Tu Chân Giả Tại Dị Thế – Chương 184: hiện tại chúng ta đi đâu? – Botruyen

Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Chương 184: hiện tại chúng ta đi đâu?

– Như vậy đi để tỏ vẻ áy náy, hiện tại ta mời Chu Tuyết gia nhập Phá Quân
doanh, từ nay về sau sinh ý ở Phá Quân doanh sẽ do Chu gia giúp đỡ phụ trách,
các vị thấy thế nào?

Nhạc Thành nói với Chu Đình.

– Cái gì, muốn chúng ta giúp đỡ việc phụ trách toàn bộ sinh ý của Phá Quân
doanh?

Chu Tuyết kinh ngạc hỏi Nhạc Thành, Phá Quân doanh hiện tại đã thống nhất Dược
thành, nàng dĩ nhiên sẽ biết có rất nhiều việc buôn bán khổng lồ.

– Không sai.

Nhạc Thành cất tiếng trả lời, Nhạc Thành ở Chu gia cũng nghe thấy Chu Tuyết có
bản sự, Chu Đình ở Dược thành lăn lộn cả đời cũng có thể giuýp chút ít, Phá
Quân daonh vừa mới tới Dược thành, đúng là cần người giúp đỡ.

– Cái này.

Chu Đình nhìn Chu Tuyết, nhất thời cũng không biết phải nói làm sao, chỉ là
trong lòng hắn biết rõ, điều này so với việc sinh ý của Chung gia còn mạnh
hơn, cũng giống như là Công Tôn Báo, hắn vốn là trưởng lão của Dược môn, dựa
vào Dược môn mà trở thành thế lực hạng nhất ở Dược thành.

– Ta đồng ý, chỉ sợ bản sự không đủ.

Chu Tuyết cất tiếng nói, trong lòng của nàng rất rõ ràng, Chu gia hiện tại
muốn khôi phục lại sự phồn hoa náo nhiệt như trước kia thì cũng chỉ có cơ hội
này, không thể bỏ lỡ.

– Ta tin cô nương có thể làm được.

Nhạc Thành mỉm cười nói với Chu Tuyết, sau đó nhìn qua Chu Hàm mà nói:

– Trước kia ta lừa gạt ngươi thật là chuyện bất đắc dĩ, hiện tại thật xin
lỗi, từ nay về sau nếu có ai khi dễ ngươi thì nói cho ta biết, ta sẽ thu thập
hắn.

Nhìn Nhạc Thành, ánh mắt của Chu Hàm liền trở nên phức tạp, nàng cũng không
biết nên nói gì.

Ba ngày sau, ở trong Dược thành hiện ra vài thân ảnh, phía trước còn có một
thân ảnh mặc hắc bào, cưỡi tạo kỵ là ma thú hình hổ. Bên người Nhạc Thành là
Yêu Huyên, hàn Nguyệt, Yêu Cơ, Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử năm người.

Trong thời gian ba ngày này, Nhạc Thành đã sắp xếp xong xuôi mọi chuyện cần
thiết, Thác Ny tư tiếp tục phụ trách việc trong Dược thành, đồng thời thông
tri với Đổng Đại Ngưu của Phá Quân doanh vận chuyển về Dược thành, từ nay về
sau Dược thành chính là đại bản doanh.

Mà Nhạc Long và Nhạc Hạc hiện tại dứt khoát muốn đem Hắc ảnh dong binh đoàn
gia nhập Phá Quân doanh, Nhạc Thành liền để cho Nhạc Long và Nhạc Hạc hai
người phụ trách Hắc La thành, bởi vì Hắc la thành cũng là một địa thành, so
với Dược thành nhỏ cũng không bao nhiêu, Nhạc Long hiện tại chỉ có tu vi cửu
tinh Đấu vương, Nhạc Hạc chỉ có tu vi bát tinh Đấu vương, Nhạc Thành liền sắp
xếp cho La Tân cùng với người của Tuyết Báo dong binh đoàn đi hỗ trợ.

– Nhạc Thành, hiện tại chúng ta đi đâu?

Hàn Nguyệt cất tiếng hỏi Nhạc Thành.

– Xem ra Dược môn cùng với thế lực của bọn chúng đã khiêu chiên với hai đại
học viện, chúng ta đi xem nhiệt náo.

Mười ngày sau, trong một rặn núi rậm rạp, một đại chiến diễn ra, chỉ thấy bầu
trời có tới mấy nghìn đấu vương ngưng tụ đấu khí thành hai cánh hỗn chiến ở
trên không trung, thỉnh thoảng có một số người rớt xuống, xa hơn nữa có gần
một nghìn Đấu hoàng và ma pháp sư cấp sáu kịch chiến, trên không trung là
những tiếng sét dữ dội.

Ở trên mặt đất, cũng có một số Đấu Linh hỗn chiến, tràng diện so với Đấu hoàng
trên không trung dĩ nhiên là kém hơn nhiều.

– Thật là náo nhiệt.

Nhạc Thành chú thị nhìn cuộc hỗn chiến trước mắt, xem ra hai đại học viện đang
chiêm thượng phong, Nhạc Thành nhìn sơ bộ thì thấy Đấu hoàng cùng với ma pháp
sư cấp sáu của hai học viện cộng lại cũng khoảng chừng là sáu trăm người, Mà
Dược môn cầm đầu thì khoảng không đến ba trăm người, không cách nào so sánh
được.

Mà ở trên trận chien của Đấu vương, Dược môn cầm đầu Quỷ Uyên có khoảng chừng
ba nghìn người, Đấu vương và ma pháp sư cấp năm của hai học viện cộng lại thì
đạt tới hơn năm nghìn người.

– Bọn họ ở đây sao?

Từ rất xa, Nhạc Thành đã nhìn thấy những bóng hình xinh đẹp ở trên không
trung, chính là Tô Hân Nhi, Nhạc Kiều còn có Yến Hiểu Kỳ.

– Nhạc Thành, làm sao bây giờ?

Hàn Nguyệt cất tiếng hỏi Nhạc Thành, nhìn thấy Đấu khí học viện có không ít
người bị thương rớt xuống, nàng không kìm được lo lắng.

– Khiếu Thiên, Yêu Cơ Tử Long Thông Thiên, các ngươi lên giết cho ta, ta
không muốn Quỷ Uyên có bất kỳ Đấu hoàng nào chạy thoát.

Nhạc Thành cất tiếng nói, nếu như có Đấu hoàng trở về Dược thành và Hắc La
thành thì thật phiền toái.

– Vâng, chủ nhân.

Nhạc Thành cũng rời khỏi lưng Khiếu Thiên Hổ mà xuống mặt đất, lập tức bốn con
ma thú biến thành bản thể, xông vào trong thế lực của Quỷ Uyên mà tàn sát.

– Ngao.

– Rống.

Cường giả Đấu hoàng không phải là đối thủ của bốn con lục giai ma thú, ngay cả
bát tinh, cửu tinh Đấu hoàng cũng chỉ có thể chống đỡ được một hai chiêu mà
thôi, bốn con ma thú lục giai nhảy vào không trung, một hồi đã giết hơn mười
người.

– Trời ơi, lục giai ma thú, cự thành tại sao lại có lục giai ma thú??

Nhìn thấy bốn thân ảnh của Lục giai ma thú, tất cả mọi người đều kinh hãi, hai
đại học viện nhìn thấy bốn con lục giai ma thú thì hoảng sợ, ban đầu bọn họ
còn tưởng rằng đây là thế lực của Quỷ Uyên nhưng sau khi thấy bốn con lục giai
ma thú này tới hỗ trợ thì trong lòng liền mừng rỡ.

– Nhạc Thành, ta đi làm một chút chuyện.

Yêu Huyên nói với Nhạc Thành xong liền phi thân lên phía trước.

– Hàn Nguyệt đạo sư, đạo sư cẩn thận một chút, ta đi tìm người hỗ trợ.

Nhạc Thành lập tức nói với Hàn NGuyệt, thân hình sau đó cũng bay lên trên
trời, Nhạc Thành đã nhìn thấy Yêu Huyên đi làm gì, lúc này trên đỉnh núi, ba
người Công Tôn Báo đang đứng ở đó.

– Đáng chết, Lục giai ma thú, Cao Tông chủ, ngươi nên xuất thủ.

Công Tôn Báo nhìn thấy bốn con lục giai ma thú thì nói với lão giả mặc áo bào
màu xanh, bốn con lục giai ma thú này đang thoải mái giết cường giả đấu hoàng.

– Công Tôn Báo, chúng ta lại gặp mặt.

Công Tôn Báo còn chưa nói hết thì một thanh âm lạnh như băng đã truyền vào
trong tai của hắn, sau đó một bóng hình xinh đẹp hiện ra, chính là Yêu Huyên.

– Xoẹt.

Nhạc Thành cũng tiến tới sau lưng Yêu Huyên, Công Tôn Báo này Nhạc Thành cũng
nhất định phải trừ bỏ.

Mà ba người sau lưng Công Tôn Báo Nhạc Thành cũng nhận ra, một người chính là
Cao long Hoa, còn có một nhất tinh Đấu tông Nhạc Thành cũng đã gặp qua ở Vĩnh
Hằng tháp, đây chắc là phụ thân của Cao Long Hoa, nghe nói đã đạt tới tam tinh
Đấu Tông, khí tức quả nhiên mạnh hơn rất nhiều.

– Là ngươi, Cao Tông chủ mau giúp ta ngăn nàng ta lại, nhanh lên.

Sắc mặt của Công Tôn Báo liền trở nên trắng bệch, sau đó liền mở miệng cầu cứu
lão giả mặc áo bào màu xanh.

– Công Tôn Báo, hôm nay ai cũng không cứu được ngươi.

Sắc mặt của Yêu Huyên hơi biến đổi, lần này Công Tôn Báo chắc chắn không thể
thoát.

– Công Tôn môn chủ, yên tâm có ta đây.

Người được Công Tôn Báo gọi là Cao tông chủ liền tiến ra.

– Cao tông chủ, ngươi mau giúp ta ngăn nàng lại.

Công Tôn Báo muốn né tránh sau lưng lão giả mặc áo bào màu xanh, nhưng với
thực lực của Yêu Huyên, lão không thể trốn thoát.

– Ầm.

Một tiếng vang thật lớn vang lên, Công Tôn Báo giống như là một cánh diều đứt
dây văng lên trên không trung mà phun ra một ngụm máu tươi không thể đứng lên,
ánh mắt trở nên hoảng sợ, hắn tuyệt đối không ngờ Cao Thiếu Lăng lại ra tay
với mình.

– Tại sao, ngươi lại ra tay v ớita?

Công Tôn Báo khiếu sợ nhìn Cao Thiếu Lăng mà hỏi.

– Không vì cái gì cả, bởi vì ta nguyên bản không muốn cùng ngươi đi đối phó
với hai đại học viện, bây giờ ta ra tay đối phó với ngươi cũng là chuyện bình
thường.

Cao Thiếu Lăng cất tiếng nói sau đó hướng về phía nhất tinh Đấu tông bên cạnh
mà nói:

– Địch trưởng lão, ra lệnh cho toàn bộ đệ tử.

– Vâng, tông chủ.

Nhất tinh Đấu tông này đã hiểu chuyện gì xảy ra.

Nhất tinh Đấu tông này nhanh chóng nhảy ra, sau đó huýt sáo một tiếng, lập tức
mười mấy Đấu Hoàng của Quỷ Tông và mấy trăm Đấu vương quay lại, tập trung thế
lực đánh tới, thế lực chiến trường trở nên hỗn loạn.

Đấu khí học viện và ma pháp học viện kinh ngạc không thôi, bọn họ không hiểu
chuyện gì đang xảy ra, tại sao bốn con ma thú vừa tới hỗ trợ, bây giờ lại có
thêm mấy người quay lại phản lại đối phương.

Tuy nhiên bọn họ cũng chỉ sửng sốt một chút mà thôi, sau đó lập tức hiểu được
mà đánh về phía đối phương.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.