Truyện Oan Gia Ngõ Hẹp Voz – Chương 05 – Botruyen

Truyện Oan Gia Ngõ Hẹp Voz - Chương 05

Chương 05
Tác giả: Mr.iric

Tối đó em với T.a về tới quán, quán bi giờ vẫn còn khách. em với T.a đi vào quán với bao nhiêu ánh mắt của tụi nhân viên và cô V. nhìn lại thì tối nay T.a xinh quá hèn j. đi lại cái bàn gần chỗ quản lý.
Em: mời tiểu thư ngồi. uống gì anh đẹp trai order cho. nhớ trả tiền.
T.a: cười rõ tươi. a đẹp mà điên cho em ly sinh tố dâu.
Em: điên hồi nào con kia, nay thấy a hiền lấp liếm luôn àh.
T.a thì ngồi cười móc đt ra bấm, em đi vào làm ly sinh tố dâu dặn tụi kia bưng ra. cô V ngoắc em vào.
Em: sao cô ở tiệm có chiện j àh
CV: vậy là sao mày. đi với nhỏ P về với t.a là sao.
Em: trời tưởng j, thì về chung thì về luôn có thế cô cung hỏi.
em đi ra ngoài cầm theo li trà đá ngồi với t.a.
T.a: mà sao a lại đi với P thế
em: a nói rồi mà. a có muốn đi đâu. mà ko đi sao biết được cá sấu chúa của quán cũng xinh thế này.
T.a sút em 1 phát vô ống quyển đau thấu trời.
T.a: anh hay lắm. a ko muốn đi ai bắt đc anh.
em: em vô hỏi mụ già trong quán. a kêu ở lại coi quán thì mụ đâu lù lù xuất hiện kêu đi đi mụ coi quán cho. thế em tính sao.
ngồi nói đủ thứ chuyện trên đời. lâu lâu đi ngó 1 vòng. quán cung thưa dần em vô tổng kết sổ sách trong ngày. xong xuôi mọi chuyện, để mấy đứa kia nó dẹp bàn ghế.
Em: về em tính ngủ ở đây luôn hả.
T.a: có đâu anh về nè, mà đợi a chở về chứ đi bộ àh.
em: thôi về trả tiền nước đây.
T.a: nhe răng cường rõ tươi. ĐANG MƠ HẢ CƯNG. rồi chạy 1 mạch ra ngoài cổng.
Em: ơ con kia uống nước ko trả tiền àh bắt nó lại.
em nói to ngại quá ai cung nhìn. mấy cha bảo vệ thì lắc đầu, khi thấy T.a chay ra miệng cười toe toét. lấy xe ra t.a cung lên ngồi vì mặc váy nên ngồi có 1 bên thôi. tay ôm nhẹ ở eo. phê hết cả eo
Em: rồi về nhá.lúc này cũng 11h rồi mấy thím ạ.
T.a: “anh ơi. em đói ” cái giọng nũng nịu với cái mặt mèo ra vẻ buồn buồn thật chả thằng con trai nào thoát được đâu.
Em: vâng chị muốn ăn gì em chở chị đi ăn.
T.a: yeah thẳng tiến hồ con rùa anh.
t.a lúc ở quán khác hẳn với t.a bây giờ. ở quán nhìu lúc khó chịu như bà già, riết ko biết mình hay nó mới là chủ quán. còn bi giờ thì hồn nhiên dễ thương ko chịu đc. chỉ muốn hôn cái mỏ chu chu đó 1 phát hề hề.
vòng ra hồ con rùa T.a mua 1 cơ số đồ ăn vặt mỗi thứ 1 ít. vâng em vẫn là người trả tiền. mua xong là quay đít đi chỉ quay lại cười với em 1 cái. giống em tra tiền mua nụ cười vậy đấy.

ăn uống no say rồi thì cũng chịu đi về. chở t.a về tới trước cổng
T.a: a về cẩn thận nhá. lúc đầu buồn buồn nhưng giờ vui lắm. rồi quay cái mông tròn vo chạy vô trong nhà.
lúc đấy em ko hiểu cái mô tê gì hết. về nhà ngẫm lại thì cung, àh um hiu chút chút.
em về tới nhà tắm rửa leo lên giường vâng chắc chắn là mệt rồi ko cháp chiếc gì cho mấy thím em xác định sáng dậy lụm gạch để dành xây quán mới mà.
đang nằm thiêu thiểu thì
…..ba ba ba ba ba na na….
Em: đang ngủ mà.
P: a ra quán xyz đón em đi.
Em: em gọi nhầm rồi. a đâu phải taxi
P: đi mà anh. em sợ thằng này.
Em: là sao.
P: nó xỉn rồi lèo nhèo với em năm tay năm chân. tum lum e sợ nó quá.
Em: rồi rồi đợi tí.
lười thay đồ, mặc mỗi quần đùi ngủ 7 màu toàn chữ là chữ. mặc thêm cái áo ba lỗ. nhìn cũng vãi thật, chân đi đôi dép màu hông cái loại mà bằng nhựa, hay đi ở nhà ấy.
vì không thay đồ nên em cũng lấy 4 bánh đi. dù dì tối cũng lạnh. mở của ra thì ông chú chạy xuống.
ÔC: mày đi đâu giờ này còn lấy xe đi vậy con.
Em: zạ con đi đón bạn cái chú nó say quá. với lại con mặc đồ này đi chơi j. con về liền ấy mà.
Ôc. ừ đi lẹ rồi về đấy.
em cũng ko biết quán đó nằm ở đâu. chạy dong dong mới kiếm đc.
em tấp xe vô lề thì thấy 1 đám cũng đứng bên mé đường bên kia. móc đt ra gọi cho P:
P: anh tới chưa.
Em: rồi nè ra đi.
P: Em tưởng a sẽ ko tới bỏ em.
Em: là sao.
P: a đâu.
Em: bên góc đường đối diện đó ko thấy xe àh.
P: rồi rồi em thấy rồi.
P từ cửa quán bước ra, đi ngang qua chỗ đám đông đứng, thì giờ nhận ra là đám bạn em khi nay. P chào hỏi mọi người. thì có thằng cứ nắm tay P lại. mặt P có vẻ khó chịu lắm. dằng ra 2 lần mà tên kia cứ nắm lại.
đợi lâu em bực, thế là chả để ý mặc gì trên người, bước xuống đi lại chỗ đấy.
Em: mấy bạn cho minh đón P về. cả đám ồ lên có mấy đứa cười khúc khích thôi kệ wen biết j gặp 1 lần rồi có gặp lại nữa đâu.
Thằng đang nắm tay P Gọi nó là TN ( thèn nhóc nhé)
Tn: để em chở P về đc rồi anh.
Em: ơ sao P Còn kêu mình tới chở về.
P: em về với a.
em: thôi cả đám say hết rồi về nghỉ sớm đi để a đưa P về cho.
P dằng tay thằng đó ra chạy tới ôm tay em. cạ cạ zô ngực phê. mặt đơ hết mấy giây.
TN: anh ta là j của P vậy
Em: Taxi
cả đám ồ lên cười. P kéo Em đi, lúc ra đến xe thì mặt mấy đứa kia như vẫn ko tin vào mắt mình. em quay đầu lại gật chào rồi về.
P: cảm ơn anh nha.
Em: đang ngủ ngon đấy.
P: em biết rồi. nhìn cái bộ đồ là biết. mà a mặc vầy nhìn dễ thương thật. em ko đề phòng thế là tách lóe sáng. vâng hình em nằm gọn trong máy em ấy.
Em: xóa đi.
P: Không bao giờ. em tưởng a ko tới. a ghét em lắm phải ko.
Em: là sao.
P: thi a ghét em. ko thích em. tại vì mới gặp anh e đã như vậy mất hết hình tượng của em rồi.
em: thôi say rồi về ngủ nghỉ đi.
P cứ ngồi đó quay qua ngó em rồi chụt P nhào qua hôn vào má em.
Em: em làm j ky vậy
P: Kệ em muốn thế. rồi 1 ngày a phải là của em.
Em: hâm quá say rồi ngu đi nói linh tinh.
P: bắt đầu mếu. rồi nước mắt thật em chả chịu được nữa.
Em: sao vậy. vậy là sao.
P: thật a ko có chút j với em sao.
Em: chút j là chút j. a ko coi em ra gi thì a chả việc gi đi sn rồi giờ chở em về.
P: quay qua nhìn em rồi lại cười cười mếu mếu.
em chả nói j nữa cứ thế chạy về nhà P mỗi người ôm 1 suy nghĩ.
Tôi đã làm j………..

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.