Chương 1: Tứ Trượng Thiên Địa và Chi Tứ Hung Tàn.
*Tại vùng đất Sapa, vùng đất của
các vị thánh.
-“Tứ Trượng, các ngươi còn không mau nhường lại bốn núi thánh cai quản thiên địa cho bọn tao”. Hoàng Dương to mồm nói vang lên cả nước bọt tứ tung.
-“Tiện thể để tao bắt từng đứa, thử cái âm đạo xem nó còn khít không luôn”. Tên Tinh Hoàn nhanh nhẩu tiếp lời Hoàng Dương. Ánh mắt hắn thèm thuồng quét qua thân hình của bốn Tứ Trượng.
Nghe tên Tinh Hoàn nói thế, cả 3 tên còn lại liếc mắt nhìn nhau cười ha hả.
-“Các ngươi là cái thá gì mà dám lớn lối ở đây!”.
Chu Tước trừng mắt quát 4 tên đê hèn dám phỉ báng mình, 2 bầu vú của nàng vốn căng tròn giờ càng thêm căng bởi cơn tức giận. Khuôn mặt nàng bình thường nhỏ bé đáng yêu lúc nổi giận lại càng đáng yêu hơn.
Lệ Bạch và Huyền Vũ cười khúc khích khi thấy Chu Tước đang phát hoả với đôi môi đỏ mộng bướng bĩnh. Bởi Chu Tước vốn linh lực hệ Hoả đã mang tính khí bốc đồng giờ thêm lũ Hung Tàn phỉ báng mình càng làm lửa nàng bồng phát dữ dội.
-“Mấy ngàn vạn năm qua, bọn ta không gây thù kết oán với các ngươi, cớ gì các ngươi đến gây hấn với bọn ta”. Trong bốn chị em, Long Thanh xưa nay luôn điềm tĩnh và biết xử lí tình hình nên lên tiếng hỏi.
Nàng khoác lên mình bộ y phục màu xanh nước biển ôm lấy cơ thể hấp dẫn, bộ ngực tròn trịa nhô ra phía trước như mời mọc mời hái. Khuôn mặt tao nhã xinh đẹp, đôi gò má cao cao kết hợp với đôi môi căng mộng, phía dưới là bờ mông đẩy đà tuôn trào sức sống.
-“Bao năm qua, người đời luôn tôn vinh và phong chức danh 'Tứ Trượng Linh Giới' cho các ngươi, còn bọn tao thì lại coi như hung thần đi đâu cũng bị đuổi, thêm cái danh 'Chi Tứ Hung Tàn' nữa mới cay. Hôm nay bọn tao quyết lấy lại sự công bằng thanh danh và địa phận mình”.
Nổi uấn ức hắn đã cam chịu từ mấy vạn năm qua giờ được giải phóng, từng mạch máu căng phồng đã in hằn trên cổ và tay, khuôn mặt tên Âm Huyền Đạo giờ đầy âm khí và ma đạo.
Dứt lời hắn vận linh lực mang hệ phong tích tụ thành 1 ngọn giáo màu xanh lá, tay cầm ngọn giáo vận lực phi thẳng đến cô nàng Chu Tước. Ngọn giáo phi với tốc độ chóng mặt, tạo nên sự ma sát với không khí tạo thành tiếng rít xé tai.
Hơi bất ngờ trước đòn tấn công của Âm Huyền Đạo, với đẳng cấp thánh nên Chu Tước khẽ lách qua ngọn giáo gió dễ dàng , đồng thời triệu hồi Huyết Cuồng Kiếm, tay cầm kiếm xoay người tay tung chém về phía Âm Huyền Đạo.
Với linh lực hoả được truyền vào thanh kiếm, tức thì lưỡi kiếm cháy đỏ rực vùn vụt đốt chảy sự sống khi nó bay qua.
“Ầm” .
Lưỡi kiếm còn xíu nữa đã chạm vào trán Âm Huyền Đạo, may cho hắn được Thiếc Cung Tử cản lại bằng khiên lửa do linh lực hắn tạo ra trước Âm Huyền Đạo .Thiếc Cung Tử mang trong mình linh lực hoả, việc hắn cũng đã đạt đẳng cấp thánh việc cản lưỡi kiếm kia không khó khăn mấy.
-“Cuồng Huyết Kiếm quả là vật trấn giữ linh lực hệ hoả, ta muốn có nó rồi đấy”. Thiếc Tử Cung sau khi đỡ 1 đòn cho Âm Huyền Đạo quay ra nhìn Chu Tước, vỗ tay khen ngợi món thánh bảo ngũ vật trên tay nàng.
Lúc này, Hoàng Dương đã lạnh lùng vận dụng linh lực Lôi của mình tạo thành 1 tia lôi tím huyền ảo đầy uy lực, những dòng điện liên tục được phóng ra từ tia lôi trên tay hắn.
Chu Tước sau khi xoay người chém 1 đường kiếm, người nàng đang mất thăng bằng trên không, chân còn chưa kịp chạm đất, tên Hoàng Dương đã phóng tia lôi bay thẳng đến người Chu Tước. Không còn thế để né, nàng đành vận linh lực lên toàn thân để phòng thủ. Linh lực hoả phát ra nhanh chóng bao bọc quanh người nàng tạo thành 1 lớp khí màu đỏ bảo hộ. Mặc dù vận linh lực để phòng thủ nhưng cũng chỉ để giảm sát lực đi một phần của tia lôi kia, dể hiểu bởi Chi Tứ Hung Tàn đều đạt cấp độ thánh, linh lực cũng mạnh không kém gì Tứ Trượng.
Lần này không có tiếng va chạm nào nổ ra,chỉ có tia lôi sau khi được phóng đi với tốc lao đi chưa kịp chạm vào người Chu Tước đã đột ngột vỡ vụn tan ra từng mãnh biến mất. Đôi mắt của Lệ Bạch đã biến thành đôi mắt có ánh sáng dị thường, chính ánh sáng phát ra từ đôi mắt đoa đã làm vỡ vụn tia sét hủy diệt.
-“Hoả Nhãn Kim Tinh” của chị ba quá cừ đi mà”. Chu Tước nhìn Lệ Bạch thở phào nhẹ nhõm sau khi đắp xuống đất lấy lại thăng bằng.
-“Lại thêm 1 thánh bảo ngũ thuật xuất hiện, người đời tương truyền mỗi Tứ Trượng đều chấn giữ một thánh bảo quả không sai”. Thiếc Cung Tử nhận định các món bảo vật đang trên tay Tứ Trụ.
“Tất cả cẩn thận, phía trên hắn đang tích tụ hỏa khí rất nguy hiểm”. Long Thanh cảnh báo 3 người còn lại sao khi nhìn lướt qua tên Thiếc Cung Tử.
Nãy giờ không ai để ý đến hắn, giờ mới thấy linh lực của hắn đã tích tụ thành một quả cầu lữa cháy phừng phừng ở trên trời. Không khí quanh quả cầu bị bóp méo, cả người hắn lơ lững trên không, tay đỡ quả cầu nhìn về phía Tứ Trụ cười ma rãnh.
“Quá muộn cho các ngươi rồi”
“Hoả Lôi Đế”.
Dứt tiếng hô to, hắn vận lực vươn tay ném quả cầu lửa khủng lồ với sức nóng khủng khiếp bay phía họ. Thời gian tụ linh càng lâu cũng tương đương sức mạnh của linh lực càng khủng, ngay cả cấp thánh ăn trọn quả cầu này cũng khó mà toàn mạng.
Chu Tước và Lệ Bạch đang nghĩ cách ứng phó với quả cầu rắc rối này, bây giờ mới tụ linh lực sẽ không đủ sức mạnh cản phá, còn không cản phá mà để nó rơi xuống sẽ đốt cháy vùng lãnh địa này mất. Bỗng một bóng xanh đạp không khí lướt qua chắn trước bọn họ, tay nàng cầm 'Gậy Như Ý' quay tròn tựa chiếc chong chóng.
'Đại Hồng Thủy'.
Sau tiếng hô, 1 cơn đại thủy từ trung tâm vòng xoay bắn ra ngoài, tạo thành cột sóng xoáy nước khổng lồ điên cuồng đâm vào quả cầu lửa của Thiếc Cung Tử.
'UỲNH'.
Dư âm của trấn động vừa rồi chỉ còn lại lớp khói mờ ảo dần loãng đi bởi sự va chạm nguyên tố nước và lửa.
-“Gậy Như Ý, vật chấn giữ nguyên tố nước, nó có thể gọi nước từ mọi nơi về để cường hoá làm vũ khí”. Thiếc Tử Cung chỉ về phía thiếc bản trên tay Long Thanh, hắn không ngờ chỉ một đòn đã dập tắt quả cầu của mình.
Long Thanh không phủ nhận cũng không khẳng định, sau khi thu nước lại từ Gậy Như Ý nàng đạp khí lướt về phía phe mình.
Trên tay Huyền Vũ vẫn đang cầm 'Hắc Ma Vũ' và Song Huyền Kiếm, vật trấn thủ của linh lực không thuật. Khi nãy Long Thanh mà không đứng ra cản, nàng đã dùng Thuật Hư Không nuốt chửng quả cầu kia rồi.
“Quá nhọ cho mình mà, ai cũng được chổ tài với khoe thánh bảo vậy mà mình chưa làm được gì”.
Nghĩ thầm trong người, Huyền Vũ nén luồng linh lực màu đen đầy hắc ám chuẩn bị phóng ra trở lại vào trong, rồi nhẹ thở dài tiếc nuối.
-“Bọn bây khá lắm, chỉ vài ngàn năm tu luyện, công lực bọn bây tăng nhanh như vậy,đừng vội đắc ý ta sẽ cho bọn bây biết tại sao người đời gọi bọn ta là Tứ Trượng”.
Bị chơi xỏ xém chết mấy lần, Chu Tước đã đạt đỉnh điểm bùng phát cơn giận. Nàng nhanh chóng tích tụ một lượng linh lực hoả ở lòng bàn tay, lòng bàn tay nàng được tích linh lực cháy phừng phực, khi linh lực đã tụ đủ, đưa bàn tay đang cháy rừng rực lên trời sau và dậm mạnh xuống đất.
“Thiên Thú triệu hồi”.
Từ linh lực hoả ở tay nàng truyền xuống đất, tạo thành cơn dư trấn làm đất đá rung chuyển và nổ tung 1 vùng. Từ vết nứt linh lực hoả tích tụ thành một cổng linh giới in hằn xuống đất, từ cổng linh giới con Phượng Hoàng lửa to gấp 3 người thường phóng thẳng lên bầu trời cao vút. Do Tứ Trượng đều đã đạt cấp Thánh, linh lực người kêu gọi càng mạnh linh thú càng to lớn. Cấp bậc của người tạo linh thú ở cấp Á thánh trở lên, đều có thể truyền linh lực của mình vào linh thú để gia tăng sức mạnh. Những cộng lông của Phượng Hoàng đều đang cháy đỏ rực,phía đuôi nó mọc thành 5 cộng lông lửa dài phía sau, liên tục khè ra những ngọn lủa đỏ rực đốt cháy khí quyển.
Thấy Chu Tước đã gọi Linh Thú, Long Thanh cũng tụ linh lực thủy vào lòng bàn tay triệu hồi ra linh thú, ở cổng linh giới xuất hiện 1 con Rồng thủy bay vút lên bầu trời. Con Rồng được truyền linh lực thủy chở thành màu xanh dương của nước, bộ vảy lóng lánh bởi nước bao bọc lấy thân hình nó, 2 cọng râu dài gần nữa thân hình đung đưa đầy quyền uy.
Tại phía Lệ Bạch, cổng linh giới xuất hiện 1 con Bạch Hổ to lớn, những chùng lông sáng chói tựa ánh sáng. Răng nanh và móng vuốt tạo bởi linh lực quang, nó đi qua chổ nào cũng để lại vết xước lớn. Riêng Huyền Vũ khác biệt với ba người họ, tại cổng linh giới xuất hiện tới 2 linh thú. Một con Qui khổng lồ quần quanh nó bởi một con Mãng Xà to lớn, Huyền Vũ mang linh lực Thuật có màu đen, làm cho lính thú cũng phát ra ánh màu đen huyền bí.
Bốn linh thú gầm thét cùng lúc làm rung chuyển của một bầu trời. Trên trời có Rồng và Phượng Hoàng ngự trị, trên cạn có Rắn, Rùa và Hổ xưng bá.
-*-*-*-*-*-
Không để lép vế trước Tứ Trượng, Chi Tứ Hung Tàn cũng triệu hồi linh thú nghênh chiến. Cuộc chiến giữa các vị thánh năm đó làm rung chuyển cả các giới. Kết quả Tứ Trượng bị trọng thương, đành để thân thể của bốn vị chia thành 28 linh lực nhỏ bay khắp các giới.
Còn về phần Chi Tứ Đại Hung, sau khi thấy thân thể 4 Tứ Trượng thành linh khí bay khắp nơi. Tất cả đều sử dụng cạn kiệt nguồn linh lực và vỡ nguyên ấn nơi tạo linh lức, cần mất 1000 năm sau mới ổn định và khôi phục lại. Bọn họ rời khỏi vùng đất Sapa tìm nơi trú ẩn để tu luyện và chờ ngày giao đấu. 28 linh lực của 4 vị Tứ Trượng rơi rãi khắp đất nước, cứ thế thời gian dần trôi, thoáng chốc đã 970 năm qua đi. Những linh lực nhỏ bé đã tự tu luyện và phát triển thành hình người, thời gian tu luyện của 4 Chi Tứ Hung Tàn sắp mỹ mãn.