Tu Chân Giả Tại Dị Thế – Chương 137: Xấu hổ. (2) – Botruyen

Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Chương 137: Xấu hổ. (2)

Đối với lời nói của Chu Uẩn, Chu yến tựa hồ không nghe thấy mà nói tiếp:

– Chu Hàm, ngươi không xứng làm người nhà họ Chu, ngươi chỉ là một loài hoang
dãm mà thôi, bây giờ Chu Tuyết tỷ tỷ và Công Tôn công tử đính hôn, người như
ngươi xuất hiện ở đây thật là mất mặt.

– Chu Yến, ngươi câm miệng.

Chu Hàm không thể không không tức giận, vẻ mặt ủy khuất đáng thương nhìn Nhạc
Thành, nàng đã có thói quen khi bị khi dễ là nhìn Nhạc Thành, nàng hi vọng
Nhạc Thành có thể giúp nàng như lần đầu.

Nhạc Thành cũng muốn ra tay giúp Chu Hàm nhưng nhớ lại mục đích hôm nay của
hắn là giết Công Tôn Báo, trước khi Yêu Huyên tới, mình không thể khinh cử
vọng động.

Tuy nhiên nhìn thấy ánh mắt đáng thương ủy khuất của Chu Hàm, Nhạc Thành không
thể không xuất ra động tĩnh.

– Chát chát.

Hai luồng ảo ánh xuất hiện, sau đó là đùng đùng hai tiếng, khuôn mặt của Chu
Yến đầy sắc đỏ, hai hàm răng cùng với miệng máu rớt xuống đất.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, ngay cả một số cao thủ cửu tinh thập tinh đấu
vương cũng không nhìn ra ai đánh Chu Yên, một số nhất tinh nhị tinh đấu hoàng
cũng chỉ thấy hoa mắt.

Chỉ có một số ít ngũ tinh đấu hoàng cường giả mới có thể nhìn ra người đánh
Chu Yến chính là Nhạc Thành, đối với người trẻ tuổi này của Chu gia, mọi người
cũng tò mò, thực lực quả là không tệ, không biết là đệ tử của môn phái nào,.

Nhìn thấy Nhạc Thành giáng cho Chu Yến hai cái tát, Chu Hàm cũng chấn động,
nàng không ngờ Nhạc Thành lại lớn gan như thế, Chu Yến thế nào cũng là chu gia
tiểu thư, mặc dù mình muốn thu thập nàng nhưng cũng không nên lớn chuyện như
vậy.

– Ngươi dám làm nhục Chu Hàm tiểu thư, ta trước hết cho ngươi hai cái tát,
lần sau tái phạm sẽ phải chết.

Nhạc Thành không đứng sau lưng Chu Hàm nữa mà tiến lên đứng ở bên cạnh, khóe
miệng nhìn về phía Công Tôn Khang.

– Ngươi…

– Nhạc Thành, ngươi dám đánh ta?

Chu Yến nhìn thấy rõ ràng người vừa đánh mình là Nhạc Thành thì tức giận nhìn
hắn.

– Lớn mật, dám đông thủ với Chu gia t thư.

Chu Uẩn và Lưu thị đều đồng thời đứng lên.

– Thì sao, hai người các ngươi muốn động thủ? Vậy thì cứ động thủ đi.

Nhạc Thành nhìn Chu Uẩn và Lưu Thị, hàn quang lóe lên.

– Nhị đệ đây chính là chỗ của Công Tôn gia, các ngươi đừng làm mất mặt Chu
gia.

Chu đình lúc này cũng đứng lên, đối với việc Nhạc Thành cho Chu Yến hai cái
tát, Chu Đình lại cảm thấy vui vẻ, nếu như đây không phải là Công Tôn gia thì
Chu Đình cũng đã làm như vậy.

– Hừ.

Không biết là sợ hàn khí của Nhạc Thành hay là bị Chu Đình ngăn cản mà Chu Uẩn
và Lưu Thị đành phải hậm hực ngồi xuống.

– Nhạc Thành, ngươi dám đánh muội muội của ta.

Chu Trấn lúc này liền đứng lên, Nhạc Thành lúc này thấy rõ ràng, Chu Trấn động
đậy hoàn toàn là do Công Tôn Khang sai sử.

– Chát chát.

Lại hai tiếng chát vang lên, sau đó Nhạc Thành quay lại bên cạnh Chu Hàm mà
nói:

– Lần sau còn ở trước mặt ta quấy rồi thì coi chừng cái mạng của ngươi.

– Ngươi… Nhạc Thành….

Chu Trấn sờ sờ má, trên mặt hắn mấy cái răng đã rớt xuống.

Liên tục hai lần ra tay của Nhạc Thành khiến cho một số người không kìm được
mà kinh ngạc, nếu như nói lần đầu tiên là xuất kỳ bất ý thì lần thứ hai chính
là công khai, điều này cho thấy thực lực của Nhạc Thành rất mạnh.

Có thể đánh cho một tam tinh đấu vương như vậy thì thực lực của Nhạc Thành
nhất định đã trên thất tinh bát tinh đấu vương, thực lực mạnh như vậy mọi
người đoán không ra thân phận Nhạc Thành.

– Ngươi là sai, thật to gan, hôm nay là ngày đính hôn mà ngươi dám ra tay ở
đây, xem ra thực sự muốn tới đây gây phiền toái.

Công Tôn Khang nhìn thấy Chu Yến và Chu Trấn bị đánh trúng thì hầm hầm đi ra.

– Công Tôn công tử thật sự không biết ai muốn gây phiền toái sao, có muốn ta
đích thân để Chu Yến và Chu Trấn nói ra miệng không?

Nhạc Thành lạnh nhạt nói.

Một chút nữa, ngay cả Công Tôn Báo hắn cũng sẽ ra tay, một Công Tôn Khang nho
nhỏ dĩ nhiên Nhạc Thành không để vào mắt.

– Ngươi…

Công Tôn Khang hung hăng trừng mắt, sắc mặt đột nhiên biến đổi, hung hăng cười
lạnh:

– Dám động thử ở lễ đính hôn của ta, mặc kệ ngươi là ai đều phải bị trừng
phạt.

Công Tôn Khang vừa dứt lời chỉ thấy một mảng hồng quang lóe lên, công kích về
phía Nhạc Thành, hắn đã biết chuyện giữa mình và Chu Yến, Chu Trấn thì không
thể bỏ qua cho hắn.

Cho nên Công Tôn Khang muốn giết người diệt khẩu, nếu như chuyện này truyền ra
ngoài thì ảnh hưởng không tốt.

– Linh hồn công kích.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, sắc mặt của Nhạc Thành liền hơi biến đổi, xem
ra Công Tôn Khang thật sự muốn hạ độc thủ lấy mạng của mình.

Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, hai tay ngưng kết thủ ấn, lập tức mi tâm
bắn ra mộng mảng lớn, vượt không gian chạm vào vòng sáng màu hồng của Công Tôn
Khang.

Trong lúc tất cả mọi người cho rằng Công Tôn Khang sẽ công kích linh hồn lực
làm Nhạc Thành chết không nghi ngờ, Công Tôn Khang chính là ngũ phẩm cao cấp
luyện dược sư, cửu tinh đấu vương cũng không tiếp nhận được. Nhìn thấy con
trai của mình muốn giết người của Chu gia, Công Tôn Báo cũng không ngăn cản,
con của mình đánh chết người là chuyện thường ngày, không có gì lớn.

Chỉ thấy một thanh mang đại phát, thân hình của Công Tôn Khang bay ngược trở
lại, sắc mặt tái nhợt, thổ ra một búng máu tươi, linh hồn đã bị thương không
nhẹ.

– Khang Nhi.

Cảnh tượng phát sinh trước mắt khiến cho mọi người há hốc mồm không thể tin
được. Công Tôn Báo nhìn thấy con mình bị đánh bay thì lập tức lao tới.

Có thể dùng một chiêu linh hồn đánh bại một ngũ phẩm luyện dược sư thì chỉ có
thể là một lục phẩm luyện dược sư, mọi người kinh ngạc vô cùng, mà ngay cả Chu
Hàm cũng ngạc nhiên nhìn Nhạc Thành, ở lâu với Nhạc Thành như vậy, nàng vẫn
cho rằng Nhạc Thành chỉ là một tứ phẩm luyện dược sư mà thôi.

– A…a..

MỘt hắc ảnh lóe lên, sau đó Nhạc Thành nắm lấy cổ Chu yến nói:

-Nói thật ra, ai sai sử ngươi làm như vậy?

– Ngươi nói gì, ta không hiểu, mau buông ra.

Chu Yến không ngừng giãy dụa, vừa rồi nhìn thấy ngay cả Công Tôn Khang cũng
không phải là đối thủ của hắn, Chu Yến đã bị dọa cho bể mật.

– Nhạc Thành, ngươi buông tay ra.

Chu Uẩn và Lưu thị nhìn thấy vậy thì cũng đứng lên.

– Ta hỏi ngươi lần cuối, là ai sai ngươi làm chuyện này, nếu ngươi không nói
thì ngươi chính là người đầu tiên phải chết.

Nhạc Thành đưa mắt nhìn Chu Uẩn và Lưu thị, sau đó vận sức lên cổ tay.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.