Chương hai: Vũ trụ thứ hai ?.
'Ta lạc trôi giữa đời, ta lạc trôi giữa đời'.
Giai điệu bài hát cứ vang lên đều đều bên tai, bài hát khá phụ hợp với hoàn cảnh bây giờ của hắn. Ngủ Thành Công, tốt nghiệp trường đại học Bách Khoa mang theo tấm bằng với nhiều hoài bảo ước mơ. Một quá trình phấn đấu cố gắng học tập để làm giàu đã thúc đẩy hắn có được tấm bằng đại học, đơn giản chỉ có tiền mới có được những cái âm đạo tuyệt đẹp ngoài kia.
Vâng, bây giờ đã 3 năm tròn khi hắn ra trường, mà vẫn chưa tìm được công việc nào ra hồn cho mình huống chi làm giàu.
“Bố tổ tiên sư nhà mày, tháng này mày không trả hết tiền nhà cho tao, tao bằm xác mày phơi khô cho chó ăn”.
“Tiền nước 3 tháng chưa thanh toán rồi em ơi”.
“Tháng này anh không đóng tiền điện, chúng tôi đành ngắt điện vậy.”.
Ước mơ làm giàu cái máu khỉ gì, bây giờ hắn chỉ có ước mơ thanh toán hết tiền chi tiêu tháng này thôi cũng mệt.
Mẹ nó, ở nhà lướt thiendia.com để quay tay đỡ thèm, lúc nào cũng bị đập cửa đòi đủ thứ tiền. Hắn đành xỏ đôi xép tổ ong lang thang khắp nẻo đường lớn nhỏ trong thành phố, tay cầm hồ sơ xin việc mong có chổ nào nhận mà nộp vào.
“Con người sống thật vô vị, họ đối xử với nhau bằng tờ tiền chứ đâu còn tầm chân tình”.
Suy nghĩ miên man tới tương lai đen thui của mình, hắn đã đứng trước ngã tư đường lớn từ lúc nào không hay. Nơi đây luôn nhộn nhịp với những tiếng còi xe, tiếng mấy bà mụ bán dạo, chán nản dương đôi mắt thâm quần nhìn xung quanh. Đôi mắt hắn bừng sáng lên khi nhìn qua bên kia đường, 'Tuyển Người Làm', tấm bảng treo lơ lững trên góc tường quán cafe mới toanh.
Ông trời quả không tiệt đường sống con người mà, khi ổng đóng cánh cửa này lại ắt hẳn ổng sẽ mở cánh cửa khác.
Như sợ tấm bảng biến mất, không nghĩ ngợi gì nhiều hắn cắm đầu lao thẳng về nơi sẽ quyết định cuộc đời sau này của hắn. Tiền nhà, tiền nước, tiền điện, chúng mày sẽ không còn bám đít bố nữa, khi bố có công việc mới, bố sẽ dành giụm tiền lương, sau này khá lên chút bố sẽ kinh doanh, buôn bán chẳng mấy chốc sẽ phất lên thôi.
Mới chạy được nữa đường, hắn mới sực tĩnh ra vấn đề còn quan trọng hơn.
“Chết mẹ, đang đèn xanh”.
Tít Tít Tít.
Rầm.
Cả thân xác hắn văng lên trên không khi bị chiếc xe hơi loáng bóng táng vào, rồi nhẹ nhàng rơi xuống đất như chiếc lá mùa thu bị gió thổi tung.
Oạnh
Cả đầu choàng váng sau pha tiếp đất bằng đầu thần thánh, cảm giác cơ tay cơ chân không còn nghe theo não bộ của mình nữa rồi chỉ huy nữa rồi. Động đậy nào, bàn tay thân yêu đồng hành với ta mỗi trưa trong nhà vệ sinh, đôi chân đã đừng phải co giò chạy khi bị lũ chó khốn nạn rượt té khói. Định mệnh, cái cảm giác buồn ngủ ập nhanh đến bất ngờ, đôi mi nhẹ nhàng sập xuống đưa hắn vào cơn mộng say thiên thu.
Hơ, kia không phải thân xác của mình sao, cái xác nằm xả lai như con thằn lằn chết khô chông thấy thương. Phía đỉnh đầu, từng dòng máu đỏ tươi phun từng đợt từng đợt, khuôn mặt trầy trụa đầy vết xước sau khi đo độ bóng của đường, bàn tay vẫn nắm chặt bộ hồ sơ xin việc không buông.
Hơ, mình chết rồi ư?, không thể được, cả một tương lai tương sáng chưa kịp thực hiện cơ mà. Mình chưa có vợ cơ mà, chưa được phá màng trinh nào cơ mà, họa nay chỉ mới thử vài âm đạo nhão nhoét của mấy em cave thôi mà.
“Ông trời mới hé mở cánh khác, mình chưa kịp bước qua đã bị ổng đóng lại một cách trắng trợn”.
Giọng nói ồ ồ vang lên trong không gian. “Ngươi vẫn còn lưu luyến nhân thế này”.
“Hơ, sống ai mà không thích, ta còn chưa kịp khui trinh gái, ơ nhầm làm gì cống hiến cho đời mà”.
Giọng nói im lặng suy nghĩ vài giây mới trả lời. “Được rồi, vậy ta cho ngươi một cơ hội”.
Xung quanh không ai có vẻ đang thấy linh hồn mình hiện hữu, vậy giọng nói kia phát ra từ đâu. Chưa kịp giải đáp thắc mắc, đôi mi mắt hắn lại một lần nữa sụp xuống.
Cảm giác ấm áp mềm mại truyền lên má, giật mình mở mắt mới thấy kế bên má là bầu vú đầy đặn nóng hổi. Cặp vú căng tràn sức sống liên tục áp lên khuôn mặt hắn, rõ ràng hắn có thể cảm nhận được hai núm vú nho nhỏ ngay sau lớp áo.
Sau cuộc độ sức với xe ôtô, hắn đã thua cuộc và nằm sụi lơ giữa dòng đường. Trên xe có người bước vội xuống hốt hoảng nhìn người nằm dưới đường, một cô gái trẻ với thân hình bốc lửa chạy nhanh tới hắn. Bộ ngực to lớn đầy đặn được ôm gọn trong chiếc áo thun ôm sát thân, phía dưới cặp mông sắc bén, khiêu gợi cảm xúc người xem ẩn náu sau quần jean bó xát.
Cô gái trẻ bế sốc hắn đưa lên xe để chuyển tới bệnh viện, không biết hữu ý thế nào, khuôn mặt hắn lại nằm ngay giữa hai khe của bầu vú khiêu gợi ấy. Cảm giác đau nhói đã giảm đi phần nào, thay vào đó là cảm giác hưng phấn tột cùng lan truyền khắp não bộ. Hai quả đào tiên đung đưa nhịp nhàng đập vào mặt như thách thức hắn, bàn tay hắn như mất kiểm soát từ từ tiến về hai trái đào ấy. Khoảng cách bây giờ từ bàn tay với hai bầu vú ẩn sau lớp áo chỉ còn 1 cm, giây phút quyết định số phận hắn.
Không được bóp, làm thế mất hết sĩ diện còn gì, sợ cái máu chó gì mà không dám, cơ hội ngàn vàng mới có một, chớ bỏ qua. Nội tâm mâu thuẩn liên tục đào thải tư tưởng nhau, đương nhiên dục vọng đã chiếm ưu thế, không chờ lâu ngón tay hắn đặt lên bầu vú bóp nhẹ cái vú căng phồng. Cảm giác mềm mại từ ngón tay liên tục đưa lên não, kích thích lan tỏa khắp dây thần kinh cơ thể, bây giờ có cho hắn chết cũng mãn nguyện rồi.
Cô gái tâm trạng căng thẳng khi lỡ tông trúng người, lại thêm cái vú tự nhiên bị kích thích. Phản xạ tự nhiên, cánh tay giựt buông thân thể hắn, đưa bàn tay lên che cặp vú vừa mới bị kích thích.
Cái cảm giác rơi tự do một lần nữa xuất hiện, cảm giác sung sướng chưa kịp cảm nhận hết đã bị cắt ngang.
Bốp.
Đầu hắn lại đọ độ cứng với đường, lần này vết thương ở đầu càng rách to hơn. Màu từ đầu chảy theo dòng ra, lênh láng khắp một vùng nơi hắn yên vị.
Không thể nào, một nam tử hàn đại trượng phu mà phải chết vì một phút nông nỗi. Nếu như có ngàn lần giá như, có cho tiền tỉ hắn cũng không dám động vào cái vú tử thần ấy.
“Sao lại để hồn lìa khỏi xác nữa rồi”.
“Chơi ngu nên chết, mà ngươi là ai?”.
“…”
“Ta cứ tưởng sau khi chết, hồn sẽ lập tức được đi chuyển kiếp chứ”.
“Vì ngươi không thuộc vũ trụ này”.
“Còn có vũ trụ khác”.
Hắn nghe mà hoang mang lỗ tai, vũ trụ thì chỉ có một làm quái gì có cái thứ hai, vậy mà hắn cũng mở mồm ra hỏi.
“Vũ trụ luôn tồn tại song hành với nhau, vũ trụ này có trái đất thì vũ trụ kia cũng có”.
“Nghe có vẻ giống phim Dragon Ball đấy”.
“Dragon Ball?, Nơi ngươi đang sống là vũ trụ thứ nhất, nhà ngươi vốn dĩ thuộc về vũ trụ thứ hai nên không thể chuyển kiếp được”.
Hắn từng đọc qua một số tác phẩm xuyên không, ảo tưởng, lúc trước hắn đọc không bao giờ tin có thật và cho rằng vô cùng nhảm nhí. Bây giờ xem ra phải cập nhật lại
tư tưởng cho hợp thời đại rồi.
“Bây giờ ngươi còn có sứ mệnh quan trọng ở vũ trụ thứ hai, ta sẽ đưa ngươi trở về đó”.
“Sứ mệnh?”.
Không có âm thanh trả lời, hắn liền đôi câu hỏi để biết thêm thông tin, trước khi bước qua vũ trụ thứ hai.
“Khoan, vậy ta sẽ chuyển kiếp thành người như thế nào trong vũ trụ kia”.
Hắn không nghe âm thanh đáp lời nào câu hỏi của mình, chỉ khi hắn chuẩn bị bước vào cơn mê thoáng chốc nghe được âm thanh mơ hồn.
“Ahaha”.
Ps: Bữa trước vừa quay tay vừa post truyện, quên mấy cái phần chém gió về thông tin truyện.
Trong lần la liếm khắp diễn đàn truyện ở các web khác nhau, thấy cư dân mạng náo nhiệt sáng tác truyện quá. Bản thân xem qua không biết bao bọ truyện sex kinh điển, kinh nguyệt, á nhầm, kinh nghiệm cũng kha khá nên sáng tác bộ truyện này cho ace đọc cho vui. Truyện được em khai thác các chi tiết ở 1 số phim và truyện, như trong phim Naruto, One Piece, Dragon Ball và một số truyện thần thoại hy lạp. Cộng thêm một phần ảo tưởng sức mạnh của em nữa. Truyện em thiên về hài hước và sex, bác nào không ưa nổi thì bóp dái em nhẹ thôi, bóp mạnh quá vỡ hòn thì khốn. Văn em mộc mặc giản dị, viết cho ace độc xã stress nên sẽ không cầu kỳ hoa mỹ. Chứ em làm ế gì có trình mà viết thần thánh được. Trình em non kém nên các bác đừng so sánh em với người ta nhá.
Đọc tới đây thấy thằng tác giả lắm mồm vler, muốn táng dép vô mồm nó thật.
Vậy em xin hết ạ, à bác nào thấy chỉ đáng đọc truyện em bằng nữa con mắt thì ráng ráng đọc luôn con mắt kia nhá.
Cái định mệnh nhà mày, lãi nhãi hoài tao bóp dái mày giờ.
Vâng, vâng, em xin lỗi, em xin chấm hết.
“Chấm”.