứng, vốn hắn tưởng chuyện gì khác, chứ yêu cầu này thì
không có vấn đề gì.
Sau đó Nhạc Thành nói vài câu với Hùng Minh nữa rồi rời khỏi Thất Tinh Thành
về Lập Anh Trấn, Hùng Minh nhìn theo bóng lưng ba người Nhạc Thành mà hưng
phấn nói:
– Hùng Minh ta cuối cùng cũng đã gặp may, tiền bối của Linh Dược môn đúng là
đã hiển linh.
Ngay lập tức hắn vội vàng thu xếp theo lời nói của Nhạc đại nhân.
Hôm đó Nhạc Thành trở về Nhạc gia, hai ngày nay Nhạc gia vẫn yên bình, nhà họ
Hoàng cũng không đến tìm nữa, về phần thương thế của Nhạc Tử Phong và Nhạc Tử
Sơn nhờ vào Phục Nguyên Đan của Nhạc Thành đã phục hồi bảy tám thành. Nhạc
Thành không có ở đây hai ngày, Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong cũng nhận thức Tử
Điện Mãng và Trần Bưu.
Hai người khi biết Trần Bưu là Tứ phẩm luyện dược sư thì lập tức trở nên tôn
kính, về phần Tử Điện Mãng hai người không biết thực lực của nó ra sao vì
không nhìn thấu.
Đối với sự tôn kính của Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong Trần Bưu dĩ nhiên là
không dám tiếp nhận. Hai người này một người là phụ thân, một người là nhị
thúc của Nhạc Thành, Trần Bưu dù sao cũng chỉ là người hầu của Nhạc Thành mà
thôi. Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong nghe xong thì càng hoảng sợ, đứa con của
mình lại đem một luyện dược sư tứ phẩm trở thành người hầu, điều này thật
không tưởng tượng nổi, bọn họ liền vội vàng nói với Trần Bưu, sau khi Nhạc
Thành quay về nhất định sẽ giáo huấn hắn một chút.
Điều này Trần Bưu lại càng không dám, mỗi lần nhìn thấy hai người này hắn lại
phải đi đường vòng, không dám để cho hai người bọn họ tôn kính lần nữa.
Ở trong Nguyên Bảo tông của Thất Tinh Thành, hiện tại có tám người ngồi, trong
đó có Vân Phỉ Phỉ, bốn lão nhân cùng với ba trung niên hán tử, bốn lão nhân
thực lực rất bất phàm, trong đó người ngồi ở vị trí đầu tiên chính là tông chủ
của Nguyên Bảo tông, ba người trung niên cũng có thực lực cấp Đấu vương.
– Cái gì, tên tiểu tử này thật ngạo mạn, Phỉ Phỉ hắn họ Lục sao?
Một hán tử trung niên cả giận nói.
– Lục tiên sinh lần trước ủy thác cho chúng ta đấu giá tứ phẩm đan dược.
Vân Phỉ Phỉ nói.
– Một tứ phẩm luyện dược sư mà thôi, quả là có quan hệ với Nhạc gia, lại muốn
giết không tha Nguyên Bảo tông chúng ta, thật to gan.
Một lão giả mặc áo bào màu xanh nói.
– Trưởng lão, Hoàng gai cũng chỉ là một đệ tử ký danh cảu người thôi, tiểu nữ
thấy chuyện của Nhạc gia và Hoàng gia chúng ta đừng nhúng tay vào.
Vân Phỉ Phỉ nói.
– Cái gì, chẳng lẽ Nguyên Bảo tông chúng ta lại sợ một Luyện Dược sư sao?
Lão giả áo xanh la lớn, vẻ mặt đầy tức giận nhìn Vân Phỉ Phỉ.
– Nhưng mà trưởng lão…
Vân Phỉ Phỉ dường như muốn nói điều gì đó, lúc này bỗng nhiên một trưởng lão
đưa mắt nhìn Vân Phỉ Phỉ khiến nàng không nói thêm gì.
– Một tứ phẩm luyện dược sư mà thôi, chúng ta không cần ngạc nhiên thái quá,
trước hết chúng ta rút đi, Hoàng gia tộc nhân đúng là trưởng lão đệ tử ký
danh, Nguyên Bảo tông chúng ta phải giúp.
Nguyên bảo tông tông chủ nói.
Nguyên Bảo tông là một thế lực lớn ở trong Thất Tinh thành, tuy nhiên rất ít
người biết sau lưng của Nguyên Bảo tông bị Vân gia kiểm soát, Vân Phỉ Phỉ cũng
chính là một người nổi bật ở trong Vân gia, là người chính thức kiểm soát cùng
với tông chủ mà mấy trưởng lão.
– Aizzz…
Vân Phỉ Phỉ về khuê phòng của mình mà khẽ thở dài.
– Phỉ Phỉ, con thở dài gì đó, đang buồn bực gì sao?
Một lão giả áo lam tiến tới sau lưng Vân Phỉ Phỉ, đây chính là lão nhân ở
trong đại sảnh ngăn cản nàng.
– Là tam thúc sao, người mau tới đây ngồi.
Vân Phỉ Phỉ mỉm cười vội vàng kéo lão nhân áo lam ngồi xuống.
Lão nhân áo lam này tên là Vân Kỷ Trung, chính là tam thúc của Vân Phỉ Phỉ.
Vân Kỷ Trung đối với Vân Phỉ Phỉ vô cùng chiếu cố, giống như là nữ nhi ruột
thịt của mình vậy.
– Phỉ Phỉ, con có phải chuyện của Hoàng gia và Nhạc gia mà phiền não không?
Vân Kỷ Trung nói.
Vân Phỉ Phỉ nói:
– Tam thúc, con vẫn nghĩ rằng Lục tiên sinh kia không đơn giản, con sợ sẽ
mang tới Vân gia một số tai họa.
– Aizzz, Phỉ Phỉ, con cũng biết đấy, bây giờ Vân gia đều do tông chủ và mấy
người bọn họ định đoạt.
Vân Kỷ Trung thở dài, ông không muốn cho vân Phỉ Phỉ đối mặt với mấy người
khác, chỉ sợ sẽ chọc bọn họ tới phát hỏa lên, lúc đó sẽ hủy tiền đồ phát triển
của nàng.
Nhạc Thành trở lại Thất Tinh thành, bốn ngày sau đó Nhạc gia đã nhận được một
đống linh dược, Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong hai người cảm hấy khó tin, Nhạc
Thành liền bắt đầu mở cửa lại cửa hàng binh khí của Nhạc gia.
Sau khi tính toán thời gian Nhạc Thành xác định chỉ còn vài tháng nữa là ước
hẹn ba năm với Thanh Dương môn, Nhạc Thành tính rằng sau khi xử lý chuyện
Hoàng gia sau đó sẽ đi Thanh Dương môn, lúc đó miễn cho Nhạc gia xảy ra chuyện
gì.
Trong mật thất, Nhạc Thành cùng với Trần Bưu khoanh chân ngồi, toàn thân Nhạc
Thành toát ra một quang mang nhàn nhạt nhàn nhạt phát ra và trên trán Trần Bưu
là những mồ hôi to như hạt đậu trên mặt đất.
– A.
Trần Bưu cũng nhịn không được mà đau nhức uể oải mà dựa vào giường đá, phảng
phất Linh hồn lực toàn bộ trải qua đốt cháy như nhau.
– Được rồi, trên người ngươi phong ấn linh hồn lực đã được giải trừ.
Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó hắn liền đem một viên Phục Nguyên đan bỏ vào
trong miệng.
– Đa tạ đại nhân, về sau tiểu nhân nhất định sẽ hết lòng với đại nhân.
Trần Bưu cảm nhận được phong ấn linh hồn lực được giải trừ thì không kìm được
mừng rỡ, từ nay về sau hắn lại có thể tu luyện linh hồn lực, tin vào một ngày
nào đó hắn sẽ đoạt lại tất cả mọi thứ thuộc về mình.
– Ngươi trung thành với ta thì dĩ nhiên ta sẽ không bạc đãi ngươi, chờ thêm
một thời gian nữa ta sẽ giúp ngươi nhanh chóng đột phá tới ngũ phẩm luyện dược
sư.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
Ba ngày sau, ở Lập Anh Trấn không ít người biết một tin tức tốt chính là Thất
Tinh thành Linh Dược tông muốn cử hành đấu giá đại hội, lần này có Tụ Linh
đan, đan dược ngũ phẩm ngoài ra còn có một thanh bảo kiếm tuyệt thế, bất kể là
ai cũng có thể tăng thêm ba thành lực công kích.
Những người xung quanh Thất Tinh Thành nhận được tin tức này thì liền kinh
ngạc, không ít thế lực đã nhắm vào ngũ phẩm đan dược Tụ Linh đan và bảo kiếm
tuyệt thế kia.
Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong biết được chuyện này thì liền hỏi Nhạc Thành xem
chuyện này có quan hệ tới hắn không, Nhạc Thành cũng không có ý lừa dối liền
nói thực cho bọn họ biết.
– Cái gì, Thành nhi đã trở thành ngũ phẩm luyện dược sư rồi sao?
Hai con mắt của Nhạc Tử Phong đều trợn trừng ra, mới một năm mà tứ phẩm luyện
dược sư đã đột phá lên làm Ngũ phẩm luyện dược sư, tốc độ này thật là kinh
khủng.
– Ừ, trước đó vài ngày con đã đột phá.
Nhạc Thành mỉm cươi nói.
– Ngũ phẩm luyện dược sư, trời ạ.
Nhạc Tử Phong kinh ngạc nói, ngũ phẩm luyện dược sư e là cả Thất Tinh thành
cũng chỉ có một người mà thôi.
– Thành nhi, đấu khí của con tu luyện thế nào rồi?
Nhạc Tử Sơn hỏi, Nhạc Thành đã phục đấu đế tinh huyết, đã có đấu đế huyết
mạch, tốc độ tu luyện hẳn là nhanh hơn rất nhiều.
Lúc này Nhạc Thành cũng không biết phải làm sao trả lời Nhạc Tử Sơn, bởi vì
hắn không tu luyện đấu khí, chỉ là bây giờ hắn cũng miễn cưỡng đánh bại Đấu
Linh.
– Gần tới đấu vương, có thể miễn cưỡng đánh lại cửu tinh đấu linh.
– Cái gì, gần tới Đấu Vương.
Nhạc Tử Sơn nhịn không được mà hít một hơi, tốc độ tu luyện này thật kinh
khủn, mình tu luyện đấu khí vài chục năm mà mới chỉ tới ngũ tinh Đấu Linh,
Nhạc Thành mới tu luyện trong thời gian ngắn ngủi đã đạt tới cảnh giới Đấu
Vương, chẳng lẽ Đấu Đế huyết mạch có tác dụng lớn như vậy sao.
– Phụ thân, ngày mai cửa hàng binh khí Nhạc gia có thể tân khai trương.
Nhạc Thành nói với Nhạc Tử Sơn, về phần luyện dược sư Nhạc gia, Nhạc Thành
liền để cho Trần Bưu thay.
– Nhạc Thành, ta sợ sáng ngày mai người nhà họ Hoàng sẽ tới quấy rồi, đến lúc
đó phải làm sao?
Nhạc Tử Sơn bận tâm hỏi.
– Phụ thân yên tâm đi, người nhà họ Hoàng không đến thì thôi, nếu như mà đến
thì bọn họ vĩnh viễn không thể quay về.
Trong mắt Nhạc Thành hiện lên một tia hàn quang.
Đêm sau đó, Tử Điện Mãng, Khiếu Thiên Hổ cùng với Thác Ni Tư ở trong gian
phòng của Nhạc Thành, Tử Điện Mãng vừa từ Hoàng gia trở về, trên người còn có
một sát khí.
– Thế nào, tứ phẩm luyện dược sư của nguyên bảo tông còn ở Hoàng gia sao?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, nếu như không cần thì Nhạc Thành cũng không muốn
chạm vào Nguyên Bảo tông.
– Chủ nhân, tứ phẩm luyện dược sư vẫn còn ở đó, tiểu nhân dựa theo sự phân
phó của người bắt hắn rồi giết.
Tử Điện Mãng đắc ý nói, một Tứ phẩm luyện dược sư đối với Tử Điện Mãng quả là
không chịu nổi một đòn, có thể tùy tiện mà giết.
– Nguyên bảo tông không cho rằng ta nói thật.
Nhạc Thành thì thào noí, Nguyên bảo tông vẫn giúp hoàng gia, như vậy mình sẽ
không cần phải khách khí.
Kế hoạch của Nhạc Thành trước hết là diệt trừ những thế lực có quan hệ với
Hoàng gia sau đó cô lập họ, để bọn họ tử vong trong sợ hãi.
Ngày hôm sau.
Cửa hàng binh khí của Nhạc gia cuối cùng cũng đã náo nhiệt mà khai trương lại.
Ngày đầu không có sinh ý về sau khi mọi người biết bất kể là đan dược hay binh
khí ở Nhạc gia đều tiện nghi so với Hoàng gia ba thành cho nên hơn phân nửa
cuối cùng cũng tới cửa hàng binh khí của Nhạc gia.
Sáng sớm người của nhà họ Hoàng nguyên một đám vô cùng kinh khủng, tứ phẩm
Luyện Dược sư mà họ mời tới từ Nguyên Bảo tông đã bị giết từ tối hôm qua, từ
khi tứ phẩm luyện dược sư này tới người của nhà họ Hoàng thật sự tôn hắn lên
giống như là tổ tông.
Nhưng bây giờ tứ phẩm luyện dược sư này đã bị giết vô thanh vô tức, quả thật
là không thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc là ai to gan như vậy, dám đột nhập vào
nhà họ Hoàng mà giết người, hơn nữa còn là tứ phẩm Luyện Dược sư của Nguyên
Bảo tông.
Giết tứ phẩm luyện dược sư vô thanh vô tức, tu vi ít nhất cũng phải là ngoài
bát tinh Đấu vương, nhưng mà cả Lập Anh Trấn cũng không có cường giả như vậy,
Hoàng gia nghĩ nát óc cũng không ra ai làm.
Gia chủ Hoàng Huy toát mồ hôi lạnh, một tứ phẩm luyện dược sư ở Nguyên Bảo
tông cũng rất trân quý, nếu như không phải con mình nhờ thiên phú không tệ,
được một trưởng lão ở Nguyên bảo tông thu làm đệ tử ký danh, hơn nữa vị trưởng
lão này cũng rất ưa thích con của mình thì Hoàng gia làm sao có thể mời được
một tứ phẩm luyện dược sư.
Cuối cùng Hoàng Huy vẫn kiên trì tự mình đi Nguyên bảo tông, chuyện này cũng
nên nói cho Nguyên bảo tông một tiếng, bọn họ sẽ điều tra ra ai làm.
Tứ phẩm luyện dược sư bị giết ở Hoàng gia, tin tức này lập tức bị phong tỏa,
nếu như truyền ra thì sẽ là một đả kích không nhỏ đối với gia tộc.
Cửa hàng binh khí của Nhạc gia hôm nay khai trương, vốn hoàng gia còn định
thừa dịp này đánh Nhạc gia một đòn trí mạng nhưng hiện tại Hoàng Huy đã không
còn tâm trí và thời gian để đối phó với Nhạc gia.
Nhạc Thành cùng với Khiếu Thiên Hổ, Trần Bưu ở tại của hàng binh khí của Nhạc
gia, chờ đợi người nhà họ Hoàng đến tìm phiền toái nhưng đến tận trưa vẫn
không thấy, điều này khiến cho Nhạc Thành nghĩ mãi không thông, về sau khi
nghĩ tới chuyện Tử Điện Mãng đêm qua giết tứ phẩm luyện dược sư của Hoàng gia
thì mới hiểu ra.
Nhạc Thành lần này đã điều chỉnh giá đan dược tới mức thấp nhất, dù sao mục
đích của Nhạc Thành chỉ là đánh bại Hoàng gia, về phần tiền bạc, Nhạc Thành
không thiếu, trên người của Nhạc Thành có mấy trăm vạn kim tệ, cả Thất Tinh
Thành cũng không có ai có được nhiều tài sản như vậy.
Mà đúng lúc Nhạc Thành cho rằng người của nhà họ Hoàng sẽ không tìm tới thì
một lần nữa một người quen xuất hiện trước mặt hắn, người này chính là Hoàng
Chí Lương, người lần đầu tiên bị hắn đánh trọng thương, theo sau Hoàng Chí
Lương còn có mười mấy người nhà họ Hoàng.
Mười mấy người nhà họ Hoàng này Nhạc Thành đánh giá một chút, trong đó có hai
người là Đấu Linh, một người là nhị tinh, một người là tam tinh, mặt khác
những người khác đều là thất tinh bát tinh đấu sư.
Khuôn mặt của Nhạc Thành trầm xuống, lập tức trong mắt hiện ra một lãnh ý.
– Cửa hàng binh khí của Nhạc gia bán thuốc giả, mọi người mau đến xem đi.
Hoàng Chí Lương vừa đi tới cửa hàng binh khí Nhạc gia đã hét lên, Hoàng Chí
Lương cũng không biết chuyện tứ phẩm luyện dược sư kia đã chết cho nên mới đến
đây quấy rối.
Nhạc gia hiện tại Hoàng Chí Lương đã không để vào mắt cho nên dẫn tới hai đấu
linh và mấy người đại đấu sư đến cửa hàng binh khí của Nhạc gia.
– Nhạc Thành, tại sao người này lại trở về.
Hoàng Chí Lương nhìn thấy Nhạc Thành thì trong lòng liền kinh ngạc.
Lần trước sau khi bị Nhạc Thành đánh bị thương, Hoàng Chí Lương đối với Nhạc
Thành vẫn còn bị ám ảnh, bây giờ nhìn thấy Nhạc Thành dĩ nhiên là cảm thấy sợ
hãi. Tuy nhiên sau khi nghĩ tới mình có hai cao thủ đấu linh đằng sau thì lá
gan cũng lớn lên mà bình tĩnh nói:
– Nhạc gia các ngươi bán thuốc giả.
– Ai nói Nhạc gia bán thuốc giả!
Đúng lúc Nhạc Thành đang muốn nói chuyện thì trên đường bỗng nhiên hơi rung
chuyển lập tức một hồi vó ngựa tiến tới, vô cùng chỉnh tề như quân đội.
Một con ngựa cao to màu đen xuất hiện trên đường phố, xem chừng có hơn một
trăm người, mỗi người đều mặc trường bào màu đen, trong tay cũng là một cây
trường thương màu đen, thực lực tất cả đều là bát tinh cửu tinh Đại Đấu sư,
người dẫn đầu thì cso thực lực nhị tinh Đấu Linh. Sáu người phía trước, đặc
biệt là hai thanh niên lạnh làm vẻ mặt tràn ngập sát khí, cắp mắt hiện ra một
vẻ thâm thúy vô tận.
Người trên đường nhìn thấy đội ngũ này thì cũng hơi e ngại.
– Mau nhìn đi, đây không phải con trai lớn và con trai thứ hai của Nhạc gia
sao.
– Bọn họ rời khỏi Lập Anh Trấn hẳn là sáu bảy năm rồi .
– Đằng sau bọn họ khí thế rất mạnh, điều này khiến cho người khác cảm thấy
run rẩy.
– Cái này ngươi không biết đâu, nghe nói hai người này nằm trong Hắc Ảnh Dong
binh đoàn, hai người này chính là Đoàn trưởng, bọn họ hẳn là về đây để báo thù
Hoàng gia, La gia và Tiền gia.
– Ngươi nhìn xem tiểu thiếu gia của Nhạc gia cũng đã trở về, ba đứa con của
Nhạc gia cuối cùng cũng đã trở về đông đủ.