Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long – Chương 331: CHƯƠNG 331: CÓ MỘT SỐ VIỆC CẦN PHẢI ĐỐI MẶT – Botruyen

Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long - Chương 331: CHƯƠNG 331: CÓ MỘT SỐ VIỆC CẦN PHẢI ĐỐI MẶT

Bởi vì chuyện của Triệu Nhược Thần, nên Tiêu Thu Phong bị chúng nữ cấm cửa không cho vào phòng, nhưng vẫn còn có Lâm Ngọc Hoàn tâm địa lương thiện, nhìn thấy Tiêu Thu Phong mặt dày đến gõ cửa phòng không chịu đi, nàng đành phải xấu hổ thỏa mãn tâm nguyện của hắn.

Bị tiếng chuông chói tai làm cho thức giấc, Tiêu Thu Phong trợn mắt nhìn, trời còn chưa sáng mà, là điện thoại của lão già Đinh Bổn Quân, mang theo ngữ khí trêu tức, cái lão già này làm cho người ta khó hiểu, đã đặt một chân xuống mộ rồi, mà sao vẫn còn cái kiểu đùa nhí nhảnh như con nít thế này?
“Thu Phong, có phải đang quấy rầy xuân mộng của cậu không, này, hành động bắt đầu rồi, thừa dịp hừng đông đánh cho chúng không kịp trở tay. Cậu cũng không nên nhàn hạ quá, đi nhanh đi, Dạ Ưng đang chờ kìa!”Lão già làm liên hồi, căn bản là không cho Tiêu Thu Phong có cơ hội nói chuyện, vừa nói địa chỉ ra liền cúp điện thoại.

Theo tin tình báo cho biết, thì trong biệt thư của Long gia tại Đông Nam, bọn họ nhìn thấy một bóng người, rất giống với Long Thiên Hành, chỉ đáng tiếc là, bọn họ không thể đến gần, cho nên Đinh Bổn Quân nghe xong liền lập ra kế hoạch tấn công, không hổ là quân nhân, nói là làm liền, không lề mề chậm chạp.

Thật ra thì, Tiêu Thu Phong cũng hiểu, lão già này cũng chỉ nhận lệnh hành sự thôi.

Thượng Hải, đương nhiên không có chổ nào mà Tiêu Thu Phong không quen thuộc, vô cùng bất đắc dĩ buông người vợ đẹp trong lòng ra, miễn cưỡng đứng dậy, cái lão già này, không có việc là lại tìm việc cho hắn làm, muốn trốn cũng không xong, thật là làm phiền người ta muốn chết.
“Tiêu thiếu gia, anh đi nhanh về anh, em chờ anh, anh cẩn thận một chút, không được đi hái hoa nữa, bằng không lần sau em sẽ không nói chuyện với anh”
Được người đàn ông này yêu thương, Lâm Ngọc Hoàn cũng biết ghen rồi, giờ phút này cả nửa thân trên để lộ bộ ngực cao ngạo nghễ ra, xuân sắc bị lộ trầm trong, cho dù ra ngoài có hoa để hắn hái, chưa chắn hắn đã vui lòng. Thử nghĩ trên đời này có bao nhiêu người phụ nữ có được cảnh xuân tuyệt đẹp như vậy?
“Bây giờ anh chưa rãnh, chờ trở về anh sẽ trừng phạt em”Tiêu Thu Phong duỗi tay ra, hung hăng nhéo một cái lên ngực của nàng, nở nụ cười đầy dâm ý, nhanh chóng chuồn đi trước khi bắt gặp ánh mắt tràn đầy sự mê ly và hờn dỗi của nàng.

Khi thấy Dạ Ưng, đương nhiên cũng thấy Túy Quỷ và Dâm Tặc, ba người này nhìn không quá thuần khiết, chắc chắn cũng cùng một dạng với lão già kia, trong ánh mắt của họ ám chỉ điều gì đó.
“Lão đại, thật xin lỗi, quấy rầy mày với người đẹp, song túc song tê, nhưng nếu chỉ cần động tác nhanh một chút thì mày lại có thể về ôm vợ đẹp rồi”Nụ cười dâm đãng xuất hiện trên mặt của Dâm Tặc, hắn từ trước đến giờ chưa bao giờ làm kẻ đứng đắn, lời này rõ ràng bộc lộ bản tính vô sỉ của hắn.

Tiêu Thu Phong lười biếng nhìn hắn một cái, không thèm để ý đến, hỏi Dạ Ưng: “Tình hình bây giờ ra sao? Chuẩn bị thế nào?”
Túy Quỷ uống một ngụm rượu, nói: “Đã xong hết rồi, bọn tao phóng hỏa, mày giết người, hành động thì đương nhiên càng nhanh càng tốt”
Tiêu Thu Phong nhìn sau lưng bọn họ cất giấu không ít đồ chơi, cười nói: “Phóng hỏa không cần nhiều người như vậy, không bằng bọn mày đi với tao, để cho hắn phóng hỏa là được”
Dạ Ưng khó xử, lắc lắc đầu nói: “Thu Phong, không phải là bọn tao không muốn đi, nhưng chuyện này, Bát hành long sử, còn ít nhất bốn người bên trong, bọn tao dù đi vào, cùng không giúp ích được gì cho mày, nói không chừng còn làm vướng chân mày. Mày cũng biết, hành động lần này, tuyệt đối không thể lộ hành tung, đây, cái mặt nạ này của mày, chúc mày thành công”
Trời đất, chuyện tốt đều không có phần mình.

Long gia ở Đông Nam cũng có vài sản nghiệp, nếu Long Thiên Hành tự mình dừng chân, bọn họ còn có thể giải quyết được, nhưng nơi này cũng là chổ Long Tương ở. Hơn nữa còn có Long Sử, bọn họ không đủ năng lực để lén đem Long Thiên Hành ra ngoài.
“Cái lũ khốn nạn chúng mày, bị lão già kia làm cho hư não hết rồi, mọi chuyện trời đất gì cũng đổ lên đầu tao, nửa đêm gọi tao dậy vì mấy cái chuyện vớ vẫn này, xem ra, cháu gái lão xem ra không đủ vốn rồi, phải buộc lão đem kinh thành nhất mộng cho tao luôn, chờ xong chuyện, tao phải tìm lão mới được”
Dâm Tặc sửng sốt, nhưng kỳ quái lại, hắn lại không tức giận, che miệng cười trộm. Bây giờ làm bộ dáng vô cùng thuần khiết, nói: “Lão đại, Mộng tiểu thư là công chúa trong mộng của đàn ông trong kinh, mày dám nói xấu nàng thì sẽ làm nhiều thằng không vui đó”
Tiêu Thu Phong giận điên đầu, làm gì mà lo lắng đến việc lưu khẩu đức, tức giận mắng: “Công chúa trong mộng thì sao, không lập gia đình à, sớm muộn gì cũng lên giường với đàn ông, rồi sinh con đẻ cái, có gì khác biệt. Lười nói nhãm với bọn mày quá, càng nói càng giận”Tiêu Thu Phong sự thật đã rất tức giận, đeo mặt nạ lên, thân hình biến mất trong bóng đen.

Mà ở biệt viện kia, Đinh Bổn Quân và số Một đang trợn mắt nhìn màn hình, trên đời này còn có người không biết xấu hổ vậy sao, thô lỗ đến mức làm người ta không nói nên lời.

Đinh Bổn Quân xấu hổ nói: “Lão đại, ông đừng tức giận, tiểu tư này trời sinh đã là một tên cứng đầu, hơi thô lỗ một chút, nhưng vẫn có chút bổn sự”
Số Một làm một chuyện khiến người ta không ngờ, nở nụ cười, người đàn ông này hơp với tính của lão, lão chính là cần những người như vậy, không sợ hãi, coi trời bằng vung, ngạo khí ngút trời.
“Đúng là không thể nói được, chẳng qua cũng không sao đâu, lão Đinh, thu đoạn phim này lại, tìm cơ hội, cho Thanh Linh xem, nếu nó có tâm, chúng ta liền giúp hắn”
Đinh Bổn Quân chớp mắt nhìn số Một, không thể tin được, loại chuyện này, nói như vậy, chỉ có lão già này mới thích làm, thật không ngờ, lão đại lại cứ như là con nít vậy, còn chơi mấy trò này. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
“Lão đại, ông thật sự có suy nghĩ giống tôi rồi, nếu việc này để cho Thanh Linh biết, với sự thông minh của nàng, phỏng chừng người đàn ông này sẽ nếm mùi đau khổ, sắt thép trên đời này, cứng rắn cỡ nào cũng không chạy thoát được sự mềm yếu, có lẽ đó là biện pháp đối phó tốt nhất với tiểu tử này, bây giờ tôi thật sự muốn xem thử, hai người này va chạm sẽ thế nào”
Với những việc này, Tiêu Thu Phong đương nhiên hoàn toàn không biết, hắn nào biết rằng, mình đã bị ba tên đồng đội khốn nạn ngày xưa bán đứng, bản chất thô lỗ nhất của đàn ông đã vô tình lộ ra.

Trước kia tiến vào, Tiêu Thu Phong đã đem tất cả các vi trí của biệt thư xem xét, thăm dò một lần. Khi màn đêm biến mất, Dạ Ưng lạnh giọng ra lệnh: “Đả thảo kinh xà, đi”
Đứng trên góc tối của nóc nhà, Tiêu Thu Phong chờ người phóng hỏa để dụ cao thủ bốn phía, nào ngờ đâu, một tia lửa cũng không thấy, chỉ nghe vài tiếng súng, sau đó đèn của biệt thự đều được mở lên, mà mấy tên gây nhiễu loạn cũng không thấy bóng dáng.

Mấy thằng chó này, dám làm chuyện như vậy.

Dâm Tặc vừa rút lui, vừa nói: “Lão Ưng, mặc dù kẻ này tự cao tự đại, hơi bị chó má, nhưng cuối cùng vẫn là chiến hữu của chúng ta, bỏ hắn như vậy thì ất không có nghĩa khí!”
Dạ Ưng trừng mắt liếc hắn một cái, trầm giọng nói: “Đây là mệnh lệnh của thủ trưởng, mày dám không nghe, coi chừng tao giết mày tại đây”
Vốn dựa theo chỉ thị của Đinh lão, kế hoạch lần này, nếu không có gì bất đắc dĩ, thì không cần người đàn ông này ra tay, nhưng trong lúc chờ đợi, thì số Một trầm tư cái gì đó, rồi đột nhiên ra lệnh, một mệnh lệnh trái ngược, bọn họ không cần nhúng tay vào, chỉ cần lừa người đàn ông của Tiêu gia này vào trong kia rồi rút lui.

Tuy rằng Dạ Ưng cũng không hiểu gì, nhưng hắn vẫn có lòng tin với Tiêu Thu Phong, dù đối diện với Long Tương, nếu hắn muốn chạy, phỏng chừng trong thiên hạ, không người nào có thể giữ hắn lại.

Tiêu Thu Phong thì lại không thoải mái như Dạ Ưng đã nghĩ, có lẽ vì trong lòng tồn tại chút nghi hoặc, nên làm cho hắn không cách nào toàn tâm ứng chiến.

Nhìn thấy bóng người lao đi trong phòng, Tiêu Thu Phong tuy rằng không nhìn rõ người, nhưng người có tốc độ và thân pháp này, tuyệt đối chỉ có Long Tương, nghĩa phụ của hắn.
“Thiên Hành thế nào?”Ông lạnh giọng hỏi, trong bóng đêm, xuất hiện hai người đàn ông trung niên cường tráng, không cần phải đụng chạm thực tế, chỉ cần nhin thể trạng của họ, đã biết được lực lượng của họ thế nào rồi, không cần phải đoán.

Không sai, hai người này trong Bát hành long sử, cái mà hai người này bảo vệ, chính là phòng ngủ của Long Thiên Hành.
“Bẩm tướng quân, thiếu gia không sao!”Dựa vào những lời này, trong lòng Tiêu Thu Phong liền cảm thấy mát từng cơn. Quả nhiên Long Tương tìm cho mình một cái cớ rất là xác đáng, khoa trương bốn phía, không cần che dấu, tìm con trai của mình, là tình thương của người cha, căn bản là không người nào dám ngăn cản chứ.

Mặc dù không hy vọng chuyện này là thật, nhưng Tiêu Thu Phong cuối cùng vẫn phải thừa nhận, Đinh Bổn Quân nói, Phượng Hề suy đoán, quả nhiên không sai.

Long Thiên Hành muốn đi ra ngoài.

Hắn xoa xoa hai mắt, chậm rãi bước ra ngoài, mất bình tĩnh nói: “Cha, xảy ra chuyện gì, con nghe giống tiếng súng quá”
“Được rồi, không có gì, cha đã phái người xử lý rồi. Nhớ kỹ lời của cha, không có lệnh, không được phép bước ra ngoài, rõ chưa?”Cho dù là con trai ruột của mình, ông vẫn không có chút ôn hòa, vẫn vô cùng nghiêm khắc

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.