Nơi này còn đặc biệt thích hợp để nuôi dưỡng một vài loại ma thú. Lúc ấp nở tiểu Hồng Lang, Tiêu Lệ đã bỏ công tìm trong Kỳ Trân Các vài môn dưỡng thú thuật để nghiên cứu, trong đó có 1 quyển Ung Lương Bí Điển hướng dẫn cách huấn luyện ma thú phục vụ chiến tranh khiến hắn rất hứng thú.
Thứ này mặc dù chỉ là chuẩn Huyền giai, chỉ có thể áp dụng với ma thú nhất giai và dã thú, thế nhưng cấp bậc này đối với Thiên Long đại lục là đã đủ.
Hơn nữa, Tiêu Lệ cũng nhận thấy không gian phát triển của nó khá lớn, chẳng qua là người sáng tạo ra bí điển này sống ở nơi có trình tự quá thấp, có lẽ tương đương với Thiên Long đại lục, thế nên làm hạn chế cấp bậc của bí điển.
Mấy ngày tiếp theo, Tiêu Lệ sinh hoạt rất nhàn nhã bên trong Vạn Kiếp Cốc, hắn cũng có cái nhìn khác về Chung Vạn Cừu. Người này trong nguyên tác bị Kim Dung miêu tả rất tệ hại, thế nhưng thực tế gặp mặt, Tiêu Lệ cảm thấy hắn cũng không tồi, đặc biệt là hắn cực kỳ yêu thương Cam Bảo Bảo.
Hắn cũng biết Cam Bảo Bảo không hề yêu hắn mà chỉ luôn nhung nhớ Đoàn Chính Thuần, thậm chí còn mơ hồ đoán ra Chung Linh cũng không phải con ruột của hắn dù Cam Bảo Bảo đã cố giấu đi.
Mặc dù như vậy, Chung Vạn Cừu vẫn cực kỳ yêu thương Chung Linh như là con ruột của mình, cực kỳ cưng chiều, đến mức Cam Bảo Bảo cũng không hề nghĩ là hắn đã đoán ra sự thật. Tiêu Lệ cũng dần có hảo cảm với tên mặt ngựa này.
Một ngày đẹp trời, Tiêu Lệ từ hệ thống lấy ra mấy chai Sherry để tặng cho Chung Vạn Cừu. Cùng Chung Vạn Cừu đối ẩm rất là hợp ý, Tiêu Lệ quyết định cho hắn 1 viên Mị Lực Đan lv2, 1 viên Tú Dung Đan lv2 và 1 cây Tuyết Bì Thảo lv2 cho Chung Vạn Cừu để giúp hắn “cải thiện” dung mạo. Chuyện còn lại Tiêu Lệ cũng không can thiệp được, có thực sự cải biến tâm ý của Cam Bảo Bảo hay không hoàn toàn dựa vào chính hắn.
Từ biệt Chung Vạn Cừu, trời đã cũng đã tối mịt, Tiêu Lệ chuẩn bị quay trở về phòng thì bất chợt có ý tưởng khác.
Mấy ngày nay ở Vạn Kiếp Cốc nên Tiêu Lệ cũng không có ngủ cùng mấy nữ, A Bích và A Châu ở 1 phòng, Vương phu nhân và Ngữ Yên 1 phòng còn lại Chung Linh thì ở 1 mình. Tiêu Lệ mấy ngày nay bị kiềm nén, cộng thêm hiện tại có chút hơi men trong người liền nghĩ đến thâu hương…
Hắn trước tiên đi đến phòng của Vương phu nhân, thế nhưng bên trong còn có Cam Bảo Bảo, không biết 2 người đang nói gì đó.
A Bích hôm nay không khỏe trong người đã sớm cùng A Châu đi ngủ, Tiêu Lệ cũng không muốn đánh thức 2 nàng. Cuối cùng hắn quyết định đến phòng Chung Linh…
Phòng Chung Linh nằm ở 1 góc khá khuất, bên trong vẫn còn sáng đèn, có tiếng nữ nhân ngâm nga cùng tiếng nước chảy róc rách. Tiêu Lệ nghe âm thanh đó thì thầm hô trúng mánh, bình thường Chung Linh cũng hay tắm trước khi đi ngủ, hôm nay có lẽ cũng không phải ngoại lệ.
Vận dụng Âm Lôi Huyễn Bộ, Tiêu Lệ âm thầm đột nhập vào phòng. Dưới ánh sáng le lói của ngọn đèn dầu, Tiêu Lệ nhìn thấy 1 bóng lưng xinh đẹp đang nhàn nhã thư giãn bên trong bồn tắm, 2 tay nhẹ nhàng vuốt ve khắp cơ thể.
Tiêu Lệ thấy vậy thì lặng lẽ tiến lên phía trước, 2 tay chụp vào 2 con ngọc thỏ đang đung đưa trong không khí của nàng dùng sức bóp mạnh…
_ AAAAAAAAAA….. DÂM TẶC!!! CHẾT ĐI!!!
Vừa chạm vào Tiêu Lệ liền cảm giác không đúng, ngực của nàng nhỏ hơn Chung Linh thế nhưng lại lớn hơn A Châu 1 chút, chắc chắn cũng không phải Ngữ Yên hay A Bích, có vẻ cùng cỡ với Cam Bảo Bảo, thế nhưng hắn vừa thấy Cam Bảo Bảo ở cùng 1 chỗ với Vương phu nhân rồi.
Trong đầu lướt nhanh những suy nghĩ, chân của Tiêu Lệ cũng không chậm chạp vội vàng dùng Âm Lôi Huyễn Bộ chạy ngược trở ra. Bất quá dù sao cũng là bị tập kích bất ngờ, Tiêu Lệ vẫn trúng 1 chưởng của nàng, cũng may có Thanh Minh Giáp, nếu không hắn đã trọng thương.
Lúc này Tiêu Lệ mới có cơ hội đánh giá mỹ nhân trước mặt, chỉ thấy nàng mi thanh mục tú, nét mặt lạnh lùng, là 1 băng sương mỹ nhân điển hình.
Trên người nàng đã sớm quấn lên 1 cái khăn mỏng, đôi mắt hình viên đạn nhìn chằm chằm Tiêu Lệ như hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn. Tiêu Lệ vội vàng dùng Giám Định Thuật lên nàng.
Ting, thông tin nhân vật!
Tên: Mộc Uyển Thanh – Tuổi: 17 – Tu vi: nhị tinh Đấu Giả
Công pháp: Hồi Phong Mật Tịch
Đấu Kỹ: Hồi Phong Chưởng, Tu La Đao, Vô Âm Bộ…
Thông tin khác: con gái của Đại Lý – Trấn Nam Vương – Đoàn Chính Thuần và Tu Lao Đao – Tần Hồng Miên, tính cách lạnh lùng, cực kỳ ghét nam nhân.
Nhìn giới thiệu của hệ thống, Tiêu Lệ đổ mồ hôi lạnh, hắn đúng là muốn mượn Chung Linh để tiếp cận Mộc Uyển Thanh, nhưng cũng không phải là tiếp cận như thế này a…
Mộc Uyển Thanh cũng không có tiếp tục tấn công Tiêu Lệ, có lẽ nàng đã nhận ra chênh lệch quá lớn giữa 2 người nên không muốn làm chuyện vô ích mà chỉ đứng đó nhìn chằm chằm Tiêu Lệ.
_ Hm… cô nương là ai? Vì sao lại tắm ở trong phòng của Linh nhi? Linh nhi đi đâu rồi?
Tiêu Lệ đã biết mà còn giả vờ hỏi, phá vợ sự yên tĩnh đáng sợ này.
_ Ngươi là Tiêu Lệ?
Mộc Uyển Thanh không trả lời hắn mà hỏi ngược lại hắn.
_ Ta đúng là Tiêu Lệ! Có chuyện gì sao?
Tiêu Lệ cảm thấy hơi kì lạ, nhưng hắn không biết là kì lạ ở chỗ nào!
_ Ta từng lập lời thề, nếu nam nhân nào nhìn thấy mặt ta thì ta phải giết kẻ đó, hoặc là lấy kẻ đó làm phu quân… Hiện giờ, ngươi không những nhìn thấy mặt ta mà còn làm bẩn sự trong sạch của ta, nhưng ngươi lại là phu quân của Chung Linh, ngươi bảo ta làm sao bây giờ?
Nàng đáp lại lời Tiêu Lệ nhưng lại giống như tự nói với bản thân, khuôn mặt đăm chiêu suy nghĩ.
_ Vậy thì ta chịu trách nhiệm là được!
Tiêu Lệ đã quyết định, nếu đã lỡ làm thì làm cho trót. Hắn chân đạp Âm Lôi Huyễn Bộ tiến về phía Mộc Uyển Thanh, không để nàng kịp phản ứng liền dễ dàng ôm lấy, đồng thời tiện tay ném cây Tuyết Tinh Thảo vào bồn nước tắm.
Mộc Uyển Thanh dường như vẫn còn đang chết lặng, cũng không hề phản kháng mặc cho Tiêu Lệ làm bừa…