hương 50
Tác giả: Mr.iric
Cô Gái Của Tôi
( em đổi đại từ nhân xưng để nó đúng với tâm trạng nhé)
tôi quen em cung qua 1 nhỏ em họ, lần đầu gặp em tôi đã thấy thân quen. không ngại nói chuyện, cũng không ngại đùa giỡn. em là 1 người con gái có cá tính. chỉ là đi uống trà sữa thôi, tôi như bị em hút hết tầm nhìn về nụ cười của em. đến bi giờ tôi vân nhớ nủ cười đó.
Không ngại tôi đi tới vả đuổi ngay con nhỏ bạn của nhỏ em, ngồi kế bên em. vì hầu như là tôi có quen hết đám ấy.
Tôi: xê xê xê ra cho anh ngồi với người mới.
…..: gì vậy còn quá trời chỗ kìa.
Tôi: anh muốn ngồi gận người đẹp được chưa.
tôi quay sang nói với em. ” đùa đấy em không đẹp đau” em nhìn tồi với ánh mắt hơi ngỡ ngàng, sau này em có nói. lúc đấy chưa thấy thằng con trai nào như tôi. nói chuyện thì hài hước. chọc quê mọi người. và không ai cãi lại tôi.
sau bữa trà sữa tôi cũng thu thập được kha khá thông tin. rồi xin số điện thoại.
….: ê con kia, anh tao chưa bao giờ xin số điện thoại con gái bao giò đâu nhé. mày cho anh tao uống bùa mê thuốc lú gì rồi.
Tôi: ê con kia, sao bãi cức nào cũng có dấu răng mày thế…… cả đám ồ lên cười. em chỉ tủm tỉm cười, trước sự bực tức của con em.
Tối đó tôi chỉ nhắn tin chúc em ngủ ngon. lên giường tôi vẫn còn có cái cảm giác mà chưa bao giờ tôi có được. muốn gặp lại em ngay tức khắc, rồi nao nao trong lòng. rồi chìm vào giấc ngủ khi đã khuya.
Sáng muốn dậy sớm để chúc em ngày mới vui tươi, ngờ đâu 9h mới dậy. trong lòng cảm thấy bức tức. chụp cái điện thoại thì có tin của em. tôi vui như vớ được vàng.
em: anh nt gi mà trễ òm. em ngủ mất tiêu rồi.
Em: nhìn là biết chưa ngủ dậy rồi. tối qua thổn thức vì em quá hả.
Tôi: có đâu, tự nhiên gặp em rồi cái ngủ như chết. ăn được ngủ được là tiên mà em. mà em như thuốc bổ ấy nhờ.
Em: ha ha ha, thuốc bổ thì phải mua bằng tiền đấy nhé. nhưng em thì chỉ mua bằng đồ ăn thôi.
Tôi: ha ha ha em thích anh rồi à. =)) muốn anh dẫn đi ăn để gặp anh chứ gì. cho đỉa chỉ anh qua luôn.
Em: gớm tự tín quá ông ơi. em đang đi học. trưa về tính. thôi học đây.
Trưa đó tôi và em đi ăn gỏi khô bò, rồi nước sâm. cá viên đủ cả. vẫn không nói thích em. số lần gặp em nhiều hơn. đi xem phim, đi ăn, đi chơi, đi học, đi mua đồ. em đều nhờ tôi rảnh chở đi. ai cũng nghĩ tôi và em là 1 cặp. ai nói hỏi tới tôi và em cùng cười.
Em là người tôi yêu đầu tiên, trước đó cũng có cơ số quen những nhỏ khác, nhưng mà không có tí cảm giác gì. được 3 4 lần đi chơi là next luôn. cũng có 1 số nhỏ rất tốt. nhưng mà sinh ra không dành cho tôi. người dành cho tôi là em………………….
…………………………………………………………..
tôi và em cứ thế cứ quấn quít bên nhau. năm tay cũng có, ôm tay cũng có. nhưng không ai mở lời với ai cả. em đã làm anh muốn phát khùng khi thấy em đi cùng 1 người con trai khác. lần đầu tiên của anh luôn đấy. anh lúc đấy anh cứ nghĩ em đã là người yêu của anh. nhưng hôm đó. 26-3 là 1 ngày mà a biết muốn có thứ gì, thì phải níu giữ, và giữ thật chặt.
sáng hôm đó cả nhóm chơi chung của tụi em quyết định không đi cắm trại với trường mà đi biển chơi. tới hôm trước em nt rủ anh đi dĩ nhiên sao anh từ chối được em. vẫn những đứa anh quen, nhưng hôm nay thật lạ. em vẫn cư xử bình thường với anh. nhưng hôm nay em lại có thêm 1 người nữa. lần đầu anh gặp. em nc với người đó rất nhiều có lẽ rất thân. trễn xe du lịch em cũng ngồi gần người đó. lúc đó anh chỉ muốn xuống xe và đi về. đã thế còn dựa đầu và nó ngủ nữa chứ. lúc đấy điên lắm mà chả làm gì được. từ lúc đó anh khó chịu ra mặt, không đùa giỡn với em. nói chuyện cũng hằn học với em. em có hỏi anh bi sao thế.
ừ anh ghen đấy em ạ. mà lúc đó anh chả nói được. chỉ là không có gì..kệ anh.
anh không vui vậy mà em cứ đi cười nói với thèn kia suốt làm anh còn ức hơn. thế là a nghĩ thôi kệ bỏ vậy. khó chịu thật nhưng anh bắt đầu là anh. nhây nhưa giỡn với những đứa con gái trong nhóm. và dĩ nhiên chả thèm ngó gì tới em nữa.
anh còn nhớ tối đó. không bao giờ anh quên. cả đám an uống no say rồi kéo vô 1 quán bar nằm gần bờ biển. a biết em buồn, vì nhìn mắt em anh biết điều đó. cả đám chơi vui. thì em đứng dậy đi ra ngoài. rồi thằng kia cũng đi theo. rồi nhỏ em anh hỏi. ” 2 người sao vậy” anh trả lời sao đâu. thì bị nó táng vào đàu 1 cái ” đồ ngu đuổi theo.”
lúc đó anh chả làm đc gì khác, cứ nghe theo nó răm rắp. ra tới cửa thì anh chàng kia đi vào.
cô ấy đâu………
…… nói để ….. 1 mình,
rồi cậu ta đi vào. anh đi ra vẫn đứng đó đứng từ xa, nhìn em lững thững đi dọc bờ kè nhìm xa ra biên. anh lững thững bước theo sau. em mặc 1 bộ váy màu trắng, nhìn chả khác gì thiên thần cả…. giờ em đã là thiên thần của anh rồi nhỉ.
đi được 1 đoạn em dừng lại, khoanh tay trước ngực, nhìn ra biển. mùi muối, vẫn không át được mùi thơm của em đêm ấy. từ đằng sau anh tiến lại gận, ôm lấy em từ đằng sau………………
Anh sai rồi………….
Anh Yêu em………. lần đầu tiên nói tiếng yêu, cũng là nói trong nước mắt.
Em cung khóc, nhưng là giọt nước mắt hạnh phúc.
Em: giờ anh mới chịu là của em à…. em quay lại ôm anh thật cứng. chặt như sợ mất anh. chưa bao giờ anh hanh phúc đến như thế………….. đến bi giờ anh cũng còn nhớ cái cảm giác hạnh phúc ấy, nhưng sao nó đau quá em à. gương mặt ấy, ánh mắt ấy. nụ cười ấy, giọt nước mắt ấy……. sao anh có thể quên được………..
em bắt anh cõng về quán bar……. cõng vô tới bàn. vì cái tội làm em buồn, để em đi bộ xa như vậy. anh còn nhớ anh mắt của tụi bạn…….. khi thấy em ôm cổ anh, cười hanh phúc……. anh ước nụ cười ấy sẽ mãi bên anh……………….
giờ đây vẫn chô ấy, sao chỉ có mình anh. năm nào anh cũng tới chỗ ấy, chỉ để có 1 chút cảm giác khi đó. nhưng sao xa vời quá BÀ XÃ yêu ơi…………………. Anh Nhớ Em