Edit: Miu
Beta: Su
“Thất Thất….A….Thất Thất….” Ra vào hơn mười mấy cái, mỗi lần va chạm đều mạnh mẽ đi sâu vào bên trong. Thẩm Trọng Hoa rốt cuộc cũng không nhịn được, quy đầu gắt gao cắm vào chỗ sâu nhất ở trong tiểu huyệt của nàng, bắn ra hết tất cả tinh dịch nóng bỏng, toàn bộ đều ở trong tử cung của nàng, Thẩm Thất lại run rẩy một trận.
Sau khi bắn tinh, Thẩm Trọng Hoa cũng không có buông tha cho Thẩm Thất, mà là thở gấp gáp ôm lấy nàng. Bởi vì tác dụng của xuân dược, sức lực cũng cạn kiệt nhanh chóng, đương nhiên, cũng một phần bởi vì trước đây hắn đã nghẹn rất lâu.
Hơi thở của Thẩm Trọng Hoa dần ổn định, ôm Thẩm Thất ngủ thiếp đi. Mà Thẩm Thất tuy mệt mỏi, nhưng lại không có cách nào đi vào giấc ngủ bởi vì nàng cảm nhận được hơi thở của Thẩm Trọng Hoa cùng với mùi hương quen thuộc ở trên người hắn, hồi tưởng lại lúc vừa phát sinh sự việc, suy nghĩ của nàng lại phiêu xa.
Đời trước, Thẩm Trọng Hoa đã cùng nàng làm không ít chuyện như vậy, mỗi lần đều tựa mưa rền gió dữ, đấu đá lung tung ở trong thân thể nàng. Không biết vì sao, Thẩm Thất mơ hồ cảm thấy có chút bất đồng. Thẩm Trọng Hoa cũng không có trực tiếp đi vào, mà là….Đối với nàng làm rất nhiều chuyện kỳ quái, so với đời trước…..Hình như là ôn nhu hơn.
Nghĩ đến đây, Thẩm Thất bất giác cười lạnh một tiếng, ý niệm này chính nàng còn cảm thấy buồn cười, ôn nhu? Không phải sự ôn nhu của hắn từ trước đến nay chỉ dành cho mỗi Tô Liên Tuyết thôi sao?
Không biết qua bao lâu, Thẩm Trọng Hoa rốt cuộc tỉnh lại, hắn vẫn đè trên người Thẩm Thất, hắn vừa động, nàng liền biết.
Thẩm Trọng Hoa vừa động, chuyện xấu hổ đã xảy ra. Lúc nãy Thẩm Trọng Hoa vừa bắn, côn thịt mềm xuống, vẫn chưa rút ra khỏi tiểu huyệt của Thẩm Thất. Côn thịt mềm nhũn vẫn nằm ở trong tiểu huyệt của nàng, hắn vừa động thì nàng liền có thể cảm nhận được côn thịt kia lại lần nữa đứng thẳng lên.
Thẩm Thất quay đầu đi, nữ tử nào gặp loại chuyện này cũng đều sẽ thẹn thùng.
“Thất Thất….” Thanh âm của Thẩm Trọng Hoa khàn khàn, muốn nói gì đó rồi lại thôi, sau đó hắn rút côn thịt rút ra ngoài.
Lúc Thẩm Trọng Hoa rời khỏi, tiểu huyệt đã không còn bị lấp đầy, nàng liền cảm nhận được một cổ nhiệt lưu, hẳn là chất lỏng màu trắng hắn mới bắn lúc nãy đang chậm rãi chảy ra.
Trên mặt Thẩm Thất không có biểu tình gì, tùy tiện lấy quần áo khoác trên người, nàng xuống giường, hai chân lảo đảo một chút. Có nhiều lúc giống với đời trước, côn th*t to lớn của hắn phóng túng ở bên trong nàng, làm nàng đến mức hai chân bủn rủn.
Thẩm Thất thuận thế quỳ xuống đất, cúi thấp đầu, nhỏ giọng: “Nô tỳ có tội, mặc cho Vương gia xử lý.”
Trong lòng Thẩm Thất bình tĩnh, kết quả chắc vẫn là đem nàng cho hạ nhân của hắn hưởng dụng, đời trước bọn họ không có chạm vào nàng, đời này hẳn là cũng sẽ không.
Thẩm Trọng Hoa đứng lên, muốn nâng nàng dậy, hắn tựa hồ muốn nói gì đó rồi lại không nói ra. Thẩm Thất nghe được tiếng thở dài nặng nề của Thẩm Trọng Hoa, sau đó nghe thấy hắn kêu người tiến vào.
“Vương gia.” Lúc Lãnh Tinh bước vào cũng không ngẩng đầu, hắn ta biết Thẩm Trọng Hoa trúng xuân dược, Thẩm Thất cũng là do hắn ta kêu tới, không khí trong phòng càng làm hắn ta biết rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.
Thẩm Trọng Hoa khoác một chiếc áo bên ngoài, che ở trước người Thẩm Thất rồi phân phó cho Lãnh Tinh: “Chuẩn bị nước tắm.”
Xong rồi? Kết quả lại khác với kiếp trước, Thẩm Thất bỗng nhiên có chút hoảng hốt.
Tiếp theo lại nghe thấy Thẩm Trọng Hoa nói: “Lấy một bộ xiêm y sạch sẽ đưa cho Thất cô nương.”
“Thất cô nương?” Lãnh Tinh cùng Thẩm Thất đều cả kinh ở trong lòng, ý là nói Thẩm Thất?