Trưởng Thành – Chương 20: – Botruyen

Trưởng Thành - Chương 20:

XXI

Khi đến khách sạn đón cô Hằng và cô Nguyệt, tôi chợt có một phát hiện nhỏ, cô Hằng và cô Nguyệt không ở cùng phòng với nhau như kế hoạch. Tôi đem thắc mắc hỏi cô Hồng.

– Bạn nam nữ ấy mà.

Cô Hồng nháy mắt với tôi, nói đơn giản. Tôi cũng chợt hiểu.

Cả ngày hôm đó, tôi dưa các cô đi khắp các khu mua sắm giúp các cô hỏi giá, chọn kiểu, đổi size, nhìn các cô xoay vòng với những cái váy đủ kiểu. Cô Hồng coi như chiếm tôi làm của riêng, bắt tôi theo cô nửa bước không rời, thỉnh thoảng vô tình ép bộ ngực mềm mại của cô tay tôi.

Buổi tối sau khi đã quần thảo các khu mua sắm, ba người đàn ông đã hoàn thành trách nhiệm cửu vạn, mỗi người kéo một cái vali mới mua đã chật ních đồ tay kia thì chật cứng với các túi đồ, các cô có vẻ đã thỏa chí. Sau bữa ăn tối, tôi cũng bắt đầu nghĩ đến cái giường ấm áp, thì cô Hồng kéo tay tôi ra ngoài.

– Buổi tối ở đây có gì vui không?

Tôi nghĩ mãi không biết có gì vui theo ý các cô, nên dè dặt.

– Đi xem phim Imax, đi casino, đi xem nhạc nước … các cô muốn cái nào?

– Ý cô không phải vậy.

– Vậy cháu chịu, hay là đi quán Bar?

Cô Hồng cúi xuống nói nhỏ vào tai tôi.

– Các cô ấy muốn cái dành riêng cho phụ nữ ấy.

Tôi hơi ngớ người, hơi có chút ghen tức, nhìn trừng trừng cô Hồng.

– Không … đây là các cô ấy bảo cô hỏi cháu …

Cô Hồng bối rối, xua bàn tay rối rít.

– Cho cô thì khẳng định không có. Nhưng cho cô Hằng, co Nguyệt thì có lẽ có.

Tôi căm tức nói, cô Hồng cúi đầu. Tôi hạ giọng.

– Cô gọi cô Nguyệt hoặc cô Hằng ra đây để cháu hỏi kỹ xem cụ thể các cô ấy muốn gì.

Cô Hồng khẽ 'Uh' một tiếng rồi đi vào. Một lúc sau, cô Hằng xuất hiện. Trao đổi mấy câu thẳng thắn với cô Hằng, tôi đã có lựa chọn.

– Vậy được, cháu sẽ đưa cô đến club, đảm bảo các cô sẽ thích. Bây giờ các cô cứ về khách sạn cất đồ, tắm rửa, thay quần áo. Hai tiếng nữa cháu sẽ qua đón các cô.

Suốt quãng đường trên xe về đến nhà, cô Hồng bám chặt lấy cánh tay tôi, thỉnh thoảng lại lén nhìn mặt tôi như cô gái nhỏ biết lỗi, làm tôi thấy buồn cười.

– Cháu không sao mà. Cháu không giận đâu.

– Tại các cô kia, cô có bao giờ làm thế đâu.

Cô lại thanh minh. Tôi chuyển tay, xiết lấy cô.

– Cháu thực sự không sao mà.

Cô Hồng có vẻ đã yên tâm.

Về đến nhà, sau khi cất đồ của cô vào phòng, tôi đi tắm và thay quần áo. Sau khi xong, quay ra phòng khách, cô Hồng đã thay sang bộ quần áo ngủ mới mua, đang ngồi xem tv. Tôi ngạc nhiên hỏi.

– Cô không đi tắm à?

– Không, lát cô tắm sau, cháu cứ đi đi.

– Cô cũng không đi chơi à?

– Đi làm gì? Cô có thích đâu.

– Thì đi với cháu mà, chứ cháu làm gì ở đó khi các cô ấy vui chơi?

– Được không? Chỗ đó cô đi được không?

– Được, đi uống beer với cháu.

– Vậy được, chờ cô một chút.

Rất nhanh, cô Hồng đã quay lại với chiếc váy dài suôn hở vai, trẻ trung và xinh đẹp.

– Nhìn cô xinh đẹp trẻ trung thế này. Hay cháu thôi không gọi là cô mà chuyển thành em nhé.

Tôi không kìm được ánh mắt thưởng thức quét từ trên xuống. Mặt cô lại đỏ lên, nhưng mắt lại ánh lên vui vẻ.

– Linh tinh. Nào đi nhanh không các cô ấy đợi.

Vừa nói vừa kéo tôi ra cửa.

Khi đến khách sạn, cô Nguyệt và cô Hằng đã đợi sẵn. Cả hai cô đều mặc váy ngắn, nước hoa thơm lừng, môi tô son đỏ chót, làm các cô trông hấp dẫn và trẻ ra mấy tuổi.

– Hai chú đâu?

– Hai lão ấy đi casino rồi.

Gọi hai cái taxi, sau khi đã dặn dò kỹ địa chỉ, chúng tôi rời khách sạn.

Địa điểm đến nằm tương đối kín đáo, tôi dẫn ba cô đi vào quán bar tương đối bình thường, rồi kệ cho ba ánh mắt nghi hoặc của cô, tôi vẫn đi thẳng ra phía sau. Tôi đưa tấm thẻ nhựa hai màu xanh đỏ, có in tên quán và một dãy số series cho người bảo vệ, rồi dẫn ba cô xuyên qua cánh cổng đóng kín. Phía sau cánh cổng là một con đường vòm có những cành dây leo lòa xòa, con đường đi qua một vườn cây được cắt tỉa kỳ công, dẫn đến một khu biệt thự cổ kính.

Phía trước đại sảnh rộng lớn bày những bộ bàn ghế kiểu cũ, cách nhau tương đối xa để đảm bảo sự riêng tư, có một quầy bar dài với ba bốn anh chàng bartender đang luôn tay pha chế. Chọn một bàn chưa có ai ngồi, tôi dẫn ba cô đến đó.

Ngay khi ngồi xuống, một anh chàng quản lý cầm cái khay trên có một cái máy quẹt thẻ đi đến, tôi đưa cái thẻ thành viên và thẻ credit của mình.

Người quản lý làm thủ tục đọc thẻ thanh toán rất nhanh, giơ ngón tay ra hiệu người phục vụ. Rất nhanh sau đó, một anh chàng phục vụ xuất hiện.

– Rất hân hạnh được phục vụ các quý cô. Quý cô muốn uống gì?

Tôi với tay lấy cuốn menu, chỉ cho các cô các loại đồ uống. Cuối cùng, ba cô chọn cocktail, còn tôi chọn một ly rum.

Ngay khi người phục vụ quay đi, tôi nói với các cô.

– Các cô chờ ở đây nhé, để cháu đi lấy vé phục vụ

Tôi chỉ tay vào phía trong. Cô Nguyệt gật gật đầu, mắt sáng rỡ.

– Dịch vụ ở đây ổn không?

– Cháu bảo năm sao mà.

Rồi giải thích thêm.

– Đây là một dạng private club, chỉ những người có thẻ hoặc đi cùng người có thẻ mới được đến. Ở đây có đầy đủ mọi thứ, có sàn nhảy, có quán bar, có người giúp các cô thư giãn. Nãy cháu thanh toán là vé vào cửa, mỗi vé có một xuất uống và các cô có thể tùy chọn uống ở đây hoặc uống ở phía sàn nhảy. Từ ly thứ hai trở đi sẽ phải trả tiền thêm. Còn dịch vụ thêm, thì sẽ có khu riêng, nhưng quy định là các cô chỉ được chọn một món và chỉ có thể đổi tối đa ba lần.

– Ý là sao?

– Đại khái là như thế này, khi cô chọn dùng dịch vụ đặc biệt, cô phải chọn trước là sẽ dùng Phi, Âu, hay Á. Sau khi chọn xong, họ sẽ đưa các cô vào khu vực riêng và sẽ cho phép cô chọn ba lần, nếu ba lần cô vẫn không ưng, họ sẽ đưa đại một người vào cho cô, nếu cô vẫn không ưng cô sẽ phải mất tiền mà không được hoàn lại, nếu cô lập lại hai lần, cô sẽ bị cấm đến club. Đại khái là vậy. Các cô còn cần hỏi gì nữa không?

– Nếu cô không biết tiếng Anh có sao không?

Cô Hằng rụt rè hỏi.

– Không sao. Họ làm việc chứ có nói chuyện đâu. Cháu sẽ dặn họ sau khi các cô lựa chọn.

– Vậy có an toàn không?

– Nguyên tắc là an toàn. Họ có thể cho cô xem giấy khám sức khỏe có hiệu lực sáu tháng nếu cô cần. Và họ cũng sẽ dùng các biện pháp an toàn khi làm việc. À còn một điều cháu nhắc này, về cơ bản các cô không cần thêm tiền tip, tuy nhiên nếu các cô phấn khởi, các cô có thể cho và chấm điểm cho họ. Các cô tiền mặt chưa?

– Cô có. Vậy thường thì tip bao nhiêu?

– Tip là tùy tâm, cô có thể cho họ 20, 50 đô hoặc nhiều hơn nếu cô có khả năng.

Cũng vừa lúc đó, người phục mang đồ uống ra. Tôi đưa người phục vụ đồng 10 đô.

Tôi để các cô ngồi tại bàn và đi vào phía quầy dịch, đăng ký hai vé cho hai cô. Sau khi đã thanh toán, tôi nhận hai tấm biên lai và quay lại bàn, đưa mỗi cô một tờ.

– Các cô cầm lấy, lát cháu sẽ dẫn các cô vào trong sẽ có người dẫn cô đi. Đầu tiên các cô sẽ qua phòng để chọn bạn, mỗi người sẽ có một số, các cô nhớ điền cái số mình chọn vào chỗ này. Sau đó người ta sẽ đưa các cô vào phòng. Các cô sẽ có hai tiếng được phục vụ, trong phòng sẽ có hoa quả và đồ uống kèm theo, các cô cứ tự nhiên tận hưởng nhé. Sau khi xong các cô cứ ra đây, cháu sẽ đợi các cô ở đây.

– Thế Hồng không thử à?

– Thôi, các người định làm tôi xấu mặt với cháu tôi à?

– Hẹn các cô sau hai tiếng nữa. Chúc các cô vui vẻ!

Sau khi đưa hai cô vào trong và dặn dò người phục vụ cẩn thận. Rồi tôi quay lại với cô Hồng.

– Cô muốn thử dịch vụ ở đây không?

– Không … Cô ngồi uống với cháu thôi.

Cô Hồng giãy nảy lên.

– Nhưng nếu cháu phục vụ cô?

– Thật không?

– Thật. Họ có dịch vụ phòng. Cháu mua rồi.

Tôi đứng dậy, cầm tay cô đi vào trong. Khu phòng đơn là một căn biệt thự bên cạnh đi qua một khoảng vườn.

– Cháu hay đến đây lắm à? Ở đây có dịch vụ cho đàn ông không?

Cô Hồng hỏi, giọng hơi dỗi.

– Hình như có. Cháu chưa bao giờ thử. Cháu biết chỗ này là đi theo mấy đứa làm cùng công ty, cháu mới đến đây, tính cả lần này là lần thứ ba, chỉ đến cùng với mấy đứa bạn để uống rượu và nhảy nhót thôi.

– Đến ít mà sao cháu thông thạo thế?

– Thì cháu có mồm mà.

Thật ra cái này là những lần tôi đến với Carol, thẻ cũng do Carol làm cho. Cái này không khai với cô Hồng được.

Đưa tờ giấy cho người phục vụ, tôi và cô đi theo sau.

Căn phòng khá nhỏ, nhưng sang trọng và bố trí như khách sạn, có giường và ghế tình yêu. Người phục vụ cúi đầu, rồi đi ra ngoài sau khi giới thiệu một số dịch đi kèm.

– Cô có cần một số dụng cụ hỗ trợ không?

Tôi mở cánh tủ có treo một số dụng cụ và trang phục kỳ quái.

Cô Hồng không nói lẳng lặng đến đằng sau ôm lưng tôi, thì thầm.

– Cô chỉ muốn cháu thôi.

Tôi quay người lại, cúi xuống kéo cái khóa váy của cô rồi kéo nó qua đầu cô.

Đặt cái váy lên bàn, hai bầu ngực tròn căng đầy đặn được bao bởi cái áo ngực ren màu hồng phấn lộ ra hai quầng sẫm màu. tôi vòng tay ra sau lưng của cô, bấm cái khuy áo ngực, hai bầu vú được giải phòng bung ra hơi nhảy xuống, cái núm màu nâu ngạo nghễ đứng trên đỉnh. Một mùi hương phụ nữ phụ trợ bởi mùi nước hoa xộc vào mũi tôi, làm lòng tôi nảy lên, nóng rực.

– Cô muốn thử trên ghế tình yêu không?

Hai tay tôi ôm trọn hai bầu ngực của cô xoa bóp, hai cái núm ở kẽ tay săn cứng lại.

– Cái ghế kia dùng làm sao?

– Đây này cô!

Tôi buông một tay, lấy cái điện thoại, bật trình duyệt và đánh chữ 'ghế tình yêu' vào ô tìm kiếm, chọn một cái ảnh đưa cô xem.

– Uh…

Cô kẽ nói với ánh mắt đã có chút mở mịt, khi tay tôi vẫn nhào nặn bầu ngực của cô. Tôi nhìn bức ảnh, ghi nhớ trong đầu các tư thế sử dụng, rồi tắt điện thoại vất lên bàn.

– Cô giúp cháu cởi quần áo nhé.

Tôi kéo cái áo thun qua đầu, trong khi cô đang mở cúc cái quần jeans và đẩy xuống chân tôi, tôi cũng cởi nốt cái quần lót của mình và trần truồng trước cô.

Cô Hồng mắt đã mất đi sự tỉnh táo, khi tay cô vuốt ve lên bầu ngực tôi, vòng theo viền vồng ngực, xuống cái bụng nổi đầy cơ bắp tinh tế phô ra sự khỏe mạnh dẻo dai của nó, bàn tay vuốt ve khắp thân mình tôi.

– Người cháu đẹp quá!

Giọng cô mị mị khi cô cúi xuống ngậm lấy cái đầu ti của tôi, môi cô chum chum để cái lưỡi cô gại gại lên đầu đầu ti, một cảm giác nhồn nhột kích thích làm tôi giật giật cơ ngực.

Cái lưỡi ướt át của cô lần xuống bụng tôi, quét lần theo cái rãnh giữa các múi cơ, tôi bật ra tiếng hít hà trong khi hai tay ôm lấy đầu cô xoa nắn hai cái dáy tai mềm mềm của cô. Hơi thở của cô dần dồn dập, tỏa ra hơi nóng rực trên da tôi. Cô chạm môi xuống đám lông xoăn, hít một hơi đàn ông tỏa ra từ giữa hai đùi tôi, rồi đi xuống tiếp. Môi cô mở ra, ngậm lấy cái đầu chim đỏ hòng, cái lưỡi cô thè ra cuốn lấy nó. Tôi thở ra một hơi kèm theo tiếng rên sảng khoái. Cô Hồng miệt mài bú mút con chim tôi, liếm dọc theo thân nó, rồi mút cái bìu, sau đó lại quay lên ngậm lấy con chim dùng lưỡi cuốn lấy nó đưa sâu vào trong. Nửa con chim ngập sâu trong miệng cô, cái lưỡi cuộn lấy thân chim, rồi cô bắt đầu thổi ra mút vào. Nhìn nửa con chim đã trơn nhẫy nước bọt, đi ra đi vào cái môi đỏ hồng của cô, được cái lưỡi của cô ve vuốt, tôi không kìm được sự hưng phấn đang trào dâng. Hai tay giữ lấy đầu cô, điều tiếp nhịp độ ra vào của con chim trong miệng cô, một bàn tay cô đang mân mê hai hòn, ngón tay gãi nhè nhẹ vào giữa háng tôi, khiến cho sự hưng phấn tôi càng dâng lên mạnh liệt.

– Cô … cháu ra nhé.

Tôi mơ màng nói, khi nhận thấy cái gật đầu mơ hồ của cô cùng với nhịp độ nuốt nhả mỗi lúc một nhanh hơn, tôi không nhịn được căng mình, hóp bụng và ưỡn mông để phun toàn bộ tích tụ vào miệng cô. Khiến nó trào ra mép vào trào xuống bàn tay đang đỡ dưới cằm của cô. Khi con chim giật cái cuối cùng, cô chum môi lại rồi nuốt hết vào bụng, sau đó cái lưỡi lại vét hết những gì còn dính lại trước khi nhả con chim ra khỏi miệng. Tôi kéo cô đứng dậy, quay người rút tờ giấy ăn, lau sạch những vết nước trên tay cô và bên khóe miệng cô. Sau đó kéo cô đến chiếc ghế.

Tôi đỡ cô nằm xuống phía đầu cao của chiếc ghế, đỡ lấy hai đùi cô đang giơ lên, rồi kéo cái quần con ra khỏi chân cô, chiếc bướm mập mạp của cô đã bóng nhẫy nước mở ra khoa cái nhân bên trong, ưỡn lên hướng thẳng vào mặt tôi. Tôi bắt đầu hôn từ bắp chân cô, cái lưỡi quẹt trên bề mặt da, tiến xuống hai bên đùi của cô trước khi chạm vào cái bướm đang mở ra chờ đợi. Tôi cúi, môi tôi chạm vào hai cái viền mềm mại, bóng nhẫy.

Cô Hồng, ở tư thế nằm dốc, cả người uốn cong theo hình cái ghế, giật giật theo cái lưỡi của tôi đang miết vào trong cô, miệng cô nén chặt những tiếng hự hư.

– Cô cứ thả lỏng, đừng kìm giữ. Ở đây không ai quan tâm đâu.

Thấy cô cứ cố nén tiếng rên của mình, tôi ngẩng đầu lên nói với cô.

Như được cởi bỏ, những tiếng rên phát ra phóng túng hơn. Lưỡi tôi quét ngang quét dọc, đi ra đi vào, ngậm lấy cái nhân cứng hồng hồng mút mạnh, mặc cho nước của cô nhoe nhoét khắp mặt mũi. Cô ở dưới kia, như đang trải qua trận bão, người uốn éo dữ dội, những tiếng rên đã chuyển thành tiếng hét. Phía dưới cái mông sàng qua sàng lại, bôi chất lỏng dính dính lên khắp mặt tôi, tôi phải gồng tay giữ mông của cô lại để cái lưỡi có thể quét vào trong. Rồi căng cứng người, hét lên một tiếng ngân, sau đó là những cái co giật đẩy những dòng nước trong ra khỏi bướm cô. Một lúc sau, cô cũng yên tĩnh lại, bụng thoi thóp, hai chân thả lỏng buông xuống.

Tôi cúi người xuống, nửa thân trên gập theo hình uốn của cái ghế, ghé sát xuống mặt cô đang điều hòa hơi thở.

– Cô giữ nguyên như thế này, để cháu vào trong cô.

Cô khẽ gật đầu đồng ý. Tôi đứng thẳng người dậy, cầm hai chân cô giơ lên cao, kê con chim đã cương cứng vào cái lỗ đang mở ra của cô và hảy mông để con chim chui tọt vào trong đó. Do chiều cao cái ghế cái hông cô ngang tầm hông tôi, nên tôi không cần gắng sức chỉ đẩy mông ra vào, ngoáy sang phải sang trái, con chim cương cứng chọc vào bốn phía cái lỗ đang ngậm chặt con chim của tôi. Tôi nhấp mạnh, để con chim mặc sức đâm chọc tung hoành trong cái lỗ của cô, đầu cô làm cô điên loạn phát ra những âm thanh lộn xộn.

Tư thế đứng thoải mái, cái bướm căng ra bó chặt lấy thân con chim, những cái co bóp hút vào nhả ra làm con chim cũng nhận được từng đợt khoái cảm. Cùng với những với những câu nói điên loạn không ngừng, hai cánh tay của cô đang đập thùm thụp vào ghế, cái đầu cô thỉnh thoảng ngóc lên rồi lại bất lực rơi xuống làm tôi càng mạnh mẽ hơn với những cái đẩy mông. Bên trong cô, những cái co bóp càng mạnh, làm tôi phải dừng lại một chút khi con chim đi sâu vào tận cùng, rồi lại rút ra và đi vào tận cùng. Cô cũng đã đến đỉnh, người cô cong lên, mặt gồng lên nén lại rồi bật ra một tiếng hét, hai chân giãy lên đánh đạch, tiếp theo là những cái co rút, những dòng nước ấm liên tục trào ra sau mỗi cái co bóp. Rồi người cô mềm ra, rũ xuống.

Vẫn giữ nguyên con chim trong cô, tôi gập người xuống ghế ôm lấy thân thể đang mềm nhũn, nâng cô lên ôm vào lòng và đi đến giường. Tôi không quen với cái ghế lắm.

Nằm phủ lên người cô, vẫn ôm cô trong tay, tôi nhè nhẹ nhấm con chim đi ra đi vào trong cô. Rất nhanh cô đã có phản ứng lại. Hai tay cô lại ôm chặt lấy tôi, hai chân cong lên quặp lấy hông tôi. Mỗi lần con chim chạm vào trong cùng, người cô lại giật lên. Cùng với khoái cảm đang ngày một tăng, tôi cũng nhấp nhanh hơn, người cô cũng theo thế run rẩy mạnh hơn, tay xiết chặt hơn, hai đùi gồng cứng lên để mông cô hẩy lên bám lấy con chim đang thun thút đi vào ra trong lỗ bướm. Rồi một chuỗi run rẩy không ngừng, mông cô hảy mạnh hơn, người cô ưỡn cong hơn, mặt cô lại gồng lên đỏ rực, hai mắt nhắm chặt, mái tóc rũ rượi theo những cái lắc của cô. Khi những run rảy đã biến thành sự căng cứng, tất cả các khối cơ trên người cùng căng ra, và cuối cùng biến thành tiếng hét bật ra cao vút kéo dài và những dòng nước lại rần rật phóng ra trong cô cùng những cái co giật. Hông tôi bị hai chân cô níu lấy dính chặt vào háng cô, không di động được nữa, chỉ có con chim đang tì chặt vào tận cùng trong cô, đang căng ra hứng những dòng nước nóng ấm đang phun ra từ cơ thể cô và sự sung sướng cũng lên đến tột độ, để nó ngày càng căng lên và cũng rần rần phun ra từng dòng chất lỏng thẳng như muốn xé rách cơ thể cô. Đón nhận dòng chất lỏng mạnh mẽ từ tôi, người cô lại căng ra lần nữa, kèm theo môt tiếng hét nữa thanh thoát từ miệng cô. Những cái giật cuối cùng để đẩy toàn bộ vào trong cô, tôi nằm xuống phủ lấy thân thể vẫn còn đang giật lên từng cơn của cô.

Nằm một lúc, thấy hơi thở cô đã nhẹ nhàng lại, tôi nghiêng người nằm xuống giường, luồn tay qua cổ và ôm cô vào lòng. Cô vẫn nhắm mắt, thiêm thiếp thở, cả cơ thể vẫn mềm nhũn không động đậy.

Tôi nằm yên, bàn tay đang vuốt ve nhè nhẹ trên lưng cô, đầu suy nghĩ vẩn vơ về quan hệ tay ba vi diệu giữa tôi, Hiền và cô. Với cô Hồng, đó là sự say mê cái đẹp, là quan hệ nam nữ nguyên thủy, là sự kiêu hãnh của con đực khi chinh phục được con cái xinh đẹp. Càng nghĩ càng loạn, tôi lắc đầu xua đi những suy nghĩ vẩn vơ. Kệ đi, dù sao đó là những tồn tại, có khi chẳng có cách giải quyết trọn vẹn.

Nhìn đồng hồ, kim phút cũng đã đi được qua một nửa vòng tròn từ khi tôi và cô kết thúc, chỉ còn một phần tư vòng nữa là hết giờ, tôi vỗ nhẹ lên lưng cô Hồng, đang nằm yên trên ngực tôi.

– Cô ơi! Sắp hết giờ rồi, mình đi rửa ráy rồi còn đón cô Hạnh, cô Thu.

Cô Hồng nhỏm mình dậy, xoay người định đứng lên, rồi lại rơi người trở xuống. Tôi vỗ nhẹ lưng.

– Cô sao vậy?

– Hai chân của cô vẫn còn bủn rủn.

– Cháu bế cô vào rửa ráy nhé.

Cô khẽ gật đầu đồng ý, cúi đầu xuống vẻ ngại ngùng.

Tôi vùng đứng dậy, ôm cô đặt vào bồn tắm trong phòng tắm, rồi kỳ cọ người cho cô, lau người khô ráo và bế cô đặt lên giường.

Tôi quay người cầm quần áo rồi quay lại giường mặc từng cái cho cô, sau đó mới mặc cho tôi. Cô Hồng đứng lên đi lại cái bàn trang điểm lại xóa đi dấu vết của cuộc giao hoàn.

– Cô ổn không?

Tôi hỏi khi thấy cô đi có vẻ tập tễnh.

– Cô sẽ ổn thôi, không sao đâu.

Tôi ôm lấy vai cô dìu cô chậm chậm trở lại sảnh.

Chỉ một lát sau, sau khi người phục vụ vừa đặt hai ly cocktail xuống bàn, thì tôi thấy cô Hằng đi đến. Cô có vẻ bẽn lẽn, nhưng mặt không dấu được vẻ thỏa mãn, chỉ lí nhí chào tôi và cô Hồng rồi ngồi xuống. Tôi gọi cho cô ly cocktail như của tôi, rồi ngồi nhìn cô và cô Hồng đang chụm đầu vào nhau thì thẩm, thỉnh thoảng lại cười ré lên.

Một lúc sau, cô Nguyệt cười rạng rỡ ào đến, xà xuống ngồi bên cạnh cô Hằng. Cô dồn dập hỏi.

– Thế nào thích không?

Cô Hằng chỉ cười bẽn lẽn, cầm ly rượu đưa lên mồm khẽ nhấp. Cô Nguyệt giật lấy ly rượu, rồi uống một ngum, quay sang tôi ra lệnh.

– Cho cô một ly tương tự.

Rồi lại quay sang cô Hằng.

– Có thích không?

Cô Hằng vùng vằng, đỏ mặt, nhưng kg trả lời.

– Ui … nhìn ánh mắt lung linh thế kia chắc là rất thích đúng không?

Cô lại quay sang tôi, ôm lấy cánh tay tôi, hơi thở thơm tho phà vào má tôi, khi cô ghé sát vào tôi.

– Được, món ăn rất ngon. Cháu muốn thưởng gì nào? Hay là cô cho cháu ăn nhé?

– Cháu sợ là cháu không có phúc ăn của cô, hay là thôi đi ạ.

– Xì … đừng nhìn vậy, món ăn ngon mà lại nhiều gia vị nữa. Đảm bảo cháu sẽ không quên đâu.

– Được … cháu nhớ tấm lòng của cô. Nếu có dịp, cháu cũng sẽ liều thử một phen.

– Uh … nhớ nhé, cháu muốn ăn lúc nào cũng được.

Cô nũng nịu nháy nháy mắt, rồi ngồi thẳng dậy khi người phục vụ mang li rượu đến cho cô, anh mắt cô không khỏi nhìn theo bóng lưng người phục vụ.

– Sau đây các cô có muốn tiếp tục trải nghiệm không? Hay là đi về?

Cô Hồng và cô Hằng muốn về, chỉ có cô Nguyệt có vẻ vẫn chưa đã, nhưng cũng đành phải nghe theo. Tôi gọi người tính tiền và dặn gọi hộ taxi.

Khi cả ba đứng dậy, cô Nguyệt chợt nhìn chăm chăm cô Hồng rồi tò mò.

– Này … sao trông không được tự nhiên thế? Cái mắt mơ màng thế này … cũng đi ăn vụng à?

Cô Hồng bối rối.

– Đâu … đâu … chắc tại … tại

– Nãy chờ các cô vui vẻ bên trong, cháu và cô Hồng đi nhảy đấy. Chắc tại lâu không vận động nên mệt ấy mà.

Tôi nói vội khi thấy cô Hồng ấp úng. Cô Nguyệt nhìn tôi hơi nghi ngờ, nhưng thấy dáng vẻ bình thản của tôi, nên có vẻ tin.

Dặn người lái xe địa chỉ khách sạn của hai cô, tôi và cô Hồng cũng lên taxi về nhà.

Tôi và cô ngủ ngay sau khi về đến nhà.

***

Khi thức dậy, các cô Hồng vẫn đang ngủ say, tôi lại rón rén ra khỏi phòng và bắt đầu cữ chạy buổi sáng. Khi tôi về đến nhà, cô Hồng vẫn đang ngủ, tôi lặng yên đóng cửa, rồi sang phòng khách tắm. Gần chín giờ cô Hồng mới thức dậy. Nhìn vẻ mặt rực rỡ, sáng lạng không có chút mệt mỏi, tôi bảo cô.

– Hôm nay, mình ra ngoài ăn sáng nhé. Cô sang đây mà chưa đi đâu cả, cháu đưa cô đi ăn sáng đặc biệt của Singapore.

Cô Hồng gật đầu đồng ý. Quán tôi đưa cô đến nằm bên bờ biển, quán trang trí kiểu truyền thống của truyền thống của người Phúc kiến với những tiểu cảnh và hòn non bộ dọc theo nối đi, các bàn ăn được bố trí trong các đình ngói với bàn ghế kiểu cổ. Tôi gọi cho cô một xuất cháo đậu hải sản, một bát đậu hũ caramel còn cho tôi một xuất Roti Canai kèm một cốc Teh Tarik.

– Ngon không cô?

– Ngon, cô ăn hết nhẵn này. Cháu ăn gì đấy?

– Ăn sáng kiểu Malaysia. Cô thử không?

Cô khẽ gật, rồi xé một miếng bánh và chấm vào bát nước xốt.

– Không ngon, toàn mùi cà ri. Sao cháu thích vậy?

– Ăn quen rồi sẽ thấy ngon. Giống như sầu riêng ấy cô, ai ăn được sẽ nghiện.

– Uh… sẽ nghiện. Như cô nghiện cháu vậy.

Cô có chút run run trong giọng nói. Tôi cũng yên lặng.

– Khi cô lên cơn nghiện, cháu có giúp cô không?

Giọng cô có vẻ lạc lạc. Nhìn cô một lúc, tôi đưa tay nắm lấy bàn tay cô.

– Cháu sẽ … bất cứ lúc nào.

Cô lật bàn tay, ôm lấy bàn tay tôi.

– Cô sẽ không làm cháu khó xử, chỉ là cô không muốn buông bỏ cảm giác này. Cô sẽ giữ nó như là bí mật của riêng mình.

– Vâng, bí mật của riêng chúng mình.

Ánh mắt cô sáng lên, rồi chợt mờ đi vì nước mắt dâng lên ầng ậng trong mắt cô. Tôi xiết lấy bàn tay cô, thở dài một hơi, đưa bàn tay lên lau giọt nước mắt đang lăn trên má cô.

– Cô không sao …

Cô vừa nói, vừa cọ cọ má cô lên lòng bàn tay tôi.

– Chỉ là một chút cảm xúc không lên có, làm cô thấy tủi thân. Thôi mình về đi cháu, trưa còn đón mấy cô chú kia ra sân bay.

Chúng tôi về nhà, sắp xếp lại đồ đạc của cô gọn gàng vào vali, thời gian vẫn còn dư một chút. Tôi ôm lấy cô, khẽ nói vào tai cô.

– Cho cháu thêm một lần nhé.

Cô ôm chặt lấy tôi khẽ 'Uh’ một tiếng.

Tôi chậm rãi cởi váy cô, mở cái áo ngực và kéo cái quần chip ra khỏi chân cô rồi cởi quần áo của mình, rồi từ từ phủ lên người cô. Hôn lên môi cô, từ từ đi xuống ngậm lấy đầu ti cô chậm rãi mút, một tay xoa bóp vú bên kia. Khi hơi thở cô có chút toán loạn, hai đùi ép lấy hông tôi, tôi rời vú cô lần xuống dưới qua vùng bụng mịn màng, đi xuống vùng cỏ đen nhánh, ngậm hai bờ môi đang rỉ nước mút vào miệng, cái lưỡi đưa ra quét vào sâu khe bướm, đá đá vờn quanh cái nhân. Mỗi động tác tôi làm rất từ tốn, để cảm nhận từng cái run rẩy của cô, hút vào từng giọt chất lỏng tiết ra, lắng nghe từng tiếng rên khẽ phát ra từ miệng cô. Khi những run rẩy của cô tăng lên, nước trong bướm tiết ra ào ạt, tiếng rên đứt quãng đã to hơn, tôi mới rời môi quét lên phía trên dừng lại khi con chim căng cứng chạm vào giữa cái khe ngập nước, tôi mới dừng lại. Hạ môi xuống ngậm lấy môi cô, chờ cô dịch mông để đầu con chim đã đặt đúng vào cái lỗ đang khao khát của cô, rồi từ từ hạ mình xuống, để con chim chậm rãi đi sâu vào và lại dừng lại khi đầu chim chạm vào tận cùng trong cô, để cô phải rời môi tôi, há miệng bật ra một tiếng rên. Sau đó tôi nhấp mông, cũng từ từ ra đến chiều dài, rồi lại từ từ đi vào.

Những thay đổi trên mặt cô cũng từ từ diễn ra, đầu tiên là vẻ sốt ruột tham lam, sau đó là sự mở mịt, rồi vẻ hưng phấn dần tăng, cánh tay cô ôm sau lưng tôi cũng từ từ chặt lại, hai đùi khóa nhẹ lấy đùi tôi. Cô nhắm mắt lại, cùng tôi chậm rãi hưởng thụ sự thăng hoa đăng từ dâng lên, tràn dần qua các tế bào, chiếm dần các giác quan. Con chim vẫn chậm rãi kéo ra hết, rồi lại từ từ đi vào, đi qua mỗi nếp gấp của con bướm, đón nhận từng cái co bóp, cùng run rẩy tham lam đón nhận những khoái cảm khi con chim chạm đến tận cùng. Chúng tôi cùng nhau cảm nhận mọi cung bậc cảm xúc trong các giác quan, sự gia tăng của mỗi rung động, sự căng cứng tích tụ ở bên dưới, cùng nhau hưởng thụ sự dâng trào của khoái cảm. Đến khi mọi xúc giác đã căng tràn, sự khoái cảm đã đạt đến điểm cao, cả hai chúng tôi cùng ôm xiết lấy nhau, cùng run rẩy phun trào và phát tiết mọi khoái cảm của mình, không mạnh liệt, nhưng da diết.

Cô không lịm đi sau cơn dâng trào, cô ôm chặt lấy tôi, rồi nức nở khóc. Tôi vẫn ôm chặt lấy cô, lẳng lặng nghe những tiếng nấc nghẹn của cô, rồi nghiến răng chịu đựng cơn đau khi cô cắn vào bảo vai tôi. Sau khi cảm xúc lắng xuống, cô chủ động đẩy tôi ra, ngồi dậy và đi vào nhà tắm. Tôi cũng ngồi dậy, mặc lại quần áo của mình, mặc kệ những vết dính bên dưới. Khi cô trở lại, mặt cô đã hoàn toàn bình thường trở lại.

– Đi đón các cố ấy nào.

Cô kéo tay tôi, đi ra khỏi phòng.

Tôi gọi một chiếc xe van, vòng một vòng đón các cô rồi chạy thẳng ra sân bay. Sau khi lấy vé, tôi và các cô tranh thủ ăn bữa trưa nhanh tại sân bay, rồi tiễn các cô ra cửa khởi hành.

Không có sự bịn rin chia tay của cô Hồng như tôi đã tưởng tượng, chỉ có tiếng cười rộn rã của các cô, cùng những câu cám ơn và lời hẹn sẽ gặp tại Hà Nội. Cô Hồng nán lại sau cùng, rướn người lên nói khẽ vào tai tôi.

– Cô đã đánh dấu rồi nhé, cháu sẽ không bao giờ quên.

Tôi chỉ có thể cười khổ. May là cô cố ý, vết cắn rất nhỏ nhưng sâu, dù không nhận ra là vết cắn, nhưng chắc chắn sẽ để lại sẹo.

Bước chân ra khỏi sân bay, mặt trời chói chang, rực rỡ, tôi hít một hơi sâu để bớt đi cảm giác hơi bâng khuâng. Cảm giác cứ bám lấy tôi trên suốt dọc đường về. Đến gần nhà, tôi xuống xe, đi bộ qua công viên. Dừng lại của hàng 247 mua chai nước, tự nhiên tôi lại nhớ Hiền và nhớ đến quặn lòng. Tôi lấy điện thoại bấm số gọi cho cô, rất nhanh cô đã bấm trả lời.

– Anh nhớ em!

Không để cô kịp nói, tôi nói nhanh.

– Tự nhiên, lại thấy nhớ em cồn cào.

Giọng tôi tự nhiên nghèn nghẹn. Phía bên kia, tôi nghe thấy hơi thở của cô trở lên nặng nề.

– Em cũng nhớ anh!

Giọng cô nghèn nghẹn.

– Hay em sang với anh nhé.

– Thôi … chỉ là chợt thấy nhớ em cồn cào. Với lại cũng chỉ có một tuần nữa anh về rồi. Được nghe giọng nói của em, anh cũng thấy đỡ phần nào. Em đang làm gì đấy?

– Em đang xem lại báo cáo. Anh đang ở bên ngoài à?

– Uh, đang ở chỗ cửa hàng 247 mà có cậu bán hàng nhìn em quên cả tính tiền ấy.

Tiếng cười của Hiền cất lên.

– Em còn nhớ cái bộ dáng cuống quýt ngượng ngùng của câu ta khi anh nói 'tôi biết bạn gái tôi xinh đẹp, nhưng nếu cậu không thu tiền là sẽ bị mất việc đấy!' … ha… ha, đáng nhẽ anh phải ghen chứ, anh lại nói đùa.

– Bạn gái xinh đẹp anh phải tự hào chứ, sao lại ghen?

– Dạo này lại biết nói lời ngọt ngào, có phải anh không đấy?

– Anh vẫn là anh mà, vẫn đang nhớ em cồn cào đây.

– Em yêu anh!

– Anh cũng yêu em nhiều!

Vẫn giữ điện thoại trên tai, tôi chậm rãi bước về nhà vừa nghe giọng Hiền đang kể chuyện nhà. Cảm xúc trong tôi đã yên ả trở lại, chỉ còn lại tiếng cười dòn dã cùng giọng nói dịu dàng của cô bên tai.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.