Triệu Hoán Thần Binh – Chương 1801: Ngươi là vật dẫn… – Botruyen

Triệu Hoán Thần Binh - Chương 1801: Ngươi là vật dẫn...

Có phải ngươi sẽ mượn cơ hội nhanh chóng phát động lực lượng Lục Thiên Nguyên
Giới trong rừng đá dưới chân ngươi hay không?

Luyện Khinh Vũ vẫn nở nụ cười hỏi ngược lại.

Bị động. Vẫn hoàn toàn bị động. Vu Nhai không biết nên trả lời như thế nào. Đi
tới là chết, lui về phía sau là vô số sát trận do đế quốc Huyền Binh bố trí,
cũng phải chết…

Ha ha, nếu đều chết. Như vậy có gì phải sợ. Đoạn Thiên Chân Thần phụ thể ở
trên người Độc Cô Khiếu Qua còn có thể giết chết, vì sao lại không thể giết
chết Huyền Thiên Chân Thần. Rừng cây lá kim không nhất định có thể giết chết
được mình.

– Vì sao không dám tiến vào? Rừng cây lá kim là sân nhà của ngươi, nhưng
không có nghĩa là ta chắc chắn sẽ bại.

– Không hổ danh là Bách Tộc Vương. Bách Tộc Vương nắm giữ rất nhiều kỳ ngộ.
Ngươi nói đúng. Rừng cây lá kim của ta thật sự còn không chắc có thể giết chết
ngươi. Ngược lại không phải bởi vì ngươi, mà bởi vì Thần Hoàng của Độc Cô gia
kia.

Luyện Khinh Vũ trả lời. Những lời này thật sự đả kích người, nhưng Vu Nhai
biết điều này có thể cũng là sự thật. Chí ít ở trong mắt những người không
biết hắn nắm giữ Huyền Binh Điển, đây là sự thực.

Sau khi Vu Nhai được đám người Vu Thuấn bọn họ nhắc nhở đã vô cùng tỉnh táo.
Huyền Binh Điển không phải là vạn năng. Đây không phải là làm giảm đi khí tức
của mình, mà là tự mình hiểu lấy. Chỉ có không ngừng tự hiểu mình, mới có khả
năng không ngừng tăng lên.

– Ha ha, ngươi đường đường là… Sẽ lo lắng vì một Thần Hoàng của Độc Cô gia
sao?

Vu Nhai cười to. Nếu Luyện Khinh Vũ trước mắt còn không nói cho đế quốc Huyền
Binh biết hắn là Huyền Thiên Chân Thần hoặc người được lựa chọn, vậy Vu Nhai
tất nhiên sẽ không nói ra. Lại nói, hắn thật sự không biết nên gọi Luyện Khinh
Vũ là Chân Thần hay người được lựa chọn.

– Một Thần Hoàng của Độc Cô gia ta tất nhiên sẽ không để vào mắt. Vấn đề là,
trong tay Thần Hoàng này còn nắm thứ uy hiếp được ta. Nguyên nhân giống như
Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh không dám trực tiếp động thủ đối với hắn.
Lại nói, còn có hai Thần Hoàng của Kinh Thiên Nguyên Giới cũng lẻn vào. Ta
đứng ở phía bên đế quốc Huyền Binh, sao có thể không giết chết tất cả kẻ địch
ở chỗ này được?

Luyện Khinh Vũ nói.

– Cái gì? Hai vị Thần Hoàng của dân Cổ Duệ? Luyện Khinh Vũ, những lời ngươi
nói là sự thật sao?

Hô Diên gia chủ kinh sợ hỏi.

Những người khác cũng vô cùng khiếp sợ. Về phần đối thoại giữa Vu Nhai cùng
Luyện Khinh Vũ, thật đáng tiếc, bọn họ nghe lại hoàn toàn không hiểu. Chỉ biết
là Độc Cô Chiến Huyền rất đáng sợ. Hoặc nói thứ ở trong tay hắn đặc biệt đáng
sợ.

– Dưới tình huống không chắc chắn giết hết tất cả, ta làm sao có thể tùy tiện
ra tay với ngươi. Ngươi chẳng qua là một con tôm nhỏ đang giãy dụa. Chỉ có
điều con tôm nhỏ nhà ngươi lại không thể tùy tiện giết chết. Ngươi là vật dẫn.
Giết sẽ phát sinh ra tình huống mà ta hoặc Huyền Binh Đại Đế hiện tại không
khống chế được.

Luyện Khinh Vũ không nhìn thẳng Hô Diên gia chủ cũng như tất cả những người
khác, tự nhiên nói.

Giọng điệu Luyện Khinh Vũ càng lúc càng lớn lối. Tuy rằng Hô Diên gia chủ bị
hắn không để ý tới, nhưng không ngờ trưởng công chúa cũng vậy. Đối với Luyện
Khinh Vũ, bọn họ có cảm giác sợ hãi nói không nên lời. Cho nên ngay cả rắm
cũng không dám thả một cái. Thời điểm nghe Luyện Khinh Vũ nói Vu Nhai là con
tôm nhỏ, mọi người không nhịn được nhìn về phía Vu Nhai. Tiểu tử này ở trong
mắt Luyện Khinh Vũ chỉ là con tôm nhỏ sao?

– Nói như vậy, ngươi muốn chọn thời cơ tốt nhất mới động thủ với con tôm nhỏ
là ta sao? A, để ta làm vật dẫn, đưa Độc Cô gia chủ và hai Thần Hoàng của Cổ
Duệ tới, thuận tiện lại giết chết?

Vu Nhai không tức giận. Càng lúc này hắn càng phải bình tĩnh. Từ trước đến nay
hắn vẫn không sợ bị kẻ địch khinh thường. Càng bị khinh thường càng chứng minh
hắn có cơ hội. Con tôm nhỏ thì con tôm nhỏ, rầu rĩ cái lông.

Hắn đã không biết bao nhiêu lần dưới tình huống bị người khác xem thường đã
triển khai phản kích. Có thể nói là kinh nghiệm lão làng.

– Ngươi không sợ hiện tại ta sử dụng đạo cụ ma pháp truyền tất cả lời ngươi
nói thông báo cho Độc Cô gia chủ biết sao?

Vu Nhai hỏi ngược lại.

– Cho dù thông báo cũng chẳng sao. Hiện tại nếu như hắn dám động thủ, phía
bên đế quốc Huyền Binh cùng lắm sẽ gặp một chút phiền phức, tổn thất nhiều hơn
một chút mà thôi, nhưng tuyệt đối sẽ không thua. Hắn cũng cần có thời gian để
tìm hiểu rõ về thế giới này, mượn lực lượng của thế giới này. Chỉ cần hắn biết
hiện tại ta sẽ không hạ sát thủ đối với ngươi, hắn sẽ tiếp tục ẩn nấp nhẫn
nhịn. Hắn cũng muốn thắng. Trên người hắn cũng gánh vác vô số tính mạng và
vinh quang của Độc Cô gia. Hắn cũng không thể không thận trọng được.

Luyện Khinh Vũ tiếp tục nhìn về phía Vu Nhai nói.

– Đa tạ tiểu huynh đệ Luyện Khinh Vũ đã thủ hạ lưu tình. Ta cũng muốn thắng.
Ta cũng muốn mượn lực lượng của thế giới này. Nếu bây giờ ngươi không muốn hạ
sát thủ đối với ta, vậy chúng ta tiếp tục đi thôi.

Vu Nhai cũng bình tĩnh nói.

Nếu tất cả đã không thể đi ngược lại, nếu đối thủ đã đáng sợ đến mức độ này,
vậy theo lời của hắn đến đó đi. Lấy bất biến ứng vạn biến. Mình nắm giữ Lục
Thiên Thần Ấn có thể dẫn động sát trận. Phù văn trận của mình có thể dẫn động
phù văn trận. Mình có thể dễ dàng vượt qua tâm trận. Thậm chí mình cũng từng
học qua châm trận của Luyện Khinh Vũ. Có lẽ thời điểm tiến vào rừng cây lá kim
có thể lĩnh ngộ nhiều hơn.

Thậm chí Thôn Thiên Kiếm trong tay mình còn nắm giữ thuộc tính của mấy đại
Nguyên Giới.

Luyện Khinh Vũ, chỉ là châm trận hoặc phải nói là binh trận mà thôi. Vẫn là
câu nói kia, mặc dù hắn là Huyền Thiên Chân Thần, nhưng Chân Thần không đứng ở
trong Nguyên Giới của mình, như vậy hoàn toàn có thể hủy diệt.

Về phần Độc Cô Chiến Huyền, Vu Nhai có thể đoán được lực lượng còn che giấu
của hắn. Chỉ sợ hắn mang theo Lạc Thiên Thần Kiếm ra ngoài. Cũng không biết
hắn muốn phát huy lực lượng Lạc Thiên Thần Kiếm như thế nào. Dù sao kiếm đạo
chi tâm của hắn không đạt được hoàn mỹ. Muốn hoàn toàn phát huy lực lượng Lạc
Thiên Thần Kiếm cần rất nhiều cường giả nắm giữ kiếm đạo chi tâm. Độc Cô Chiến
Huyền không có khả năng mang theo tất cả cường giả Độc Cô gia ra.

Hai vị Thần Hoàng của dân Cổ Duệ, Vu Nhai chỉ để ý một chút. Bây giờ không
phải là thời điểm suy nghĩ xem bọn họ sắm vai gì.

Đồng thời Vu Nhai cũng có chút thán phục đối với đế quốc Huyền Binh. Thế cục
này sắp xếp rất tốt. Chỉ có điều cho dù thế cục tốt, cũng sẽ có rất nhiều sơ
hở. Đặc biệt ở dưới tình huống đế quốc Huyền Binh còn chưa hoàn toàn nắm giữ
được sân nhà của bọn họ.

Lại nói thêm, Vu Nhai cũng không muốn dựa vào bất kỳ kẻ nào. Tính mạng là của
chính hắn. Hắn cũng có khả năng có thể bảo vệ được tính mạng của mình. Chỉ có
điều hắn còn chưa nắm giữ được những khả năng này mà thôi. Kế tiếp điều hắn
phải làm chỉ có thể trở nên mạnh mẽ, trở nên mạnh mẽ lại mạnh mẽ hơn nữa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.