Tiếp sau Ngụy Ninh Sinh, Vương Bình Hòa giới thiệu phó bí thư Trần Chính Long.
Trần Chính Long trước đó từng đảm nhận trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy thời gian khá dài, từ tỉnh tây bắc điều tới, bốn năm trước thăng lên làm phó bí thư tỉnh ủy, vẫn phân quản công tác nhân sự, kiêm hiệu trưởng trường đảng. Nhưng sau đại hội đảng toàn tỉnh năm ngoài, điều chỉnh phân công công tác của hắn, chuyển sang làm công tác chính pháp , hiện giờ kiêm nhiệm bí thư chính pháp ủy.
Đó là tình huống mới sau khi giảm phó, rất nhiều tỉnh xuất hiện tình hình tương tự.
Nói cách khác, địa vị hiện tại của Trần Chính Long khá thú vị, vì trong ban thường ủy còn có một vị nữa phân quản công tác chính pháp.
Trần Chính Long tuổi khá cao, đã gần 60, tuổi chỉ kém Ngụy Ninh Sinh trong ban thường ủy.
Trần Chính Long mỉm cười gật đầu với Liễu Tuấn.
Advertisement / Quảng cáo
Tiếp theo đó là bí thư kỷ ủy Yêu Hải Anh, trừ Liễu bí thư và phó bí thư ra, các thường ủy khác xếp thứ dựa theo thời gian vào thường ủy. Nhưng bí thư kỷ ủy là ngoại lệ. Trước giảm phó, bí thư kỷ ủy nhất định là phó bí thư tỉnh ủy, để thể hiện sự coi trong công tác kỷ ủy của TW, vì thế Yêu Hải Anh vừa tới nhưng chỉ xếp sau Trần Chính Long, đứng thứ tư.
Vương Bỉnh Hòa giới thiệu đâu ra đó, chẳng hề bởi vì Yểu Hải Anh từng là cấp dưới của Liễu Tuấn mà có chút thiếu sót nào.
Yêu Hải Anh liền khom người chào Liễu Tuấn, Liễu Tuấn cũng mình cười đáp lễ.
Xếp thứ năm là thường vụ phó tỉnh trưởng Lưu Thiên Minh, hắn cũng là cán bộ bản địa, giống như Ngụy Binh Sinh, chủ yếu công tác ở tình D, từng làm bí thư thành ủy hai thành phố chủ yếu trong tỉnh, trúng tuyển làm phó tỉnh trưởng thường vụ vào đẩm năm, hiệp trựo công tác chính phủ cho Ngụy Ninh Sinh, cũng là nhân vật tiêu biểu cho cán bộ bản địa.
Hai người đứng đầu chính phủ tỉnh đều do cán bộ bản địa đảm nhiệm, là điều hiếm thấy trong toàn quốc.
Hơn nữa, tỉnh D có tổng cộng 13 thường ủy tỉnh ủy, trong đó bí thư Giang Khẩu và Nam Phương đều là thường ủy tỉnh, vì thế bên chính phủ tỉnh, không có phó tỉnh trưởng thứ ba vào thường ủy. Tức là tiếng nói của Ngụy Ninh Sinh và Lưu Thiên Minh trong chính phủ tỉnh càng lớn.
Lưu Thiên Minh tuổi cũng khá cao, không kém Trần Chính Long là bao.
Vương Bỉnh Hòa giới thiệu xong, Lưu Thiên Minh mỉm cười với Liễu Tuấn, khá chừng mực.
Ngay sau Lưu Thiên Minh là Cung Chiêu Lễ bí thư thành ủy Giang Khẩu. Liễu Tuấn khá quen thuộc với hắn, không phải vì đôi bên có nhiều sự tiếp xúc, thực ra giữa Liễu Tuấn và Cung Chiêu Lễ chưa từng có đối thoại trực tiếp. Liễu Tuấn sở dĩ biết hắn, chủ yếu vì Cung Chiêu Lễ lần lượt cộng tác với Khâu Tình Xuyên và Lý Huệ.
Khi Liễu Tuấn nói chuyện với Khâu Tình Xuyên và Lý Huệ, hai người đó lờ mờ nhắc qua, Cung Chiêu Lễ và nguyên bí thư thành ủy Giang Khẩu là Lê bí thư thường có chút qua lại.
Liễu Tuấn thông qua mạng lưới quan hệ khổng lồ kia tìm hiểu được một tin tức, Cung Chiêu Lễ đã thành cán bộ dự bị bên kia ra sức bồi dưỡng. Đây là điều bình thường, bí thư Giang Khẩu luôn là đối tượng bồi dưỡng chủ yếu của các hệ phái, tới vị trí này, thực tế là cấp chính bộ dự bị, hơn nữa thường được điều tới tỉnh khác làm lãnh đạo chính chức, ít khi tới cơ quan TW. Tw an bài như thế tất nhiên vì Giang Khẩu là một trong số thành phố kinh tế sôi động nhất trong toàn quốc, cán bộ lãnh đạo chủ yếu của Giang Khẩu ở mặt kiến thiết kinh tế rất có trình độ.
Để họ chấp chính một phương so với công tác ở bộ ủy ban quốc gia, càng có thể phát huy được tác dụng chính diện hơn.
Thời gian Cung Chiêu Lễ đảm nhậm bí thư và thị trưởng Giang Khẩu đã qua bốn năm, vốn có tin đồn, hắn sẽ được tuyển làm ủy viên TW trong đại hội đảng lần này làm tỉnh trưởng một tỉnh, nhưng cuối cùng hắn chỉ thành ủy viên dự khuyết TW, còn Lý Huệ thành ủy viên TW, làm tỉnh trưởng tỉnh J.
Phải nói hiện giờ trong lòng Cung Chiêu Lễ rất uất ức.
Từ buổi sáng hôm nay nhìn thấy Liễu Tuấn, trong lòng hắn đã rối bời, không bình ổn lại được. Hai năm qua hắn cộng tác với Lý Huệ chẳng hề hài hòa. Lý Huệ tính cách mạnh mẽ, không may là hắn cũng thế. Trước đó là phó cho Khâu Tình Xuyên, vì ngại thế lực chính trị sau lưng Khâu Tình Xuyên, hắn cố gắp áp chế bản thân, giữ đúng bổn phận. Về sau Lý Huệ tới, hắn lên làm bí thư thành ủy, thế công thủ nghịch chuyển, tất nhiên không “ngoan ngoãn” như khi làm thị trưởng nữa, lúc nào cũng thể hiện ra tác phong cứng rắn của người đứng đầu, không chịu “đái cùng bô” với Lý Huệ.
Thậm chí Cung Chiêu Lễ còn muốn mượn tay Văn Lệ nữ phóng viên Nhật báo Giang Khẩu, trực tiếp kéo Lý Huệ xuống ngựa.
Cuối cùng không được việc gì, Văn Lệ bốc hơi sau một đêm, rất lâu sau hắn mới biết Văn Lệ tới Bolivia ở Nam Mỹ, chuyện này biến hóa ra sao, hắn thực sự không hiểu lắm.
Nhưng đằng sau chuyện này chắc chắn phải có bóng dáng của Liễu Tuấn.Advertisement / Quảng cáo
Chính vì có Liễu Tuấn ra sức nâng đỡ, Lý Huệ cả tuổi tác lẫn tư cách đều mỏng hơn hắn, chỉ dùng hai năm ngắn ngủi đã hoàn thành bước nhảy vọt từ cấp chính sở lên cấp chính bộ, vượt qua mặt hắn. Hơn nữa còn tới đại bản doanh của Nghiêm Liễu hệ, chưởng quản một tỉnh.
Từ đó có thể thấy ý định bồi dưỡng Lý Huệ của Nghiêm Liễu hệ vô cùng rõ ràng.
Nghĩ tới đây Cung Chiêu Lễ rùng mình.
Người trẻ tuổi đang ngồi vị trí chính trên kia, thực tế sớm đã cùng hắn không chạy cùng một đường nữa, Liễu Tuấn là đại nhân vật có thể ảnh hưởng tới sự bổ nhiệm của cán bộ cấp chính bộ.
Mình khi mới gặp y mang sự “thù địch” vô cớ, kỳ thực là rất không ổn, cần phải cẩn thận.
Nhất là vào thời khắc quan trọng này, càng không thể đi sai nửa bước.
– Liễu bí thư!
Cung Chiêu Lễ tươi cười khom mình chào hỏi Liễu Tuấn.
Hành động này của Cung Chiêu Lễ khiến mấy vị thường ủy thầm ngạc nhiên, mọi người đều biết, Cung Chiêu Lễ chẳng phải hạng lương thiện, lại là cán bộ bên kia ra sức bồi dưỡng, vốn cho rằng hắn dù không “nghênh mặt” giống như Ngụy Ninh Sinh và Lưu Thiên Minh, thì cũng chỉ lạnh nhạt gật đầu với Liễu Tuấn, không ngờ lại tỏ ra kính cẩn như thế.
Xem ra phải phân tích lại thế cục chính trị trong tỉnh, Cung Chiêu Lễ chưa chắc thuộc phe “chống Liễu”.
Liên quan tới lợi ích thiếp thân và tiền đồ chính trị bản thân, há có thể đùa cợt?
Xếp thứ bảy thường ủy là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy La Lương Hoa, La Lương Hoa 52 tuổi, quê ở Sơn Thành, ba năm trước từ bộ ủy ban quốc gia xuống, kiêm nhiệm viện trưởng học viện hành chính tỉnh D. La Lương Hoa hoa làm trưởng phòng tổ chức, là làm phong phú lý lịch nhậm chức, trước đó La Lương Hoa cơ bản đều làm việc ở bộ ủy ban quốc gia không có kinh nghiệm làm cán bộ lãnh đạo chủ yếu của địa phương.
Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, La Lương Hoa là phần tử trí thư thuần túy, cán bộ thuộc loại học giả điển hình.
La Lương Hoa khách khí chào hỏi Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn phá lệ mỉm cười khom mình đáp lễ, đồng tác này của Liễu bí thư không tránh khỏi khơi lên một phen suy đoán. Sau khi Trần Chính Long không phân quản công tác nhân sự nữa, công tác tổ chức thực tế do La Lương Hoa phụ trách trực tiếp với bí thư tỉnh ủy, Liễu Tuấn “phá lệ” là vì thế sao?
Kỳ thực đó chỉ thuần túy là sự tôn trọng của Liễu Tuấn với phần tử trí thức.
Ngay sau La Lương Hoa là bí thư thành ủy Nam Phương, Triệu Tiên Giác năm ngay 54 tuổi, mặc dù không sinh ra ở tỉnh D, nhưng giống Ngụy Ninh Sinh và Lưu Thiên Minh, luôn công tác ở tỉnh D, tới nay hơn 30, chưa từng công tác ở tỉnh khác, là nhân vật phái bản địa.
Advertisement / Quảng cáo
Vương Bình Hòa xếp thứ chính trong thường ủy.
Xếp thứ mười là Chu Vĩnh Tân tư lệnh viên quân khu tỉnh ủy, Chu Vĩnh Tân là cán bộ quân đội điển hình, năm nay 57 tuổi, 37 năm tuổi quân, trước đó làm phó quân trưởng, rồi chuy nhiệm làm tư lệnh viên quân khu, hai năm trước điều tới tỉnh D. Căn cứ tuổi ông ta mà xét nếu không có gì bất ngờ, đây là chức vụ quân ngũ cuối cùng của ông ta rồi.
Chu Vĩnh Tân theo quy củ bộ đội, đứng dậy dùng quân lễ chào Liễu Tuấn. Trong chức vụ mới của Liễu Tuấn còn thêm cả cái danh hiệu đệ nhất bí thư đảng ủy quân khu. Liễu Tuấn cũng đứng dậy đáp lễ.
Trưởng phòng tuyên truyền Nghiêm Á Bình là một nữ cán bộ, bề ngoài nhã chặn điềm đạm, trừ Liễu Tuấn ra là người duy nhất dưới 50 tuổi trong ban thường ủy. Nghiêm Á Bình là cán bộ từ bộ ủy ban quốc gia xuống, mười năm trước tới tỉnh D, được tuyển làm thường ủy tỉnh ủy vào đại hội đảng toàn tỉnh năm ngoái.
Hai vị thường ủy mới nữa là Hoàng Chấn An sở trưởng sở công an và Tống Thụ Bình trưởng ban thống chiến tỉnh ủy.
Hai người này đều là cán bộ bản địa, nhưng lý lịch nhậm chức có khác biệt lớn. Hoàng Chấn An là cán bộ từng bước vững chắc đi lên cán bộ lãnh đạo, từ bí thư trấn ủy, huyển trưởng, bí thư huyện ủy, phó thị trưởng, thị trưởng, bí thư thành ủy mà lên, chưa bỏ qua chức vị lãnh đạo địa phương nào. Nhìn một cái là biết ngay đây là nhân vật uy thế, có điều làm công tác chính pháp chưa lâu.
Tống Thụ Bình vừa tròn 50, giống La Lương Hoa, có lý lịch công tác giáo dục thời gian dài, xem như là cán bộ học giả điển hình.
Như vậy trong 13 thường ủy đã có 5 người có quê bản địa