– Muội buồn chết, trước kia Nhạc Thành biểu ca còn chơi với muội gần đây
huynh ấy thần thần bí bí, đã lâu không chơi với muội.
Tô Hân Nhi thở ra một hơi, gần đây nửa năm nàng rất ít khi nhìn thấy biểu ca
Nhạc Thành, trong lòng liền cảm thấy có một cảm giác trống trải.
– Nghe nói hắn vì chuyện của Dịch Thiến từ hôn mà tự sát phải không?
Yến HIểu Kỳ cũng nghe chuyện người nhà nói Dịch Thiến từ hôn. Dịch Thiến cùng
với Tô Hân Nhi khi còn bé nàng cũng biết chỉ là lúc đó mọi người đều là hài
đồng chuyện gì cũng không hiểu.
– Đúng thế, biểu ca thật sự rất đáng thước, may mà huynh ấy không có chuyện
gì.
Tô Hân Nhi nói.
– Hiểu Kỳ chúng ta đi.
Đoàn người từ phía xa xa từ từ đi tới, đúng là người của Yên gia, lần này Yến
gia tới chính là để cảm tạ Nhạc Thành. Khi Yến Hiểu Kỳ nói chuyện với người
của Yến gia xong, người của Yến gia lúc đầu không thể tin được, chỉ là bọn họ
biết chắc rằng Yến Hiểu Kỳ không có nói dối, hơn nữa quan hệ của Yến gia và
Nhạc gia cũng không tệ, cộng thêm chuyện này Yến gia cũng nên đến để tỏ vẻ
biết ơn.
– Hân nhi, tỷ đi trước, nếu có rản thì cùng với Nhạc Thành tới chỗ ta chơi.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói, sau đó nàng lập tức theo người của Yến gia rời khỏi
Nhạc gia.
Người của Yến gia đi rồi, Nhạc Tử Sơn trong lòng liền cảm thấy khó hiểu, đi đi
lại lại ở trong căn phòng. Chuyện mà Yến gia vừa nói khiến cho y rất khó tin
được, Yến gia nói Nhạc Thành đánh chết bốn đại đấu sư trong đó có một thất
tinh đại đấu sư để cứu Yến Hiểu Kỳ khiến cho Nhạc Tử Sơn cảm thấy choáng váng.
Nhạc Tử Sơn mới cho Nhạc Thành ăn Thông Kinh Đan không bao lâu, thực lực cho
dù tiến bộ thế nào thì cũng không thể nhanh như vậy được, cộng thêm mọt năm
gần đây Nhạc Thành thần thần bí bí, Nhạc Tử Sơn khẳng định rằng Nhạc Thành che
giấu mình rất nhiều chuyện.
Nhạc Tử Sơn càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, cộng thêm gần đây Nhạc Thành
hay đến binh phô để tìm Nhạc Tử Phong, xem ra nhị đệ của mình nhất định biến
chuyện, Nhạc Tử Sơn liền nhanh chóng rời đại trạch của Nhạc gia tới binh phô.
Ở trong mật thất của Nhạc gai Nhạc Tử Phong nhìn thấy đại ca tới thì cảm thấy
bất ngờ, bình thường đại ca đều không tới binh phô của Nhạc gia.
– Lão Nhị, lần này có phát hiện ra Thành Nhi kỳ quái không?
Nhạc Tử Sơn hỏi Nhạc Tử Phong.
– Đại ca, không có, gần đây đệ thấy Thành Nhi rất tốt.
Trên khuôn mặt Nhạc Tử Phong nở ra một nụ cười kỳ quái sau đó lập tức khôi
phục lại vẻ bình thường, bởi vì chuyện đan dược của Nhạc Thành Nhạc Tử Phong
đều biết rõ toàn bộ, mà chuyện Nhạc Tử Sơn mua Thông Kinh Đan cho mình Nhạc
Thành cũng nói cho y biết, lúc đó y thiếu chút nữa cười tới vỡ bụng, đứa con
này luyện đan lại bị cha mình mua lại với giá cao đưa cho, loại chuyện này chỉ
sợ từ trước tới nay chưa từng có, sau này chỉ sợ cũng sẽ không xảy ra.
– Đối với nó, ta cảm thấy không đúng, vừa rồi Yến gia vừa mới tìm ta, nói
rằng nó đánh chết bốn người, trong đó có một thất tinh đại đấu sư cùng với ba
nhất tinh đại đấu sư để cứu Yến Hiểu Kỳ, thực lực của Thành Nhi mạnh như thế
ao?
Nhạc Tử Sơn nghi ngờ nói, người khác nói có lẽ y không tin, nhưng Yến gia hẳn
là sẽ không lừa gạt y.
– Thật không? Một kích giết chết thất tinh đại đấu sư?
Nhạc Tử Phong cũng hơi kinh ngạc, thầm nghĩ trong lòng, tiểu tử này có thực
lực mạnh vậy sao? Trong lòng hắn cũng khẽ giật mình, tuy nhiên Nhạc Thành đến
tận đan dược tứ phẩm cũng có thể luyện chế thì đánh chết một thất tinh đại đấu
sư cũng không phải là chuyện không thể.
Nhạc Tử Phong quả thực đã đề cao Nhạc Thành. Một tứ phẩm Luyện Dược sư đúng là
có thể đánh chết một thất tinh Đại Đấu sư, đó là chuyện bình thường, ngay cả
nhất tinh nhị tinh Đấu Linh cũng có thể đánh chết. Tuy nhiên Nhạc Thành có thể
luyện chế đan dược tứ phẩm là do rất nhiều nguyên nhân đặc thù bên trong, nếu
đơn thuần nói về tu vi mà nói thì hiện tại Nhạc Thành nhiều nhất cũng chỉ có
thể liều mạng chống lại một ngũ Tinh đại đấu sư mà thôi, đương nhiên đây là
tình huống Nhạc Thành không có bất kỳ pháp khí nào.
– Lão Nhị, lần trước ngươi cầm lấy đan phương của Tứ Phẩm Thông Kinh Đan, ta
tính sắp tới sẽ mang đi bán.
Nhạc Tử Sơn nói, lúc trước y mua đan phương Thông Kinh đan với giá cao chính
là vì Nhạc Thành, hiện tại Nhạc Thành đã ăn Thông Kinh Đan, hơn nữa đan phương
này tốn không ít kim tệ, mang đi bán khẳng định sẽ có giá không ít, thậm chí
còn trên đan dược cùng phẩm.
– Cái này…
Nhạc Tử Phong nghe vậy thì nhức đầu, đan phương đã trao cho Nhạc Thành, chuyện
này khiến cho Nhạc Tử Phong đau đầu.
– Làm sao vậy, ngươi không làm mất chứ? Đây chính là đan phương của đan dược
tứ phẩm đó.
Nhìn thấy biểu lộ của Nhạc Tử Phong, Nhạc Tử Sơn liền hoảng sợ, đan dược tứ
phẩm không phải tầm thường, lúc trước Nhạc Tử Phong muốn mượn đã khiến cho y
cảm thấy lo lắng.
– Cái này…
Nhạc Tử Phong thấy biểu lộ của đại ca thì biết rằng nếu như mình nói đan
phương bị mất thì đại ca nhất định sẽ không bỏ qua cho mình, đây cũng không
phải là thứ tầm thường.
– Đại ca, tiểu đệ nói thật, đan phương này bị Thành Nhi cầm đi
Nhạc Tử Phong cuối cùng cũng không nhịn được, nếu như mình không giao ra đan
phương thì mình thật xui xẻo.
– Ngươi có bị mất đan phương hay không? Thành nhi cầm đan phương làm gì hắn
cũng không phải là Luyện Dược sư.
Nhạc Tử Sơn hoàn toàn không tin, thậm chí còn hơi tức giận, nghĩ thầm nhị đệ
này bị mất đan phương lại còn muốn đổ lên trên người Thành Nhi.
– Đai ca, ai nói Thành Nhi không phải là Luyện Dược sư, hắn còn là một tứ
phẩm luyện dược sư, chỉ là hắn không muốn đệ cho huynh biết mà thôi.
Nhạc Tử Phong tự hào nói, chuyện của con mình mà chính mình cũng không biết,
còn để nhị thúc nói ra.
– Nhị đệ, đệ càng lúc càng quá trớn, đan phương bị mất thì coi như xong, có
cần phải như vậy không?
Nhạc Tử Sơn quả thật đã hơi tức giận, quát Nhạc Tử Phong.
– Đại ca huynh…
Nhìn thấy dáng vẻ của Nhạc Tử Sơn, Nhạc Tử Phong chỉ dở khóc dở cửa, trên đời
này nói thật không ai tin lại tin rằng mình nói dối.
– Huynh xem những thứ này đi, còn có những kim tệ này đều là lợi nhận do
Thành nhi luyện chế đan dược tam phẩm.
Nhạc Tử Phong thật sự không có biện pháp nào lấy ra hai cái túi không gian trữ
vật, trong đó còn hai mươi viên đan dược tam phẩm chưa bán và hai nghìn kim
tệ, toàn bộ đổ xuống trước mặt Nhạc Tử Sơn.
– Cái này, làm sao đệ có được?
Nhạc Tử Sơn nhìn những đan dược tam phẩm cùng với kim tệ trên bàn thì kinh
hãi. Tam phẩm đan dược? Nhạc gia chỉ mời được luyện dược sư nhị phẩm, tuyệt
đối không thể luyện chế ra đan dược tam phẩm.
– Đệ nói rồi, những thứ này vì Thành nhi luyện chế, bởi vì hắn sợ mang tới
phiền toái cho Nhạc gia cho nên nói với đệ là đừng nói cho người khác biết.
Nhạc Tử Phong bất đắc dĩ nói.
– Chuyện đệ nói là thật, không gạt ta chứ?
Nhạc Tử Sơn nhìn thần sắc của Nhạc Tử Phong, sự thật đã bày ra trước mắt cho
nên y đã hơi tin.
– Đệ tuyệt đối không có gạt huynh, còn nữa lần trước Thông Kinh Đan huynh mua
được ở kỳ đấu giá Nguyên Bảo tông chính là do chính Thành Nhi luyện chế ra, ai
ngờ huynh lại bỏ nhiều tiền ra như vậy để mua cho nó.
Nhạc Tử Phong bất đắc dĩ thở dài, tự nhiên hai người cho không Nguyên Bảo tông
một số tiền thuê.