Nhìn thấy bóng lưng Lan Hinh biến mất ở cửa, tên Béo Viên hạo đột nhiên đoạt lấy quyển kia ( Kim Bình Mai ) trong tay Tạ Phi Thiên, mở ra trang tên sách, đứng dậy cao giọng hét lớn: “Ta xem một chút, ây nơi đây còn có dòng chữ gửi tặng.”
“Nhanh đọc một chút nào, nhanh đọc một thoáng, viết cái gì gửi tặng nào?” Cả lớp đều tập trung sang vị trí của tên béo.
“Tên béo đáng chết, ngươi mau đưa đây cho ta.” Tạ Phi Thiên cả kinh, đứng dậy cướp giật lại cuốn sách.
Tên Béo đã sớm đề phòng Tạ Phi Thiên rồi, hai tay giơ lên thật cao, còn leo lên đứng trên ghế, tiếp theo lại từ trên ghế nhảy lên trên bàn. Dùng cái kia cực kỳ diễn cảm thanh âm từng chữ từng chữ thì thầm đọc: “gửi tặng cho người… Ta thân ái nhất…”
Nghe đến khúc này, cả lớp mọi người ánh mắt đều nhìn thẳng, tình huống gì đây a?
“Khục… Khặc!” Cửa phòng học đột nhiên có tiếng ho khan truyền vào, Lan Hinh không biết lúc nào dĩ nhiên đang đứng ở cửa.
Mọi người lập tức thu hồi ánh mắt của chính mình, vùi đầu trên bàn làm bộ thật thà xem bài. Viên hạo đứng ở trên bàn, sợ đến sững sờ nửa ngày không dám nhúc nhích.
“Viên hạo, ngươi học ở đâu cách vu oan đấy!” Lan Hinh một tiếng hét lạnh quát, tên Béo tè ra quần mau mau nhảy xuống, mau mau cầm trong tay sách nhét về tới Tạ Phi Thiên trong tay.
“Đưa cho người ta thân ái nhất con gái. Đây là cha ta cha viết. …Vừa nãy có một việc quên nói cho các ngươi rồi, ngày hôm nay cuộc thi cuối tháng, điện thoại di động của mọi người đều phải để trên bục giảng, nếu như phát hiện có ai lén cất sử dụng , lấy làm quay tài liệu mà xử phạt!” Lan Hinh thật giống lại khôi phục nàng cá tính lãnh diễm, bỏ lại mấy câu nói, xoay người rời đi rồi.
“Khặc, hóa ra là ba ba của cô viết.” Những kia gương mặt bà tám háo hức một phen thất vọng.
“mọi người đem điện thoại di động đều bỏ vào túi này cho ta.” Âu Dương Yên lấy ra một cái túi mua sắm, lần lượt từng cái để điện thoại vào.
“Lớp trưởng đại nhân, có thể hay không cho ta không giao? Bạn gái của ta sắp đẻ rồi ta cần trực điện thoại?”
“Đúng vậy a, đúng vậy a, bà cố ta sắp đám cưới nha ta cần cầm điện thoại để gọi về làm lễ.”
“Không được, toàn bộ nộp lên, bằng không ngươi cùng Lan chủ nhiệm nói đi.” Âu Dương Yên nghiêm mặt, ngược lại thật sự là có mấy phần giống Lan Hinh thần thái.
“Tiểu Yên, đây là điện thoại của ta.” Lý Giang hấp tấp, đưa tới một cái điện thoại di động.
“Lý Giang, ngày hôm nay mặt trời mọc từ hướng tây? Ngươi thành thật như thế?” Mọi người cười vang nói.
“Ầm ĩ cái gì thế? Ta đây là phối hợp Tiểu Yên công việc cô bàn giao phải làm cho nghiêm túc. Các ngươi cũng cho ta giao ra điện thoại đi, nếu như bị ta biết ai dám lén giấu, đừng trách ta trở mặt.” Lý Giang lúng túng cười, sau đó tàn nhẫn giơ giơ nấm đấm bộ dán đằng đằng sát khí.
Tuy rằng biết rõ Lý Giang là lấy lòng Âu Dương Yên, nhưng nghe đến cái kia đầy uy hiếp nấm đấm, tất cả mọi người đều ngoan ngoãn móc ra điện thoại di động của chính mình.
“Keng keng keng…” Chuông vào học vang lên, thầy giáo Ngữ Văn mang theo một xấp bài thi đi vào, nhìn một chút trên bục giảng một túi điện thoại, gật gật đầu, bắt đầu chia phát bài thi.
Nhìn trên mặt bàn giấy thi, đề thi đọc kĩ, Tạ Phi Thiên ngồi lâu vẫn chưa đặc bút ghi gì, trước đây thành tích dở tệ, chính mình cũng không cố gắng, đều là lung tung viết bậy viết bạ coi như xong. Nhưng bây giờ, nhớ tới ngày hôm qua đối với Lan Hinh hứa sẽ cố, Tạ Phi Thiên cũng muốn vậy. Không được, điểm thi phải khá hơn một chút.
Lặng lẽ ngẩng đầu nhìn khắp phòng, đều là một bộ dáng thi nhân cắm cuối viết lia lịa người thì suy suy ngẫm ngẫm rồi viết xong lại suy ngẫm, xem ra cũng sẽ không quá khó. Ai, nghe nói những đề này toàn giống giống mô phỏng đề năm ngoái nếu có người đã thi qua chắc biết làm.
Đúng rồi, ta không phải có siêu cấp Hệ Thống sao? Tạ Phi Thiên trong đầu xẹt qua một đạo linh quang.
“Phục chế thủ khoa năm ngoái thi đại học.” Tạ Phi Thiên ở trong đầu thỉnh cầu.
“Keng, cần dị năng điểm 50 điểm, hiện nay ngươi dị năng điểm không đủ, không thể khởi động dị năng” âm thanh máy móc vang lên rồi, chỉ có điều cấp ra cái đáp án làm Tạ Phi Thiên muốn điên.
Cái gì, lại là dị năng điểm không đủ! Lẽ nào cái này tên khốn hệ thống không có cái nào rẽ dị năng hơn sao? Thủ khoa toàn quốc không được, cho cái toàn tỉnh cũng được mà?
“Keng, trung cấp hệ thống thấp nhất tiêu phí là 50 điểm dị năng, lần này trí năng đối thoại trả lời, Dị Năng Điểm 1 điểm.”
Tạ Phi Thiên bất đắc dĩ chấp nhận, lại không dám hỏi típ tên khốn hệ thống 1 điểm cũng sẽ vặt lấy của mình.
“Điện Tử Khống Chế.” Tạ Phi Thiên muốn có thể lên mạng điều tra, tra google tuy rằng mất công sức chút, nhưng đây đã là biện pháp cuối cùng.
” Hệ Thống khởi động tìm tòi, gần đây tìm được một cái tv, cùng 50 chiếc điện thoại, xin mời lựa chọn khống chế loại nào.”
Ồ, cả lớp tổng cộng chỉ có 48 người, hơn nữa thầy giáo, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ có 49 chiếc điện thoại di động, nơi nào nhiều ra một cái? Tạ Phi Thiên suy nghĩ một chút, xem ra là có người lén giấu điện thoại trong người.
“Lựa chọn khống chế điện thoại di động.” Tạ Phi Thiên lựa chọn.
“Điện thoại di động khống chế, Dị Năng Điểm, 10 điểm.”
“Chủ Nhân.” “Chủ Nhân” …
Tạ Phi Thiên trong đầu hiện ra một cái phòng học không gian, từng cái từng cái “Tiểu quản gia” nhảy ra ngoài, bục giảng phía trên nhảy ra nhiều nhất dày đặc, nhưng quả nhiên còn có một cái từ phía sau lớp đi ra.
Tạ Phi Thiên nhìn một chút vị trí, Lý Giang. Không trách tên này nhiệt tình thu gom? Hóa ra là cất giấu điện thoại? Tạ Phi Thiên khẽ mỉm cười. Nghĩ đến Lý Giang ngày hôm qua thấy ta bị nạn có chút cười hả hê khoái chí, Tạ Phi Thiên cười tà ác đem quyền sử dụng điện thoại của hắn cho đoạt.
“Đề thứ nhất, đáp án, lựa chọn, c.” “Đề thứ hai, đáp án, lựa chọn, a.” Từng cái từng cái không có tiếng động hình ảnh hiện ra ở trong đầu Tạ Phi Thiên. Tạ Phi Thiên nhấc bút lên, xoạt xoạt nhanh chóng điền đáp án.
Một bên khác, Lý Giang len lén lợi dụng điện thoại di động, đang lướt trên 100 đề đáp án, nhưng là mới vừa làm xong đề thứ nhất, điện thoại di động của hắn lại đột nhiên đen thui rồi, tiếp theo, lần thứ hai sáng lên, nhưng nảỳ đang ở giao diện google, nhưng giờ, chỉ thấy trên màn ảnh “Bành bạch” nhảy ra ba chữ JAV: JAV, ba chữ mẫu không ngừng lặp lại nhảy lên, rất nhanh chiếm cứ cả cái màn ảnh.
Cái gì bị , đơ máy sao. Lý Giang quả quyết cúp nguồn, màn hình đen lại, thật giống tất cả bình thường. Lý Giang lần nữa, khởi động máy, bình thường, lật đến website, vào google, bất kể hắn bấm tìm kiếm cái gì, đi ra đều nhất định là ba chữ JAV, cùng web phim sex hiện ra, nhìu lần thử đều là phim con heo a đã vậy còn hình ảnh khiêu gợi.
Bà mẹ nó, trúng vi khuẫn sao. Lý Giang tìm tới diệt Virus, tiến vào, kiểm tra, kết quả biểu hiện tất cả bình thường, cũng không có dính virus.
Thảo, cài phần mềm diệt virus làm cái quái gì! Uổng mất tiền của ta, Lý Giang không thèm tra nữa, nhưng là trên màn ảnh những chữ kia lại nhảy nhót, Nhìn cái kia chói mắt JAV ba chữ lớn, Lý giang thật không khiềm chế được, không phải là lúc quay tay JAV cái gì chớ.
“Này cái điện thoại dỏm, thời khắc mấu chốt ngươi liền dỡ chứng!” Lý Giang đột nhiên chưỡi một tiếng khẽ, đem điện thoại di động của chính mình quăng dưới sàn “Đùng”.
Tất cả mọi người đều bị Lý Giang làm tiếng động giật mình, Âu Dương Yên ánh mắt càng là sắc bén nhìn chăm chăm hắn, thật giống muốn giết người.
Ngữ Văn Thầy giáo nhìn trên mặt đất điện thoại di động, mặt đều tái rồi, tuy nói điện thoại di động này là của ngươi, quăng bể liền quăng bể, không mắc mớ đến ta, nhưng là đây là trường thi nha? Ngươi làm sao có thể ở ngay trước mặt ta ném điện thoại cơ chứ?
“Lý Giang, đứng lên, nắm bài thi của ngươi lại đây, tới đây làm!” thầy ngữ văn la lớn.
Thầy giáo theo thói quen lấy ra điện thoại di động của chính mình, xem thời gian một chút, nhưng là trống rỗng. Ồ, điện thoại di động của ta làm sao cũng đơ máy? Tắt nguồn bật lại hoặt động rồi. Nhưng là hắn không để ý, ở điện thoại của hắn cũng như toàn bộ điện trong túi, hết thảy lẽ ra đang tắt máy, thế nhưng lại nóng cực kì như đang vận hành hết tốc lực cả tiếng….
Ủng hộ ta bằn cách nhấn like!!!