Đúng vào lúc này, Tiểu Luyện đột nhiên không tiếp tục để ý tới Luyện Chân
Thần, mà lệ rơi đầy mặt nói.
Đúng vậy, trong chớp nhoáng này, hắn không ngờ đã giành lấy thân thể, giành
lấy thân thể một cách quỷ dị.
– Đáng chết, ngươi điên rồi…
Luyện Chân Thần lại đoạt lấy thân thể. Nhưng rất nhanh lại bị Tiểu Luyện cướp
trở lại. Nhưng rất nhanh lại bị Luyện Chân Thần cướp về:
– Cho dù ngươi phát điên, ngươi cũng không giải được binh trận của ta. Hiện
tại Vu Nhai không có khả năng giết chết ta, thậm chí là thân thể chúng ta.
– Tiểu Luyện, ta không biết ngươi đang làm gì. Nhưng ngươi phải tin tưởng ta,
Vu Nhai đại ca có thể giúp ngươi lấy thân xác trở về!
Nghe được Luyện Chân Thần nói vậy, Vu Nhai cũng bị dọa giật mình. Hắn sợ rằng
Luyện Khinh Vũ sử dụng các loại tuyệt chiêu mang tính hủy diệt nào đó. Không,
Quan tự quyết có thể thấy linh thể Tiểu Luyện đang tan ra. Hắn thiêu đốt lực
lượng của linh hồn hắn. Nhìn thấy vậy, Vu Nhai vội vàng nói:
– Ta đi truyền lời cũng không có ích lợi gì. Phải là chính ngươi đi nói cho
nàng biết. Tự mình đi. Ngươi phải biết rằng, nếu như ngươi chết…
– Ta biết. Ta sớm muộn sẽ chết. Ta không muốn Huyền Thiên Chân Thần chiếm
tiện nghi. Dù sao ta chỉ là phân thân của hắn mà thôi.
Tiểu Luyện cắt ngang lời Vu Nhai nói. Hắn không còn nhiều thời gian nữa. Một
khác sau khi thiêu đốt linh hồn, thời gian hắn chết đang tính ngược từng giây.
– Nhưng hiện tại huyền khí của ta bị áp chế. Ngươi thiêu đốt linh hồn lại
không thể phá vỡ binh trận của hắn, vô dụng thôi.
Biểu tình Vu Nhai trở nên điên cuồng. Những lời nói chính là sự thật. Có thể
Tiểu Luyện thiêu đốt linh hồn như vậy sẽ khiến linh thể của Luyện Chân Thần bị
trọng thương. Nhưng không có tác dụng. Không có cách nào ngăn cản được binh
trận xung quanh người hắn. Vu Nhai cũng không làm được gì. Thậm chí Luyện Chân
Thần không công còn chiếm được tiện nghi.
– Không, có tác dụng. Vu Nhai đại ca hãy chuẩn bị. Ta biết ngươi có rất nhiều
Huyền Binh bản mạng. Cho nên, ta muốn giao truyền thừa Binh Linh chi đạo của
Huyền Thiên Nguyên Giới cho đại ca. Còn cả binh trận nữa. Tuy rằng hiện tại ta
chỉ nhớ được một phần của binh trận, nhưng đối với đại ca khẳng định có tác
dụng.
Luyện Khinh Vũ nói xong lại im lặng, hình như không còn điên cuồng như trước
nữa.
Cùng lúc đó, Vu Nhai cũng thấy linh hồn của hắn đang từng bước rời khỏi thân
thể.
– Vô dụng. Sau khi truyền thừa ta không có cách nào đột phá phong ấn huyền
khí cũng không có ích lợi gì.
Vu Nhai thật lòng không muốn để cho Tiểu Luyện chết. Hắn đã xem Tiểu Luyện là
chiến hữu. Hắn thật sự không muốn chiến hữu chết ở trước mặt hắn.
– Ta tin tưởng Vu Nhai đại ca nhất định sẽ có biện pháp. Đại ca lại là Vu
Nhai đại đế.
– Vậy ngươi phải tin tưởng ta nhất định sẽ có biện pháp đoạt lại thân thể cho
ngươi. Hiện tại ta gọi Độc Cô gia chủ tới.
Vu Nhai lo lắng nói.
Thật ra hắn không có biện pháp gì. Hắn chỉ không muốn để cho Tiểu Luyện kích
động. Biện pháp, đến lúc đó nghĩ là được.
Chỉ cần Tiểu Luyện không chết, chỉ cần người không chết thì có hy vọng…
Đương nhiên, hắn biết hi vọng khả năng rất nhỏ. Bởi vì Luyện Chân Thần sẽ càng
ngày càng lớn mạnh. Chỉ cần mình không thể đánh bại hắn ở trong trận chiến đấu
nơi thần bí này, thậm chí hủy diệt hắn, sẽ không có cơ hội nữa. Về điểm ấy
Tiểu Luyện cũng biết.
Tiểu Luyện so với Vu Nhai càng rõ ràng hơn. Mặc dù Vu Nhai ở trong nơi thần bí
hủy diệt Luyện Chân Thần, cũng rất khó cứu được hắn. Bởi vì Luyện Chân Thần sẽ
không ngừng cắn nuốt hắn. Cho dù thật sự cứu được nửa linh hồn của hắn thì có
ích lợi gì? Đến lúc đó hắn sẽ biến thành kẻ ngu si. Hơn nữa, hắn đã ở bên
trong thân thể này. Vu Nhai đánh nhau nhất định sẽ co chân rụt tay. Đến lúc đó
nhất định là thất bại.
Thân là phân thân của Chân Thần hắn biết rõ sự đáng sợ của Chân Thần!
Trừ khi hiện tại Vu Nhai có thể hủy diệt Luyện Chân Thần. Nếu không tất cả sẽ
không tốt. Hắn rất muốn gặp lại công chúa Linh Vũ, rất muốn cùng nàng sống một
cuộc sống vui vẻ. Nhưng quá khó khăn. Cho dù Vu Nhai giải cứu hắn thành công,
làm công chúa Huyền Binh Đại Đế, nàng chỉ biết thống khổ hơn.
Bởi vì chân chân này của hắn chính là Luyện Khinh Vũ, đã không có khả năng
đứng ở phía bên đế quốc Huyền Binh.
Trong chớp nhoáng này, Luyện Khinh Vũ đã suy nghĩ rất nhiều. Cuối cùng hắn vẫn
đưa ra quyết định hy sinh. A, hắn sợ nhất, sợ nhất vẫn là công chúa Linh Vũ
thấy hắn biến thành hình dạng Huyền Thiên Chân Thần, sợ mình trong mắt nàng đã
không phải là mình nữa.
Hắn sợ công chúa Linh Vũ tìm Huyền Thiên Chân Thần đòi mình, sợ nàng bị khổ…
– Đã quá muộn…
Tiểu Luyện cuối cùng nói ra ba chữ, sau đó, cả linh hồn từ trong thân thể hắn
lao nhanh ra, điên cuồng vọt tới trước mặt Vu Nhai. Không chờ Vu Nhai nói gì,
hắn liền đưa ngón tay ra, điểm ở chỗ mi tâm của Vu Nhai…
Ầm…
Vô số ký ức truyền thừa hiện lên ở trong đầu Vu Nhai. Đó là kiến thức thuộc về
Huyền Thiên Nguyên Giới.
Ầm ầm ầm…
Tiễn đạo thành thần, thương đạo thành thần, Chùy đạo thành thần…
Ở trong nháy mắt này, tất cả Huyền Binh chi đạo của Vu Nhai đều thành thần.
Thậm chí ngay cả ấn đạo của Lục Thiên Thần Ấn cũng theo đó thành thần. Thậm
chí không chỉ là thành thần, các loại Huyền Binh thần đạo còn đang tiến về
phía Thần Vương cảnh. Mãi đến khi đạt được Thần Tướng đỉnh phong mới ngừng lại
được.
Không, trong đó đao đạo trực tiếp vọt qua gông xiềng kia, thành tựu Thần
Vương.
Cùng lúc đó, còn có truyền thừa binh trận. Giống như Tiểu Luyện nói, hắn cũng
không nhớ lại được tất cả binh trận. Mặc dù chỉ là một góc, nhưng vẫn rất
nhiều rất hỗn loạn. Phải biết rằng, lực lượng chính của Thần Chi Nguyên Giới
không có cách nào truyền thừa được. Giống như phù văn và sát trận, Vu Nhai cần
phải từ từ lĩnh ngộ. Nhưng bất kể thế nào, có châm trận làm cơ sở hắn khẳng
định có thể nắm giữ được.
Hiện tại những ký ức này chỉ có thể tạm thời ép vào chỗ sâu trong đầu…
Ầm ầm ầm…
Lần này không phải trong đầu Vu Nhai phát ra tiếng động. Đó là do cả phù văn
trận bị phá. Tô Thần Hoàng và các cao thủ đế quốc Huyền Binh cuối cùng đã
thành công phá vỡ phù văn trận. Phù văn ở trước mắt Vu Nhai biến thành từng
mảnh nhỏ. Từng thân ảnh đang nhanh chóng chạy đến.
Vu Nhai lại dường như không cảm giác được, chỉ nhìn chằm chằm vào linh hồn
Tiểu Luyện trước mắt.
– Vu Nhai đại ca, xin chuyển lời cho Linh Vũ, nhất định không được bi thương.
Ta… ta…
Bởi vì thiêu đốt linh hồn, linh hồn Tiểu Luyện đang điên cuồng tan ra. Hắn vội
vàng nói nhưng lại nói không ra lời. Ở trong mắt Vu Nhai, linh hồn của hắn gần
như sắp biến mất. Vu Nhai điên cuồng hét lên:
– Ta muốn chính bản thân ngươi đi nói cho nàng biết… Luân Chuyển Thần Ấn
Linh' tự quyết!
Vô số thủ ấn phức tạp điên cuồng đánh vào trên linh thể Tiểu Luyện. Cuối cùng,
linh thể Luyện Khinh Vũ ngưng thực hơn một chút, nhưng chỉ là tan ra chậm một
chút mà thôi. Hai mắt Vu Nhai gần như đầy tơ máu, nhìn chằm chằm vào linh thể
trước mắt. Hắn vẫn điên cuồng đánh ra Luân Chuyển Thần Ấn, sau đó điên cuồng
quát: