– Thác Ni Tư, ngay cả một cửu tinh Đấu Linh cũng không đánh chết được, ngươi
có muốn ta giúp ngươi không.
– Không cần hai ngươi hỗ trợ.
Thác Ni Tư hơi buồn bực, đặc biệt là bị hai ma thú Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện
Mãng chê cười, ma pháp phong hệ của hắn liền di chuyển.
– Đi chết đi.
Bạch sắc quang mang trong tay của Thác Ni Tư càng lúc càng nồng nặc, mọt quang
cầu bắn về phía Cửu Tinh Đấu Linh. Một thác trước Thác Ni Tư đã là một tứ cấp
ma pháp sư, thực lực ở trong thâm hải không tệ, nhưng lá gan của hắn rất nhỏ,
trong một tháng này hắn theo Nhạc Thành đánh chết các ma thú tứ giai, lá gan
đã lớn hơn rất nhiều, trên người cũng đã có sát khí.
– Bành.
Một tiếng vang thật lớn, tên cửu tinh Đấu Linh trước công kích của Thác Ni Tư
liền bị ngã xuống mặt đất.
– Tên ngu ngốc, Thác Ni Tư ngươi là sỉ nhục trong nhân loại. Trên người của
hắn có vòng tay trữ vật, mau lấy đi.
Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng bắt đầu rống lên nói:
– Mau vơ vét thi thể của hắn.
– A.
Thác Ni Tư lần này cũng không phản đối hai ma thú, vội vàng dùng ma pháp lực
phong hệ, thân hình xuất hiện ở bên cạnh ti thể của cửu tinh Đấu Linh ma thú.
Ba người bị đánh chết đều mang vóng tay trữ vật, đương nhiên là bị hai thú một
người không khách khí lấy đi.
– Thế nào, ngươi không phải muốn giết ta sao, sao phải chạy đi?
Nhạc Thành nói với Lương ngọc.
Lương Ngọc sau khi nhìn thấy Khiếu Thiên hổ, Tử Điện Mãng cùng với Thác Ni Tư
thi triển thực lực thì nhanh chóng lùi về phía sau.
Không sợ bị tặc đến trộm, chỉ sợ tặc nhớ kỹ. Đây là câu nói mà Nhạc Thành rất
tâm đắc, tên Lương Ngọc tiểu tử này luôn tìm phiền toái cho mình, lần này lại
muốn giết mình, tuy Nhạc Thành không sợ Lương Ngọc nhưng bị hắn nhớ như vậy
cũng không phải là chuyện tốt.
– Nhạc đại nhân, thiếu gia nhà ta nhất thời đùa giỡn, chúng ta cũng không có
ý gì khác.
Nhìn thấy sát khí ở trong mắt Nhạc Thành, nhát tinh Đấu vương vội vàng nói.
– Nhạc Thành, ngươi muốn gì, ta là thiếu gia của Lương gia.
Lương Ngọc hoảng sợ nhìn Nhạc Thành, hắn đã hối hận khi đến tìm Nhạc Thành gây
phiền toái.
– Lương gia thì là cái gì?
Nhạc Thành lạnh nhạt nói, ở trên Tả Tinh Đảo, lương gia có thế lực không tệ,
nhưng Nhạc Thành không sợ.
– Ngươi luôn tìm phiền phức cho ta, ta đã cảnh cáo ngươi.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Lương Ngọc chằm chằm.
– Thật xin lỗi, ta không dám nữa, ngươi thả ta đi.
Lương Ngọc đột nhiên quỳ gối trước Nhạc Thành, hoảng sợ khẩn cầu hắn.
Nhìn thấy Lương Ngọc cầu khẩn, Nhạc Thành cảm thấy hơi thất vọng, dù gì cũng
là một thiếu gia của Lương gia, lại là một tứ cấp Luyện Dược sư mà thật không
có tiền đồ.
– Chủ nhân, đem tên tiểu tử này giết đi là được.
Khiếu Thiên hổ nói với Nhạc Thành.
-Nhạc đại nhân, ta nhất thời bị quỷ ám, ngươi thả ta đi, ta không xứng để đại nhân giết.
Lương Ngọc hoảng sợ cầu khẩn, lúc này hắn biết rằng mình không thể chết, người
chết thì làm gì cũng không được nữa.
– Aizzz, ngươi cút đi.
Nhạc Thành nhìn thấy bộ dạng của Lương Ngọc thì không muốn giết hắn nữa, hắn
nói đúng, hắn hiện tại không xứng để cho mình giết.
– Đa tạ Nhạc đại nhân.
Lương Ngọc nghe thấy lời nói của Nhạc Thành thì chạy ra, đi dược hai ba bước
thì suýt tí nữa té nhào, hận mình không có thêm một cái chân để chạy nhanh
hơn.
– Chủ nhân, tại sao người lại thả hắn ra.
Tử Điện mãng khó hiểu hỏi Nhạc Thành.
– giết người phải có phẩm vị. loại người này giết chỉ làm ô uế bàn tay của
mình.
Nhạc Thành mỉm cười nói với Tử Điện Mãng.
Sau nửa canh giờ tại một sơn cốc bí mật, Lương Ngọc cùng với nhất tinh đầu
vương kia liền ở trên khối thạch bích thở phì phò.
– Tên họ Nhạc này, hôm nay ngươi vũ nhục ta, ngày sau ta sẽ trả lại gấp mười.
Lương Ngọc nhìn về phương hướng lúc nãy mà căm hận nói.
Ba ngày sau ở trong đáy biển truyền ra một lực lượng lớn, một cột nước bay lên
trên trời cao, những ma thú ở các vùng phụ cận đều bỏ chạy.
Sau đó từ dưới đáy biển truyền ra bốn nhân ảnh quang quyển, bốn nhân ảnh này
chính là bọn người Nhạc Thành.
– Chủ nhân, người không sao chứ.
Tử Điện Mãng bận tâm hỏi Nhạc Thành, vừa rồi hắn đã nhìn thấy chủ nhân trúng
một đòn của tứ giai ma thú.
– Khụ.
Nhạc Thành ho khan một tiếng, chân khí trong cơ thể hơi bế tắc, vừa rồi Khiếu
Thiên Hổ, Tử Điện mãng còn có Thác ni Tư đều có đối thủ của mình, Nhạc Thành
cũng phải chống một ma thú tứ giai trong nước.
Bốn người này phát hiện ra ở trong sơn động dưới đáy biển có không ít vạn niên
âm thổ, loại vật này đối với việc luyện chế pháp khí của Nhạc Thành ất hữu
dụng, vốn cho rằng ở đây chỉ có một ma thú lục giai là cùng thôi không ngờ bên
trong lại có rất nhiều ma thú.
– Chủ nhân, người ở đây, ta sẽ đi giết mấy tên gia hỏa kia.
Khiếu Thiên hổ nói, bên trong thực lực của ma thú rất mạnh vì an toàn của Nhạc
Thành mà bọn họ lao lên trước.
-Ta không sao, về trước đi, lần sau chúng ta lại đến.
Nhạc Thành nói xong liền ngồi trên Khiêu Thiên hổ.
– Ba người các ngươi làm hộ pháp cho ta, thấy có ma thú tiếp cận thì giết
không tha.
Nhạc Thành phân phó xong liền bày ở trong sơn động một đạo cấm chế.
Nhạc Thành cảm thấy mình có dấu hiệu đột phá cho nên mới buông tha, sau khi
hắn đột phá tới Thai Tức Kỳ xong thì đi vào Vạn Niên Âm Thổ cũng không muộn.
Ở trong động Nhạc Thành khoanh chân ngồi, Hỗn Nguyên chân khí trong ơ thể bắt
đầu lay động, Nhạc Thành tiến vào trong trạng thái tu luyện.
Ở trong đan điền của Nhạc Thành có một luồng chân khí mở rộng, đan điền co rút
lại.
Trong chân khí vận chuyển, đan điền của Nhạc Thành có dấu hiệu lớn lên, mà lúc
này toàn thân Nhạc Thành cũng bị một thanh mang nồng đậm chăm chú bao vây lại,
thoạt nhìn có vẻ kỳ lại, tuy nhiên trong đầu Nhạc Thành lúc này đã phát sinh
biến hóa.
-Thác Ni Tư, chủ nhân ban ngày đã không đi ra, không có chuyện gì chứ?
Ở bên ngoài Khiếu Thiên hổ hơi lo lắng nói.
– Không sao đâu.
Nhìn thanh mang ẩn hiện ở trong sơn động, Thác Ni Tư cũng không lo lắng.
-Các ngươi nói chủ nhân đang làm gì?
Tử Điện Mãng tò mò hỏi, đối với chuyện của Nhạc Thành, hai ma thú cũng không
biết.
– Chủ nhân hình như đang đột phá.
Khiếu Thiên Hổ nói.
– Thác Ni Tư, ngươi có biết chủ nhân tu luyện công pháp gì không.
Thác Ni Tư nói:
– Ta chỉ nghe đại nhân nói qua, người tu luyện công pháp gì gọi là tu chân,
so với đấu khí và ma pháp còn lợi hại hơn.
Năm ngày sau ở chỗ sơn động của Nhạc Thành đã nồng đậm thanh quang, toàn thân
Nhạc Thành bao quanh một thanh qung nhàn nhạt, vô cùng kỳ quái, như chân khí
mà không phải chân khí.
– Bành.
Tinh thuần chân khí ở trong cơ thể Nhạc Thành như muốn nổ tung lên, ngay lập
tức một luồng cường đại lực lượng chảy dọc theo kỳ kinh bát mạch.
Trong đầu Nhạc Thành bỗng nhiên cảm thấy hơi đau đớn, một chân khí cường đại
vô hình tách ra, lập tức về tới đan điền một lần nữa.
– Tiểu tử này tu luyện công pháp gì mà lực linh hồn lại mạnh như vậy.
Yêu Huyên ở trong đầu Nhạc Thành thiếu chút nữa đã bị lực linh hồn của Nhạc
Thành thôn phệ.
Ở trong sơn động, thanh mang một lần nữa theo lỗ chân lông của Nhạc Thành đi
vào thất khiếu, hóa thành một chân khí tinh thuần chảy về phía đan điền của
Nhạc Thành.
– Hư.
Nhạc Thành thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt mở ra, ánh mắt thâm thúy không
nói nên lời giống như là sao sáng trên bầu trời vậy, một lát sau Nhạc Thành
mới thu liễm khí tức mà đứng dậy.
– Đã đột phá tới Thai Tức Kỳ.
Nhạc Thành mừng rỡ cảm nhận chân khí hùng hậu này, từ giờ trở đi mình có thể
bắt đầu luyện chế pháp khí.
– Dịch Thiến, ngươi chờ cho ta, ta sẽ tìm ngươi ở Thanh Dương môn, Nhạc Thành
sẽ báo lại khuất nhục mà đã chịu ở Nhạc gia.
Trong ánh mắt của Nhạc Thành xuất hiện lãnh ý.
– Dưỡng Thần đan.
Nhạc Thành lấy ra một viên Dưỡng Thần đan, hiện tại hắn đã đột phá tới Thai
Tức Kỳ cũng nên nuốt dưỡng thần đan, sau khi đan dược đi vào cơ thể, một linh
khí chuyển hóa thành lực lượng ôn hòa, từ từ xông vào trong óc của Nhạc Thành.
Theo Hỗn Nguyên Chân kinh tâm pháp, Nhạc Thành từ từ hấp thu linh khí của
Dưỡng Thần đan.
– Kế tiếp chính là luyện chế pháp khí.
Nhạc Thành thì thào nói.
– Ong ong…
Vạn Thú lô một lần nữa được Nhạc Thành đem ra, bên trong là một tài liệu luyện
chế pháp khí, cùng với Thanh kim mà Nhạc Thành lấy được trong sơn mạch.
Nhạc Thành dự định luyện chế một bảo kiếm và Vô Thượng Khốn Tiên tháp như mình
từng dùng ở hoa hạ. Vô Thượng Khốn tiên tháp chính là một tiên khí, Nhạc Thành
hiện tại chỉ có thể luyện chế pháp khí, sau khi tu vi tiến bộ thì có thể luyện
chế tiên khí.
– Xoẹt.
Thủ ấn của hắn ngưng kết, hai luồng lực đạo nóng bỏng được hắn xuất vào trong
Vạn Thú Lô.
Tài liệu luyện khí từ từ được luyện hóa bên trong Vạn Thú Lô, bây giờ luyện
chế một thanh bảo kiếm không còn gì khó khăn quá lớn với Nhạc Thành, chỉ là
luyện chế Vô Thượng Khốn Tiên tháp thì không phải là điều dễ dàng.
Vô Thượng Khốn Tiên tháp tổng cộng có bảy tầng, tầng thứ hai so với tầng thứ
nhất khó luyện hơn rất nhiều nhưng uy lực vô cùng cực đại, Nhạc Thành mặc dù
có thực lực tán tiên siêu cấp lục kiếp nhưng cũng chỉ có thể luyện chế tới
tầng thứ năm, Vô Thượng Khốn Tiên tháp cũng có thể nói là tiên khí.
Phẩm giai pháp khí không có cấp độ, theo thứ tự là pháp khí, linh khí, đạo
khí, chuẩn tiên khí, tiên khí năm loại tất cả, hiện tại tu vi của Nhạc Thành
vẫn chỉ có thể luyện chế pháp khí mà thôi.
Bảy ngày sau, cả sơn động chấn động, bọn người Khiếu Thiên Hổ đi vào trong sơn
động xem Nhạc Thành có chuyện gì thì thấy trên người hắn đã có biến hóa vi
diệu.
Trải qua bảy ngày, Nhạc Thành cuối cùng cũng đã luyện chế thành công Vô Thượng
Khốn Tiên tháp và bảo kiếm.
Kiếm mà Nhạc Thành luyện chế có tê là Âm Dương Kiếm, so với Vô Thượng Khốn
Tiên tháp thì cũng không kém bao nhiêu, về phần ba pháp khí khác theo thứ tự
là một thanh trường kiếm, một nhuyễn tiên, một đại đao cái này dành cho Thác
Ny Tư, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng.
– Các ngươi thấy món binh khí này có hợp tay hay không?
Không đợi ba người cất tiếng, Nhạc Thành đã đưa binh khí cho bọn họ.
Có ba binh khí này Nhạc Thành tự tin thực lực của bọn họ sẽ tăng lên ba bốn
thành, Nhạc Thành đã từng nghiên cứu về binh khí và ma pháp khí ở Huyền Thiên
đại lục thì thấy ở đây binh khí chỉ tăng cường uy lực một chút mà thôi, so với
binh khí mà Nhạc Thành luyện chế thì kém hơn nhiều.
Ma pháp binh khí tối đa cũng chỉ có thể tăng một hai thành thực lực mà thôi,
khi tu vi của Nhạc Thành đạt tới Kim Đan Kỳ hắn tự tin mình có thể luyện chế
binh khí tăng bảy tám thành thực lực.
– Xuy Xuy.
Ba người nghi hoặc tiếp nhận binh khí trong tay mà huy vũ một chút, đột ngột
sắc mặt của ba người cũng hơi biến đổi, lập tức ba người khó tin xem qua binh
khí của mình.
– Chuyện gì vậy, tại sao thực lực của ta lại tăng nhiều như vậy?
– Còn tốc độ công kích tại sao lại nhanh như vậy?
Ba người liền kinh ngạc, một số ma thú phụ cận ào ào chạy trốn.
Một lát sau ba người mới mừng rỡ cáo biệt Nhạc Thành, đặc biệt là Khiếu Thiên
Khổ, khuôn mặt cười tươi giống như là một con mèo hoa.
– Chủ nhân, thanh đao này là người cho thuộc hạ sao?
Khiếu Thiên Hổ mừng rỡ nói, nó phát hiện ra thực lực của mình đã tăng ba bốn
thành, thật là khủng bố, về sau ma thú lục giai gặp mình cũng bị mình giết
chết.
– Không sai, binh khí này là luyện chế cho các ngươi.
Nhạc Thành mỉm cười nói, ba người này thực lực mạnh đại biểu cho thực lực của
mình càng mạnh.
– Đa tạ chủ nhân.
– Đa tạ đại nhân.
Ba người cao hứng không thôi, binh khí lợi hại như thế thật là vô cùng trân
quý.
– Chủ nhân, người là Luyện Khí sư sao?
Thác Ny tư vô cùng sùng bái nói, luyện khí sư cùng với Luyện dược sư cũng cùng
một nghề nhưng luyện khí sư có thể luyện chế ra binh khí nâng cao mấy thành
thực lực.
– Luyện khí sư, bọn họ không thể sánh bằng ta.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười nói, luyện khí và luyện đan chính là cơ bản nhất của
người tu chân ở hoa hạ.
– Chúng ta đi vào trong sơn động lần trước lấy Vạn Niên Âm Thổ.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười, bây giời bốn người đốn phó với bốn con ma thú hẳn là
không có vấn đề gì.
– Đi, chúng ta đi đánh mấy con gia hỏa đó.
Khiếu Thiên Hổ gào thét một tiếng, bây giờ có binh khí ở tay, đánh chết ma thú
cùng giai đã không còn là khó.
Bốn người từ từ tiến nhập xuống đáy biển, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng tuy là
ma thú trên lực địa nhưng vẫn có thể xuống nước.