– Ực ực…
Lý Thân Phách uống một ngụm rượu rất lớn, ánh mắt của hắn đã không còn như
thời niên thiếu ngây thơ nữa. Cũng không phải là sự bình tĩnh cố gắng chống đỡ
sau khi phụ thân hắn chết. Mà là một cảm giác thành thục. Hắn đã là gia chủ Lý
gia. Hắn gánh vác Lý gia thậm chí là Chùy Lĩnh. Nắm trong tay hắn không chỉ là
búa lớn, còn có tính mạng của vô số người. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến
Vu Nhai nghi ngờ.
– Đế quốc Huyền Binh biết quan hệ giữa ta với ngươi rất tốt, lại biết ta ở
bên cạnh ngươi, ngươi không quá nghi ngờ, mới bảo ta nghĩ biện pháp khiến
ngươi choáng váng.
Giọng nói Lý Thân Phách rất khẽ. Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang, cũng
không kinh ngạc hay nói một lời nào. Bởi vì loại chuyện như vậy cũng không có
gì đáng ngạc nhiên. Đế quốc Huyền Binh muốn hủy diệt mình cũng sẽ không từ thủ
đoạn nào. Mặc kệ có phải là quang minh chính đại hay không. Lý Thân Phách cười
hắc hắc:
– Lý Thân Phách ta không muốn phản quốc, cũng không muốn hạ thủ đối với chiến
hữu cũ. Ta chỉ có thể biểu thị không làm được… Nhưng đế quốc Huyền Binh lại
nói Chùy Lĩnh ta ở ngay tiền tuyến Cổ Duệ. Nếu như ta làm không tốt chuyện
vậy, như vậy thời điểm cần hy sinh, Chùy Lĩnh sẽ là lĩnh đầu tiên.
– Ha ha, đế quốc Huyền Binh uy hiếp ta, thậm chí uy hiếp muốn vứt bỏ ta và ta
Lý gia. Đúng vậy, ban đầu ta chắc sẽ giống như chó vẫy đuôi mừng chủ mà đáp
ứng. Dù sao nếu không vì bản thân ta cũng phải vì Lý gia thậm chí là bách tính
Chùy Lĩnh.
Trong mắt Lý Thân Phách tràn ngập sự thống khổ.
Vu Nhai chỉ có thể thở dài. Sự thực chính là tàn khốc như thế. Mình kích động
trở thành vua Bách tộc lại mang đến nhiều ảnh hưởng như vậy.
– Hắc, nhưng Lý gia của Chùy Lĩnh ta sao có thể dễ dàng thỏa hiệp như vậy…
Lúc đó thật ra ta đã quyết định, ta giúp Huyền Binh Đại Đế đánh ngất ngươi,
sau đó lại lấy cái mạng này trả lại ngươi. Tuy rằng bản thân ta đã có lòng
trực tiếp rời khỏi đế quốc lãnh huyết không để ý con dân mình. Nhưng ta không
thể. Ta là gia chủ Lý gia. Ta không làm được.
Ực ực…
Lý Thân Phách lại uống một ngụm lớn rượu. Khi đó đối với hắn mà nói có bao
nhiêu giãy dụa. Nếu như đế quốc Huyền Binh không uy hiếp, ở trên chiến trường
trực tiếp tỷ thí, Lý Thân Phách sẽ không do dự. Hắn có lẽ sẽ đường đường chính
chính địa vì đế quốc Huyền Binh đại chiến với Bách tộc thậm chí Vu Nhai. Nhưng
phương pháp dùng rượu độc này hắn không làm được. Uy hiếp càng làm cho hắn
phản cảm. Cuối cùng hắn có lòng muốn đi theo Vu Nhai. Nhưng ý chí Lý gia và
bách tính Chùy Lĩnh không cho phép hắn làm như vậy. Hắn chỉ có thể lựa chọn
sau khi làm xong việc sẽ đem cái mạng này giao cho Vu Nhai.
– Nhưng trời không tuyệt đường người. Một vị thần trưởng lão của Lý gia ta
bảo ta lấy ra một bảo hộp trong mật thất. Đó là vật rất cổ xưa. Sau khi mở ra,
bên trong là một mật lệnh. Đó là gia tổ đã lập ra Lý gia lưu lại. Cũng chính
là vị tổ tiên mấy nghìn năm trước đã chiến đấu với dân Cổ Duệ lưu lại. Trong
mật lệnh lệnh này viết: Nếu có một ngày Cổ Duệ lại tới, thiên hạ đại loạn,
Hoàng Phủ tộc không đáng thần phục, hoặc là thời khắc Lý gia gặp nguy nan,
không nên do dự, trực tiếp đầu nhập Độc Cô gia…
Lý Thân Phách nặng nề nói.
Vu Nhai há hốc miệng. Ngay cả hắn cũng không ngờ có mật lệnh như vậy.
Tất cả trở nên rõ ràng. Trước đó, hắn cảm thấy kỳ quái vì sao trưởng lão Lý
gia cũng không ngăn cản Lý Thân Phách hồ đồ, thậm chí là không chút do dự đứng
ở bên cạnh mình. Tất cả trên dưới Lý gia lại nghe theo mệnh lệnh hoặc nói là
mệnh lệnh bốc đồng của Lý Thân Phách. Loại khả năng này gần như là số không.
Nhưng hiện tại lại phát sinh. Vu Nhai có thể nói là đặc biệt không giải thích
được. Hiện tại hắn đã biết, hóa ra là do mật lệnh viễn cổ này.
Nghĩ đi nghĩ lại một hồi, Vu Nhai cũng thấy mật lệnh này cũng không có gì thần
kỳ nữa.
Mấy nghìn năm trước công lao và thành tích của Độc Cô gia tuyệt đối không yếu
hơn hai đại hoàng tộc. Chỉ có điều cho tới nay vẫn truy tìm lực lượng mạnh
hơn, mới không lập quốc. Nếu không, đại lục Thần Huyền này chỉ sợ không chỉ có
hai đại đế quốc đơn giản như vậy. Có thể vị lão tổ Chùy Lĩnh trước và lão tổ
Độc Cô gia trước đó có mối quan hệ tương đối tốt, hoặc cảm thấy theo Độc Cô
gia có tiền đồ hơn. Có lẽ chỉ là lưu lại cho hậu nhân một con đường sống.
– Có lẽ không chỉ Lý gia, các gia tộc lớn khác cũng có mật lệnh viễn cổ tương
tự.
Lữ Nham đột nhiên nói xen vào:
– Giống ta, vì sao Lữ gia nguyện ý để ta đi theo ngươi? Cho dù ta không phải
là nhân vật thiên tài quan trọng nhất của Lữ gia, nhưng có thể phủi sạch quan
hệ mới đúng, không có khả năng dung túng cho ta đi theo ngươi. Nhưng không ngờ
Lữ gia không có ai ngăn cản.
– Để lại đường lui…
Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang. Đúng vậy, hiện tại ai cũng biết đế quốc
Huyền Binh muốn giết mình. Lữ gia không có khả năng không biết. Lữ gia cũng
không thể là kẻ ngu ngốc. Nhưng bọn họ lại để cho Lữ Nham đi theo mình. Rất rõ
ràng, đây là Lữ gia thả ra tín hiệu. Bọn họ muốn nói với Vu Nhai, Lữ gia bọn
họ cùng đế quốc Huyền Binh cũng không phải là bền chắc như thép, có thể có
đường thương lượng.
Chỉ có điều Vu Nhai lại hiểu rất rõ. Cái tín hiệu này cũng chỉ là tín hiệu.
Nếu như Vu Nhai và Độc Cô gia có thể thắng trong cuộc chiến ở nơi thần bí này,
như vậy Lữ gia mới có thể có khả năng nghiêng về phía bọn họ. Nếu không, Lữ
Nham sẽ bị hy sinh.
Đến lúc đó bọn họ chỉ biết từ chối, nói đó là do Lữ Nham khăng khăng làm theo
ý mình, sẽ nói Lữ Nham vốn chính là rời nhà trốn đi, kết bạn cùng Vu Nhai. Lữ
gia còn có thể không chút do dự hạ thủ đối với Vu Nhai và Độc Cô gia.
Nói cách khác, chỉ có Vu Nhai và Độc Cô gia có thể thắng trận chiến đấu này,
như vậy mật lệnh viễn cổ rất có khả năng giấu ở trong tay các gia tộc lớn mới
có hiệu quả. Nếu không, mật lệnh này sẽ vĩnh viễn phủ đầy bụi. Cũng chỉ có gia
tộc giống như Lý Thân Phách bị ép tới mức tiến thoái lưỡng nan, lại tương đối
cứng gân mới mới có thể đưa ra lựa chọn vào lúc này. Đương nhiên, một trong
những nguyên nhân quan trọng chính, hiện tại Lý Thân Phách là gia chủ.
Hắn tin tưởng Vu Nhai. Bởi vì trước đây hắn đã sớm nghe được từ trong miệng
chiến hữu, tin tưởng vô điều kiện Vu Nhai có thể nghịch thiên.
Đã như vậy, hắn đánh cược lớn một lần, lấy tính mạng của mình và tính mạng của
tất cả mọi người trong Lý gia ra đặt cược. Giống như gia tộc Lan Quân thần bí,
bọn họ chính là đặt tính mạng của toàn gia tộc xuống. Hơn nữa, Lý Thân Phách
còn không có thánh đạo tiên đoán.
– Các ngươi làm như vậy quá mạo hiểm.
Vu Nhai chỉ cảm thấy trong lồng ngực có khí tức đè ép. Cảm giác này có phần
tương tự với trước đây khi Lan Quân gia gia nhập. Nhưng lại có vài điểm khác
nhau. Chỗ tương tự là áp lực này nặng nề.