Huyền Vẫn Thần Kiếm tuy rằng bị Vu Nhai ở đặt ở trong Huyền Binh Đế Đô, nhưng
không ai sẽ nghĩ tới khả năng này. Lại nói, ở trong mắt mọi người, mặc dù Vu
Nhai nhận được một phần địa đồ ghi tỉ mỉ về nơi thần bí này cũng vô ích.
Bởi vì trên đường bọn họ đi tới căn bản không có sát trận. Mặc dù thông qua
địa đồ, Vu Nhai tìm được địa điểm sát trận, cũng uổng công.
Dọc đường Vu Nhai bị áp giải, các Binh Linh đã từ từ truyền địa đồ đến trong ý
thức của hắn, để Vu Nhai hoàn toàn hiểu được tấm địa đồ. Cho đến lúc này, hắn
mới bắt đầu lập ra bước tiếp theo kế hoạch hành động…
– Thần Hoàng tiền bối, vì sao tiền bối phải giết chết những dân thổ cư kia?
Sau khi Vu Nhai lập ra kế hoạch hành động tiếp theo, hắn đột nhiên lại nghe
được có người hỏi. Theo bản năng hắn ngẩng đầu lên. Hắn phát hiện Thần Hoàng
đang nhanh chóng đi tới, không ngờ giết chết tất cả dân thổ cư xung quanh,
không chừa một tên.
– Ta họ Tô, gọi Tô Thần Hoàng là được rồi!
Vị cao thủ nửa Thần Hoàng cảnh này tự giới thiệu mình, sau đó lại hừ một tiếng
nói:
– Tình huống có thay đổi. Không nghĩ tới hai Thần Hoàng của dân Cổ Duệ lại có
thể trực tiếp huy động dân thổ cư ở đây. Huyền Binh Đại Đế đã hạ lệnh, chỉ cần
gặp phải dân thổ cư, giết không tha.
Trong lòng Vu Nhai khẽ động. Đúng vậy, dân thổ cư ở đây vốn chính là vật thí
nghiệm để người hoặc chủng tộc kia chế tạo Thần Chi Nguyên Giới. Hoặc nói đúng
hơn là thể không thành thục. Thể không trưởng thành gặp phải những thể trưởng
thành như dân Cổ Duệ, đương nhiên sẽ bị khống chế.
Đầu hắn như muốn lớn hơn một chút.
Hiện tại nơi thần bí có thể nói là thật sự biến thành trạng thái ba phía đấu
võ. Bất kỳ ai cũng muốn lợi dụng đại chiến của hai phe, để làm ngư ông đắc
lợi!
Vu Nhai lắc đầu. Bây giờ không phải là lúc nghĩ tới những điều này.
Hiện tại điều mình phải làm là làm thế nào mới có thể chạy thoát, làm thế nào
mới có khả năng xoay chuyển phương hướng của chiến cuộc, làm thế nào mới có
khả năng không bị trở thành vật dẫn cho bọn họ. Nếu như mình bị trở thành vật
dẫn thành công, không chỉ mình, sợ rằng Độc Cô gia chủ cũng sẽ rất nguy hiểm.
Không có cách nào, hiện tại Luyện Khinh Vũ thật sự quá nguy hiểm. Mặc dù Độc
Cô gia chủ thật sự mang theo Lạc Thiên Thần Kiếm, cũng không chắc có thể làm
được gì.
– Làm hết sức mình, nghe theo mệnh trời, chí ít trong địa đồ, trong tuyệt địa
trận pháp kế tiếp có sân nhà tuyệt đối của mình.
Đúng vậy, điều Vu Nhai cần phải làm là làm thế nào mới có khả năng không bị
trở thành vật dẫn, làm thế nào mới có khả năng từ con tôm nhỏ biến thành chân
long. Đúng vậy, không phải là tôm hùm, mà là chân long. Tôm hùm vẫn bị người
ăn chắc…
Đương nhiên, sau khi nghe thấy Tô Thần Hoàng nói vậy, Vu Nhai dường như hiểu
ra điều gì. Một kế hoạch dần dần hình thành ở trong đầu. Chỉ là bây giờ còn
chưa thật sự đầy đủ. Đến lúc đó lại tùy cơ ứng biến.
Vu Nhai cũng đang đánh cược. Ngay lúc giết trưởng công chúa, hắn đã đánh cược.
Hắn đánh cược trước khi đến sân nhà của đế quốc Huyền Binh có sân nhà của hắn.
Có lẽ thoạt nhìn rất mạo hiểm, nhưng không mạo hiểm chính là bị giết chết,
ngay cả Độc Cô Chiến Huyền cũng có thể sẽ bị đánh bại. Đánh cược, còn có một
đường hi vọng.
– Vượt qua hai trận pháp cuối cùng, sẽ lập tức tiến vào địa điểm mục tiêu của
chúng ta. Chuẩn bị tốt tinh thần chiến đấu đi.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Tô Thần Hoàng đột nhiên quay lại nhìn
đám người trong đội ngũ nói. Hắn còn đặc biệt nhìn Luyện Khinh Vũ. Luyện Khinh
Vũ vẫn rất bình tĩnh gật đầu. Hai trận pháp cuối cùng sẽ là tâm trận và phù
văn trận. Sau đó mới có thể là một Huyền Thiên Binh Trận cường đại.
Huyền Thiên Binh Trận này vốn là nơi Thần Hoàng không dám đi vào. Đó là nơi
còn đáng sợ hơn so với tất cả trận pháp trước đó cộng lại.
Tâm trận và phù văn trận, đối với Tô Thần Hoàng mà nói, cũng không phải là vấn
đề…
Cứ như vậy, Tô Thần Hoàng trực tiếp bước vào trong tâm trận. Hắn cũng không
nhận bất kỳ ảnh hưởng nào của huyễn ảnh tâm trận, trực tiếp vọt tới. Tâm trận
đối với người thực lực như hắn mà nói là dễ dàng nhất. Kế tiếp là hai trận
pháp kết hợp Huyễn cùng khốn sẽ phiền toái một chút… Cái gọi là trận pháp
Huyễn cùng khốn, dĩ nhiên chính là phù văn trận.
Cũng không lâu lắm, Tô Thần Hoàng đã dẫn theo mọi người xông qua tâm trận,
bước chân vào trong phù văn trận. chiến ý trong mắt đã bạo phát, mang theo sự
chờ mong nồng đậm. Chỉ cần vượt qua trận pháp Huyễn cùng khốn cuối cùng này,
có thể tiến vào địa bàn đế quốc Huyền Binh. Đến lúc đó sẽ để Vu Nhai kéo Độc
Cô Chiến Huyền qua. Sau đó để Luyện Khinh Vũ vây khốn Độc Cô Chiến Huyền…
Tiếp sau đó nữa, tất cả cao thủ đế quốc Huyền Binh đều sẽ xông ra!
Có thể, còn phải kéo hai Thần Hoàng của dân Cổ Duệ qua giết chết. Đáng tiếc,
muốn kéo Độc Cô Chiến Huyền cùng dân Cổ Duệ tới đánh nhau tới lưỡng bại câu
thương thực sự quá khó khăn. Bằng không, trận chiến đấu này đế quốc Huyền Binh
bọn họ sẽ ít tổn thất hơn.
Được rồi. Bất kể thế nào, chỉ cần đưa một bên tới. Đến lúc đó, đối phó với bên
kia sẽ không quá khó khăn nữa.
Dù sao nơi này là địa bàn của đế quốc Huyền Binh bọn họ. Cao thủ bọn họ nhiều
hơn so với Độc Cô Chiến Huyền và dân Cổ Duệ. Chỉ là dân Cổ Duệ có thể khống
chế dân thổ cư. Về điểm này tương đối phiền phức. Nói chung, tiến hành theo kế
hoạch, sau đó tùy cơ ứng biến.
Tô Thần Hoàng vô cùng hưng phấn nghĩ. Căn bản là đã hoàn toàn không nhìn tới
năng lực phản kháng của Vu Nhai.
Nhưng hắn căn bản cũng không biết, khi bọn họ bước vào phù văn trận, trong
nháy mắt Vu Nhai lại bắt đầu hành động. Quan tự quyết trong Luân Chuyển Thần
Ấn lặng lẽ đánh ra. Ngay lập tức, gần như phù văn của toàn bộ phù văn trận đều
thu vào trong mắt. Các loại hỗn loạn lại khiến những người khác căn bản không
thấy được phù văn trong mắt hắn trở nên có trật tự. Quả nhiên là trận pháp
Huyễn cùng khốn, ép xuống trạng thái nguyên thủy nhất.
Nói thì chậm, mọi chuyện khi đó lại diễn ra rất nhanh…
Từ khi Quan tự quyết bị đánh ra đến khi phù văn trong toàn bộ phù văn trận
thành hình ở trong đầu Vu Nhai, Tô Thần Hoàng chỉ mới khó khăn lắm, bước được
bước đầu tiên chuẩn bị bước ra bước thứ hai. Bởi vì trận pháp này là thuộc
tính Huyễn cùng khốn, cho dù ngay cả Tô Thần Hoàng cũng không dám bay.
Khi Tô Thần Hoàng bước ra bước thứ hai, Vu Nhai bị dẫn theo, trong nháy mắt,
Vu Nhai cuối cùng đã ra tay!
– Ba…
Không có chấn động kinh thiên động địa, chỉ là một tiếng chấn động nhẹ nhàng
theo chân Vu Nhai vọt về phía bốn phương tám hướng. Khi tô Thần Hoàng mang
theo hưng phấn và chờ mong sắp bước ra bước thứ ba, vô số phù văn vô cùng hỗn
loạn chợt mọc lên ở khắp nơi trong toàn bộ phù văn trận. Tất cả trở nên hỗn
loạn. Chí ít ở đế quốc Huyền Binh trong mắt các cao thủ thật sự rất hỗn loạn.
– Phù văn?
Nhưng dù hỗn loạn thế nào đi nữa, tất cả mọi người vẫn nhận ra những thứ này
là phù văn.