Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long – Chương 146: CHƯƠNG 146: LÃO CA ĐẾN – Botruyen

Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long - Chương 146: CHƯƠNG 146: LÃO CA ĐẾN

Luo cười nói: “Trung Đông là một nơi đầm rồng hang hổ. Muốn đặt chân ở đây cũng phải có vài phần bản lãnh. Tiêu tiên sinh không cần quá khiêm tốn. Trong nháy mắt tiêu diệt đoàn lính đánh thuê Ford, chuyện này không chỉ cần có thực lực còn cần phải có dũng khí đối mặt với mọi hậu quả. Giống như bốn người phía sau anh, cũng không phải người bình thường”
“Ồ, còn mong chỉ giáo” Tiêu Thu Phong trầm giọng nói: “Không biết có hậu quả gì?”
“Ma Quỷ xem như một đêm thành danh, ngay cả đoàn trưởng Kyrgyzstan của Thiên Không cũng cảm thấy hứng thú. Không đến vài ngày, Tiêu tiên sinh sẽ nhận được thiếp mời của Thiên Không và Vương Bài, bàn bạc vấn đề thu nhận. Tôi nghĩ Tiêu tiên sinh nhất định là không muốn, cho nên điều mà Ma Quỷ phải đối mặt trong tương lai sẽ là một hoàn cảnh rất khó khăn”
Mỗi một người thành lập trại lính đánh thuê ở Trung Đông đều có mục đích của mình. Ma Quỷ mặc dù mới thành lập chưa lâu nhưng thực lực phát triển rất nhanh. Giờ phút này mặc dù không thể so sánh với ba đoàn lính đánh thuê mạnh nhất nhưng đây chỉ là vấn đề thời gian. Điểm này Luo đánh giá rất chuẩn. Mà bây giờ hắn cần phải biết rõ chi tiết về người thanh niên họ Tiêu này, mới có thể quyết định bước tiếp theo.

Hôm nay hắn đại biểu cho cả đoàn lính đánh thuê Tiêm Thứ.

Tiêu Thu Phong cười nhạt, nói: “Chúng ta chỉ muốn tiếp tục sinh tồn. Nếu ai không cho chúng ta đường sống, vậy chỉ có một cách duy nhất là bị hủy diệt”
Không phải chỉ nói riêng một đoàn lính đánh thuê, cho dù cả quốc gia Trung Đông, hắn cũng không sợ.
“Rất khí phách, dũng khí này của Tiêu tiên sinh làm cho Luo rất tôn kính, nhưng một người chỉ dựa vào dũng khí còn chưa đủ. Tiêu tiên sinh cũng nên biết thực lực của đệ tử một chút, với lực lượng của đoàn lính đánh thuê Ma Quỷ bây giờ còn chưa đủ để chống lại bọn họ”
Tiêu Thu Phong nhìn Luo, dường như đã đoán được suy nghĩ của hắn, nhẹ nhàng cười nói: “Luo tiên sinh lần này tìm tôi, tin rằng chuẩn bị chỉ cho tôi một con đường, cứ việc nói ra”
Luo trầm tư một chút nói: “Đoàn trưởng Shi Mufu Tiêm Thứ chúng tôi khá hứng thú với Ma Quỷ, muốn hợp tác với các người, cùng đối phó với Thiên Không. Không biết ý của Tiêu tiên sinh như thế nào?”
Tiêu Thu Phong lập tức hỏi: “Hợp tác như thế nào?”
“Chúng tôi tiếp thu Thiên Không, mà Ma Quỷ có thể sinh tồn” Đối với người bình thường mà nói thì đây là một điều kiện rất hấp dẫn. Nhưng Tiêu Thu Phong nghe thấy không cảm thấy gì nhiều. Ngược lại từ trong lời nói của Luo, Tiêu Thu Phong biết ba đoàn lính đánh thuê này thực ra là ba con hổ đang rình rập nhau.

Ở tình huống này, ba con hổ sẽ hợp lại mày chết tao sống. Ma Quỷ hoàn toàn có thể làm ngư ông đắc lợi. Nếu như một con hổ muốn động đến Ma Quỷ, vậy hắn nhất định sẽ biết sự lợi hại của nắm đấm sắt. Cho nên Tiêu Thu Phong không muốn hợp tác với bất cứ kẻ nào: “Luo tiên sinh, chúng ta có thể làm bạn bè, chúng ta có thể nước sông không phạm nước giếng. Nhưng trước mắt Ma Quỷ sẽ không hợp tác với bất cứ ai” Đó là lực lượng của Tiêu Thu Phong, không muốn cho bất cứ kẻ nào xen vào, càng không muốn làm quân cờ của kẻ khác.

Mặt Luo tái đi, nói: “Nếu nói như vậy, không biết Tiêu tiên sinh có nghĩ Ma Quỷ sẽ không thấy ngày mai”
“Luo tiên sinh, cảm ơn ông đã cảnh báo. Ngày mai của Ma Quỷ là do chúng tôi tự mình sáng tạo. Hơn nữa tôi tin rằng ngày mai nhất định sẽ càng tốt đẹp hơn”
Luo đứng lên, vẻ mặt có chút tức giận. Hắn không nghĩ đến người Trung Quốc này lại không biết thức thời. Với thân phận của hắn, yêu cầu hợp tác với một đám lính đánh thuê hạng ba đã xem như rất nể mặt.
“Đã như vậy, tôi sẽ chuyển lại ý của Tiêu tiên sinh lại với thượng tướng Shi Mufu. Nhưng theo cá nhân tôi, vẫn hy vọng Tiêu tiên sinh nghĩ lại”
Tiêu Thu Phong lắc đầu làm cho Luo hoàn toàn thất vọng, nhưng vẫn giữ phong độ nói: “Bữa cơm này tôi mời. Cho dù không thể hợp tác, cũng hy vọng có thể làm bạn”
Tiêu Thu Phong nhìn Luo xoay người, lạnh nhạt nói: ” Vẫn đến nay, tôi vẫn cảm thấy hứng thú với Thiết Huyết Binh Vương. Nếu như có cơ hội hy vọng mọi người sẽ so chiêu”
Luo chấn động mạnh. Thân phận của hắn mặc dù không phải là tuyệt mật nhưng người bình thường tuyệt đối không biết được. Hơn nữa một khi người đàn ông này đã biết còn từ chối đề nghị của hắn, điều này có chút khó hiểu. Đám lính đánh thuê ở thành phố Biz đều biết hắn được xưng là mạnh nhất cũng không phải hư danh.

Người đàn ông này có thể dễ dàng khiêu chiến mình như vậy làm cho hắn trong thời gian ngắn không biết được thực lực của đối phương.
“Chắc chắn sẽ có”
Luo không quay đầu lại chỉ nói một câu. Thân hình đã biến mất ngoài cửa, mà bốn tên vệ sĩ cũng đi theo.
“Con mẹ nó, thằng chó chết, vừa nãy Lão Tử thiếu chút nữa muốn mắng người” Lang Nha là người đầu tiên không nhịn được mà hét lên, sau đó ngồi xuống. Trong lòng hắn chỉ có mình Tiêu Thu Phong là đáng được hắn tôn kính, những người khác chỉ là một cái rắm.

Vừa nãy nếu như không phải bị Lý Cường Binh ngăn cản, Lang Nha đã mở miệng.

Tiêu Thu Phong cười cười, thật ra có những lúc, tính cách của Lang Nha cũng khá đáng yêu.
“Được rồi, ngồi xuống đi. Bữa tiệc này chúng ta không nên lãng phí, ăn không hết thì mang về” Đầu bếp ở trại lính đánh thuê Ma Quỷ không kém, nhưng so sánh với một khách sạn lớn như thế nào thì vẫn kém không ít, giờ phút này xem như đổi món đi.

Năm người cắm đầu vào ăn, đúng là không có ai khách sáo cả. Mười mấy món thức ăn, hai bình rượu, ăn thật sự thoải mái. Cuối cùng Tank đúng là gói đống đồ ăn còn lại mang về cho đám lính đánh thuê. Điều kiện sống ở đây rất khổ. Có những người cả đời cũng không được đến khách sạn xa xỉ như thế này.
“Tank, không cần biết anh dùng biện pháp gì, tận lực cải thiện cuộc sống trong trại” Nhìn đám lính đánh thuê ăn rất hạnh phúc, Tiêu Thu Phong thực sự muốn bọn họ được tốt lên, mặc dù hắn đã từng khổ cực hơn như vậy, nhưng đây đã là quá khứ.

Tank vội vàng gật đầu, cúi đầu với Tiêu Thu Phong biểu hiện cho tất cả lính đánh thuê cảm tạ ông chủ này. Thành phố này có tổng cộng hơn mười đoàn lính đánh thuê lớn nhỏ. Nhưng không có ông chủ nào quan tâm đến đám lính đánh thuê bán thân như vậy. Đối với bọn họ mà nói, lính đánh thuê chỉ là nô lệ. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
“Tiêu thiếu gia yên tâm, tôi sẽ làm. Tôi đảm bảo sẽ tìm được nhân tài, sẽ không làm thiếu gia thất vọng” Nhìn tài khoản lại có thêm năm mươi triệu USD, Tank rất hưng phấn. Đối với sự ủng hộ và tin tưởng của Tiêu Thu Phong, hắn ước gì bây giờ sẽ chết vì người đàn ông này.

Tiêu Thu Phong biết Tank vì sao mà cảm động: “Cảm ơn, không cần nói. Nói cho bọn họ chỉ cần càng thêm mạnh mẽ thì chính là báo đáp cho tôi”
Tank không nói gì chỉ liều mạng gật đầu. Điểm này hắn hiểu rõ hơn bất cứ ai, cũng tin rằng đám lính đánh thuê sau khi biết việc này sẽ càng thêm bán mạng.

Lang Nha cũng có chút cảm động. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy vẻ thiện lương của người đàn ông lạnh lùng này.

Liên tiếp ba ngày, không giống như Luo suy đoán. Thiên Không và Vương Bài cũng không phái người đến, nhưng thật ra lão ca đã đến.

Lão ca trực tiếp tới trước cửa trại lính đánh thuê Ma Quỷ, hoặc là trên thế giới này không có nơi nào mà lão ca không tìm được.

Một chiếc xe rất đẹp, ít nhất sau khi Tiêu Thu Phong đi đến Trung Đông chưa nhìn thấy xe nào đẹp như vậy. Lão ca hình như không hề thay đổi, trông vẫn rất nho nhã mang theo vài phần uy nghiêm. Xung quanh hắn là hơn mười vệ sĩ cao lớn, mỗi người đều đeo súng bên hông.
“Xe này cùng với máy bay của anh đến đây, kỳ quái có phải không?” Lão ca không hề khách khí, lập tức nói: “Thằng ranh, có nơi nào riêng tư không, những thứ khác chờ lát nữa rồi nói”
Vừa thấy mặt, lão ca đã rất thận trọng quan sát Tiêu Thu Phong. Hắn thật sự rất khó tin tưởng người đàn ông này lại là Ảnh Tử luôn luôn lạnh như băng. Trước kia trên người Ảnh Tử còn có thể thấy người thân năm đó, nhưng bây giờ, Ảnh Tử đã hoàn toàn biến thành người khác.

Trong phòng, ngay cả Ruth cũng bị đuổi ra ngoài. Hơn mười vệ sĩ của lão ca phụ trách cảnh giới nơi này. Bất cứ kẻ nào trong trại lính đánh thuê cũng không cho phép tới gần. Bởi vì lão ca muốn xác định thân phận của người tuổi trẻ này, rốt cuộc có phải Ảnh Tử trước kia hay không.
“Bây giờ nói tất cả mọi chuyện đã xảy ra với em ra cho anh biết, không được giấu một chuyện gì” Ảnh Tử là người thân duy nhất trên đời của hắn. Lão ca sợ bi kịch năm đó lại diễn ra. Tuổi hắn đã cao không thể chịu nổi đả kích này.

Tiêu Thu Phong từ từ kể từ lúc hắn xâm nhập căn cứ trên sa mạc, đến chỗ linh hồn đổi xác, sau đó nói đến ngày hôm nay, gần như tất cả mọi chuyện. Kể cả cuộc chiến cổ phiếu, hủy diệt Thiết Huyết Đoàn, cuộc chiến ở Hongkong, không hề giấu diếm.

Lão ca nghe xong, khẽ gật đầu rồi bắt đầu đặt câu hỏi.
“Chúng ta gặp nhau lần đầu tiên ở đâu?”
“Las Vegas Florida.”
“Em thắng anh bao nhiêu tiền?”
“Sáu mươi cents USD”
“Sau đó?”
“Sau đó em mời anh uống một chén rượu, mất của em ba mươi sáu nghìn”
Lão ca cười miễn cưỡng, nói: “Thằng ranh này thật đúng là nhớ dai, chuyện này cũng có thể nhớ rõ như vậy”
Chuyện này tuyệt đối không có ai biết, bởi vì đường đường là Ảnh Tử cao thủ Long Tổ lại bị một lão già lừa.

Tiêu Thu Phong có chút xấu hổ nói: “Lão ca, anh không nên hiểu lầm. Em nói ra không phải để chứng minh thân phận của mình sao. Vẻ lạnh lùng vừa nãy của anh làm em cảm thấy sợ hãi”
Lão ca khoát khoát tay, quát: “Được rồi, được rồi. Bây giờ lão già này đã biết, em chính là tiểu tử thối kia. Thì ra trên thế giới này đúng là không gì không thể. Thế nhưng làm linh hồn em đổi xác, sống lại một lần nữa. Coi như ông trời có mắt để Tiêu gia chúng ta lưu lại dòng dõi”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.