Tu Chân Giả Tại Dị Thế – Chương 116: Đông Phương Lạc Nhan. (1) – Botruyen

Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Chương 116: Đông Phương Lạc Nhan. (1)

– Ngươi còn lợi hại hơn cả Nạp Duy Tư, ta cùng ngươi đánh nhau.

Cô gái nhì Nhạc Thành, vẻ tức giận trong mắt tiêu tán, cơ hồ chuyển thành một
mảng lửa nóng, đầy chiến ý.

– Đến đây.

Cô gái áo vàng mỉm cười nói, lập tức trên tay ngưng tụ một mảng quang mang
công kích về phía Nhạc Thành.

– Tại sao lại như vậy, nàng rốt cuộc là người nào.

Bị cô gái áo vàng công kích, Nhạc Thành chỉ có thể bất dắc dĩ, may mà bây giờ
mình đã đột phá, nếu là Nhạc Thành trước kia mà không xuất ra pháp khí thì
không thể nào là đối thủ của nàng.

Một luồng lực lượng chấn động này đã hấp dẫn không ít người, mọi người nhìn
thấy Nhạc Thành và Đông Phương Lạc Nhan đối chiên thì hoảng sợ. Đông Phương
Lạc Nanhn ở học viện rất đáng sợ, ngay cả Nạp Duy Tư cũng không phải là đối
thủ của nàng.

– Là ai đang đối chiến với Đông Phương Lạc Nhan, hắn muốn chết sao?

– Hình như bang chủ của Phá Quân Bang, Nhạc Thành, nghe nói mấy tháng trước
hắn đã bế quan.

– Đúng là Nhạc Thành, xếp hàng thứ nhất là Nạp Duy Tư cũng bị Đông Phương Lạc
Nhan đánh cho trọng thương, hắn làm sao là đối thủ của nàng ta được.

Không ít người bắt đầu nghị luân, bởi vì Đông Phương Lạc Nhan ở trong đấu khí
học viện có danh khí quá lớn cho nên ai cũng không dám ***ng tới nàng.

Nhạc Thành càng đánh càng kinh ngạc, cô gái này đúng là ma thú, thực lực vô
cùng cường hãn, mình nếu như không phải có thân thể hoàng long chỉ sợ rất khó
chống lại được, hơn nữa nàng dường như cũng muốn ngạnh kháng, toàn thân vẫn
chưa dùng hết lực lượng.

– Dừng tay Lạc Nhan, ngươi đang làm gì đó.

Ở giữa không trung truyền tới một thanh âm, chính là Hàn nguyệt.

– Nguyệt tỷ, tại sao tỷ lại đến đây.

Đông Phương Lạc Nhan nhìn thấy Hàn Nguyệt thì thu hồi công kích, nhanh chóng
đi tới trước mặt Hàn Nguyệt”

– Người này lần trước ***ng phải muội, bây giờ muội đang giáo huấn hắn, chỉ là
thực lực của hắn rất mạnh.

– Lạc Nhan, muội đừng có hồ đồ, mỗi lần muội ra tay đều đả thương người khác.

Hàn Nguyệt mỉm cười với Lạc Nhan, dường như tình cảm của hai người rất tốt.

– Được rồi, nể mặt của tỷ muội tha cho hắn.

Đông Phương Lạc Nhan trợn mắt nhìn Nhạc Thành, nàng cũng biết trước mắt mình
không thể làm gì được hắn.

– Hàn Nguyệt đạo sư vị này chính là.

Nhạc Thành nhìn qua Đông Phương Lạc Nhan mà hỏi Hàn Nguyệt.

– Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì, đi đi.

Hàn Nguyệt trừng mắt nhìn Nhạc Thành, sau đó cùng với Đông Phương Lạc Nhan rời
đi.

– Hàn Nguyệt làm sao vậy, bị mãn kinh sao

Nhạc Thành cười khổ một cái rồi bất đắc dĩ xoay đi.

Mọi người vây quanh nhìn thấy náo nhiệt như vậy thì cũng ào ào rời đi, chỉ là
vừa rồi bọn họ nhìn thấy Nhạc Thành có thể chống lại Đông Phương Lạc Nhan thì
chấn kinh không thôi, xem ra Nạp Tư Duy cũng không phải là đối thủ của Nhạc
Thành.

– Con rắn chết, chủ nhân quay trở về.

– Không cần ngươi nói, ta cũng biết.

Khiếu Thiên Hổ mau chóng cùng với Tử Điện Mãng từ trong Phá Quân Bang vọt ra.

– Chủ nhân.

– Chủ nhân.

Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng dùng linh hồn truyền âm tới.

– Các ngươi sao rồi, Phá Quân bang dạo này có chuyện gì không?

Nhạc Thành dùng linh hồn truyền âm nói.

– Chủ nhân, chúng ta đều tốt, chỉ là lần trước tên Lương Ngọc đã tới, bất quá
không có chuyện gì.

Khiếu Thiên Hổ trả lời.

– Ta biết, chuyện này để sau hãy nói.

Nhạc Thành mỉm cười sau đó liền đi vào bên trong Phá Quân Bang, bây giờ đại bộ
phận đệ tử của Phá Quân Bang vẫn chưa biết Nhạc Thành, vừa thấy Nhạc Thành đi
vào bọn họ đã ngăn cản.

– Ngươi là ai, tới đây làm gì?

Một tam tinh đấu vương la lớn vơi snt.

– Ta ở bên trong.

Nhạc Thành cất tiếng nói, xem ra mình bế quan năm tháng, Phá Quân Bang đã phát
triển không tệ, ở bên ngoài cũng đã có tam tinh đấu vương, cũng không biết
hiện tại Thác Ni tư, Trần Bưu bọn họ phát triển ở Quỷ Uyên thế nào.

– Cái gì, nơi này là Phá Quân Bang, ngươi nhất định là gian tế, ta trước hết
bắt ngươi lại đã.

Mọi người nghe thấy Nhạc Thành nói là hắn ở bên trong thì cười khẩy, Phá Quân
Bang ngày càng có danh khí, không ít người giả mạo là người của Phá Quân Bang
để khi dễ người khác, chỉ là người giả mạo nếu như bị Phá Quân Bang bắt được
thì sẽ bị giáo huấn rất nặng.

– Bang chủ, người xuất quan rồi sao.

Một thân ảnh màu xanh đi ra, nhìn thấy mọi người đang định động thủ với Nhạc
Thành thì biến sắc sau đó lập tức la lớn:

– Mấy tên hỗn đản này, các ngươi dám bất kính với bang chủ, ta không thu thập
các ngươi không được.

– Quách Dương bọn hắn không sai, cẩn thận một chút cũng tốt.

Nhạc Thành cười cười không ngờ Quách Dương trong ba tháng này đã phát triển
tới nhị tinh đấu vương.

– Bái kiến bang chủ.

Nguyên một đám nghe thấy Quách Dương gọi người này là bang chủ thì sác mặt
biến đổi may mà lúc nãy bọn hắn không động thủ, nếu không thì thê thảm rồi.

-Ừ.

Nhạc Thành lên tiếng sau đó lập tức nói với Quách Duông.

– Bốn vị phó bang chủ đâu.

– Bẩm bang chủ.

Quách Dương nói:

– Bây giờ là năm vị phó bang chủ rồi, Nhạc Kiều tiểu thư cũng đã gia nhập Phá
Quân Bang, bọn họ hiện tại đang ở bên trong.

– A, mau đi đi, ta muốn gặp các nàng.

Nhạc Thành không ngờ Nhạc Kiều cũng gia nhập, chỉ là như vậy cũng tốt, miễn
cho người khác khi dễ.

– Hắn là bang chủ sao?

– Nghe nói bang chủ đã từng một mình thu thập cả thanh Long Bang, chúng ta vì
ngưỡng mộ bang chủ mới gia nhập Phá Quân bang.

– Bang chủ thật sự có cá tính, lần này bang chủ quay về chung ta có thể báo
thù.

Nhạc Thành vừa lên lầu, một số người của Phá Quân bang đã thấp giọng nghị
luận, tất cả người của Phá Quân Bang đều biết chuyện Nhạc Thành diệt Thanh
Long Bang.

Khiếu Thiên Hổ cùng với Tử Điện Mãng đi theo sau lưng của Nhạc Thành, bây giờ
chúng cuối cùng cũng có thể đi khắp nơi, không có Nhạc Thành ở đây, bọn chúng
liên tục bị bốn cô gái chà đạp, điều kỳ quái thứ nhất là Âu Dương Phiên tình
muốn bắ Khiếu Thiên Hổ đi tắm rửa, khiến cho nó sợ hãi ba ngày không dám lộ
diện.

Ở trong phòng của Hân nhi, Nhạc Thành nghe thấy tiếng cười nói của năm nữ
nhân.

– Sao vậy, các ngươi hôm nay tại sao lại rảnh rỗi trò chuyện vậy?

Nhạc Thành đẩy cửa đi vào, năm nữ nhân đang vây quanh đùa giỡn.

– Biểu ca.

– Nhạc Thành.

Năm nữ nhân nhìn thấy Nhạc Thành tiến tới thì suy nghĩ.

– Biểu ca, tại sao huynh lại tới đây, không phải còn một tháng nữa sao?

Tô Hân Nhi hỏi.

– Đúng thế Nhạc Thành, không phải ngươi nói còn phải bế quan một tháng nữa
sao, tại sao mới năm tháng đã xuất quan.

Tư Mã Yên Nhiên nhìn Nhạc Thành, khuôn mặt vô cùng ôn nhu.

– Một lời khó nói hết.

Nhạc Thành mỉm cười, sau đó ngồi xuống nó với Nhạc Kiều:

– Kiều tỷ, tại sao tỷ cũng gia nhập Phá Quân Bang.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.