Sợ rằng Huyền Binh Đế Đô còn muốn hung hiểm hơn nhiều so với sự tưởng tượng.
Phía trên đã nói, Độc Cô gia cũng không phải không dám phản lại đế quốc Huyền
Binh. Mà kẻ địch thật sự của Độc Cô gia vẫn luôn là dân Cổ Duệ mà thôi. Mấy
nghìn năm qua đều vậy. Nếu Huyền Binh Đại Đế muốn ép hắn phản lại, vậy hắn sẽ
phản lại.
Có thể không thể nói là làm phản. Bởi vì từ trước đến nay Độc Cô gia chỉ thuộc
về đế quốc Huyền Binh trên danh nghĩa mà thôi.
Ở đế đô, Huyền Binh Đại Đế tự tin có thể bắt Độc Cô Chiến Huyền. Độc Cô Chiến
Huyền cũng tự tin có thể thoát thân thậm chí phản kích. Hiện tại phải xem thực
lực người nào mạnh hơn, lá bài tẩy của người nào nhiều hơn, người nào có thể
cười cuối cùng…
– Ta cũng cần thông báo với liên minh bách tộc…
Vu Nhai cũng từ biệt Độc Cô Chiến Huyền, đi ra khỏi Thần Kiếm Các. Gió làm mái
tóc dài của hắn bay loạn. Hắn hít một hơi thật sâu, sau đó lướt bay trên
khoảng không. Chỉ vài bước hắn đã biến mất khỏi phạm vi của Thần Kiếm Các. hắn
cũng cần đối liên minh bách tộc tiến bước có chút bố trí, đồng thời, quan
trọng nhất vẫn tỉnh Bắc Đấu, phải để cần thiết người lùi đến liên minh bách
tộc trong, giống mẹ hôn Vu Thiên Tuyết và Vu gia…
Nói chung, đế quốc Huyền Binh cũng sắp loạn. Đại lục Thần Huyền càng ngày càng
loạn, cũng có nghĩa cách là ngày đại chiến cuối cùng càng lúc càng gần.
Bất kể thế nào, điều kiện trước tiên chính là cuộc hành trình của hắn và Độc
Cô Chiến Huyền tới Huyền Binh Đế Đô lần này có thể sống sót!
…
– Ha ha, hài tử Vu Nhai? Ngươi ở dưới mí mắt Chân Thần, ở dưới mí mắt lão
phu, không ngờ mang bầu hài tử của Vu Nhai. Hơn nữa ngươi còn dám cả gan sinh
ra. Được lắm, được lắm, được lắm. Hiện tại ta bóp chết nó!
Ngay thời điểm Độc Cô Chiến Huyền cùng Vu Nhai chuẩn bị đi tới Huyền Binh Đế
Đô, ở Hắc Nguyệt Thần Thành trong Vị Tri Chi Địa, Hắc Nguyệt Thần Hoàng đã trở
về. Vừa trở về hắn thiếu chút nữa thì tức giận hôn mê bất tỉnh. Ngay cả vết
thương do trước đó bị hai đại Thần Hoàng của Độc Cô gia bao vây tấn công, hắn
cũng không xử lý đã trực tiếp vọt tới trong sân viện của Tiểu Mỹ. Trên tay
trực tiếp điên cuồng hút hài tử trong lòng Tiểu Mỹ tới, sau đó điên cuồng tức
giận nói.
Tiểu Mỹ bị dọa giật mình. Nhưng rất nhanh nàng đã kịp phản ứng. Nàng chỉ lạnh
lùng theo dõi hắn, nhìn chằm chằm vào người phụ thân cùng nàng gần như không
bất kỳ cảm tình gì đáng nói này. Nàng đã sớm dự đoán được, ngày này sẽ đến.
Nàng đã sớm chuẩn bị tâm lý.
Nàng rất may mắn. Vị phụ thân này mất tích lâu như vậy, còn bị Vu lường gạt
làm cho mất tích. Chí ít, có lẽ có cơ hội sinh ra được hài tử của nàng và Vu
Nhai. Trong khoảng thời gian đó, tâm tình của nàng rất buồn phiền, không biết
nên làm thế nào cho phải. Nàng thật sự rất sợ rất sợ phụ thân nàng trở về, sau
đó hủy hài tử trong bụng của nàng.
Trong lòng nàng thậm chí tà ác chờ mong Hắc Nguyệt Thần Hoàng vĩnh viễn cũng
không cần trở về…
Nhưng dù nói thế nào đó cũng là cha ruột của nàng. Trong khoảng thời gian này,
trái tim thuần khiết của Tiểu Mỹ chỉ có bất lực và rầu rĩ.
Sau khi sinh hài tử ra, nàng vẫn sợ, đặc biệt sợ. Nàng không biết nên làm thế
nào. Đã vô số lần nàng muốn chạy trốn, chạy ra khỏi Hắc Nguyệt Thần Thành,
chạy ra khỏi Vị Tri Chi Địa… Nhưng nàng trốn không thoát. Sau khi sinh hài
tử xong, nàng rất yếu. Vị Tri Chi Địa đều nằm trong sự khống chế của Chân
Thần. Cho dù là mỗi truyền tống trận rời khỏi Cổ Duệ đều bị ý thức của Chân
Thần quét qua.
Không có cách nào. Lần trước sự kiện Vu Nhai Mộc Nguy đã khiến Kinh Thiên Chân
Thần thật sự mất mặt.
Dày vò. Mấy ngày qua, Tiểu Mỹ đều luôn sống trong sự dày vò. Cho đến lúc này,
thời điểm Hắc Nguyệt Thần Hoàng xuất hiện ở trước mặt nàng, nàng dường như trở
nên thoải mái hơn. Chết cũng không sợ. Đáng sợ chính là phải đợi chết…
Nhìn hài tử bị bóp ở trong tay Hắc Nguyệt Thần Hoàng, Tiểu Mỹ cũng không thét
chói tai, cũng không có khóc rống cầu xin tha thứ. Từ trước đến nay nàng cũng
không phải là nữ hài bình thường. Nàng có thể khiến mình quên hết mọi thứ
không thoải mái, biến thành thiếu nữ ngây ngô. Nàng cũng có thể trở nên thành
thục. Đối mặt với tình cảnh trước mắt, nàng chỉ nhẹ nhàng cầm chủy thủ đã sớm
chuẩn bị lên, nhẹ nhàng để ở trên cổ của mình…
– Con cho rằng làm nữ nhi của Hắc Hoàng ta, có thể chết đơn giản như vậy sao?
Hắc Nguyệt Thần Hoàng lạnh lùng nói.
– Chỉ cần con muốn chết, không ai có thể ngăn cản.
Giọng nói Tiểu Mỹ cũng lạnh tới thấu xương. Thật ra trong khoảng thời gian Hắc
Nguyệt Thần Hoàng mất tích, Tiểu Mỹ đã thử tạo dựng thế lực của riêng mình
trong Hắc Nguyệt Thần Tộc. Đáng tiếc, căn cơ nàng thật sự quá yếu. Hơn nữa sự
kiện Mộc Nguy khiến rất nhiều người nảy sinh sự thù địch đối với nàng. Lại
nói, Hắc Nguyệt Thần Hoàng bị Vu Nhai làm mất tích. Vu Nhai lại có quan hệ mật
thiết với nàng.
Tất cả chỉ có thể khẳng định Tiểu Mỹ biến thành một vị công chúa ở trong cung
điện lạnh như băng, không cách nào bước ra ngoài một bước. Nếu không phải bởi
vì Hắc Nguyệt Thần Hoàng chỉ mất tích mà không phải là chết, sợ rằng số phận
nàng cùng con trai của nàng sẽ càng gặp nhiều sóng gió…
Ở nơi này trong cung điện lạnh như băng, hai cha con lạnh lùng nhìn nhau.
Cuối cùng, Hắc Nguyệt Thần Vương lại cười một cách quỷ dị. Động tác trên tay
hắn cũng trở nên nhẹ hơn. Hắn lại bế hài tử nhẹ nhàng đưa lên, mỉm cười nhìn
đứa bé này. Tiểu Mỹ thấy vậy, trong lòng có chút sợ hãi. Nàng không biết Hắc
Nguyệt Thần Hoàng muốn làm gì.
Đúng lúc này, Hắc Nguyệt Thần Hoàng nói:
– Ánh mắt của con thật sự không tệ. Vu Nhai đúng là người trẻ tuổi đỉnh phong
nhất trong thiên hạ. Vẫn giống như trước đây ta từng nói, hắn làm con rể của
ta, ta cũng không phản đối. Nhưng điều kiện trước tiên là hắn phải gia nhập
Thần Duệ ta…
Hắc Nguyệt Thần Hoàng dừng lại, đưa hài tử trả lại cho Tiểu Mỹ. Sau đó lại hắn
hăng hái đùa nghịch với hài tử. Đó là một cậu bé. Tròng mắt đen láy, nhìn chăm
chú, cũng không có vẻ gì khiếp sợ. Thậm chí nó còn cười khanh khách.
Lại nghe Hắc Nguyệt Thần Hoàng nói:
– Dù nói thế nào, ta cũng là ông ngoại của hài tử này. Ta làm sao có thể giết
nó được? Đúng là một cậu bé không tồi. Tương lai nhất định phải bồi dưỡng nó
thành Hắc Nguyệt Thần Hoàng mạnh nhất. Có huyết mạch cường đại của ta và Vu
Nhai, ta rất chờ mong. Đúng rồi. Đã đặt tên cho hài tử này chưa?
– Chưa…
Tiểu Mỹ thật sự choáng váng, thật sự không hiểu Hắc Nguyệt Thần Hoàng muốn làm
gì. Nhưng bất kể như thế nào, ôm hài tử ở trong lòng mình chung quy vẫn an
lòng hơn là ở chỗ Hắc Nguyệt Thần Hoàng. Nàng nhẹ nhàng nhìn Hắc Nguyệt Thần
Hoàng nói. Bởi vì Vu Nhai vẫn chưa từng gặp mặt hài tử. Vu Nhai còn không biết
chính hắn và Tiểu Mỹ có hài tử. Bởi vậy còn chưa đặt tên. Tiểu Mỹ vẫn luôn gọi
tiểu quỷ này là tiểu lừa đảo…
– Vậy gọi nó là Hắc Đồ Nhai!
Hắc Nguyệt Thần Hoàng dùng giọng nói thâm trầm thốt nên Hắc Đồ Nhai, sau đó
thản nhiên liếc mắt nhìn Tiểu Mỹ.