Trở Lại Minh Triều Làm Vương Gia – Chương 1139: Chương 456-4: Bước đầu khai chiến (4) – Botruyen

Trở Lại Minh Triều Làm Vương Gia - Chương 1139: Chương 456-4: Bước đầu khai chiến (4)

Ô Ân Kỳ cũng đã từng cùng với phụ thân và thúc phụ làm chuyện như vậy rồi. Nhưng, đây là nơi chăn nuôi của họ, giết chết khách tới nhà, hơn nữa còn tặng cho y một phần quà hậu hĩnh, làm như vậy khiến cho y có chút khó có thể chấp nhận được.

Hồ Lỗ tiếp tục khuyên lơn:

– Năm trăm người bọn họ, mà chiến sỹ của chúng ta cũng có khoảng nghìn người. Một nghìn dũng sỹ đối phó với năm trăm thương lái. Họ một người cũng không chạy thoát được. Họ có lượng lớn tiền bạc, chúng ta sẽ trở thành một trong những người giàu có nhất Khoa Nhĩ Thấm. Quan trọng nhất là, hiện giờ trên thảo nguyên khắp nơi đều đang chiến đấu. Chúng ta không nói, có ai chứng minh họ bình an tới doanh địa của chúng ta?

Xử lý sạch họ! Cướp đi tiền bạc của họ, chôn họ sâu dưới lòng đất, xua đuổi đàn bò tới giẫm lên hai vòng, năm sau, ở đó sẽ là một cánh đồng cỏ màu mỡ. Chuyện này không thể có người biết được, ở đây chỉ có tộc người chúng ta.

Lòng tham của Ô Ân Kỳ đã bị y châm ngòi lên. Gã ngẩng đầu lên nhìn doanh trướng của người Hồ bên sông, đảo mắt, dần sáng mắt lên.

– Hồ Lỗ …

Giọng Ô Ân Kỳ có chút khàn đi:

– Ăn cơm xong, còn phải chăn thả, để tộc người của chúng ta trở về hết, buổi tối mới có thể đi giao dịch.

Hồ Lỗ ngẩn người ra, không cam lòng nói:

– Ô Ân Kỳ!

Ô Ân Kỳ liếc nhìn y, thấp giọng nói:

– Triệu tập nhân thủ của chúng ta!

– Vâng!

Hồ Lỗ vui mừng quá đỗi, kích động nhảy lên ngựa, lao nhanh đi.

Thôn Di và hai người Hán giả trang ngồi xổm bên bờ sông, vừa rửa mặt vừa thấp giọng trò chuyện.

– Có chút không đúng, họ không cần gọi phụ nữ và trẻ con đều về chứ, liệu có phải có ý gì với chúng ta không, muốn kéo mặt nạ hữu hảo xuống chuẩn bị đi cướp?

Một người Hán nhìn dòng nước trong xanh nói.

Một người Hán khác dùng ngữ khí cứng rắn nói:

– Nhiều lắm thì họ chỉ có một nghìn chiến sỹ. Tác chiến doanh địa này khác với chuyện chém giết trên thảo nguyên. Ưu thế cưỡi ngựa bắn cung của họ không dễ phát huy. Người của họ ít, nếu ban đêm tập kích, khả năng có rất nhiều người chạy thoát. Họ tập trung nhân mã của mình lại tìm tới cửa không phải là càng tốt sao?

Y là một đao khách Triều Tiên, cũng là bộ hạ của A Đức Ni mời tới.

Thôn Di cười lạnh lùng nói:

– Không nên khinh thường, nếu họ muốn chịu chết trước, vậy thì chúng ta đánh một trận ác liệt. Ta đã kêu mọi người đề phòng rồi, chú ý hành đồng của họ, lập tức xung phong chúng ta cũng không có cách nào so sánh với những chiến sỹ trời sinh này. Nếu không thể chờ tới khi chúng ta tấn công doanh trướng của họ, vậy thì dụ họ tới. Mỗi người chúng ta đều tinh thông thuật tấn công gần. Một nghìn người này rất dễ đối phó.

Thượng du hạ du nước sông bỗng nhiên xuất hiện một đám kỵ binh. Họ cưỡi ngựa chạy tới, bọt nước bắn tung tóe, dọa đám cá không ngừng nhảy lên khỏi mặt nước, lóe lên từng đường ánh sáng màu bạc.

Thôn Di cười ha hả đứng lên, hữu hảo hướng về phía những người chăn nuôi hình như đang cho ngựa uống nước, tắm ngựa đó gật đầu, ánh mắt băn khoan nhìn đao ở thắt lưng và cung tên trên vai họ, liền rời đi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.