Chương 16: Thuật Kết Giới.
Tiêu Phong đứng trước của phòng thư viện, ánh nắng ban mai phất phương lên làn da mỏng, vài ngọn gió đong đưa vài cọng tóc lất phất theo cơn gió. Tiêu Phong lặng lẽ nhìn quanh căn phòng chứa đầy sách cũ kĩ nơi đây, cái nơi này có gì đặc biệt để Yến Tử hẹn gặp mình để luyện tập cơ chứ.
Tập luyện nơi đâu cũng không mấy quan trọng, điều hắn cần cấp bách hiện tại phải dung hòa 2 nguồn linh lực trong thể càng sớm càng tốt. Một khi chưa dung hòa được 2 nguồn linh lực thì hắn mãi chỉ dậm chân tạo chỗ, không thể tích tụ linh khí để tăng cấp. Mà cái thời hẹn của Kim Khánh đưa ra cũng sắp đến, một người bình thường mới luyện tập phải mất 2-3 tháng mới lên một cấp, đằng này Kim Khánh lại buộc hắn đạt titan 5 trong vòng 2 tháng. Hiện tại Tiêu Phong đã đạt titan 3 nhưng để lên titan 5 với 2 tháng buộc hắn bức phá qua giới hạn bản thân rồi còn gì.
Kim Khánh yêu cầu Tiêu Phong lên titan 5 cũng có nguyên do của nó, chứ không nàng cũng không hà khắc với hắn làm gì. Tân binh như Tiêu Phong, lượng Linh lực trong người sở hữu rất ít và loãng không thể luyện tập kĩ năng được, khi lên titan 5 thì tâm điền trong người cũng dãn nở và hấp thụ được nhiều hơn cũng như lượng Linh dùng đậm đặc hơn nhiều so với titan 3-4.
Mãi suy ngẫm về Linh lực trong thế giới này, Tiêu Phong bước vào phòng thư viện lúc nào không hay, nhưng có cái gì không đúng tự nhiên giống như mọi lần hắn vào. Những làn gió thổi phất phương mang theo dư vị của muối biển, ánh nắng chiếu làm đôi mắt Tiêu Phong nheo lại để thích ứng. Trước mặt hắn không phải những giá sách cũ kĩ hay sàn nhà cũ mèm nữa, mà một bờ biễn xanh ngát trãi dài không có điểm đích, những cơn sóng lăn tăn nhảy trên mặt đại dương khi đến bờ cát thì nó hóa thành bọt trắng li ti. Kinh ngạc chưa hiểu chuyện gì xảy ra, khi Tiêu Phong quay lưng lại càng làm hắn mơ hồ không tin vào mắt mình. Sau hắn là một cánh rừng nguyên thủy chưa hề có dấu tích của con người chạm vào, những tán cây khủng lồ quấn quanh mình những sợi dây leo như những sợi dây thừng cỡ lớn.
Không lẽ mình còn đang mơ ngủ ư, đúng rồi có lẽ đêm qua khi hắn về phòng đã 3h sáng nên hắn vẫn còn mơ ngủ đây mà. Kiểm định theo cách truyền thống, Tiêu Phong đinh ninh mình vẫn còn mơ nên hắn vung tay tát hết lực vào má mình.
Bốp.
Tiếng da thịt chạm nhau vang lên một cách chua chát, 5 ngón tay in hằn vào cái má đỏ ong, có vài nơi còn rươm rướm máu sắp tóe ra.
Lập tức ôm mặt, cơn đau từ má loan tỏa khắp bộ não hắn.”Sao mà đau như vậy nhỉ, lẽ nào không phải hắn đang mơ”.
Một bóng người từ xa quan sát hắn từ đầu tới giờ, thấy Tiêu Phong tự đưa tay vỗ mình làm người đó ngạc nhiên sau đó lắc đầu chịu thua với tên này.
-“Không lẽ ngươi có khoái cảm tự hành hạ bản thân”. Yến Tử lướt Hỏa Linh tiến đến nơi hắn đang ôm mặt.
Phía chân nàng tỏa ra lượng Linh Hỏa đỏ rực, không khí quanh chân nàng uyển chuyển vì nhiệt độ quá cao. Thấy Yến Tử lơ lửng trên không trung hắn cũng không còn ngạc nhiên như lúc khai giảng, bởi kiến thức trong đầu hắn không hiểu một lúc một nhiều về Linh Lực mặc dù hắn chưa đọc qua tài liệu nào.
-“Có con muỗi trên má nên ta đuổi đi thôi”.
-“Cách ngươi đuổi muỗi khiến người ta rùng mình mà”. Yến Tử lè lưỡi lắc đầu nhìn hắn.
Yến Tử hành động như làm tim hắn xao xuyến vài gian, trông nàng ngây ngô và tinh nghịch chứ không quá hà khác và đanh đá như một số bà khác dạy trên trường.
-“Nhưng rõ ràng ta vào thư viện, sau biến thành một hoang đảo như thế này”.
-“Ngươi không biết Kết Giới ?”.
Yến Tử đăm chiêu nhìn tên tiểu tử này, nàng không ngờ một tên biết về công thức và kĩ thật chế tạo Đá Vĩnh Hằng thuộc cấp cao như vậy, mà Kết Giới một trong những thuật căn bản mà hắn lại không biết.
Kết giới ư ?, nghe sao giống trong mấy bộ phim tiên cảnh vậy, mình cứ ngỡ thế giới kì quặc này chỉ tồn tại Linh Lực thôi chứ, không ngờ còn tồn tại những thứ phi lí như thế này. Mình phải đề phòng cái thế giới này mới được, nó không đơn giản như mình nghĩ rồi.
Thấy Tiêu Phong đứng thẩn thờ nhìn mình, Yến Tử thở dài giải thích cho hắn.
-“Khi con người mình muốn tập luyện kĩ năng hay hấp thụ phải có nơi để luyện tập, bởi ở nơi mà ta đang sống lượng linh khí quá loãng và không thích hợp để luyện tập. Lúc đó họ phải tìm một nơi mà chưa ai đặt chân đến để tập luyện, bởi nơi đó lượng linh khí theo năm tháng tích tụ trở nên nhiều và đày đặc hơn rất nhiều. Và họ bắt đầu sử dụng thuật Kết Giới để giao thông với nơi mình muốn tới, khi đó khung cảnh sẽ bị dịch chuyển và được che phũ bởi lớp thuật vô hình khiến người bên ngoài không ai thấy được. Giống như người nhìn từ ngoài vô sẽ thấy căn phòng thư viện vẫn bình thường không có gì thay đổi, nhưng khi bước qua lớp bảo vệ cảnh vật lập tức dịch chuyển tới nơi này”.
-“Vậy thì ai cũng có thể bước vào rồi, cần gì lớp màng bảo vệ cho rắc rối”.
-“Trời ạ. Sao cái gì em cũng không nắm được vậy, tất nhiên phải người tạo ra Kết Giới cho phép cậu vào thì cậu mới đặt chân tới được. Nó tồn tại một không gian song song với không gian hiện tại, tôi không cho phép cậu bước vào thì lúc này cậu vẫn lớ ngớ trong thư viện đấy”. Bị tên nhóc chọc điên lên, cặp má nàng đỏ lên vì phát hỏa mà.
-“Ắt hẳn lớp bảo vệ nơi này có người phá được cô nhỉ ?”. Tiêu Phong cũng dần hiểu ra vẫn đề về Kết Giới.
-“Tất nhiên sẽ có người khám phá ra được. Tùy thuộc vào cấp độ Linh Lực của người tạo ra thì độ giới hạn kết giới cũng chỉ dừng lại tới đó. Giống như tôi đang ở Á Thần 8 khi tôi tạo ra Kết giới, những người dưới cấp của tôi không thể nhận biết được sự tồn tại không gian nơi này. Nhưng những người cùng cấp hoặc hơn tôi sẽ cảm nhận được và có thể phá hủy Kết Giới nếu trên lệnh cấp độ quá lớn giữa 2 người.”
Không ngờ thuật Kết Giới lại thú vị như vậy, có nơi này ta hồ dẫn mấy em về đây chơi thì sợ quái gì ai phát hiện. Một thuật cần thiết như vậy, hắn phải học ngay mới được.
-“Cô có thể chỉ em cách tạo Kết Giới không”.
-“Em nghĩ trình độ của mình đang ở đâu vậy ?. Một titan 3 như em mà đòi tạo ra Thuật ư, hảo huyền”.
-“Khi nào em mới tạo được Kết Giới”. Bị khinh thường như vậy, Tiêu Phong cố nuốt vào trong lòng.
-“Tối thiểu để tạo ra Thuật , họ phải ở cấp Á Thần trở lên. Cậu còn phải tu luyện dài dài mới mong đạt được Á Thần”.
Chuyện tạo được Kết Giới cũng nhanh chóng lãng quên khi mục đích chính của hắn tới nơi này để làm gì, trước mắt hắn phải điều khiển được Hỏa Linh và dung hợp 2 nguồn linh lực. Khi đó hắn mới có thể hấp thụ Linh Lực thì mới có thể lên cấp Linh Lực được, khi đó hắn học vẫn còn không muộn.
-“Cậu sở hữu 2 nguồn Linh Lực thật à ?”. Chuyện con người sở hữu 2 hệ linh lực Yến Tử có nghe qua, nhưng nàng chưa bao giờ chứng kiến cả.
-“Đúng vậy. Trong người em sỡ hữu linh lực Lôi, một thời gian sau lại bắt đầu có sự xuất hiện Hỏa Linh trong người em. Sau khi cô Kim Khánh kiểm tra và đã xác nhận trong người em có 2 nguồn Linh Lực”.
-“Trước mắt em đừng vận Lôi Linh, mà em vận Hỏa Linh cho cô xem nào”.
Nói xong Yến Tử lùi vài bước để xem diễn biến của tên nhóc, để nàng biết nên dạy hắn từ đâu.
Hít một hơi thật sâu, Tiêu Phong khẽ chợp đôi mắt lại để tận trung đè nén Lôi Linh trong cơ thể. Các nguồn linh lực hệ Lôi chạy ngược về các điểm trên cơ thể, dần dần tích tụ về tâm điền ở giữa cơ thể. Tiêu Phong dùng vận linh lực làm một lớp bảo vệ quanh nguồn phát ra Lôi Linh để không cho nguồn linh lực này hoạt động, cách này sẽ vô hiệu hóa nguồn linh lực trong một thời gian ngắn.
Sau khi hoàn tất việc vô hiệu hóa Lôi Linh trong cơ thể, Tiêu Phong không biết làm gì tiếp theo nên cứ đứng ngơ ngác nhìn Yến Tử.
Thấy tên nhóc không làm gì tiếp theo mà cứ trân trân đôi mắt ngơ nhác nhìn mình, nàng khó hiểu nhìn hắn.
-“Còn không mau giải phóng Hỏa Linh, cứ đứng nhìn tôi làm cái gì”.
-“Em mà biết cách giải phóng thì em tới nhờ cô chi nữa”.
Cũng đúng, hắn đến nhờ mình kiểm soát Hỏa Linh trong người cơ mà. Mình không hướng dẫn hắn thì sao hắn có thể giải phóng được Hỏa Linh theo như lời mình chứ, thấy mình có chút hấp tấp Yến Tử ho nhẹ.
-“Ư hừm Em biết Hỏa Linh có đặc điểm cơ bản gì không ?”.
Hỏa linh cũng giống như lửa, chúng không khác nhau gì mấy nên có thể nhìn vào lửa để nói về Hỏa Linh. Tiêu Phong có nghĩ xem lửa thì có đặc điểm cơ bản gì không, một lúc sau thì hắn cũng có vài suy nghĩ.
-“Hỏa Linh có đặc điểm nóng và bùng phát cao”.
-“Chính xác. Hỏa Linh mang trong mình sự nóng có thể đốt cháy mọi thữ và sự lan tỏa của Hỏa Linh trong cơ thể cũng rất nhanh. Khi một người mang Hỏa Linh vận linh lực ra để tấn công sẽ nhanh hơn một người mang linh lực hệ khác. Vậy em thử cảm nhận xem trong cơ thể mình ở điểm nào nóng thì bắt đầu thu các điểm đó về tâm điền để tích tụ Hỏa Linh, nhưng sẽ khiến cơ thể chịu một nhiệt độ cao do Hỏa Linh đốt trong lúc tích tụ. Ban đầu em hãy chuyển một ít làm quen trước, về sau khi cơ thể đã thích ứng sẽ chuyển toàn bộ về tâm điểm để hội tụ ở đó”.
Theo như lời của Yến Tử chỉ dạy, Tiêu Phong tập trung trong cơ thể mình chỗ nào có điểm nóng. Yến Tử nói không sai, quả trên người mình có vài nơi đang bị đốt nóng nhưng phải cảm nhận sâu mới phát hiện ra được. Thử vận sức để thu các nguồn Hỏa Linh ở các nơi trên cơ thể về tâm điền, các nguồn Hỏa Linh lập tức di chuyển về tâm điền. Nhưng các nguồn Hỏa Linh mới tới lòng ngực, cơ thể hắn đã chịu không nổi.
Một sức ép cực lớn ở nơi lồng ngực, cả lồng ngực như bị thiêu cháy một cách điên cuồng khiến nhịp thở Tiêu Phong hổn loạn và khó hơn rất nhiều. Qúa sức chịu đựng, cả thân thể Tiêu Phong ngã khụy xuống cát biển. Cả thân xác đều đau nhói như bị đốt cháy, hắn phải cố ho để lấy hơi tiếp vào phổi. Những lần lấy hơi như vậy máu trong miệng tứa ra không ít, các mạch máu đều soi sục do bị nung nấu của Hỏa Linh. Đôi đồng tử của hắn dần mờ mờ đi, hình bóng của Yến Tử lung lanh trước mặt hắn. Hình bóng ấy dần dần biến mất trả lời một màu tối tăm cho hắn, Tiêu Phong đã bất tĩnh nằm trên cát, nhưng lồng ngực vẫn còn thoi thóp nên chúng tỏ hắn vẫn còn sống.
-“Ta đã bảo truyền về một ít thôi, do ngươi tham lam chuyển toàn bộ một lúc mới thành ra như vậy”. Yến Tử thở dài nhìn hắn một hồi, ánh náng nàng lại dừng lại khi tới háng của hắn.
Yến Tử cũng như bao cô khác trong độ tuổi hứng tình, do nàng mãi chìm đắm trong các quyến vở hay những công thức nghiên cứu.Nên đã từ lâu rồi nàng không thưởng thức cây dương vật nào khiến cơn dục trong người nàng cũng bị lớp tro tàn lấp phũ. Nhưng lớp tro tàn ấy đã bị thổi bay khi có sự xuất hiện của tên nhóc này, chính hắn đã làm cho nàng biết được cảm xúc sung sướng thật sự khi giao hoan mà trước đây nàng chưa từng nếm trãi. Khúc dương vật to lớn hơn rất nhiều mà nàng trãi qua, nghĩ tới đây phía dưới âm hộ nàng vài giọt âm tinh đã ứa ra ướt hai mép lồn nàng rồi.
Do tối qua nàng chỉ biết nhắm mắt tận hưởng cảm xúc mà hắn mang lại chứ chưa có thời khác nhìn thấy dương vật của hắn, nàng chỉ ướm thử độ to dài của nó khi dương vật chui vào lỗ âm hộ thôi. Cơn dục cảm trong người nàng cũng bắt đầu bùng phát, thêm sự tò mò về khúc dương vật làm nàng sướng phát điên kia như thế nào.
Yến Tử ngồi xuống trên cát lặng lẽ nhìn khôi u nổi cộp lên trên lớp quần của hắn, chỉ vậy cũng biết kích thước lớn cỡ nào rồi. Nàng đưa tay khẽ chạm với khối thịt cộp lên ấy, mới chạp nhẹ vào tay nàng đã giật ra vì ngượng ngùng, khuôn mặt nàng ửng đỏ khi tiếp xúc với dương vật.
Nàng hồi hộp nhìn lên khuôn mặt của tên nhóc xem hắn đã tĩnh chưa, cũng may đôi mắt hắn vẫn nhắm chặt chìm vào cơn mê bất tận từ lâu rồi. Cảm giác ngượng ngùng xem lẫn tò mò càng làm nàng trở nên mạnh bạo không giống vẻ đoan trang thục nữ thường ngày của nàng, với lại nơi này cũng chỉ có nàng với hắn nên cũng không sợ kẻ khác bắt gặp.
Tay nàng chạm lên khối thịt ấy, mặc dù cách 2 lớp quần nhưng Yến Tử vẫn cảm thấy bàn tay nàng nóng lên từ nhiệt độ của khúc dương vật truyền tới. Những ngón tay nàng khẽ vuốt nhẹ lên dương vật của hắn, cảm giác khoang khoái lạ lùng xuất hiện trong người nàng. Càng lúc nàng càng muốn khám phá cái nơi bí hiểm của Tiêu Phong, đôi tay nàng nhanh nhẹn kéo cái quần hắn xuống đầu gối. Phía dưới của Tiêu Phong chỉ còn lại chiếc quần lót trên mình, dương vật to lớn độn lên kéo cái quần lót dãn đến mức tối đa.
Đôi mắt của Yến Tử chăm chăm nhìn vào hạ bộ của Tiêu Phong, khi cỡi quần hắn ra nàng giật mình thốt lên “a” bởi chứng kiến bộ dạng thực sự của dương vật hắn. Mùi tăn tưởi của dương vật bốc lên từ trong hạ bộ của hắn làm Yến Tử nhăn mặt, lẽ ra thường tình nàng đã mắc ói khi ngửi phải rồi. Nhưng giờ trong người nàng hỏa dục đã xâm chiếm trong người nàng mất rồi, cái lồn nàng âm ĩ những giọt tinh dịch tiết ra ướt một vùng chiếc quần của nàng rồi.
Khi chiếc quần lót được kéo hẳn ra cũng là lúc dương vật được giải phóng hiện ra trước mặt Yến Tử, mặc dù nó đang trạng thái ngủ yên nhưng vẫn làm nàng choáng váng. Bây giờ nó đã to bằng 3 ngón tay nàng rồi, không biết khi nó thức tĩnh thì bằng cỡ nào nữa đây. Cái suy nghĩ thoáng qua trên đầu Yến Tử, nàng không hiểu tại sao tối qua khúc thịt to lớn này lại chui vào người nàng được. Những lúc đi tiểu nàng có nhìn qua lỗ lồn chỉ nhỏ tí phun ra dòng nước, cố làm chỉ nhét được 2 ngón tay nàng vô là hết sức.
Nàng ngồi lặng im ngập ngừng nhìn hắn, tay nàng muốn cần lấy dương vật đó để trãi nghiệm cho thõa cơn thích thú trong lúc. Nhưng một ít rào ngán trong nội tâm của nàng, mặc dù nàng và hắn đã quan hệ xác thịt nhưng hắn vẫn là học trò của nàng. Lối sống cổ hũ từ xưa tới nay luôn làm con người ta không dám bước qua rào cản của răn giới, khi nàng với người yêu nàng quan hệ thì nàng đã day dứt làm rồi. Nhưng bât giờ nàng lại đi xem trộm dương vật của học trò, trong người còn cả cảm giác thích thú thõa mãn nữa cơ chứ.
Mãi đắn đo nên không biết nên làm sao, thì bất chợt khúc thịt đang ngủ yên bỗng chốt thức tĩnh đứng thẳng chĩa lên trời như cây trụ trời. Nàng hoảng hốt nhìn hắn sợ hắn tĩnh dậy thì mặt mũi để đâu cho hết, đêm qua hắn cưỡng đoạt nên nàng mới đồng ý cho hắn xúc phạm. Thế mà bây giờ mình lại chủ động với hắn, cũng may đôi mắt hắn vẫn nhắm chặt mê man.
Thấy được dương vật đầy sức sống và khỏe mạnh như thế làm tâm can Yến Tử dao động không ít, đôi tay nàng đưa lên chạm vào đầu khấc đỏ ong của hắn. Khoái cảm từ ngón tay truyền khắp cơ thể nàng, phía dưới âm hộ cũng đã co thắt ngứa ngáy khiến nàng khó chịu lắm rồi. Bây giờ nàng chỉ muốn lấp đầy cái lỗ lồn ngứa ngáy kia thôi, thường ngày vào lúc hứng tình nàng phải thủ dâm bằng những ngón tay thì sao sánh bằng khúc thịt ấm ấp được. Giờ nó lại hiện ra trước mắt sừng sững chĩa thẳng chờ đón nàng, cơn nứng trỗi dạy khiến nàng không cần nghĩ nhiều nữa.
Nhanh chóng vặt cái quần xuống tận đầu gối, cái quần lót ẩm ướt bởi âm dịch cũng kéo sang một bên. Hiện ra cái lồn hồng hồng bé bé vô cùng quyến rũ, 2 cái lồn quan âm hộ với lớp lông mu khiến con người ta trông thấy phải hóa điên dại mà. Yến Tử chỉnh tư thế ngồi sao cho dương vật kia chĩa thưởng vào lỗ lồn thoi thóp của nàng, nàng lấy tay giữ lấy dương vật đặt vào lỗ mà từ từ ngồi xuống. Lớp thành quan của âm hộ cảm nhận được dương vật đang chui vào, nó cọ sát liên tục truyền đến cảm giác sướng bất tận.
Mới chui được đầu khấc Yến Tử đã sướng tê cả người, bất chợt cổ họng nàng phát ra tiếng rên vô “Ưm” vô cùng dâm đãng. Để cho lỗ lồn thích ứng với kích thước dương vật đang cắm vào, nàng tiếp tục nhấn cho cây dương vật cắm thẳng sâu vào trong người mình. Giờ chỉ còn thấy 2 đám lông mu đen tuyền chạm vào nhau, từ mép lồn chứa cứng ngắt khúc thịt ứa ra vài đợt âm tinh ướt nhẹp đám lông mu đấy.
Nàng cắn môi tận hưởng cảm giác tuyệt vời này, đây chính là cảm giác mà hôm qua nàng nếm trãi mà từ nãy tới giờ nàng cứ nhớ tới không thôi. Nhấc cặp mông nãy nỡ kéo dương vật ra chỉ còn đầu khấc trong người mình, Yến Tử lại nhấp xuống nhấm chìm khúc thịt trong cơ thể nàng. Nàng cứ nhấp như vậy mỗi lúc nhanh dần, do Tiêu Phong nằm bất tĩnh không biết trời trăng gì thì làm sau chủ động được.
Lâu lâu ngước nhìn khuôn mặt của Tiêu phong xem hắn đã tĩnh dậy chưa, bây giờ hắn có tĩnh dậy nàng cũng mặc kệ phải cho lỗ lồn thõa mãn cảm giác thoải mái này đã. Khi cặp đùi nàng có vẻ mõi mệt, nhịp độ nàng một lúc chậm dần lại đến khi nàng ngồi trên dương vật hắn thở lấy sức.
Bình thường ở tư thế này ngồi lên ngồi xuống đã mắc mệt, giờ cảm nhận thêm cảm giác tê sướng làm thân thể nàng như muốn rụng rời tới noi. Phía dưới dương vật bất ngờ run run như sắp phát tinh, nàng gồng mình khiến lỗ lồn nhíu lại ôm sát dương vật ngoáy ngoáy tận hưởng. Một dòng nước nóng phun thẳng vào trong người nàng, nó chảy khắp tử cung nàng xuống thành âm đạo. Nhưng dòng nước này không đục và ít như tinh dịch của người khác, nó nhiều mà nóng hơn thì phải. Vài giọt nước ứa ra từ âm đạo nàng nhiễu xuống háng của Tiêu Phong, dòng nước vàng vàng chứ trong trắng đục như mọi khi.
“Không lẽ tên nhóc này tiểu trong người mình ư”. Bất chợt nhận ra những đã quá trễ, nàng nhăn mặt nhìn hắn vẫn đang ngủ mê man như mọi lần.
Sau khi bàng quan được giải phóng hết nước tiểu, thì dương vật cũng dần xìu xuống khi chủ nhân của nó không còn nhận thức. Dần dần khúc thịt tuột ra lỗ nàng nằm mềm nhũn như cọng bùn, nước tiểu trong người nàng của hắn cũng được chảy róc rách ra như nàng đang tiểu.
Lỗ lồn trở nên trống trãi khiến Yến Tử hụt hẫng nhìn mông lung, cơ thể đang tê dại chìm trong khoái cảm vậy mà đột nhiên bị cắt đích không làm con người ta chán nản cũng lạ. Nhận thức dần dần trở lại trong tâm trí nàng, nhanh chóng kéo chiếc quần lên, chỉnh trang phục gọn gàng như chưa có gì. Yến Tử lấy ra tờ giấy viết vài dòng lên đó rồi để lại trên người Tiêu Phong, xong chuyện nàng mở Kết Giới đi ra để mình hắn nằm bất động.
Đôi mắt của Tiêu Phong khẽ động đậy, từ từ hé mi mắt để tiếp nhận ánh sáng sau một hồi hắn cũng thích ứng được ánh sáng ngồi nhận quan sát mọi xung quanh. Bầu trời cũng bắt đầu chạng vạng xế chiều, mặt trời bắt đầu chìm sâu dưới đát đại dương để lại ánh trăng heo hắn cả bầu trời.
Khi hắn còn nhận thức thì bình minh mới bắt đầu mọc, vậy mà sau một hồi chọp mắt hắn đã được đón cảnh hoàng hôn nhẹ nhàng của sắc trời. Nhìn xung quanh cố tìm bóng dáng Yến Tử nhưng không thấy đâu, chỉ nhận được mãnh giấy trong túi quần với dòng chữ nghiêng nghiêng.
'Tôi có việc phải về trước, cậu tập luyện truyền Hỏa Linh về tâm điền đi rồi tính tiếp. Thức ăn cậu cũng tự kiếm tìm đi, sau lưng có cả khu rừng nguyên sơ cậu muốn ăn gì cứ vào đó. Chúc cậu may mắn sống sót khi tôi quay lại'.
Không ngờ Yến Tử lại nhẫn tâm bỏ mình lại ở cái nơi khỉ ho cò gáy này, đã vậy còn không cung cấp thức cho mình bắt mình tự kiếm tìm cơ chứ. Không biết mình phải đón chờ cái gì quỷ dị từ khu rừng đó đây, sáng giờ chưa có gì vào bụng khiến nó còn cào khó chịu lắm rồi.
-“Các ngươi đã tìm được thông tin từ thằng nhóc đó rồi”.
-“Dạ, thằng nhóc này rất bí ẩn, có vẻ hắn muốn che lộ thông tin từ ban đầu nên mọi thông tin có vẻ mông lung lắm ạ”.
-“Phế vật. Ta cho các ngươi 2 tuần điều tra về hắn, vậy mà ta nhận được những câu nói này ư”.
Kẻ nói dứt lời phát ra một nguồn Linh Lực khủng khiếp làm không khí căn phòng đảo lộn, tên đang báo cáo cho hắn cũng phải giật mình hoảng sợ, mồ hôi chảy dọc theo sống lưng.
Thấy tình hình không mấy khả quan, nếu hắn không làm gì tiếp theo chắc chắn hắn sẽ bị trừ khử bởi người này mất.
-“Đại nhân bớt giận. Tuy vậy thuộc hạ có nắm một số thông tin cơ bản về hắn, ắt hẳn sẽ có ích cho ngài”. Tên thuộc hạ nét mặt tái sầm lại.
-“Ngươi thử nói xem”.
Thấy tình hình có vẻ khả quan hơn khi nãy, tên thuộc hạ cũng lấy lại bình tĩnh để tiếp tục báo cáo.
-“Tên nhóc này tuy không biết cha mẹ là ai, cũng như có liên quan đến dòng tộc nào không thì còn chưa nắm chắc. Nhưng có vẻ tên này chỉ thuộc dạng vô danh tiểu tốt như bảo kẻ khác, đặc biệt hơn người khác ở chỗ mang trong người 2 hệ Linh Lực thôi ạ”.
-“Hôm đó ta cũng để ý đến tên tiểu tử này, tuy hắn có vẻ tầm thường nhưng bên trong người hắn sỡ hữu một cái gì đó đặc biệt”.
Tên nhóc này mặc dù mang cho mình 2 hệ linh lực nhưng cũng không cần thiết đám người này cho người theo dõi và lấy thông tin làm gì ?. Nhưng đột nhiên có nhiệm vụ dính dáng đến hắn nên cả đám mới lao lực kiếm tìm cả 2 tuần nay, sau khi kết quả cho thấy đằng sau tên này không có thế lực của bang tộc nào chống lưng đằng sau thì cả đám thở phào nhẹ nhỏm. Bởi việc trừ khử một người nào đó trước tiên phải xem đằng sau kẻ đó có cái gì chống lưng, nếu lỡ may gặp ngay kẻ có dính dáng đến dòng tộc hay bang hội lớn mạnh thì cả đám đều toi mạng.
-“Tên nhóc mới chỉ mới tân binh với sức lực titan 3 thôi ạ. Chúng ta có nên điều động nhân lực đi trừ khử hắn đây ?”.
-“Chỉ mới titan 3 thì cũng không nên điều những kẻ đạt cấp Thần đi làm gì cho mệt. Kiếm tên nào cấp Á Thần đi là được rồi, nhưng phải linh hoạt một xíu bởi nơi đó không dễ đột nhập vào để trừ khử rồi bỏ đi đâu ?”.
Một cơn dông dài sắp kéo đến, báo hiệu sắp có chuyện tồi tệ sắp kéo đến.