Tu Chân Giả Tại Dị Thế – Chương 143: Một mình một trận chiến. – Botruyen

Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Chương 143: Một mình một trận chiến.

Hai giờ sau, người của Phá Quân doanh đã tới một nơi gọi là Hoàng sơn trấn,
nghe Thác Ni Tư nói thì Nhạc Thành biết được Hoàng Sơn trấn này không lâu đã
là địa bàn của Phá Quân doanh, chỉ là bị Bạo Phong dong binh đoàn cướp mất mà
thôi.

– Là ai dám xông vào Bạo Phong dong binh đoàn?

Bụi đất tung bay, người của Phá Quân doanh còn chưa tiến vào thì thiết kỵ đã
xuất hiện lao thẳng về phía họ, ở trong trấn từ rất xa bọn họ đã nhìn thấy Phá
Quân doanh.

Một lát sau, bốn năm trăm người cưỡi ngựa chỉnh tề xuất hiện phía trước mặt
của Phá Quân doanh, dẫn đầu phía trước chính là một đại hán trung niên áo
xanh, Nhạc Thành đánh giá hắn một chút thì phát hiện đây chính là người có
thực lực thập tinh đấu vương, sắp bướcvào đấu hoàng.

Ở sau lưng còn có mười đấu vương ngưng tụ hai cánh nổi giữa không trung.

– Thực lực của Bạo Phong dong binh đoàn hiện tại còn mạnh hơn cả so với Phá
Quân dong binh đoàn.

Nhạc Thành lẩm bẩm, nhìn mấy trăm người bạo phong dong binh đoàn phía trước,
khí tức còn mạnh hơn cả Phá Quân doanh, khó trách Thác Ni tư nói khó có thể
phát triển thực lực của Phá Quân doanh.

– Phá Quân doanh tới đây thu hồi Hoàng Sơn trấn.

Thác Ni Tư ở trên không trung la lớn vừa nhìn thấy Bạo phong dong binh đoàn,
Thác Ni Tư đã tức giận.

– Phá Quân doanh, các ngươi còn dám chọc vào Bạo Phong dong binh đoàn sao?

Trung niên hán tử áo xanh ở trên không trung nhìn Thác Ni tư, lại nhìn thấy
một thanh niên cưỡi một con ma thú hình hổ thì khẽ giật mình, hắn đã điều tra
Phá Quân doanh rất nhiều nhưng chưa từng nghe thấy ở trong Phá Quân doanh có
một người như vậy, điều này khiến cho cả người hắn run lên.

– Tử Long, giao cho ngươi.

Nhạc Thành nói với Tử Điện Mãng, Bạo Phong dong binh đoàn còn hai tiểu trấn
nữa, cần phải tốc chiến tốc thắng.

– Vâng chủ nhân.

Tử Điện Mãng mỉm cười, sau đó thân hình tựa như tia chớp xuất hiện trước hán
tử áo xanh.

– Tốc độ thật nhanh.

Trung niên hán tử chỉ nhìn thấy bóng tim, sau đó xoẹt một cái vang lên, Tử
Điện Mãng đã giết chết hắn.

– A… lão đại chết rồi, lão đại chết rồi.

Tất cả thành viên của Bạo Phong dong binh đoàn nhìn thấy đầu của lão đại rơi
xuống thì kinh khủng hét lên.

– Thác Ni Tư, sau nửa canh giờ tập hợp toàn bộ ở nơi này, bây giờ các ngươi
giải quyết người của Bạo Phong dong binh đoàn.

Nhạc Thành mỉm cười nói.

– Vâng đại nhân.

Thác Ni tư đáp, sau đó hướng về phía Phá Quân doanh mà nói:

– Mọi người giết cho ta, đoạt lại Hoàng sơn trấn.

Tử Điện Mãng một chiêu giết chết cao thủ thập tinh đấu vương, đã khơi dậy sĩ
khí mọi người ở Phá Quân doanh, nghe thấy hiệu lệnh của Thác Ni tư, bọn họ
cũng ào ào xông tới.

Tất cả mọi người nhìn thấy Phá Quân doanh lao tới thì không còn ý chí chiến
đấu, lập tức chạy về trấn, có một số người thì buông vũ khí xuống đầu hàng.

– Tử Long, Yêu Cơ, Trần Bưu, các ngươi cũng không cần đi.

Tử Điện Mãng cùng Yêu Cơ, Trần Bưu ba người bị Nhạc Thành gọi lại.

Đối phó với vài trăm người, Thác Ni Tư, Đổng Đại Ngưu, Khang Minh là đủ rồi,
để những người Phá Quân doanh tăng thêm kinh nghiệm trong chuyện này.

– A…a

Bên trong truyền tới từng tiếng kêu thảm thiết, dưới sự công kích của Phá Quân
doanh, mấy trăm người của Bạo Phong dong binh đoàn đã bị vây giết, tất cả đều
kêu thảm thiết.

Không đầy nửa canh giờ sau, tất cả mọi người của Phá Quân doanh toàn thân vấy
máu quay trở lại, Nhạc Thành nhìn thấy vậy thì gật nhẹ đầu, xem ra Phá Quân
doanh do Thác Ni Tư và Đổng Đại Ngưu bồi dữa thực lực không tệ, đặc biệt là
khí thế khiến cho Nhạc Thành vô cùng hài lòng.

Lần này đánh tan mấy trăm binh mã của Bạo Phong dong binh đoàn, Phá Quân doanh
cũng chết hơn mười người, đối với chuyện này, Nhạc Thành cũng biết rằng không
thể nào tránh khỏi, đội ngũ dù cường hãn như thế nào thì táng thân vẫn là điều
phải xảy ra, cũng chỉ như vậy mới có thể chọn ra những người có thực lực mạnh
nhất.

– Tiếp tục xuất phát, hướng tới trấn tiếp theo.

Nhạc Thành mỉm cười nói, sau đó hắn mang theo hơn một nghìn người nghênh ngang
rời đi, về phần tiếp thu Hoàng sơn trấn Nhạc Thành không vội vàng, hắn muốn
tất cả địa bàn của Bạo Phong doanh đều thuộc về Phá Quân doanh.

Bạo Phong trấn ở Quỷ uyên là một thôn trấn cũng có danh tiến, lớn hơn so với
những tiểu trấn khác, cũng vô cùng phồn vinh, nhân khẩu cũng không ít, có tơi
hơn mười vạn người.

– Đại ca, thực lực của Bạo Phong dong binh đoàn chúng ta gần đây tăng lên
không ít.

Một hán tử áo trắng khẽ nói với Trần Bạo Phong, trên mắt hiện ra một vẻ đắc ý.

Hán tử áo trắng này chính là Tôn Đại Quang, tu vi ngũ tinh đấu hoàng, thực lực
cũng có chút danh tiếng ở trong Quỷ Uyên, cũng chính là một trong ba đoàn
trưởng của Bạo Phong dong binh đoàn, ngoài ra còn có Tôn Đại Tinh, Tôn đại
Niên, ba người này chính là ba huynh đệ.

Ba huynh đệ này cũng là cường giả Đấu hoàng, đặc biệt đại ca Tôn Đại niên
chính là thất tinh cường giả đấu hoàng, ở trong Quỷ Uyên không có mấy ai dám
chọc vào Bạo Phong dong binh đoàn này.

– Đại ca, chúng ta có nên tiêu diệt Phá Quân dong binh đoàn kia không, nghe
nói Phá Quân doanh lợi nhuận cũng không ít.

Tôn Đại Tinh tham lam nói, lần trướcba huynh đệ liên thủ chiếm hai tiểu trấn
của Phá Quân doanh đã buôn bán rất có tiến triển.

– Nhị đệ, Phá Quân doanh dĩ nhiên là không thể bỏ qua, Phá Quân doanh còn ở
đây một ngày thì Bạo Phong dong binh đoàn chúng ta còn phiền toái một ngày.

Tôn Đại Niên mỉm cười nói:

– Chỉ là Thác Ni tư của Phá Quân doanh thực lực quá mạnh, nếu ta chạm mặt với
hắn cũng không thể chiêm tiện nghi.

– Đại ca, ba chúng ta đồng loạt vây hãm hắn là được, hắn không phải là đối
thủ của ba người chúng ta liên thủ.

Tôn Đại Quang nói.

Tôn Đại Niên nói:

Cũng không phải như vậy, Phá Quân doanh cũng không phải là dễ đối phó, muốn hạ
phá quân doanh thì chúng ta phải lập một kết hoạch thật tốt mới được.

– Ba vị đoàn trưởng, không tốt không tốt.

Tôn Đại Điên vừa dứt lời thì một người thuộc dong binh đoàn đã tiến vào, sắc
mặt vô cùng lo lắng.

– Có chuyện gì mà hấp tấp như vậy, mau nói đi.

Sắc mặt Tôn Đại Niên hơi trầm xuống, bọn thủ hạ bối rối như thế chẳng lẽ có
biến xảy ra.

– Vừa rồi ma thú truyền tin tức ở Hoành Sơn trấn đã truyền tới, ba giờ trước
trấn Hoành Sơn đã bị Phá Quân doanh đoạt lại.

Người này sợ hãi rụt rè nói.

– Cái gì, người của chúng ta đâu?

Tôn Đại Niên nghe Hoành Sơn trấn bị Phá Quân doanh đoạt lại thì sắc mặt liền
trở nên khó coi.

– Bẩm đoàn trưởng, số người chạy thoát được hơn mười người, còn lại toàn bộ
đều bị giết chết, lão đại Tần Cửu Dương là người chết đầu tiên.

– Cái gì, Tần Cửu Dương bị giết chết sao? Đáng chết!

Tôn Đại Niên nổi giận, Tần cửu Dương có thực lực không thấp trong Bạo Phong
dong binh đoàn, tu vi Thập tinh đấu vương, ngoại trừ cường giả đấu hoàng và ma
pháp sư cấp sáu, không ai có thể đơn giản đối phó với hắn.

– Phá Quân doanh chết tiệt, đại ca, lần này chúng ta không thể tha cho bọn
chúng.

Tôn Đại Quang và Tôn Đại Tinh cũng gầm thét lên.

– Ba vị đoàn trưởng, không tốt, không tố.

Lại một người thuộc Dong binh đoàn chạy vào bộ dạng giống như là đã có chuyện
gì lớn xảy ra.

– Có chuyện gì, nói mau?

Tôn Đại Niên trừng mắt nhìn người kia mà quát hỏi.

– Bẩm đại đoàn trưởng, vừa mới nhận được tin tức, Bảo Đài trấn và Thanh Sơn
trấn đều đã bị Phá Quân doanh cướp đi, người của chúng ta ngoại trừ chạy trốn
được thì toàn bộ bị giết.

– Cái gì, chết tiệt.

Tôn Đại Niên gào lên, vỗ một chưởng xuống bàn, đột nhiên chiếc bàn bị tan
thành từng mảnh nhỏ.

– Đại ca, người của Phá Quân doanh rốt cuộc muốn làm gì, một hơi thôn tính ba
trấn của chúng ta, bọn họ không sợ chúng ta tiêu diệt sao?

Tôn Đại Tinh cả giận nói.

– Đại đoàn trưởng, theo tin tức vừa mới nhận được, Phá Quân doanh mang theo
hơn một nghìn người đang đi về phía Bạo Phong trấn chúng ta.

Người kia vừa dứt thì có một người tiến lên tiếp tục nói, nhìn đại đoàn trưởng
tức giận như vậy, hắn không khỏi lo lắng nếu bàn tay của đại đoàn trưởng chụp
lên đầu mình thì sẽ thế nào.

– Tốt, tốt lắm, dám đến tận bạo phong trấn, ta đang muốn tìm bọn chúng đây.

Tôn Đại Ngưu cả giận nói:

– Người đâu, gọi đủ mọi người chúng ta đi nghênh đón bọn chúng, ta muốn nhìn
xem hôm nay Phá Quân doanh ăn gan báo gì mà dám tới Bạo Phong trấn.

– Đại nhân, chúng ta đã liên tục quét xong ba thôn trấn của Bạo Phong dong
binh đoàn, phỏ chừng bọn chúng đã nhận được tin tức, chúng ta có nên buông
lỏng một chút không?

Thác Ni Tư hỏi.

– Không cần, chỉ là một Bạo Phong dong binh đoàn mà thôi.

Nhạc Thành mỉm cười nói, chẳng lẽ một Bạo Phong dong binh đoàn lại có thể mạnh
hơn Công Tôn gia sao?

– Chủ nhân, ta cảm thấy phía trước có không ít người, trong đó có ba người là
cường giả đấu hoàng.

Yêu Cơ cất tiếng nói với Nhạc Thành.

– Đại nhân, phía trước là trấn Bạo Phong.

Thác Ni Tư mỉm cười nói, hắn cảm thấy ở phía đó có ba luồng khí tức cường hãn
tồn tại.

– Bọn hắn đến rồi, ba Đấu hoàng mà thôi.

Nhạc Thành mỉm cười nói.

– Đi, chúng ta tiến về phía trước.

Nhạc Thành cất tiếng nói rồi cưỡi Khiếu Thiên Hổ vọt lên.

– Ma thú tọa kỵ, người đó là ai?

Một đám bạo phong dong binh đoàn nhìn thấy một nam tử áo đen ngồi trên ma thú
tọa kỵ thì lòng run lên, kinh ngạc đánh giá nam tử áo đen trên không trung.

Tôn gia ba huynh đệ bọn họ cũng lộ một thần sắc kinh ngạc chăm chú nhìn hắc y
nam tử phía trước, đối với ma thú hình hổ trên không trung đó bọn họ cũng có
cảm giác ấn tượng, tuy nhiên bọn họ vẫn cho rằng đó chỉ là ma thú cấp thấp mà
thôi.

– Ngươi là ai?

Tôn Đại Niên nhìn Nhạc Thành trên không trung, hắn thấy kỳ quái là mình không
phát hiện được khí tức mạnh yếu của đối phương, điều này cho thấy đối phương
mạnh hơn hắn.

– Doanh trưởng Phá Quân Doanh, Nhạc Thành.

Nhạc Thành thản nhiên nói, sau đó lập tức nhảy người lên, cùng với Khiếu Thiên
Hổ lao xuống dưới.

– Gào hú.

Khiếu Thiên Hổ gào thét lên, sau đó biến thành hình người ở cạnh Nhạc Thành,
phía sau còn có Yêu Cơ và Tử Điện Mãng. Nhóm người Thác Ni Tư thì lục tục đứng
ở đằng sau của Nhạc Thành, theo sau bọn họ chính là một đội ngũ một nghìn
người của Phá Quân doanh.

– Là các ngươi cướp ba trấn của chúng ta?

Tôn Đại Niên đánh giá đám người, hắn biết ngoại trừ Thác Ni Tư là ma pháp sư
cấp sáu thì cũng có mấy người có khí tức không hề kém Thác Ni Tư, đặc biệt là
ma thú hình hổ, vô cùng quái dị.

– Tôn Đại Niên, ngươi cũng không phải cướp trấn của chúng ta sao? Hôm nay
chính là lúc chúng ta đòi nợ.

Thác Ni Tư hung hăng trợn mắt nhìn Tôn Đại Niên.

Trước đó vài ngày, Thác Ni Tư bị Tôn gia ba vị huynh đệ vây hãm, tuy nhiên hôm
nay Thác Ni tư không sợ, hôm nay có Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng tại đây,
chính là lúc hắn báo thù.

– Hừ, chỉ bằng ngươi sao Thác Ni Tư?

Tôn Đại Quang cất tiếng nói, Phá Quân Doanh có mấy người lạ lẫm tiến tới, tuy
nhiên hắn cũng không đem Phá Quân doanh để vào trong mắt.

– Tôn Đại Quang, ngươi có bản lĩnh thì một mình ra đấu với ta.

Tôn Đại Quang nhìn Thác Ni Tư thì trong lòng khẽ giật mình, nếu như đấu một
mình với Thác Ni Tư thì hắn không dám, thực lực của Thác Ni Tư hắn biết rõ,
cho dù đại ca của mình là thất tinh Đấu hoàng cũng không phải là đối thủ dễ
dàng của Thác Ni Tư.

– Như vậy đi, Tôn Đại Quang ngươi có dám cùng ta tiến hành một trận chiến
không?

Nhạc Thành bước lên hai bước nói, tu vi ngũ tinh đấu hoàng cũng vừa vặn để hắn
hoạt động gân cốt.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.