Nhưng thử thách ở đây chắc hẳn không làm khó được hắn. Đương nhiên, nếu có
nguy hiểm nàng sẽ thu hắn vào trong tiểu thế giới Binh Linh bất cứ lúc nào.
Người khác cũng giống vậy, có nguy hiểm lập tức để cho người khác thu vào
trong tiểu thế giới Binh Linh.
Chủ yếu nhất là, không biết vì sao, biểu tình Luyện Khinh Vũ lại cho nàng cảm
giác không thể cứng rắn thu hắn vào tiểu thế giới Binh Linh. Thậm chí nàng
cũng không tự ý thức được cảm giác này, chỉ theo bản năng cảm thấy Luyện Khinh
Vũ sẽ rất an toàn.
Mọi người xuất phát…
Đi từng bước một về phía tới, vẻ mặt mọi người bắt đầu trở nên cổ quái. Càng
ngày càng tiến vào sâu, cảm giác cắn xé càng sâu. Có người đã cúi đầu phát ra
từng tiếng kêu thảm thiết. Dường như có một vài người thực lực quá yếu đã được
người thực lực mạnh thu vào trong tiểu thế giới Binh Linh. Phải biết rằng,
tham gia lần hành động này còn có các thiên tài trẻ tuổi phía dưới vương tọa.
Bọn họ được dẫn tới để rèn luyện.
Lữ Nham chính là người như vậy. Đương nhiên. Lữ Nham tâm chí kiên cường như
sắt, biểu tình từ đầu tới cuối vẫn rất bình tĩnh, bẫn đi nhanh về phía trước.
– Không nên quá chống lại. Thả lỏng tâm tính cảm ứng Huyền Binh chi tâm của
các ngươi. Đó là cảm giác rất huyền diệu. Chỉ cần cảm ngộ ra Huyền Binh chi
tâm, ở đây đối với các ngươi mà nói, sẽ không thành vấn đề.
Vu Nhai nhỏ giọng nới với đám người Lữ Nham và Lý Thân Phách.
Cũng bởi vì có Vu Nhai nhắc nhở, Lữ Nham và Lý Thân Phách đều lộ vẻ thoải mái.
Lúc này Vu Nhai nhìn thảo nguyên vẫn là thảo nguyên, đặc biệt thoải mái mà
tiến bước. Đồng thời theo bản năng hắn quan sát mọi người xung quanh. Trưởng
công chúa và Giám Trảm Quan Lê đại nhân đều giống như hắn, không bị thử thách.
Bởi vì trước đó bọn họ đã bị thử thách. Có lẽ bọn họ đều lĩnh ngộ được Huyền
Binh chi tâm của mình…
Nghĩ tới đây, trong lòng Vu Nhai trầm xuống. Xem ra không chỉ Độc Cô gia nắm
giữ kiếm đạo chi tâm khủng khiếp. Đế quốc Huyền Binh có chỗ này, chỉ sợ cũng
có không ít cao thủ lĩnh ngộ Huyền Binh chi tâm của bọn họ.
Cao thủ kiếm đạo chi tâm của Độc Cô gia quyết đấu với đế quốc Huyền Binh, xem
ra không chiếm ưu thế lạc quan như trước kia.
Đương nhiên, bất kể là đạo chi tâm nào, muốn lĩnh ngộ đều vô cùng chật vật.
Người có thể đi qua thảo nguyên này cũng không nhất định có thể lĩnh ngộ Huyền
Binh chi tâm của bọn họ. Có lẽ chỉ là tâm chí đủ cường đại. Có lẽ là thảo
nguyên này còn chưa đủ để uy hiếp được Huyền Binh thần đạo của bọn họ, nhưng
nơi thần bí này, tương tự với rất nhiều thảo nguyên khác, ở đây mới chỉ bắt
đầu vào nơi thần bí mà thôi.
Các thành viên nòng cốt của hoàng tộc đế quốc Huyền Binh cơ bản đều rất ung
dung.
Đối với cao thủ cấp Thần Vương như Hô Diên gia chủ cũng không quá khó khăn.
Cũng bởi vì lần đầu tiên lĩnh hội loại thử thách tâm này, hắn lộ vẻ tương đối
thận trọng mà thôi. A, Luyện Khinh Vũ cũng đúng như hắn nói, dường như tất cả
mọi thứ xung quanh đều không ảnh hưởng tới hắn. Hắn đi qua thảo nguyên này,
giống như đang ngắm cảnh. Khi tiếp xúc với ánh mắt của Vu Nhai, hắn liền cười
đáp lại. Nụ cười ôn hoà lại khiến người ta cảm thấy lông tơ dựng thẳng.
Vu Nhai không tiếp tục nhìn về phía hắn, mà là đột nhiên phóng ra đao đạo, sau
đó sẽ nhìn về phía thảo nguyên trước mặt…
Quả nhiên, trong nháy mắt này, từng cọng cỏ biến thành một thanh đao. Huyễn
ảnh xuất hiện. Sau đó giống như tâm trận Lạc Thiên, trực tiếp tiến vào trong ý
thức, công kích đao thần đạo của hắn. Vu Nhai trước sau giống như ở trong tâm
trận Lạc Thiên, hoàn toàn buông lỏng thể xác và tinh thần, đi tiếp nhận huyễn
ảnh này. Không có đao đạo chi tâm, Vu Nhai cảm giác ảo ảnh kia thật sự muốn
trực tiếp cắn vỡ đao thần đạo của hắn.
Nếu quả thật bị cắn nát, vậy đao thần đạo của Vu Nhai sẽ lập tức tan vỡ theo,
sau đó có khả năng vĩnh viễn không cách nào cảm ngộ được nữa.
– Mức độ chỉ có một chút như vậy thôi sao? Vậy cứ tận tình cắn xé đi.
Trong lòng Vu Nhai đang lặng lẽ nói, biểu tình không có bất kỳ biến hóa nào.
Bắn bắt đầu nhớ lại phần ký ức khi ở trong Mệnh Hồng hóa thân Vu Thuấn, cảm
nhận đao đạo của Vu Thuấn. Dần dần, trong lúc nhớ lại, hắn thấy đao đạo của Vu
Thuấn tràn ngập bá đạo và kiên định. Đó là đao chi tâm của hắn. Hóa ra đao đạo
của Vu Thuấn cũng có tâm.
Trước đây, Vu Nhai còn tưởng rằng bởi vì thực lực Vu Thuấn đặc biệt đáng sợ,
trên phương diện đao đạo mới cường đại hơn bản thân mình nhiều như vậy. Bây
giờ hắn mới biết hóa ra Vu Thuấn cũng cảm ngộ đao đạo chi tâm. Có thể ngay cả
bản thân Vu Thuấn cũng không biết đao đạo của hắn là có tâm.
Đúng vậy, ở thời đại Cổ Ma cũng không biết đạo chi tâm là cái gì. Vu Thuấn chỉ
mơ hồ lĩnh ngộ.
Ầm…
Sau đó, Vu Nhai lĩnh ngộ đao đạo chi tâm như vậy. Đao đạo chi tâm của hắn có
nhiều phần tương tự với Vu Thuấn nhưng lại khác nhau. đao đạo chi tâm của bản
thân Vu Nhai… cảm giác rất dễ dàng. Nhưng bản thân Vu Nhai hiểu rất rõ, đây
chẳng qua chỉ là nước chảy thành sông. Bởi vì trước đó Vu Nhai đã lĩnh ngộ
kiếm đạo chi tâm. Kế tiếp đao đạo tất nhiên là thuận buồm xuôi gió. Hơn nữa
lại có vòng quay số mạng của Vu Thuấn chỉ dẫn, cuối cùng lại thêm thảo nguyên
này chỉ dẫn, dĩ nhiên là dễ hơn nhiều. Cùng lúc đó, đao thần đạo của Vu Nhai
cũng đạt tới Thần Tướng đỉnh phong.
Theo bản năng, đám người trưởng công chúa nhìn về phía Vu Nhai. Bọn họ cảm
giác được, trong nháy mắt này Vu Nhai đã phát sinh biến hóa gì đó. Đó là khí
tức vô cùng khủng khiếp bá đạo, tràn ngập sát và cuồng…
Trong mắt mỗi người đều đầy sát khí. Xem ra Vu Nhai đã cảm ngộ Huyền Binh chi
tâm của hắn. Thật là đáng chết. Thiên phú của tiểu tử này cũng quá kinh khủng.
Bọn họ còn không biết, loại Huyền Binh bản mạng thứ hai của Vu Nhai đã cảm ngộ
Huyền Binh chi tâm. Bọn họ căn bản không biết Vu Nhai không những có kiếm đạo
chi tâm, còn là kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ không tỳ vết, thái cực kiếm đạo chi
tâm càng là độc nhất vô nhị.
Nếu đao đạo chi tâm đã nhận được, Vu Nhai đương nhiên tiếp tục cảm giác Huyền
Binh chi tâm khác. Đáng tiếc, hắn cảm ngộ gần chết vẫn không nhận được. Không
có cách nào, ai bảo những Huyền Binh chi đạo khác của hắn còn chưa thành thần.
Nhưng thật ra các loại thánh đạo dưới sự thử thách trong tâm trận đều có tiến
bước nho nhỏ. Tất cả đều đạt tới thánh đạo đỉnh phong. Chỉ thiếu chút xíu nữa
có thể thành tựu thần đạo.
– A a a…
Vừa rồi thời điểm sắp rời khỏi thảo nguyên, Vu Nhai không tiếp tục cảm ngộ
Huyền Binh chi tâm của các Huyền Binh khác nữa. thế giới trong mắt hắn lại
khôi phục dáng vẻ thảo nguyên. Một màu xanh trải dài trước mắt hắn. Đúng vào
lúc này, có vị Thần Binh Sư cấp tướng của Giản Lĩnh không chịu nổi, điên cuồng
phát ra tiếng kêu thảm thiết. Lê đại nhân vội nói:
– Mau lên. Mau thu hắn vào trong tiểu thế giới Binh Linh, nếu không hắn sẽ
trở thành một phế nhân.
Vu Nhai chỉ thờ ơ không để ý tới. Hắn phát hiện đám người xung quanh đã thiếu
đi mấy Thần Tướng.