Ba ngày sau, Nhạc Thành tới một tòa núi lớn, ngọn núi này không giống như xung
quanh Đại Sơn đô. Nhạc Thành đi tới xem xét, xem ra đã qua bảy tám ngày, những
người truy đuổi Yêu Huyên cũng đã đi.
Nhạc Thành sở dĩ đi vào ngọn núi lớn này cũng bởi vì bị mấy ma thú tam giai
truy đuổi. Hiện tại hắn ở trong rừng tu luyện, đột nhiên xuất hiện ba tam giai
ma thú hỏa lang, ba tam giai ma thú này nếu như nhất tinh Đấu Linh gặp phải
cũng phải chạy trốn cho nên Nhạc Thành dĩ nhiên không dám chống lại, hắn vội
vàng khoanh chân bỏ chạy. Ba chích hỏa lang đuổi theo không bỏ, Nhạc Thành vô
tình chay tới một toà núi lớn, đang định ngự kiếm phi hành thì phát hiện ra ba
chích hỏa lang đã lui trở về.
– Ầm.
Nhạc Thành đang suy nghĩ tại sao ba chích hỏa lang này lại không đuổi theo
mình thì từ sau núi đã truyền tới một tiếng ầm ầm thật lớn, sau đó xuất hiện
một động khẩu, vô số hòn đá rơi xuống.
– Chuyện gì đã xảy ra?
Nhạc Thành vội vàng lùi thân ảnh lại, bố trị một vòng tròn phòng ngự, nếu như
là từ trên trời rơi xuống thì mình sẽ bị thương.
Ở trong sơn động lớn xuất hiện một thân ảnh màu trắng, sau đó lại xuất hiện ra
một thân ảnh khác, thân ảnh này chính là một ma thú khổng lồ, chiều cao cũng
tới hơn chục thước, đầu như sư tử. Ở miệng của nó có một chất lỏng đặc sệ, đôi
mắt so với hài tử mới sinh ra còn lớn hơn vài phần. Toàn thân của nó dày đặc
những màu da, cái đuôi vểnh lên nổi giận, tứ chi giống như là bốn cây cột,
nhìn vào khiến cho người ta phải đập mạnh tim.
– Lục giai ma thú Thanh Kim Sư.
Nhìn ma thú trên không trung vô cùng lớn, Nhạc Thành vội vàng núp ở sau một số
hòn đá chồng chất. Có thể lăng không phi hành thì chỉ có ma thú ngoài lục giai
mới làm được, thực lực tương đương với cao thủ đấu hoàng, khóc trách, ba chích
hỏa lang đuổi theo mình lại dừng lại, hóa ra đây là địa bàn của Lục giai ma
thú Thanh Kim Sư.
Thân ảnh bị ma thú truy đuổi, Nhạc Thành cũng không nhìn rõ lắm, chỉ mơ hồ
thấy đó là một nữ tử, dáng người cũng không tệ, mặc một bộ đồ bạch y.
– Hẳn là cao thủ cấp Đấu Hoàng.
Nhạc Thành trong lòng thầm nói, không biết bạch y nữ tử tại sao lại chọc giận
phải Thanh Kim Sư.
– Ngươi là ai, tại sao lại tới trộm bổn mệnh Thanh kim của ta?
Cự Đại ma thú há miệng ra nói về phía bạch y nữ tử phía trước.
– Ta chỉ muốn lấy một số Thanh Kim bổn mệnh của ngươi để luyện chế một số đồ
vật mà thôi, dù sao cũng không có thương tổn gì với ngươi, ngươi cũng không
cần phải tức giận như vậy.
Bạch Y nữ tử nói.
– Nhân loại đáng chết, bổn mạng thanh kim của ta làm sao có thể giao cho
ngươi, ngươi mau giao ra đây, nếu không ta tuyệt đối không khách hí.
Thanh Kim Sư cả giận nói.
– Bổn mệnh thanh kim.
Nhạc Thành nhất thời cả kinh, bổn mệnh thanh kim là một thanh sắc tinh thể,
trải qua tu luyện nó càng ngày càng chắc chắn, có thể nói là một bảo bối vô
cùng tốt, nếu dùng loại này mà để luyện chế Thanh Kim binh khí mà nói thì
giống như là hổ thêm cánh.
Chỉ là thanh kim này chỉ có ở trong Thanh Kim sư tộc mới có, mà không phải bất
kỳ thanh kim sư nào cũng có, số lượng vô cùng thưa thớt, cho nên muốn tìm
Thanh Kim luyện chế mà nói thì phải chạm phải ma thú lục giai.
– Nếu như ta có thể có một ít thanh kim nhập vào Vạn Niên huyền cương để
luyện chế khôi lỗi thì lực phòng ngự của khôi lỗi nhất định sẽ tăng không ít.
Nhạc Thành thầm nói, loại bảo vật này Nhạc Thành cũng muốn đỏ mắt.
– Đừng cho là ta sợ ngươi, nếu như ngươi đuổi theo ta cũng không khách khí.
Bạch Y nữ tử yêu kiều nói.
– Nhân loại đáng chết.
Thanh kim sư nổi giận rít gào một tiến, lập tức bốn vó bốc lên từ trên không
trung mà há miệng to ra, hướng về phía bạch y nữ tử mà tấn công, một kình
phong vô cùng cường hãn phát ra.
– Ta sợ ngươi rồi.
Bạch Y nữ tử khẽ cất tiếng sau đó cổ tay của nàng khẽ cất lên, trong tay là
một ngân sắc trường kiếm, toàn thân đấu khí cuồn cuộn, một màng kiếm quang
chém về phía Thanh Kim Sư.
Thân hình của Thanh Kim Sư tuy cồng kềnh nhưng chiến đấu lại linh hoạt vô
cùng, nhìn thấy kiếm quang của bạch y nữ tử bổ tới, hắn vội vàng lùi sang bên
cạnh, đồng thời cái đuôi quét về phía nữ tử.
– Ầm ầm
Một tiếng vang thật lớn, bạch y nữ tử rung chuyển kiếm quang, kiếm quang bổ về
phia sau tòa núi lớn, lập tức cả tòa đại sơn chấn động, không ít vết nức hiện
ra, cả toà núi bị xẻ làm hai nửa.
– Lực lượng thật là cường hãn, đây chính là thực lực đấu hoàng?
Nhạc Thành thầm thở dài, lập tức nhanh chóng lui thân thể lại.
Hai cường giả ở trên không trung đấu với nhau, những cây cối đất đa xung quanh
núi đổ sập xuống. Mấy thước vuông xung quanh hai người đều trở thành một mảng
bừa bộn, vô số đại thụ cũng bị lực công kích của hai người bẻ gãy.
– Trong động hẳn là còn bổn mạng thanh kim của Thanh Kim Sư.
Nhạc Thành trốn về phía sau cây, nhìn về phía cửa động khổng lồ, trong lòng
hắn lại nghĩ tới Thanh Kim Sư, nếu như bổn mạng thanh kim ở trong đó và lấy
được thì khôi lỗi luyện chế nhất định sẽ tốt hơn rất nhiều.
– Nên dựa vào cơ hội này để ***c nước béo cò hay không, từ nay về sau không
còn có cơ hội như vậy.
Trong lòng Nhạc Thành cảm thấy mâu thuẫn, Thanh Kim sư hiện tại đang cùng với
bạch y nữ tử chiến đấu, Bạch y nữ tử làm liên lụy tới Thanh Kim Sư, phỏng
chừng nửa khắc nữa Thanh Kim sư cũng không về được, hiện tại mình ***c nước béo
cò là tốt nhất. Từ nay về sau muốn có cơ hội như vậy thì còn khó khăn hơn.
Tuy nhiên Nhạc Thành lo lắng, nếu như vạn nhất Thanh Kim Sư đột nhiên trở lại
động thì mình nhất định sẽ thê thảm, với tu vi thực lự của mình, mà ở trước
mặt Thanh Kim Sư ngự kiếm phi hành là hoàn toàn không có.