Truyền Thuyết Tứ Trượng Thiên Địa – Chương 9: – Botruyen

Truyền Thuyết Tứ Trượng Thiên Địa - Chương 9:

Chương 9: Chưa 4h30 biết ai hơn ai.

Có lẽ cả đời của hắn cũng không tưởng tượng ra nổi cảnh mình đang chơi gái mà lăn đùng ra bất tĩnh, ai mà biết được chuyện này chắc hắn độn thổ mất.

“Tĩnh dậy rồi hả tên răn ma”. Thấy mi mắt Tiêu Phong khẽ động đậy, Hồng Thủy khẽ thở phào nhẹ nhỏm.

Mở mắt ra đã thấy mình nằm trong căn phòng ấm áp phảng phất mùi hương thơm nhè nhẹ của con gái, đối diện mình là cô Hồng Thủy mãi chăm chú quan sát tình hình của hắn.

“Sao em lại ở đây ?. Không phải em đang giii”.

Chưa kịp nói hết câu đã bị nàng đưa tay chặn ngang miệng, khuôn mặt nàng lúc này ửng hồng do xấu hổ.

“Từ nay về sau không được nhắc đến nữa, em chỉ cần cho tôi biết cách dung hợp 2 hệ nguyên tố làm một, còn tôi hướng dẫn tận tình cách em tu luyện. Nếu em cho người ngoài biết tôi cắt lưỡi em”.

Tuy lời hăm dọa của Hồng Thủy đầy sát khí sộc mùi âm khí , nhưng âm điệu đã thay đổi, không còn vẻ khinh người mà thay vào đó đã nhẹ nhàng đằm thắm hơn.

“Thân hình em ngọt ngào quá, sau này cùng tập luyện làm sao anh cưỡng lại nổi”. Tiêu Phong biết thái độ của nàng đã thay đổi, hắn gian manh quét mắt qua thân hình khiêu hợi của nàng

“Cái gì anh với em, em nhỏ hơn tôi 10 tuổi đấy”. Hồng Thủy phồng căng hai gò má, cốc cho hắn một phát giữa đầu.

“Chúng ta đã quan hệ, tức là vợ chồng rồi, với lại em yêu cô mất rồi”. Tiêu Phong đưa tay bóp lấy cái vú to tròn của nàng trong khi nàng không đề phòng cảnh giác, rõ ràng nàng không mặc áo lót để khiêu khích hắn mà.

Câu nói của hắn làm nàng chợt nhớ lại bản thân của mình, tâm tình nàng xao động lạ thường. Hồng Thủy cũng như mọi cô gái, từng có bạn trai như bao người, cớ ngỡ tình yêu sẽ đưa hai người sẽ đi với nhau suốt đời. Nào ngờ chỉ vì nàng mãi theo đuổi sức mạnh để chóng lên thần kế thừa dòng tộc, mà nàng đã đánh đuổi bỏ cả tình yêu, thanh xuân.

Nhưng rồi nàng cũng chỉ mãi dậm chân tại chỗ, quay đầu lại người nàng yêu đã không còn đứng chờ nàng nữa. Chán nản cuộc đời, nàng từ bỏ sức mạnh đăng ký vào trường làm giảng viên cho yên phận. Tưởng rằng suốt đời này nàng không còn ý niệm yêu thương hay dục vọng, nào đâu ra tên nhóc gỡ nút rối cho nàng, buông lời mật ngọt không khiến nàng xao xuyến. Cũng chính hắn, người truyền lại cảm hứng theo đuổi sức mạnh riêng mình.

“Sao cũng được, mà hình như tôi biết hiện trạng của em không thể giao hoan được nữa. Cứ mỗi lần em giao hoan hay có ý dục vọng là cả người em sẽ bị đốt cháy, lí do tại sao thì cô không biết”.

Cái gì, không thể chơi gái được nữa sao ?. Chuyện quỉ gì thế, hôm bữa vẫn còn xài tốt với Như Ý mà ta, vậy ta sống còn ý nghĩ gì nữa. Hồng Thủy nói không sai, từ ngày với Như Ý mỗi lần hắn có ý dục vọng cả thân như lửa đốt âm ĩ, mãi đến lúc chơi Hồng Thủy nó mới bùng phát khiến mình bất tĩnh.

“Có cách chữa trị không cô” Không thể tin mình có mà xài không được, Tiêu Phong ngẫn ngơ sờ dương vật nhìn nàng.

Có ai mỡ đã dâng tới tận miệng mà không ăn cơ chứ, hắn phải nhịn cho khi nào đây, cơ mà sống không bằng chết đây sao.

Nàng đáp lại hắn chỉ lắc đầu, bởi hành động sờ dương vật xem còn hoạt động không khiến nàng nói không lên lời. Cũng may hắn bị như vậy, chứ không cả thân thể nàng ngày nào cũng bị hắn cưỡng đoạn mất.

-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-

Ba tháng sau.

“Chào tất cả mọi người, sau sáu tháng tập luyện, đã tới lúc phân định phẩm chất thật sự”. Kim Khánh, hiệu trưởng trường dõng dạc phát biểu giữa đấu trường.

Đối với kì khảo sát thực lực các tân binh như thế này không mất chú trọng, bởi các màn giao đấu đơn thuần dùng thể lực. Nhưng vì các thế lực bang phái lẫn bộ tộc khắp Nam Bộ đều tập chung về đây để cùng đánh giá chọn lọc. Những bang phái hay dòng tộc khắp Nam Bộ có sức ảnh hưởng lớn, đều nhờ thực lực sức mạnh của bọn họ, nếu muốn có thực lực vững chắc nên tuyển chọn từ những anh tài còn chớm nở ở trường học. Đặc biệt thông qua bảng xếp hạng tân titan để lựa chọn, chứ nếu để những anh tài này ra trường mới mời về thì đã quá muộn. Biết đâu họ lại muốn lập bang phái chống lại bọn họ thì nguy hiểm vô cùng, nên sớm chiêu ngộ không thì ý kết giao vẫn tốt hơn.

Sở dĩ trường chỉ đào tạo các tân titan lên á thần 1, khi đó họ đều đã nắm vững cơ bản về kiến thức lẫn kinh nghiệm về chiến đấu. Sau khi ra trường bọn họ có rất nhiều con đường để lựa chọn, theo các bang phái hay dòng tộc để tu luyện, hay đi tìm các vị thần ẩn bái sư phụ. Cũng có vài người không thích cuộc sống bon chen nên chọn ở lại trường để giảng dạy.

Lúc này khắp quảng trường đông kín người theo dõi, vị trí chính giữa được dành cho các chủ tộc và lãnh đạo nhà trường.

“Các vị hãy nhìn lên màn hình, sau đây là danh sách thi đấu cho các tân titan năm nay. Vì số lượng đông đảo nên sẽ chia ra làm 8 bảng khác nhau, 4 bảng dành cho nguyên tố giản đơn, 4 bảng dành cho nguyên tố bá vương. Sau cùng 8 người vô địch đại diện cho 8 bảng đối chọi lẫn nhau để tìm ra quán quân”. Kim Khánh phổ biến luận thi đấu cho tất cả mọi người.

“Sau đây là danh sách đối chọi ngẫu nhiên do máy tự bóc thăm, à quên mất, những ai chưa vượt lên titan 2 sẽ bị đuổi học dưới mọi hình thức. Hãy thể hiện hết sức mình, 8 người đạt vị trí đầu bảng sẽ được thưởng trái nguyên tố và mời gọi về các băng phái và dòng tộc uy quyền”.

Kết thúc với điểm ý nhấn mạnh từng chữ cuối, khiến biết bao tiếng phấn khích tột cùng vang lên.

Bà mẹ nó, la hét con mẹ gì vậy ?, điếc cả cái màng nhĩ của bố rồi. Tiêu Phong chả hiểu cái khỉ gì về trái nguyên tố, nên ngơ ngác nhìn mọi người la hết phấn khích dư điên dại.

“Trái nguyên tố là trái gì mày” Thấy Lâm Khang vẫn điềm tĩnh không la hét mà chỉ quan sát bảng bốc thăm, Tiêu Phong ngơ ngác hỏi.

Lâm Khang chưa kịp trả lời, Chí Bình đã nhảy vô họng Lâm Khang ngồi.

“Là trái bổ sung linh lực cho nguyên tố. Ví dụ mày sở hữu hệ Lôi ở titan 2 sau khi mày ăn trái nguyên tố Lôi, mày sẽ thăng 2 cấp lên titan 4. Càng lên cấp cao linh lực để lên cấp càng phải lớn nên ăn vào chỉ tăng 1 hoặc nữa cấp thôi”.

Ơ đù, có trái kì diệu vậy cơ à, vậy cần chó gì ngồi thiền hấp thụ linh khí làm mẹ gì cho mệt, đớp chục quả lên mẹ nó á thần rồi.

“Nếu tao ăn trái hệ khác thì sao”.

“Không có gì xảy hết, giống như mày ăn trái cây bình thường. Mà mấy cái này mà mày còn không biết á hả”. Chí Bình lúc nãy còn phấn khích, sau khi trả lời cho Tiêu Phong nó đã tiêu tan hết rồi.

Không chỉ Chí Bình và còn Lâm Khang lẫn Như Ý đều ngạc nhiên trước độ thông hiểu của Tiêu Phong. Cả đám cũng không biết tên ngốc này lên titan 2 hay chưa, hỏi qua hắn chỉ cười cười càng làm mọi người khó hiểu.

Hầu như ai cũng vượt qua titan 1 lên titan 2, có một số người sở hữu tư chất thiên bẩm, việc hấp thụ linh khí rất nhanh nên vượt cấp không mấy vấn đề. Đã có thiên bẩm tất nhiên cũng có thể loại kém cõi, tức việc hấp thụ linh khí rất chậm nên việc tăng cấp cũng khó xảy ra.

Việc các tân titan giao đấu với nhau không mấy nguy hiểm đến tánh mạng, bởi linh lực bọn họ chỉ mới dùng để tăng sức mạnh cơ bắp. Tuy nhiên có vài trước hợp được mang vũ khí lên, nhưng các vũ khí của tân titan chưa có khả năng chuyền linh lực vào, cũng không khác mang cỏ lên đánh trâu.

Trong khi các titan thi đấu, bên nhà trường dùng kính bảo toàn nhằm đánh giá cấp bậc hiện tại của bọn họ. Bởi bọn họ linh lực còn rất yếu, chưa thể cảm nhận rõ ràng như các á thần được, phải dùng kính bảo toàn để phân tích chỉ số rõ ràng hơn.

Thông thường các trận đấu được quan tâm nhiều ở bốn bảng nguyên tố bá vương, còn bảng giản đơn thì không mấy ai quan tâm.

Kết quả bốc thăm thi đấu lần lượt đều hiện ra trên màn hình, may thay Như Ý, Lâm Khang và Chí Bình không cùng bảng với Tiêu Phong. Hầu hết bọn họ đều dễ dàng vượt qua các đối thủ tiến vào tứ kết, chỉ riêng Tiêu Phong vật lộn mãi với lê xác vào được, khiến ai cũng lo lắng cả lên. Vốn dĩ ở 4 bảng nguyên tố giản đơn đại đa số không có ai nổi trội, với Chí Bình, Lâm Khang thuộc con cháu dòng tộc nên dư sức đánh bại. Còn Như Ý thì siêng năng học tập và tu luyện nên vượt xa bọn gà bắp.

8 cái tên đại diện cho 8 bảng đã hiện diện đầy đủ, ai nấy cũng đều giữ thực lực chưa sớm tung ra hỏa lực nên chưa lường trước được.

“Sau đây là cuộc mở màn giao đấu tiên cho vòng tứ kết, hứa hẹn một trận đấu hấp dẫn sẽ sớm nổ ra. Mời thí sinh Tống Thanh Thư sở hữu hệ Thủy thuộc gia tộc Quyền đạo bước lên khán đài”.

Một tên thân hình vạn vỡ, to lớn bước ra sân đấu trước muôn lời hò hét cổ vũ náo nhiệt. Tộc Quyền đạo thuộc một trong bốn bộ tộc lớn mạnh ở miền Nam, bởi nó thiêng về quyền pháp hơn là nhẫn thuật. Ở những người theo Tộc Quyền ở cấp độ thấp, chỉ đơn giản gồm những bài quyền cước. Nhưng lên cao độ lĩnh ngộ càng thâm sâu, những võ học được coi nhỉnh hơn với nhẫn thuật và ảo thuật. Tuy nhiên phải đạt ngưỡng cao á thần mới lãnh ngộ được giới hạn của nó, nhưng ai cũng háo hức xem con cháu bộ tộc này ra sao cái đã.

Hừm, cái lũ tầm thường kém cỏi dám sánh vai với tao cơ à, để hôm nay tao bẻ xương lũ tầm thường này ra. Trong khi chờ đợi đối thủ xuất hiện, thì Thanh Thư vừa khởi động tay chân bằng những cú đá đẹp mắt, vừa liếc mắt về phía nguyên tố giản đơn đang đứng.

“Và xin mời thí sinh Hoàng Tiêu Phong sở hữu hệ lôi lên sân đấu”. Sở dĩ trong phiếu đăng kí vào trường, Tiêu Phong bỏ trống ô tiểu dẫn bản thân nên làm nàng Thanh Thúy không biết giới thiệu làm sao.

Ai ai cũng mong đợi kẻ xấu số đầu tiên bước ra như thế nào, 1 giây 2 giây 3 giây vẫn chưa có người xuất hiện.

-Không lẽ biết mình thua rồi nên bỏ cuộc rồi ư.

-Tất nhiên, ai mà có cửa đánh lại con cháu dòng tộc quyền đạo cơ chứ.

-Cũng may cho hắn, chứ đánh nhau có vác xác về húp cháo qua đêm.

Những lời bàn tán xôn xao khắp nơi, ai cũng cho rằng tên Tiêu Phong đã bỏ chạy khi gặp đối thủ khủng bố như vậy.

“Xin mời thí sinh Hoàng Tiêu Phong”. Thanh Thúy nhẫn nại hô lớn lần hai.

“Nhanh lên, tới lượt mày kìa, người ta tước quyền thi đấu bây giờ” Chí Bình liên tục đập cửa phòng vệ sinh hối thúc Tiêu Phong.

Má nó, không không cái bụng nó đau thấu thiên địa, sáng mình chỉ ăn có bát cháo lòng thôi mà. Cố gắng gồng sức rặn phát cuối cùng, từng dây mạch máu nổi khắp mặt khiến mặt hắn đỏ bừng.

Trước khí thế áp đảo của người xem, yêu cầu tước quyền thi đấu làm Thanh Thúy khó xử.

“Thí sinh Hoàng Tiêu Phong có mặt không ?”

“Có, Có, Có em”

May thay bọn họ chưa tước quyền thi đấu của mình, Tiêu Phong vội vã chạy lên sân đài, mặt mũi hắn đổ đầy mồ hôi. Ngay cả cái khuyu quần còn chưa kịp kéo lên.

Cảm thấy phía dưới mát lạnh bất thường, nhìn xuống mới phát hiện ra hoàn cảnh tồi tệ của mình. Ngay lập tức Tiêu Phong đưa tay xuống vùng bí hiểm thản nhiên kéo khuyu quần trước bàng quang thiên hạ.

“Úi, hắn làm cái gì thế”. Vài cô gái thấy hành động trơ trẽn của hắn liền che mắt mắng mỏ.

Lần đầu tiên ra mắt công chúng mà đã để lại ấn tượng khủng bố như vậy rồi.

“Phế phẩm”. Thấy Tiêu Phong như gã đần, Thanh Thư khẽ nhếch miệng nhìn hắn.

“Biết đánh giá bản thân là tốt đấy”

Đã quá quen thuộc với sự đã kích hay khinh bỉ, tất nhiên hắn không tức giận mà thay vào đó hắn biết cách như thế để khiến gậy ông đập lưng ông.

“Mày.. Mày..”

“Vâng, trận đấu xin được bắt đầu”.

Thấy hai tên nhóc sắp bắt đầu bùng nổ, Thanh Thúy không ngại chính thức châm ngòi bằng tín hiệu bắt đầu cuộc chiến.

“Để tao xem mày lớn giọng được bao lâu”.

Tức thời linh lực được truyền vào cánh tay phải của Thanh Thư, cánh tay thấp thoáng luồng khí xanh dương bao phủ. Hắn hổ bão lao đến tung ngay một đấm uy lực vào giữa mặt Tiêu Phong, đang mãi sửa soạn lại cái quần không ngờ Thanh Thư ra đòn bất ngờ và nhanh như vậy.

Lập tức từ tâm điền điều khiển linh lực di chuyển cũng nhanh chóng truyền tới cánh tay, nhưng quá khẩn cấp linh lực truyền đến quá mỏng manh. Miễn cưỡng đành phải tung đấm cản phá.

Rắc, rắc.

Hai nắm đấm chạm vào nhau, một lực khủng khiếp khiến cả năm ngón tay của Tiêu Phong đau nhói, co thắt lại sau va chạm. Không ngờ lực đấm của Thanh Thư mạnh như vậy, biết trước mình lui né cho lành. Bàn tay còn đau nhói chưa hết, cái bụng lại tiếp nhận thêm cú đá uy lực. Quả con cháu võ quyền, nắm đấm chưa kịp thu về, linh lực đã truyền xuống chân xoay người tung cước bồi thêm. Phản xạ của Thanh Thư quá nhanh, không kịp đưa linh lực xuống bụng để phòng thủ, ăn trọn cú đá khiến Tiêu Phong hộc cả máu ngã quỵ xuống sàn.

Vừa vô trận đã thưởng thức được tuyệt phẩm, không khiến khán giả la hết điên cuồng. Vài kẻ thấy thương xót cho kẻ xấu số nằm trên sàn đấu.

“Tống Thanh Thư có vẻ khá đấy, thân pháp rất linh hoạt”. Kiều Mi quay sang nói nhỏ với Kim Khánh.

“Rất tốt” Thoáng nhìn tên Tiêu Phong vẫn ngồi thở dốc, Kim Khánh gật đầu miệng khẽ đưa lên bí hiểm.

Chưa kịp khởi động con mẹ gì đã lãnh trọn 2 đòn thấu tim gan, chùi máu còn dính ở miệng Tiêu Phong đăm chiêu nhìn thằng ôn đánh mình. Đã đi đánh nhau không ít, Tiêu Phong biết mình chưa phải đối thủ của hắn, tốc độ của Thanh Thư đã nhanh cộng thêm linh lực tác động càng khủng khiếp.

“Mày biết độ chênh lệnh giữa Bá Vương và Giản Đơn chưa, tuổi gì sánh vai với tao”.Tống Thanh Thư nhìn Tiêu Phong bằng nữa con mắt.

“Tại lúc nãy tao mắc cười quá nên không đề phòng thôi”

“Sắp ăn hành tới nơi còn buồn cười”. Thanh Thư ngạc nhiên nói.

“Tại mày đẹp trai uy phong thế kia, thế mà lại đi khoe thằng em trước mặt mọi người”. Vừa cười ngón tay Tiêu Phong chỉ về hạ bộ của Lâm Khang

Hoảng hốt trước lời nói của Tiêu Phong, một người có dòng tộc danh tiếng như hắn không thể mất mặt như thế, Thanh Thư tin răm rắm lời hắn, cúi người xuống kiểm tra khuyu quần của mình

“Làm gì có, thằng xạ…o c..h.o..”
Hú hồn, may thay mình đã khóa lại rồi, không thì không biết đào lỗ nào mà chui xuống nữa. Thì bất ngờ một lực khủng khiếp giáng lên đầu hắn, cả đầu óc choáng váng, tiếng u vang vọng trong não bộ.

Trong lúc tên Tống Thanh Thư không chú ý đến mình, Tiêu Phong đã vận nhanh linh lực vào cánh tay. Không ngại ngần ban tặng hắn nắm đấm ẩn hiện luồng khí màu tím ma dị thẳng vào đầu hắn.

Cái đầu Thanh Thư cắm thẳng xuống mặt đất, cả người cũng ngã theo quán tính. Không dại gì mà Tiêu Phong không tung những cú đá chí mạng vào bụng hắn, phải tấp hắn trước không thì hắn đứng dậy được Tiêu Phong khó mà bảo toàn tánh mạng.

Cả khán đài đều ngơ ngác nhìn nhau chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Tiêu Phong đứng nói cái gì đó, rồi thấy hắn đang điên cuống đá vào bụng Thanh Thư. Cả khán đài ai cũng xanh mặt mày, không thể tin một người có gia tộc lẫy lừng thế kia, thêm sở hữu nguyên tố bá vương. Mà bị một thằng vô danh tiểu tốt đánh cho sống dở chết dở thế kia.

“Tống Thanh Thư đã bất tĩnh, Hoàng Tiêu Phong thắng cuộc”

Đang xung sức cho tên nhóc hổn xược ăn hành thì bị Thanh Thúy can ngăn. Lúc nãy lo sợ hắn đứng bật dậy nên Tiêu Phong mất bình tĩnh tấp hắn điên cuồng như thế. Giờ nhìn lại Tiêu Phong mới thấy tội nghiệp cho Tống Thanh Thư, mặt mày sáng bóng giờ đầy rẫy vết bầm tím.

Tội nghiệp quá, đừng có giận tôi nha anh bạn trẻ, tại bạn quá tin người thôi. Tiêu Phong thấy mình hơi quá tay khi hắn xụi lơ được khiêng vào phòng y tế, nên hơi chút áy náy.

“Vậy cũng thắng được à”. Kiều Mi nhíu mày nhìn, nói với Kim Khánh đầy khó chịu.

“Nếu đánh không lại, hãy dùng trí”.

Cả đấu trường vẫn ngu ngơ trố mắt nhìn nhau, không ai chấp nhận nổi kết quả trắng trợn như thế.

Việc trường phân chia thành hai hệ nguyên tố đối lập, hoàn toàn trái ngược với tâm ý của Kim Khánh. Chỉ do các quy địnnh của thế hệ trước, nàng cũng không thể tự ý xóa bỏ được. Từ trong tận đáy lòng sâu thẳm của nàng, không có gì gọi mang tên tư chất quyết định tương lai, chỉ những người chân chính mới là nhân tố quyết định. Khi thấy một kẻ bên nguyên tố giản đơn dành chiến thắng khiến cho tâm ý nàng càng vững chắc, bởi vậy Kim Khánh đã sớm để ý đến Tiêu Phong.

Không để không khí trùng xuống như vậy, Thanh Thúy nhanh chóng cho trận thứ hai bắt đầu.

“Mời Trấn Lâm Khang sở hữu hệ Phong, thuộc con cháu gia tộc Tiên Hóa tiến lên sân khấu”

Tiếng huýt sáo phấn khích đã bắt đầu có lại từ khán đài, không ngờ hôm nay con cháu của dòng tộc Tiên Hóa xuất hiện trên sân đài.

“Tiếp theo mời Dương Khải Hoàn mang trong mình hệ Kim, thuộc con cháu gia tộc Nhãn Long ra trận”.

Những người xem la hét như muốn nổ tung đấu trường, một người đại diện cho một gia tộc uy danh miền Nam. Giờ con cháu của mỗi gia tộc lại giao đấu, khác nào họ đại diện cho gia tộc mà chiến đấu ư. Tuy bọn họ chưa bộc phát được tiềm năng sức mạnh, nhưng với danh tiếng như thế đã quá đủ rồi. Trên thực tế, Tiên tộc và Nhãn tộc suốt ngàn năm qua chưa phân định ai mạnh hơn ai, bởi mỗi bên đều mang cho mình đặc trưng sức mạnh khác nhau nên không thể so sánh được.

– Tao bắt Khải Hoàng 1 triệu.

– Mày khôn thế, tao cũng bắt hắn 1 triệu.

Vài cuộc cá cược đã nổi lên trong làn sóng háo hức cuồng nhiệt của khán giả, đa số họ đều chọn Khải Hoàng. Bởi bọn họ đều tin nguyên tố Bá Vương sẽ chiếm ưu thế, cũng có vài người chọn Lâm Khang bởi họ cũng thuộc nguyên tố giản đơn mà.

Không để chờ lâu, Thanh Thúy cao giọng bắt đầu trận đấu.

“Trận giai đấu xin được bắt đầu”

Chỉ vài giây sau tiếng hô của Thanh Thúy, cả hai đã xuất hiện luống khí đặt trưng cho nguyên tố của mình. Linh lực không chỉ bổ sung sức mạnh cho cơ bắp, nó còn khả năng tăng tốc độ di chuyển khi truyền linh lực vào các khớp xương.

Nhanh chóng đôi chân Lâm Khang xuất hiện luồng khí màu xanh và đã tiến sát tới Khải Hoàng. Lâm Khang nén lực tung nắm đấm xé không khí thẳng vào Khải Hoàn. Do cùng cấp độ titan 2 như nhau, tốc độ xử lí cũng tương đương nhau. Khải Hoàn không né tránh cú đấm đó và tung đấm đáp trả lại Lâm Khang. Cả hai nắm đấm không chạm nhau, mà chỉ lớp khí xung quanh hai nắm đấm bị bóp méo, áp lực của không khí tăng tới mức tối đa.

Đồng thời Khải Hoàn xoay người nhắm thẳng tâm điềm tung cước, Lâm Khang vội thủ thế đưa hai tay cản cú đá của hắn. Theo quán tính và cộng lực, cả người Lâm Khang bị đẩy lui vài bước khi cản khí lực. Thấy Lâm Khang mất thế chủ động, Khải Hoàn vận linh lực phóng lên cao, từ phía trên hắn giơ chân chẻ dọc xuống phía dưới Lâm Khang, lực khí ma sát với tộc độ cao tạo thành lưỡi hái khí màu trắng rợn người.

“Wow”. Cả đấu trường mãn nhãn thốt lên với pha tấn công của cả hai, đặc biệt đòn của Khải Hoàn.

Rầm.

Lâm Khang đủ bình tâm để để chọn vị trí vừa đủ để tránh tầm đá chém khí của Khải Hoàn, phía dưới sàn đấu đá bị nứt nẻ nơi mà tiếp nhận lực đá của hắn. Tức thời Lâm Khang vận linh lực toàn thân lao vào cận chiến với Khải Hoàn, không ai chịu thua lẫn nhau.

Sau 5 phút thi đấu cận lực, cả hai đều đã sắp cạn linh lực đứng thở dốc mệt nhoài, mồ hơi đã đấm đìa khắm thân hình.

“Ngươi khá lắm, nhưng ta sẽ cho ngươi biết. Nguyên tố Bá Vương không quyết định thực lực sức mạnh của mỗi người”. Khuôn mặt của Lâm Khang trở lên lạnh lùng nhìn Khải Hoàn.

“Ngươi cũng đã cạn linh lực, cũng như ta có gì lớn lối ở đây”. Hơi hoảng sợ trước lời của Lâm Khang nhưng hắn vẫn quyết đấu khẩu tới cùng.

Đôi mắt của Lâm Khang khẽ nhắm lại, tập chung tự linh lực tại các tâm điểm trên cơ thể về tâm điền lần nữa. Tâm điền một lúc một đầy, như đã tích tự đủ, đôi mắt Lâm Khang mở to nhìn Khải Hoàn. Lập tức linh khí được giải phóng tới các cơ quan của cơ thể. Một luống khí màu xanh tỏa ra dữ dội hơn trước, rõ ràng nó có nét đậm đặc hơn so với luồng khí màu trắng của Khải Hoàn.

“Titan cấp độ 3 ư, không ngờ tên nhóc này lại sở hữu thiên bẩm. Mới có vào học 6 tháng mà đã vượt cấp rồi à”. Kiều Mi ngạc nhiên thốt lên.

Đa số học sinh cũ của trường đều nhận ra đột biến của Lâm Khang, cả khán đài một lúc càng nóng và hào hứng hơi bao giờ hết.

Bất ngờ trước sự vượt cấp của đối thủ, vẫn còn hoang mang thì một bóng người lướt đến Khải Hoàn. Nhanh quá, nắm đấm từ tay Lâm Khang uy lực tung thẳng vào bụng của Khải Hoàn, từ bụng một lực từ luồng khí xanh đi xuyên qua cơ thể. Mặc dù Khải Hoàn đã kịp vận linh lực bảo vệ, nhưng lực quá mạnh làm vỡ lớp phòng ngự khiến hắn đau nhói muốn ngưng thở. Vẫn chưa tin vào mắt mình, đầu hắn bị Lâm Khang nắm giữ, đầu gối của Lâm Khang dốc thẳng gương mặt Khải Hoàn.

“Bốp, bốp, bốp”.

Tiếng va chạm xác thịt vang lên làm bao kể ngồi xem lạnh sống lưng, khuôn mặt của Khải Hoàn ăn trọn từng cú lên gối của Lâm Khang. Máu đỏ từ miệng và mũi liên tục ứa ra vương vãi khắp sàn, như mất ý thức, cả thân hình hắn tự do rơi xuống sàn như chiếc lá lìa cành.

“Người chiến thắng là Lâm Khang”. Thanh Thúy nhanh nhẹn tiến ra giơ cao tay Lâm Khang chúc mừng.

Đội ngũ ý tế lại một lần nữa bận rộn, không ai ngờ chỉ là trận chiến sơ cấp của tân titan lại khốc liệt như vậy.

-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-
-Nóng quá đê, nóng quá đê.
-Thời tiết nóng thật đấy.
-Ý tui nói có chap rồi, nóng bỏng đây này.
-Ờ hớ. Được.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.