Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị – Chương 1079: Hi Nguyệt bị chọc giận! – Botruyen

Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị - Chương 1079: Hi Nguyệt bị chọc giận!

Hạo Thiên giới!

Cách Trái Đất hơn ức vạn dặm tinh hà, từng đạo khí tức cường hoành đứng lặng ở bên trong vô số tinh cầu, thậm chí những tinh cầu ở xung quanh, dường như cũng không chịu nổi nhiều cường giả đỉnh cấp như vậy, uy áp cường đại như thế, tất cả đều bị rung chuyển!

“Khặc khặc! Không nghĩ tới một nữ tử nho nhỏ của Lạc Hà tông ngày xưa, vậy mà có thể trở thành chưởng khống giả của một phương thế giới, thật đúng là làm cho người phải sợ hãi thán phục a!”

Người nói chuyện là một ông lão mặc trường bào màu vàng kim, bỗng nhiên chính là Vân Thương Sinh tông chủ Vô Cực tông.”

Ở xung quanh bên cạnh Vân Thương Sinh còn có hơn mấy chục đạo thân ảnh có khí tức gần như tương đương với Vân Thương Sinh.

Cũng là nói, nơi này có khoảng chừng hơn mấy chục vị Độ Kiếp Đế Quân!

Mà ở ở giữa mấy chục tên Độ Kiếp Đế Quân này, được bọn hắn vây quanh bao vây ở giữa, thì là một nữ tử trẻ tuổi có dung mạo tuyệt đẹp.

Người này tự nhiên chính là Hi Nguyệt!

Từ hơn nửa năm trước, ở dưới sự sai khiến của Hỗn Nguyên Đại Đế, Vân Thương Sinh suất lĩnh cường giả hạng nhất của Tu Chân giới cùng với cường giả đỉnh cấp được Hỗn Nguyên Đại Đế điều từ Hỗn Nguyên giới tới, phát động tấn công điên cuồng với Hạo Thiên giới!

Hi Nguyệt tuy rằng có Thế Giới Chi Tâm ở trong tay, nhưng dù sao không đánh đồng được với Diệp Trần chủ nhân chân chính của thế giới này.

Vẻn vẹn chỉ là chưởng khống giả cấp một mà thôi, lại thêm tu vi của nàng ta cũng không tính là quá cao, kinh nghiệm cũng không đủ, mặc dù có Thế Giới Chi Tâm gia trì, có thực lực cấp Đại Đế, vẫn còn xa xa không thể vận dụng một cách tự nhiên.

Hơn nữa, còn phải bảo vệ người thân và bạn bè của Diệp Trần cùng với người của Lạc Hà tông, đối mặt với cuộc bao vây tấn công điên rồ của Vô Cực tông, gần như là toàn bộ lực lượng của Tu Chân giới, một mình Hi Nguyệt tự nhiên có chút cố hết sức.

Cho tới bây giờ, Trái Đất sớm đã không còn tồn tại, nhân số gần chục tỷ, chiến đấu trong mấy tháng trước đây cũng đã mười không còn một, chỉ có số ít cường giả thoát khỏi Trái Đất, miễn cưỡng trốn qua một kiếp.

Cho dù là Hi Nguyệt cũng chỉ có thể bảo vệ được người thân và bạn bè của Diệp Trần và mình, suất lĩnh đệ tử Cuồng Tiên môn không ngừng chạy trốn ở trong tinh không.

Thế nhưng là bây giờ vẫn bị Vân Thương Sinh và những người này đuổi theo tới!

“Tiểu oa nhi! Bổn tông chủ nể tình chúng ta đều là người của Tu Chân giới, cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn giao Thế Giới Chi Tâm ra, bổn tông chủ có thể tha cho các ngươi không chết!”

Vân Thương Sinh thấy Hi Nguyệt không lên tiếng thì lập tức nghiêm nghị cao giọng nói.

Hi Nguyệt lúc này mới chậm rãi ngẩng gương mặt xinh đẹp lên, nhàn nhạt liếc qua Vân Thương Sinh, lạnh lùng nói:

“Các ngươi những loại cường đạo hèn hạ vô sỉ này! Bản cô nương coi như chết cũng tuyệt đối không có khả năng giao Thế Giới Chi Tâm ra cho các ngươi! Ta khuyên các ngươi nếu là thức thời thì nhanh chóng rời khỏi Hạo Thiên giới, bằng không đợi phu quân của ta trở về thì chắc chắn sẽ để cho những người như các ngươi hồn phi phách tán!”

Vân Thương Sinh nghe được lời này của Hi Nguyệt thì lập tức cười ha ha:

“Tiểu nha đầu! Ngươi còn trông cậy vào tiểu tử họ Diệp kia có thể trở về cứu các ngươi sao? Thật sự là nực cười a!”

Hi Nguyệt thấy trên mặt Vân Thương Sinh tràn đầy vẻ tự tin thì lập tức gương mặt xinh đẹp hơi trầm xuống:

“Vân Thương Sinh! Lời này của ngươi là có ý gì?”

Vân Thương Sinh cười lên ha hả một tiếng nữa, chậm rãi mở miệng nói:

“Chuyện cho tới bây giờ, bổn tông chủ nói thật cho ngươi biết đi! Tiểu tử họ Diệp kia sớm đã ở mấy tháng trước đó bị Hỗn Nguyên Đại Đế giết chết ở Tu Chân giới, bằng không ngươi cho rằng bổn tông chủ vì sao dám vào Hạo Thiên giới?”

Bạch bạch bạch!

Hi Nguyệt nghe được điều này thì vẻ mặt lập tức thay đổi lớn, liên tiếp lùi lại mấy bước, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy:

“Không! Không có khả năng! Phu quân ta chắc chắn sẽ không chết! Ngươi nói bậy!”

Vân Thương Sinh cười lạnh:

“Bổn tông chủ có nói bây hay không, thật ra thì trong lòng ngươi là rõ ràng nhất, bằng không thời gian trôi qua dài như vậy, hắn vì sao chậm chạp không có trở về Hạo Thiên giới?”

Hi Nguyệt lập tức im lặng, thân thể cũng càng run rẩy hơn!

Quả thật, thật ra thì nàng ta cũng sớm phát giác được, Diệp Trần chắc là đã xảy ra chuyện, bằng không tuyệt đối không thể nào để cho Vân Thương Sinh và những người này hoành hoành bá đạo ở trong Hạo Thiên giới!

“Tất cả mọi người! Xuất thủ!”

Vân Thương Sinh nhìn thấy mình đã thành công ảnh hưởng tới tinh thần của Hi Nguyệt, lập tức quát lớn một tiếng, dẫn đầu lấy ra Sinh Diệt Chi Nhận món Hỗn Độn Linh Bảo của chính mình hướng Hi Nguyệt đánh xuống!

Ầm!

Tinh hà lập tức xuất hiện một đạo ánh sáng óng ánh dài đến mấy vạn trượng, trong nháy mắt nghiền nát tất cả không gian xung quanh!

Mà cùng lúc đó:

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Hơn mấy chục tên Độ Kiếp Đế Quân còn lại, cũng riêng phần mình xuất thủ theo, thi nhau lấy ra pháp bảo của mình, toàn bộ đều phát động một kích mạnh nhất của chính mình.

Dù sao, bây giờ Hi Nguyệt nắm giữ Thế Giới Chi Tâm, đã có lực chiến cấp Đại Đế, đồng thời chỉ cần ở bên trong Hạo Thiên giới thì rất khó có thể chết!

Trước đó Vân Thương Sinh cố ý dùng ngôn ngữ kích động tinh thần của Hi Nguyệt là muốn để cho nàng ta phân tâm, cũng chỉ có như thế, những người như bọn họ mới có khả năng thắng lợi.

Không thể không nói, Vân Thương Sinh này quả đúng là lão hồ ly, khi Hi Nguyệt nghe thấy tin tức Diệp Trần chết ở Tu Chân giới, tuy rằng cũng không hoàn toàn tin tưởng nhưng lại thành công nhiễu loạn thần chí của nàng.

Trong chớp mắt, công kích của mấy chục tên Độ Kiếp Đế Quân đã tập trung ở một chỗ, bao phủ hoàn toàn Hi Nguyệt vào trong đó.

Oanh long long long long!

Một kích hợp lực của các cường giả, đủ để hoành ép tinh hà, nghiền nát không gian, gạt bỏ thời gian hủy diệt tất cả vật chất!

Cho dù Hi Nguyệt có lực lượng thế giới bảo vệ, vòng phòng hộ quanh thân kia cũng trong nháy mắt vỡ vụn ra.

Hi Nguyệt lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng hủy diệt cường đại, ăn mon tới thân thể của nàng, đánh thẳng vào đan điền của nàng, đánh thẳng vào thức hải của nàng, đánh thẳng vào mọi thứ của nàng, dường như muốn đưa mỗi một cái tế bào trên người của nàng đều xé rách ra!

“A!!”

Hi Nguyệt lập tức phát ra một tiếng kêu thảm, bản thân nàng ta có chút mất tập trung, bị mấy người Vân Thương Sinh đột nhiên công kích, thức hải trong giây lát không ổn định, suýt nữa thì bị đánh nát ngay lập tức!

“Không được! Ta không thể chết! Cho dù là chồng của ta thật không có ở đây, ta cũng phải thay hắn giữ vững một phương thế giới này!”

Ở bên trong một phần ngàn tỉ giây, tâm thái của Hi Nguyệt bỗng nhiên xảy ra chuyển biến, từ đau đến không muốn sống trước đó, muốn từ bỏ tất cả và đột nhiên khơi dậy khát vọng sống mãnh liệt!

“Lực lượng thế giới! Tái tạo!”

Ong ong ~

Thế Giới Chi Tâm trong cơ thể Hi Nguyệt đột nhiên phát ra hào quang sáng chói!

Ngay sau đó, thân thể của Hi Nguyệt vốn đã phải bị chôn vùi thì ở dưới sự tác dụng của lực lượng thế giới, lại nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu. “Tất cả các ngươi đều đáng chết!!”

Sau khi Hi Nguyệt tái tạo thân thể, trong lòng dâng lên một cỗ hận ý vô cùng cường đại, bỗng nhiên từ hư không bay ra, giết vào đám Độ Kiếp Đế Quân ở xung quanh kia.

Bành!

Bành!

Bành!

Hi Nguyệt sát ý bừng bừng, điều động ra lực lượng của thế giới, thực lực sánh ngang với cường giả cấp Đại Đế cũng lập tức được thi triển ra không sót lại chút nào, đảo mắt cũng đã chém giết mấy Độ Kiếp Đế Quân!

Vân Thương Sinh kia cũng lập tức trợn tròn mắt, hắn vốn là muốn dùng ngôn ngữ đi kích động tinh thần của Hi Nguyệt, lại tuyệt đối không ngờ rằng, Hi Nguyệt chẳng những không có bị ảnh hưởng, ngược lại khơi dậy sát ý trước nay chưa từng thấy của nàng ta!

Rầm rầm rầm!

Chẳng mấy chốc!

Độ Kiếp Đế Quân chết ở dưới tay Hi Nguyệt đã gần hai mươi vị, ngay cả Vân Thương Sinh vào lúc này cũng không khỏi đến bắt đầu sinh lòng thoái ý.

Đương nhiên, ở dưới sự phản công trước khi chết của những Độ Kiếp Đế Quân này, Hi Nguyệt cũng tương tự tiêu hao rất lớn.

Vào lúc này, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên ở toàn bộ tinh hà:

“Một đám phế vật vô cụng! Xem ra chỉ có thể để bản tôn tự mình xuất thủ!”

P/S: Ta thích nào…chương 4……Kim phiếu nào mọi người ơi…..sắp kết thúc rồi:D

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.