Triệu Hoán Thần Binh – Chương 1935: Kinh Hoàng của Cổ Duệ – Botruyen

Triệu Hoán Thần Binh - Chương 1935: Kinh Hoàng của Cổ Duệ

Thật ra lần hành động này cũng có thể nói là thành công. Gần như có thể phế bỏ
Đoạn Thiên Nguyên Giới thậm chí là Thánh Thần Giáo Hội. Tất cả đều giống như
kế hoạch Vu Nhai đã vạch ra. Kế tiếp phải xem Vu Nhai làm thế nào.

– Chít…

Trong thời gian Độc Cô gia đang thảo luận, Tiểu Hắc lấy lực lượng không gian
khủng khiếp của nó đối kháng với áp lực đến từ sáu đại Thần Hoàng xung quanh.
Nó vẫn thử mở ra không gian rời khỏi đó, nhưng hoàn toàn không có hiệu quả. Nó
chỉ có thể sốt ruột phát ra lực lượng lớn hơn nữa.

– Tiểu Hắc, ngươi thật sự đã trở về sao? Ai, thôi, vào đây đi.

Vu Nhai lại từ trong Huyền Binh Điển xông ra, sau đó thở dài. Hắn chỉ nhìn
lướt qua sáu đại Thần Hoàng, sau đó lại dẫn theo Tiểu Hắc chui vào trong tiểu
thế giới Huyền Binh Điển. Ngay lập tức, Huyền Binh Điển với hình thái cục gạch
không có ngoại lực giữ, rơi đi. Cùng lúc đó, sáu đại Thần Hoàng đều hành động.
Mỗi người đều lao về phía Huyền Binh Điển.

Đúng vào lúc này, một đạo không gian chi lực xuất hiện. Thần Hoàng thứ bảy cầm
Huyền Binh Điển lên. Rõ ràng là Không Hoàng của dân Cổ Duệ.

– Các vị, Vu Nhai Thần Chi Nguyên Giới mới ta mượn đi giao cho Kinh Thiên
Chân Thần chúng ta. Thực sự quá mệt rồi. Con Liệt Không Thử kia vẫn quá đáng
sợ. Nếu không phải trước đó ta cũng chờ ở bên ngoài phối hợp phong tỏa không
gian, làm không tốt đã bị nó trốn thoát.

Không Hoàng mang theo giọng điệu đắc ý nói. Nói xong, hắn trực tiếp cắt không
gian ra, rời đi…

– Cáo từ…

Hắc Nguyệt Thần Hoàng và một vị Thần Hoàng của Cổ Duệ khác thấy vẻ đắc lý trên
mặt Không Hoàng, cũng lộ ra nụ cười được như ý nguyện, sau đó rời đi theo.

Thần Vũ Thần Hoàng và Hoàng Phủ Huyết Binh của đế quốc Huyền Binh buồn bực quả
thật muốn ngăn cản, nhưng cuối cùng không có cách nào, cũng chỉ có thể rời đi.

Đúng vậy, chuyện can thiệp cùng Kinh Thiên Chân Thần cứ giao cho Huyền Thiên
Chân Thần.

Cuối cùng, trên Thánh Thần Đô chỉ còn lại có hai vị Thần Hoàng của Đoạn Thiên
Nguyên Giới. Bọn họ chỉ hai mặt nhìn nhau, nghĩ đến chuyện Đoạn Thiên Chân
Thần phẫn nộ trước đó, khóe miệng giật giật vài cái. Dường như lần này xui xẻo
nhất chính là Đoạn Thiên Chân Thần cùng Thánh Thần Giáo Hội của bọn họ?

Một người nhanh chóng vọt trở lại, đi giao lưu cùng Đoạn Thiên Chân Thần. Một
người khác lại bắt đầu trấn an các tín đồ.

Cùng lúc đó, Bạch Trọc đối thủ một mất một còn của Mượn kiếm huynh cũng xuất
hiện. không ngờ hắn từ sát phía ngoài của đống đổ nát xông ra. Mạng của gia
hỏa này thật đúng là lớn. Hắn cũng nhanh chóng đi trấn an các tín đồ. Hắn lại
là giáo chủ của Thánh Thần Giáo Hội.

Tuy rằng thực lực của hắn không cường đại, cũng nắm giữ tất cả đội ngũ tình
báo của nghiệp đoàn Lữ Giả. Đồng thời cũng là người phát ngôn của Đoạn Thiên
Chân Thần.

– Ở đây chắc là bên trong Kinh Thiên Nguyên Giới đi?

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, trong tiểu thế giới Huyền Binh Điển, Vu
Nhai xuyên qua Huyền Binh Điển nhìn ra ngoài. Đó là một mảnh thế giới giống
như hỗn độn. Xung quanh chỉ có bảy màu lại mang sắc tối pha lẫn mây tía. Từ
phía xa, dường như còn có thể cảm nhận được khí tức lực lượng bản nguyên của
Nguyên Giới. Nhưng giờ này khắc này, Huyền Binh Điển lại bị một lực lượng chặt
buộc chặt, căn bản không có cách nào nhúc nhích.

Đúng vậy, Huyền Binh Điển ở trong Ma Thiên Nguyên Giới có thể hành động thoải
mái. Nhưng ở chỗ này lại không như vậy. Không chỉ là lực lượng của bản thân
Kinh Thiên Nguyên Giới, còn có lực lượng do các cao thủ dân Cổ Duệ phát ra. Mà
trong Ma Thiên Nguyên Giới không có tộc dân.

– Tên lường gạt…

Tiểu Mỹ đứng ở bên cạnh Vu Nhai, có chút lo lắng nói. Hắc Đồ Nhai ở trong lòng
nàng vẫn tiếp tục ngủ say. Tiểu gia hỏa này ngủ rất yên tĩnh, căn bản cũng
không biết trước đó hắn thiếu chút nữa đã giết cha ruột của mình.

Hiện tại, hắc chú chi lực trong cơ thể tiểu gia hỏa này đã được giải ra. Mặc
dù đại quản sự Hắc Nguyệt kiên định thế nào đi nữa, ở trước mặt vô số Binh
Linh, hắn muốn chết cũng khó. Cuối cùng vì muốn chết, hắn chỉ có thể giúp Hắc
Đồ Nhai giải hắc chú chi lực, sau đó trực tiếp bị Vu Nhai tiêu diệt không còn
một mảnh. Hiện tại hắn mặc dù có thể sống lại cũng chỉ có thể sống lại ở trong
thế giới Huyền Binh Điển.

Chỉ là hắn dám sống lại sao?

Được rồi, nếu như hắn còn có chút khí tức tồn tại, làm chủ nhân Huyền Binh
Điển Vu Nhai có thể phát hiện ra trước tiên.

– Không có việc gì đâu. Kinh Thiên Chân Thần sẽ không làm gì được chúng ta
đâu.

Vu Nhai cho Tiểu Mỹ một ánh mắt an ủi. Sau đó hắn lại nói tiếp.

Nói xong, hắn chợt nhẹ nhàng kéo tay Tiểu Mỹ. Nhưng ánh mắt hắn vẫn xuyên qua
thế giới Huyền Binh Điển nhìn ra Kinh Thiên Nguyên Giới phía ngoài. Chậm rãi,
một tòa cung điện nhẹ nhàng bay qua. Đứng ở phía trước cung điện có hai người.
Một người là nam tử trung niên mặc kim giáp. Một người khác lại rất trẻ tuổi.
Trên người hắn mơ hồ tản ra khí tức linh lực. Vừa nhìn đã biết hắn chính là
một linh thể. Trang sức trên người hắn chỉ thuần một màu trắng.

Nam tử trung niên mặc kim giáp tuy rằng thoạt nhìn rất có khí thế, rất cao
ngạo, tuổi tác cũng lớn, nhưng ở trong mắt Vu Nhai, hắn cũng không bằng được
linh thể nam tử mặc y phục màu trắng kia. Từ trên khí tức mà nhìn, toàn thân
nam tử mặc kim giáp đều tràn ngập khí tức Thần Hoàng, hơn nữa còn cường đại
hơn so với bất kỳ Thần Hoàng nào Vu Nhai đã gặp.

Vu Nhai hiểu rất rõ, nếu như hiện tại hắn đối mặt với nam tử mặc kim giáp này,
vậy khẳng định sẽ đánh không lại.

Mà linh thể nam tử mặc y phục màu trắng so với nam tử mặc kim giáp còn có khí
chất hơn, còn cao ngạo hơn nữa. Thân phận của hai người đã được miêu tả sinh
động.

– Vu Nhai, chắc hẳn ngươi cũng đoán được thân phận của chúng ta. Không sai,
ta chính là Kinh Thiên Chân Thần. Hừ, hiện tại ngươi đã là con chim nhỏ trong
lồng của ta, không biết ngươi còn có lời gì muốn nói nữa không?

Nam tử áo trắng nhìn chằm chằm vào Huyền Binh Điển lạnh lùng nói.

Nam tử áo trắng là Kinh Thiên Chân Thần. Nam tử mặc kim giáp dĩ nhiên chính là
Thần Hoàng của dân Cổ Duệ thế hệ này.

A, ở bên trong dân Cổ Duệ, hai chữ Thần Hoàng đại biểu cho địa vị. Hắn chính
là đại đế của dân Cổ Duệ.

Đương nhiên, Thần Hoàng hay gì nữa vẫn phải nghe theo chỉ thị của Chân Thần.
Chân Thần lại điên cuồng bồi dưỡng hắn. Dù sao các Chân Thần ngoại trừ Thiên
Nhất Kiếm nào đó ra, đối với đại lục Thần Huyền gần như không có sức chiến đấu
và lực khống chế gì. Mấy nghìn năm trước, cũng bởi vì Kinh Thiên Chân Thần đối
phó với Tinh Linh Tộc đã tiêu hao quá nhiều Huyền Nguyên Chi Lực. Sau đó Thần
Hoàng rất rất cường đại của thế hệ đó lại bị hoàng hậu tiền bối sử dụng Lưu
Tinh Đồng giết chết. Kết quả đưa đến nhân loại bình thường vốn là nô bộc cho
bọn họ đã phản công thành công, dẫn đến bọn họ thất bại.

– Kinh Thiên Chân Thần, ngươi muốn biết cái gì?

Vu Nhai cười lạnh nói.

Kinh Thiên Chân Thần tới nơi này dĩ nhiên không phải tới hỏi Vu Nhai có di
ngôn gì đó.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.