Tu Chân Giả Tại Dị Thế – Chương 144: Yêu Cơ ra tay. – Botruyen

Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Chương 144: Yêu Cơ ra tay.

– Ngươi cùng với ta tiến hành một trận chiến.

Tôn Đại Quang nhìn Nhạc Thành, một thanh niên trẻ tuổi như vậy muốn tiến hành
một trận chiên với mình, hắn còn tưởng mình nghe nhầm.

– Thì sao, ngươi không dám chứ gì?

Nhạc Thành mỉm cười.

– Được, chỉ sợ ngươi không dám.

Tôn Đại Quang mỉm cười, hắn tựa hồ không thể tin nổi mình lại có một đại tiện
nghi như thế.

– Chủ nhân, hãy để thuộc hạ đối phó với hắn.

Yêu Cơ cất tiếng nói với Nhạc Thành, từ khi theo chủ nhân đến nay, nàng vẫn
chưa được lập công.

– Cái này ta ra mặt là được rồi, đợi chút nữa ngươi sẽ được chọn một người.

Nhạc Thành mỉm cười nói rồi từ từ đi lên.

Thác Ni Tư vốn muốn ngăn Nhạc Thành tuy nhiên cuối cùng vẫn để yên, hắn cho
rằng đại nhân làm chuyện chưa bao giờ mà không nắm chắc, có lẽ nửa năm nay đại
nhân đã tiến tới thực lực trên ngũ tinh đấu hoàng.

– Ngươi không sợ ta giết ngươi sao?

Tôn Đại Quang nhìn Nhạc thành mà cười hỏi, hắn không cảm nhận được khí tức
trên người của đối phương, hắn nghĩ rằng mình có thể đơn giản giết tiểu tử
không biết trời cao đất dày này.

– Ngươi nhất định phải chết.

Nhạc thành mỉm cười nói, sau đó lập tức ngưng kết thủ ấn, toàn thân từ từ toát
ra một thanh mang.

– Tiểu tử thật ngông cuồng, ngươi muốn chết

Tôn Đại Quang lạnh lùng quát, sau đó đột ngột thả người, một luồng sáng màu
trắng nhanh chóng lao về phía Nhạc Thành.

– Âm Dương Kiếm.

Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, mi tâm của hắn sau đó đột nhiên lóe lên,
một luồng sáng trắng chói mắt lao về phía Tôn Đại Quang.

– Xoẹt.

Kiêm Âm Dương ở giữa không trung phát ra ánh sáng, sau đó bổ về phía hắn.

– Đây là đấu kỹ gì, chẳng lẽ là ma pháp vũ khí.

Sắc mặt của Tôn Đại Quang trầm xuống,

– Phân ra.

Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến đổi, Kiếm Âm Dương trước sự công kích của
Tôn Đại Quang đột nhiên hóa thành ba quang mang, phân biệt tấn công về phía
hắn. Trải qua lần luyện chế Âm dương kiếm lần trước, pháp khí của Âm Dương
kiếm đã tăng tới tầng linh khí, vốn Âm Dương kiếm chỉ có thẻ biến ảo thành hai
thanh thì bây giờ đã có thể biến ảo thành ba thanh.

– Đáng chết, thứ này thật là quỷ dị.

Toàn thân của Tôn Đại Quang rung đột, ba thanh kiếm trước mắt tốc độ như là
tia chớp, lực công kích vô cùng kinh khủng, bây giờ hắn mới biết mình đã nhìn
lầm người, thực lực của thiếu niên phía trước vô cùng cường hãn.

Tất cả mọi người của Phá Quân Doanh đều trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Nhạc
thành, đối với doanh chủ lạ lẫm này, bọn họ vốn xưng hô là doanh chỉ chẳng qua
là vì lễ nghi mà thôi, nhưng hiện tại thì đã nảy sinh lòng tôn kính, doanh chủ
đại nhân quả nhiên cũng là cường giả đấu hoàng.

– Có thể chống lại một trong ba đoàn chủ, xem ra là cường giả Đấu hoàng.

Tất cả mọi người thuộc Bạo phong dong binh đoàn nhìn thấy cảnh tượng trước mắt
thì cũng không thể tưởng tượng nổi, trẻ tuổi như vậy mà có thể là cường giả
đấu hoàng thì thật khó tin.

Tôn Đại Niên và Tôn Đại Tinh hai người bọn họ cũng kinh ngạc không thôi người
trẻ tuổi trước mặt bọn họ thật là quỷ dị, thực lực thật là cường hãn, không
phải ma pháp cũng không phải đấu khí.

– Phá cho ta.

Bị ba thanh kiếm âm hồn quấn lấy, Tôn Đại Quang mất kiên nhẫn, hét lớn một
tiếng, một luồng sáng xuất hiện, trường kiếm hóa thành một mảng cầu vồng, bao
vây bên ngoài Âm Dương Kiếm của Nhạc Thành.

– Vào đi.

Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến đổi, thanh mang một lần nữa lại lóe lên,
một linh lung bảo tháp xuất hiện trên không trung, thanh mang tản ra, bao phủ
Tôn Đại Quang vào bên trong.

-Thu.

Nhạc Thành mỉm cười, Âm Dương kiếm biến thành một luồng sáng màu trắng, Vô
Thượng Khốn Tiên tháp hiện tại đã rơi vào trong tay của Nhạc Thành, mơ hồ có
thể thấy ở trong tháp, Tôn Đại Quang đang tìm kiếm cái gì.

– Tất cả mọi người đều sợ tới ngây người, Nhạc Thành không biết cử động làm
sao mà đã thu được một cường giả đấu hoàng vào bên trong tháp, chuyện này nếu
không phải tận mắt thấy thì bọn họ cũng không tin.

– Tam đệ.

– Tam đệ.

Nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị trước mắt, tất cả mọi người đều không tưởng tượng
nổi, một số người sững sờ nhìn Tôn Đại Quang ở bên trong. Tôn Đại Niên thì
giận dữ nhìn về phía Nhạc Thành.

– Muốn chết.

Khiếu Thiên Hổ cùng với Tử Điện Mãng, Thác Ni Tư cùng với Yêu Cơ đều biến sắc,
hai thân ảnh đầu tiên nhảy ra, theo thứ tự là Yêu Cơ và Thác Ni Tư.

– Xoẹt.

Một luồng chưởng mang nhanh chóng ngăn trước người của Tôn Đại Niên, sau đó
bóng hình xinh đẹp của Yêu Cơ lóe lên.

Thác Ni Tư muốn ngăn Tôn Đại Niên nhưng Yêu Cơ có tốc độ cao hơn hắn cho nên
chỉ có thể ngăn Tôn Đại Tinh lại. Đối với Yêu Cơ, ngoại trừ cái tên hắn biết
từ miệng Khiếu Thiên Hổ còn tất cả đều không biết.

– Thất Tinh Đấu hoàng, ngươi muốn chết.

Yêu Cơ cười lạnh, toàn thân mang theo một luồng công kích khủng bố tấn công về
phía Tôn Đại Niên.

– Là cường giả đấu hoàng, không, là lục giai ma thú.

Tôn Đại niên nhìn thấy công kích của Yêu cơ thì sắc mặt liền trở nên khó coi.

– A…a

Tôn Đại Niên nắm trong tay một thanh trường côn, côn mang đại thịnh, một mảng
hung hăng tấn công về phía Yêu Cơ, thần hình nhanh chóng di động trên không
trung, bổ về phía nàng ta.

Thực lực của Tôn Đại Niên không hề thấp, tuy nhiên hôm nay hắn đã gặp phải một
lục giai ma thú.

– A…a

Yêu cơ di truyển thân hình tránh đòn công kích của Tôn Đại Niên, sau đó bóng
hình xinh đẹp xuất hiện trên không trung, chưởng mang đột nhiên biến mất không
thấy.

-Thịch.

Một tiếng vang thật lớn trên không trung, một luồng va chạm khiên cho một mảng
lực khổng lồ rung động khuếch tán.

– Nguy rồi.

Thân hình Tôn Đại Niên đột nhiên bị đẩy lui ra xa, đấu khí trong cơ thể chấn
động, hắn cố gắng nhịn xuống, tuy nhiên sau đó bỗng nhiên phun ra một ngụm máu
tươi, thân ảnh biến mất tại chỗ.

– Chết đi.

Thanh âm của Yêu Cơ nhẹ nhàng vang lên sau lưng của Tôn Đại Niên, chưởng mang
phóng ra.

– A…a

Với một ngụm máu tươi, thân hình của Tôn Đại Niên đã văng ra bên ngoài, hung
hăng rớt xuống mặt đất, chết không thể chết thêm lần nữa.

Một cường giả thất tinh đấu hoàng, đã qua hơn ba chiêu đã bị người khác giết
chết, tất cả mọi người không thể nào tin nổi.

– Chủ nhân.

Yêu Cơ lui xuống gần bên cạnh người của Nhạc thành, đối với Tôn Đại Niên đã
chết cũng không thèm nhìn.

– Thực lực thật là cường hãn.

Đổng Đại Ngưu, Trần Bưu, Khang Minh nhóm người bọn họ nhìn thấy Yêu Cơ thì hít
một hơi thật lạnh, bên cạnh doanh chủ đại nhân tại sao lại có nhiều nhân vật
khủng bố như vậy.

– Chết đi.

Thác Ni Tư hét lớn ở trên không trung, sau đó một mảng kiếm xuất hiện, thân
ảnh đã rơi xuống mặt đất, toàn thân loang lổ, chết không thể sống lịa.

– Quá cường hãn.

Ba cường giả Đấu hoàng toàn bộ bị giết chết, tất cả mọi người vẫn chưa khôi
phục lại tinh thần, ba người này không phải là cao thủ đấu vương mà là đấu
hoàng đó, thất tinh đấu hoàng.

– Mọi người giết cho ta, sáng mai bắt đầu không tồn tại Bạo Phong dong binh
đoàn nữa.

Thác Ni Tư quát lớn ở trên không trung, sau đó người của Phá Quân doanh nhanh
chóng đánh về phía người của Bạo Phong dong binh đoàn. Điều kỳ quái chính là
bọn họ cũng không ngờ rằng đoàn người Bạo Phong dong binh đoàn trước kia mạnh
như vậy nhưng hiện tại không chống nổi một kích.

Trước sự công kích của Phá Quân doanh, Bạo Phong dong binh đoàn bắt đầu tán
loạn, không có người nào dám phản kháng nữa, ba cường giả đấu hoàng cứ như vậy
chết đi, bọn họ quả thật muốn chết.

Đột nhiên hơn một nghìn người dốc sức chạy thục mạng, vứt vũ khí xuống mà đầu
hàng.

Mà lúc này, thủ ấn của Nhạc Thành biến đổi, Tôn Đại Quang trong Vô Thượng Khốn
Tiên tháp liền bị hồn phi phách tán.

Ba canh giờ sau, Nhạc Thành cùng với Yêu Cơ, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng trở
về Trấn Thanh thành, về phần nhóm người Trần Bưu, Thác Ni Tư thì ở lại thu dọn
chiến trường.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.