Edit: Pink2205
Tối hôm đó, Quý Hoài Thịnh vừa quay xong một bộ phim truyền hình, đoàn làm phim tổ chức party đóng máy ở một khách sạn năm sao. Tất cả diễn viên trong phim đều có mặt.
Rượu quá ba tuần, anh cảm thấy bữa tiệc chẳng còn gì không thú vị, bèn chào hỏi đạo diễn rồi rời đi.
Hôm nay anh đã uống chút rượu, không muốn lái xe về, nên đặt một phòng trên tầng cao nhất của khách sạn, lúc đi thang máy lên thì gặp một đôi nam nữ.
Người đàn ông là một trong những nhà đầu tư vào phim truyền hình. Còn người phụ nữ đang tựa vào ngực người đó bị mái tóc dài rối tung che hết mặt, nên Quý Hoài Thịnh không thể thấy rõ.
Anh gật đầu chào hỏi ông chủ kia, rồi lặng lẽ đứng trong góc trong thang máy, không nói gì.
Người phụ nữ kia nép mình trong vòng tay người đàn ông, thỉnh thoảng vặn vẹo cơ thể, khẽ “ưm” vài tiếng. Giọng nói của cô ấy rất quyến rũ, giống như tiếng khóc của chú mèo con đến kỳ động dục. Quý Hoài Thịnh nghe mà cũng ngứa ngáy tim gan.
Anh không thể không nghiêng đầu nhìn người phụ nữ kia. Mái tóc dài trượt sang một bên vì động tác của cô, và Quý Hoài Thịnh nhìn thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn, thanh lệ.
Trông khá quen mắt, hình như cô gái này diễn vai nha hoàn của nữ số ba, nhưng chỉ diễn ba tập rồi lĩnh cơm hộp.
Anh chưa bao giờ nói chuyện với cô, hai người cũng không xuất hiện trong cùng một khung hình, nhưng anh có gặp cô vài lần.
Mỗi lần gặp, cô đều đi ngang qua anh với vẻ mặt bất an, anh cũng chẳng giữ cô lại bao giờ. Rất nhiều diễn viên mới xuất đạo nhìn thấy đại minh tinh đều sẽ có phản ứng như vậy.
“Đinh” một tiếng, cửa thang máy mở ra, đã tới tầng cao nhất. Quý Hoài Thịnh đi ra khỏi thang máy, người đàn ông phía sau cũng đỡ cô gái kia ra ngoài.
Anh liếc mắt nhìn hai người phía sau một cái, không nói gì, đi qua góc hành lang rồi mở cửa vào phòng mình.
Quy tắc ngầm không còn là chuyện mới mẻ trong giới giải trí. Đối với anh, chuyện này đã quá bình thường.
Vừa tham gia party nên trên người Quý Hoài Thịnh dính chút mùi thuốc lá, mùi rượu và nước hoa phụ nữ. Sau khi vào phòng, anh cau mày, cởi sạch quần áo, đi tắm rửa.
Mười mấy phút sau, anh quấn khăn tắm, mặc kệ tóc vẫn còn nhỏ nước, thoải mái bước ra khỏi phòng tắm.
“Cốc cốc cốc”, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa dồn dập, anh chần chờ một lát, rồi vẫn đi mở cửa. Cửa vừa mở ra, một cô gái ăn mặc hở hang nhào vào lòng anh.
Chinh là cô gái trong thang máy. Dáng vẻ cô chật vật, cúc áo bị rơi mất mấy cái, bầu ngực đầy đặn lộ ra phân nửa.
Đôi mắt cô ửng hồng, đong đầy nước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ cũng đỏ rực.
Cô bắt lấy cánh tay anh, năn nỉ: “Cứu tôi… Xin anh… cứu tôi.”
Quý Hoài Thịnh im lặng nhìn cô, không làm gì cả.
Trong căn phòng mở rộng cửa ở góc hành lang, mơ hồ truyền đến tiếng mắng chửi của đàn ông: “Đồ kỹ nữ không biết tốt xấu, dám đập vào đầu lão tử. Ai u… Chảy máu rồi, đau quá. Chờ tao bắt được xem có làm ch.ết mày không, kỹ nữ mà còn giả vờ thanh cao.”
Nghe thấy tiếng mắng chửi của người đàn ông kia, cô gái càng run rấy sợ hãi. Cô tiếp tục cầu xin anh: “Xin anh cứu tôi, tôi không muốn bị ông ta bắt lại. Ở đây chỉ có anh mới cứu đươc tôi thôi, anh cho tôi trốn một lát được không.”
Quý Hoài Thịnh nhìn quanh một bốn phía, phát hiện các phòng bên cạnh đều tối om, chỉ có phòng anh và phòng của người đàn ông kia là sáng đèn.
Cũng đúng, những người ở tầng cao nhất này không phú cũng quý, nhưng không phải ngày nào cũng đủ khách.
Quý Hoài Thịnh không muốn xen vào việc người khác. Nhưng lúc cúi đầu nhìn thấy đôi mắt to tròn ướt át, và nghe tiếng năn nỉ như mèo con của cô, anh hơi mềm lòng, ma xui quỷ khiến thế nào lại cho cô vào phòng.
Anh đẩy bàn tay đang nắm lấy cánh tay mình ra, muốn tránh xa một chút. Chẳng ngờ, khi không còn tay anh làm điểm tựa, cô gái kia đứng không vững, cơ thể lung lay, ngã xuống.
Khi trượt xuống, đôi tay cô quờ quạng lung tung muốn giữ anh lại, nhưng vô tình làm tuột khăn tắm của anh. Thế là hạ thân của anh không chút phòng bị lồ lộ trong không khí.
Thật trùng hợp, đôi môi đỏ gợi cảm của cô vừa vặn chạm vào dương v*t mềm oặt của anh.
“A…” Nhìn thứ đó lẩn khuất dưới lớp lông mu đen dày, cô kinh ngạc thét chói tai. Khi cô mở miệng, nơi đó của anh cứ như vậy thuận thế chọc vào cái miệng nhỏ của cô.
“Ưm… ưm… a…” Cô nức nở, mấp máy môi muốn đẩy nhục côn trong miệng ra.
Quý Hoài Thịnh kinh ngạc nhìn một màn trước mắt. Điều làm anh kinh ngạc hơn là, dương v*t vốn mềm oặt của anh bắt đầu bành trướng khi cô vô tình ɭϊếʍƈ láp.
“Tê… Đừng nhúc nhích.” Quý Hoài Thịnh ngăn cô lại, hơi thở đột nhiên nặng thêm vài phần.