Truyền Thuyết Tứ Trượng Thiên Địa – Chương 11: – Botruyen

Truyền Thuyết Tứ Trượng Thiên Địa - Chương 11:

Chương 11: Tức tốc.

Ánh nắng đã bớt chói chang nóng bức khi nó đã bước sang bóng chiều tà. Nhưng cả không khí sân trường vẫn nóng hơn bao giờ hết, mọi bàn tán đều tập chung vào cái tên Tiêu Phong. Một thằng tân binh không biết xuất thân từ đâu, lại có khả năng leo tới vòng chung kết.

Bây giờ họ họ đã không còn ý niệm về bá vương sẽ thắng chắc nữa rồi, nếu Đình Cẩu đấu với Lâm Khang chưa chắc hắn đã qua nổi.

Nhưng giản đơn chỉ mãi là đơn giản trong ánh mắt các gia tộc kia, bởi họ đều mang huyết thống thuần chủng, họ luôn đánh giá bọn ngoại lai và giản đơn là yếu kém.

Cái thằng khỉ Lâm Khang này, bóp dái đồng đội à trời. Chí ít hắn phải lên đấu để giảm linh lực của tên chó Đình Cẩu chứ, đằng này lại để nó không mất một hơi sức lọt qua hai vòng.

Đã qua 30 phút nghỉ ngơi hồi phục linh lực cho các thí sinh, Thanh Thúy chậm rãi vận linh đạp không khí tiến ra giữa sân đài.

“Cuộc đấu năm nay không ít bất ngờ và hấp đẫn đã xảy ra. Đặc biệt có các thí sinh mang trong mình thiên bẩm hay đột phá linh lực. Liệu bọn họ còn có bất ngờ thú vị nào không, chúng ta hãy đón xem bằng trận đấu sau đây”. Nàng cao dọng đẩy không khí lên tột cùng.

Khán giả không ngớt hò hét, họ phấn khích điên lên như muốn làm nổ tung cái sân đài.

” Đình Cẩu nắm chắc quán quân trong tay rồi phải không chị”. Kiều Mi tự mãn với đứa con tuyệt hảo của mình.

“Em đừng đánh giá thấp tên Tiêu Phong, hắn ta có đôi chút bí ẩn và nguy hiểm”. Quan sát tên Tiêu Phong nãy giờ, Kim Khánh khẽ nhắc nhỡ.

“Chị có vẻ không tự tin vào cháu mình rồi, trận đấu sớm đã quyết định ai dành quán quân rồi”.

Trận đấu sớm đã quyết định như những gì Như Ý đã nói, đúng thôi, kẻ nào còn đứng vững đến phút chót thì kẻ đó sẽ thắng thôi.

Cuối cùng, bố cũng gặp lại mày thằng ôn con ạ, từ đầu tới giờ mày đã cho bố ăn cháo hành biết bao trận. Hôm nay bắt đầu tính lãi được rồi chứ nhỉ, nợ lâu quá rồi.

“Tao không ngờ mày cũng vào được tới tận đây đấy”. Đình Cẩu nham nhở nhìn Tiêu Phong.

“Khi nào lông cu mày thẳng ra thì lúc đó mày sẽ hết bất ngờ, tức lúc đó ắt mày còn phải tin dài dài”.

“Mấy tháng không gặp, mồm mép dẻo hơn rồi đấy. Để bố chống mắt lên mày làm được gì tao”.

“Thằng ngu chỉ mãi là thằng ngu”.

“Mày… Mày..”

Thanh Thúy hơi bất ngờ trước màn chào hỏi ra sân của 2 tên nhóc này. Có vẻ chúng nó có mối thù gì với nhau đây, nàng cũng có đôi chút ấn tượng với tên Tiêu Phong. Nhưng Đình Cẩu lại thuộc con của phó hiệu trưởng, không bênh ai được, nàng đành chuẩn bị bắt trận đấu.

“Trận chung kết của cuộc khảo sát tân titan xin được bắt đầu”. Nói xong nàng vận khí bay lên cao và tiến về phía khán đài quan sát.

Thanh Thúy đã từng dạy học cho Đình Cẩu, tuy hắn khá khó bảo, nhưng việc học và áp dụng linh lực rất nhanh. Có vẻ trận này trông có vẻ khó khăn với Tiêu Phong rồi.

Người Đình Cẩu dần dần tỏa ra lượng khí màu đỏ bao phủ, chỉ mới đạt titan 2 nên độ đậm của lớp khí còn rất mỏng và yếu.

Hai bàn tay hắn co lại thành hai nắm đấm tỏa đầy lượng khí hắc ám. Tức tốc hắn lao đến Tiêu Phong, hai tay đầy linh lực tung vào người Tiêu Phong.

Những cú đấm của Đình Cẩu đều bị Tiêu Phong cản lại được, tuy cản lại được nhưng ở đó vẫn có đôi chút đau và nóng rát. Hắn cứ đấm liên tục không ngừng nghỉ khiến Tiêu Phong không có chút khoảng cách để tránh né.

Vừa vô trận đã mà Đình Cẩu đã khiến Tiêu Phong lép vế như vậy, khiến bao khán giả dâng trào phấn khích.

Do đã thấm mệt và vết bỏng rát trên người, Tiêu Phong đã bị trúng một đòn ngay ngực bay ra xa. Quả là linh hỏa, không những khỏe mạnh như vũ bảo mà còn mang trong mình thiêu đốt. Cả lồng ngực nơi tiếp nhận cú đấm như muốn nổ tung, lớp da vẫn đang bị nung nóng bởi tàn dư của lớp hỏa khí.

-Quả không hổ danh là con trai của phó hiệu trưởng.

-Trận này tên Đình Cẩu ăn là cái chắc.

Vẫn đang chờ cơ thể bình phục và ổn định lại sau cú đấm ác liệt vừa rồi, không ngờ tên Đình Cẩu vận khí nơi chân tung một cước ngang đầu Tiêu Phong.

Như phản xạ tự nhiên, tay Tiêu Phong giơ lên cản ngăn cú đá oan liệt đó. Cả người Tiêu Phong bị đẩy lùi lại vài mét .

Bà mẹ nhà nó, cái tay của tôi. Sao mà nóng thế này cơ chứ, xem ra phải chơi thật với nó rồi.

“Mày biết sợ chưa thằng cóc ghẻ”.

“Chưa 4h30 không biết ai giàu hơn ai”.

Cả người Tiêu Phong tỏa ra lượng linh lực đi khắp toàn cơ thể. Khiến cơ thể hắn tỏa ra luồng khí tím ảo diệu, nó cũng như của Đình Cẩu khá mờ nhạt.

-*-*-*-
“Em có biết đặc trưng của mỗi nguyên tố là gì không”

“Hỏa thì nóng, phong thì sắc, lôi và kim thì tốc, thủy thì lực, mộc thổ thì rắn, ma thuật thì ám”.

“Đúng rồi, tuy nhiên lôi mang bản tính nhanh nhẹn, mà nó còn mang tính tê liệt. Khi kết hợp một số nguyên tố như Thủy sẽ tận dụng tối đa sức mạnh của nó, khắc chế của lôi là Mộc Thổ, tuy nhiên không phải 100% là thất bại khi đấu với nó”.

“Lôi mang bản tính nhanh nhẹn, vậy trong chiến đấu vô cùng có lợi rồi”.

“Đúng vậy, nhưng nó lại sử dụng khá nhiều linh lực đấy”.

-*-*-*-

“Tức tốc”.

Cả người Tiêu Phong phóng đi đột ngột và rất nhanh, thoắt cái đã ra sau lưng tên Đình Cẩu, Tiêu Phong tung đấm vào người hắn. Luồng khí nơi tay đầy tím hắc ám tung vào lưng hắn, tuy ăn cú đấm bất ngờ nhưng Đình Cẩu đã để linh lực lên toàn thân để phòng ngư. Chỉ nơi lưng cảm giác khá tê tê bị điện giật, liền xoay người tung nhằm Tiêu Phong đáp trả.

Tiêu Phong lại phóng ra xa rồi lại dùng tức tốc phóng lại sau lưng tung đòn. Cứ thế cả sân đài chỉ thấy thấp thoáng bóng của Tiêu Phong di chuyển khắp sân.

“Không ngờ tên nhóc này còn có thể dùng tức tốc được rồi, nhưng khá kì lạ, với thân thể bình thường của mọi titan, dùng được một hai lần là đuối sức rồi mà”. Kim Khánh thầm nghĩ về Tiêu Phong.

“Thằng ngu, mày chỉ có thế thôi sao. Mày đang gãi ngứa cho bố đấy à”. Những đòn của Tiêu Phong không gây nhiều sát thương, Đình Cẩu khẽ nhếch mép khinh thường.

“Mày biết cơ thể của mày di chuyển được nhờ cái gì không”.

“Thì các cơ và gân, mày đừng đánh chống lãng với tao”.

“Đúng rồi, tuy nhiên để điều khiển các cơ cần phải thông qua các mạch tâm. Trên cơ thể người có 9 mạch tâm để điều khiển cơ thể đấy, nhưng nó lại nằm sau lưng”.

Ơ, thế quái nào. Mình nhớ không nhầm nó đánh đúng 9 lần vào lưng mình. Sao các cơ tao di chuyển không được, chó má, nó dùng kỉ xảo gì vậy.

Cũng may trước đây Tiêu Phong đã học đông y, các mạch và tâm mạch đều nắm rõ. Lại may thay sở hữu linh Lôi, có thể dùng điện tê dại các cơ khá dễ dàng.

Chó má nhà mày, tới lúc bố trả lời lẫn lãi rồi.

Tiêu Phong đã đứng trước mặt tên Đình Cẩu, cả cơ thể hắn không thể di chuyển được, chỉ có thể trừng mắt không hiểu chuyện gì xảy ra.

“PHÓNG LINH”.

Cả bàn tay Tiêu Phong tỏa ra lượng khí tím dầy đặc trông rất khủng khiếp, nếu tính ra nó ngang sức với một titan 6 7. Luồng khí đấm xuyên qua bụng hắn, luồng điện cũng di chuyển khắp thân hình Đình Cẩu. Dòng linh lực không ngừng dày vò các cơ quan của hắn. Nơi khóe miệng cũng ứa ra ngụm máu đỏ tươi, cả người hắn khuỵa xuống sân đấu thở thoi thóp.

“Đó là cái giá mà mày phải trả”. Ánh mắt Tiêu Phong tràn đầy âm khí.

Trong lúc khụy xuống sân đấu, Đình Cẩu cho vào miệng vài viên thuốc trợ linh mà Kiều Mi đã đưa cho hắn. Thuốc tác dụng rất nhanh, Các gân xanh nổi đầy trên cổ và tay, máu không ngừng di chuyển khắp cơ quan. Lượng linh lực cũng không ngừng hồi phục và gia tăng gấp bội lần ban đầu.

“Mày dám đánh tao ư, tao sẽ giết mày”. Đình Cẩu đã đứng dậy nhìn Tiêu Phong.
Đoán biết được tình huống này, nên Tiêu Phong cũng không mấy bất ngờ. Hắn đã cố tình dốc lực đánh Đình Cẩu hết sức, để hắn dùng đòn cuối để kết thúc cho nhanh.

Khán giả cũng ngơ ngác, không hiểu tại sao tên Đình Cẩu có thể đứng dậy sao đòn phóng linh đó được.

Vận sức giải phóng linh lực khắp toàn thân, lượng khí đỏ tỏa ra dữ dội và đậm đặc hơn rất nhiều.

Đôi mắt của Tiêu Phong cũng khép lại, tập chung di chuyển các linh lực ở tâm điểm về lại tâm điền. Lượng linh lực ngày càng tăng và đậm đặc nơi tâm điền, như đã tích tụ đủ. Đôi mắt Tiêu Phong mở to ra, lượng linh lực cũng bốc ra dữ dội hơn rất nhiều.

“Titan cấp độ 3 ư, lại thêm một đứa bên giản đơn sở hữu thiên bẩm ư”. Kim Khánh vô cùng ngạc nhiên thốt ra.

-Rồi rồi, xem ra trận đấu giờ mới bắt đầu đây.

-Tao nghỉ trận này nhanh kết thúc thôi.

Khán giả lại một lần nữa cuồng nhiệt hào hứng nhìn 2 tên trên sân đài.

Cả hai tung đấm lao vào nhau, những va chạm của hai luồng linh khí tạo ra tiếng nổ chói chang. Sức mạnh là ngang nhau, cả hai đều đang đấu sức với nhau, kẻ nào dai sức hơn sẽ thắng. Linh lực được liên tục dùng từ tâm điền truyền tải đến các cơ, do đã dùng tức tốc và phóng linh nên linh lực dần suy yếu. Ăn hẳn một đấm vào vai do đã thấm mệt nên phản xạ không kịp, cả người Tiêu Phong đau rát và bắt đầu thở dốc.

“Mày mãi mãi chỉ là thằng phế vật thôi. Rồi em gái mày cũng có ngày tao hiếp trước mặt mày thôi”. Đôi mắt của Đình Cẩu đã đục ngầu.

Bình thường nếu dùng thuốc trợ lực sẽ có tác dụng phụ là mất kiểm soát cơ thể và trạng thái.

“Rồi mày sẽ dập đầu dưới chân tao thôi”. Tiêu Phong cố hít lấy ít không khí bơm vào phổi.

“Vậy thì tao sẽ kết thúc với đòn cuối vậy”.

Lượng linh lực trong tâm điền đều bị giải phóng xuống cánh tay, từ dạng khí đỏ thấp thoáng. Dần dần càng đậm đặc, luồng khí nóng rát bốc khói quanh cánh tay hắn. Thấp thoáng luồng khí như bốc cháy, tất cả linh lực đều được dồn xuống cánh tay của Đình Cẩu hết rồi.

“Nếu mày muốn thế thì tao cũng chiều”.

Tức thì lượng linh lực đều truyền xuống cánh tay, luồng khí tím tỏa ra xung quanh đầy ảm đạm. Luồng khí đôi lúc xuất hiện vài tia sẹt điện phóng ra khiến kẻ nào cũng rợn da gà.

Lại lần nữa, cả hai lao vào nhau cùng tung đấm đầy uy lực vào nhau.

Ầm.

Cả không khí bị bóp méo thành nhiều hình thù, vài vết nứt từ sự kéo giản của không khí đã xuất hiện.

Bùng.

Đã đạt tới giới hạn của sức ép không khí, nó liền phát nổ từ giữa khoảng trống giữa hai nắm đấm.

Ặc, sao lồng ngực lại bị thiêu đốt như thế này, mình có nghĩ tà dâm tới ai đâu.

Luồng khí cháy bỏng từ đâu xuất hiện, dần dần nó lan tỏa xuống tâm điền. Ánh mắt của Tiêu Phong trông khoảng khắc bốc cháy mê hoặc. Như có luồng linh lực mới tràn vào, Tiêu Phong giải phóng khí đốt từ tâm điền tới cánh tay. Cánh tay phải vẫn đầy linh lực màu tím đang giằng co với tên Đình Cẩu. Cánh tay trái bất ngờ xuất hiện luồng khí màu đỏ như Đình Cẩu, luống khí nóng bỏng trên cánh tay. Lách người để lấy thế, liền tung đấm ở tay trái vào ngực tên Đình Cẩu.

Bị luồng khí nóng đè ép lồng ngực làm tên Đình Cẩu mất toàn sức buông tay xuống. Nắm đấm từ tay phải Tiêu Phong không ngại gì ban tặng một phát giữa mặt hắn.

Ngực thì đau rát cháy bỏng, mặt thì tê dại bị điện giật liên tục. Máu từ mồm, mũi và mắt cũng bắt đầu ứa ra, quá giới hạn chịu đựng, Đình Cẩu gục ngã bất tĩnh giữa sân đấu. Tiêu Phong cũng đứng thở dốc vì quá mệt, linh lực cũng đã cạn kiệt.

Trong lúc Tiêu Phong dùng linh hỏa tung đấm, do lúc nổ của không khí tạo lớp khói xung quanh hai người. Nên không mấy ai nhận biết được Tiêu Phong sử dụng hai linh lực. Nhưng với ánh mắt tinh tường của Kim Khánh và Kiều Mi lẫn một số thủ lãnh của gia tộc đều bắt gặp được.

Bọn họ đều bất ngờ trước tên nhóc này, không thể tin một người sỡ hữu hai linh lực có thể tồn tại. Không thể để mọi người nghi ngờ khi chưa được xác thực hoàn toàn, Kim Khánh nháy mắt với Thanh Thúy.

“Kết quả đã được xác định, người thắng cuộc là Tiêu Phong đại diện cho nguyên tố giản đơn giành chiến thắng”. Thanh Thúy tiến lại công bố kết quả.

Chưa hiểu chuyện gì xảy ra với tên Đình Cẩu, nhưng thấy được gương mặt quán quân ai nấy cũng gật đầu tán thành trước màn thể hiện của hắn.

Tiêu Phong chỉ nghe thoáng tiếng hô hào của khán giả, rồi đưa mắt về phía bạn mình. Cả đám như đang chạy lại ăn mừng với hắn, cả người hắn mất thăng bằng ngã vô điều kiện và bất tĩnh.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.