Mười ngày sau, Nhạc Tử Phong đưa cho Nhạc Thành dược liệu cùng đan phương
luyện chế đan dược tứ giai. Đan dược tứ giai trân quý vô cùng, Nhạc Tử Phong
cũng không dám nhờ người khác đưa mà chính mình đi để an toàn.
Tu luyện trong vòng ba tháng và toàn tâm luyện đan, ba tháng này Nhạc Thành
cuối cùng cũng luyện chế được hai mươi viên đan dược tam phẩm. Số phần dược
liệu mà Nhạc Thành cầm chính là hai mươi bốn phần, hắn sợ rằng mình luyện
không thành công cho nên lấy thêm bốn phần, luyện đan mà thất bại đó là chuyện
rất bình thường. Sau đó hai mươi bốn phần dược liệu đã luyện được hai mươi hai
viên đan dược, thành tích này đã là rất khó đạt được.
Trong ba tháng này tu vi của Nhạc Thành cũng đã đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ, tốc độ
tu luyện này cũng không chậm, người có tu vi từ Trúc Cơ trung kỳ muốn tiến vào
hậu kỳ mà có thiên phú thì cũng phải mất hai năm trời vậy mà Nhạc Thành chỉ
mất có ba tháng.
– Kế tiếp chính là luyện chế đan dược tứ phẩm.
Nhạc Thành khoanh chân lại mà lẩm bẩm nói, hắn lấy từ trong không gian trữ vật
ra một ngọc giản màu lục cùng với những dược liệu luyện chế đan dược tứ phẩm
bày ra, trong ngọc giản chính là đan phương mà Nhạc Tử Phong giao cho Nhạc
Thành.
Đan dược phân làm cửu phẩm, trong đó đan dược nhất phẩm, nhị phẩm tam phẩm đều
là những đan dược hạ cấp, đan dược từ tứ phẩm đến lục phẩm là đan dược trung
cấp, thất phẩm đã chính là đan dược cao cấp. Đan dược trung cấp cũng là một
vật vô cùng trân quý, không giống như những đan dược hạ cấp.
Nhạc Thành cầm lấy ngọc giản màu lục, từ từ rót một linh hồn lực vào trong đó,
bỗng nhiên ngọc giản màu lục đột nhiên xanh đậm lên, một mũi xanh bắn về phía
tâm của Nhạc Thành, sau một lát nó biến mất, ngọc giản lục sắc cũng mất đi sự
sáng bóng nguyên bản.
Đây chính là đan phương của đan dược tứ phẩm, dựa vào đan phương Nhạc Thành
biết được đan dược tứ phẩm này chính là Thông Kinh đan, đối với người tu luyện
đấu khí mà nói có sự hấp dẫn rất lớn. Nó có thể giúp cho đấu khí giả đả thông
kinh mạch toàn thân không làm trở ngại đến việc quán thông đáu khí, tốc độ tu
luyện tiến triển cực nhanh.
Diệp Bạch ghi chép cẩn thận đan phương ở trong đầu, một lát sau thần sắc của
Nhạc Thành bắt đầu ngưng trọng. Với tu vi Trúc Cơ hậu kỳ hiện tại của hắn thì
việc luyện chế đan dược tứ phẩm rất khó khăn, trên người hắn lại không có đồng
nào cho nên cũng không thể mua pháp khí cùng với trận pháp cho nên đành phải
liều mạng.
Nhạc Thành vận khởi Hỗn Nguyên chân kinh tâm pháp, bàn tay kết thành một thủ
ấn, ngay lập tức hai luồng hỏa diễm được rót vào trong lò luyện đan, sau khi
tu vi đột phá đến giai đoạn Trúc Cơ hậu kỳ, Vô Thượng Chân Hỏa hỏa diễm rõ
ràng đã mạnh hơn rất nhiều. Nhìn vào lò đan đỏ bừng, Nhạc Thành rất lo lắng nó
sẽ vỡ ra, sau này có cơ hội nhất định phải tìm một lò đan tốt hơn, không cần
phải lo lắng nữa.
Một tháng sau, ở trong phòng Nhạc Thành đột nhiên truyền ra một tiếng phá hủy
kịch liệt, ở trong đó bốc lên một liệt diễm cuồn cuộn. Chỉ thấy Nhạc Thành từ
trong phòng chật vật chạy ra, trên khuôn mặt đen kịt, y phục trên người cũng
bị đốt lỗ chỗ, rách nát.
Hóa ra trong một giây trước khi luyện thành Thông Kim Đan lò đan cuối cùng
cũng không chịu được nhiệt độ cao mà bị phá hủy. May mà Nhạc Thành nhanh tay
lẹ mắt lấy được ba viên Thông Kim Đan, rồi lập tức bố trí một Hộ Thân cương
quyển mới không bị thương gì.
– Hừ, lần sau kiên quyết không dùng lò đan này nữa.
Nhạc Thành nhìn dáng vẻ chật vật trên người của mình không kìm được mà mắng
lên, hắn thiết chút nữa thì bị lò đan này hại chết.
– Cứu hỏa, mau tới cứu hỏa.
Nghe thấy tiếng nổ không ít người hầu lao tới, nhìn thấy Nhạc Thành từ trong
phòng đi ra trên người bốc lửa thì bọn họ liền giật mình mau xách nước tới cứu
hỏa.
– Tiểu thiếu gia người không sao chứ?
Phùng Tẩu lúc này cũng chạy ra, nhìn thấy dáng vẻ của Nhạc Thành, bà cũng sợ
xảy ra chuyện.
– Phùng Tẩu, ta không sao, chỉ là không cẩn thận một chút để căn phòng xảy ra
hỏa hoạn mà thôi.
Nhạc Thành nói, hắn nhìn căn phòng bị phá hủy mà xin lỗi.
Một lát sau căn phòng đã bị lửa thiêu đốt may mà kịp không chế cho nến không
lan sang phòng khác.
Trong phòng trở nên vô cùng bừa bộn, bốn phía gỗ bị đốt trở thành một mảng đen
kịt, một mùi vị vô cùng khó nghe bốc lên. Gian phòng này không thể ở nữa cho
nên Phùng Tẩu đành phải sắp xếp cho Nhạc Thành một căn phòng khác.
Nguyên bảo tông là một nơi chuyên môn mua bán pháp khí và đồ dùng ma pháp.
Nghe nói thế lực của Nguyên Bảo tông cũng là chỗ mạnh nhất xung quanh mười mấy
trấn nhỏ này, ở nơi này mua được những thứ tốt mà rất khó gặp được, ví dụ như
là quyển trục ma pháp, binh khí ma pháp, công pháp đấu khí, còn có đan dược
cao phẩm.
Nguyên Bảo tông nằm ở Thất Tinh Thành. Thất Tinh Thành cũng là thị trấn phồn
hoa nhất xung quanh mười mấy trấn nhỏ này, ba ngày sau một thân ảnh màu đen đi
tới Nguyên Bảo Tông, người này mặc một bộ đồ màu đen, ngay cả cái đầu cũng
trùm đen, không nhìn thấy dáng vẻ.
– Ngươi là ai? Đến bảo tông có chuyện gì?
Hai đệ tử Nguyên Bảo Tông nhìn thấy cách ăn mặc thần bí của người này thì cất
tiếng hỏi. Hai người này cũng đã có tu vi tới Đấu Sư.
Hắc bào thanh niên này chính là Nhạc Thành, hắn nghe Nhạc Tử Phong nói Nguyên
Bảo Tông chính là ở đây, cả Thất Tinh Thành cũng không có mấy cửa hàng là có
thực lực mua bán đan dược tứ phẩm, trong đó Nguyên Bảo Tông chính là nhà có
thực lực mạnh nhất cho nên Nhạc Thành mới tính đến chuyện mang Thông Kinh Đan
đan dược tứ phẩm tới nơi này.
– Ta cần tìm người phụ trách ở nơi này, các ngươi mau đi thông báo.
Nhạc Thành đối với hai đệ tử này mà nói, vì không thể để lộ thân phận cho nên
hắn phải tỏ ra thần bí.
– Ngươi chờ ở đây để ta đi thông báo.
Một đệ tử Nguyên Bảo Tông thấy Nhạc Thành thần bí, nói chuyện ngữ khí cũng
ngang ngạnh, sợ rằng đây là nhân vật lợi hại cho nên không dám chối từ lập tức
đi thông báo.
Một lát sau một đệ tử trong Nguyên Bảo tông dẫn theo một lão giả mặc áo bào
màu tro đi ra.
-Tiên sinh là ái vậy? Ta chính là chấp sự ở đây.
Vị lão giả mặc áo bào màu tro nhanh chóng nói với Nhạc Thành.
– Ta cần bán cái này.
Nhạc Thành lấy từ trong người ra một chiếc bình ngọc đưa cho lão giả mặc áo
màu tro, lão giả này khoảng chừng năm mươi tuổi, tóc ngắn, tu vi chừng đạt tới
Đấu Linh, cũng là một cao thủ lợi hại.
– Được, xin mời đại nhân.
Vị lão giả mặc áo bào màu tro đưa tay tiếp nhận bình ngọc trong tay Nhạc Thành
thì sắc mặt đại biến, vôi vàng hành lễ với hắn, mời Nhạc Thành đi vào nhà
trước rồi mới nói. Ba viên đan dược tứ phẩm đây tuyệt đối là vật rất quý báu.