Có bất kỳ sự thay đổi nào cũng không thoát khỏi ánh mắt của bọn họ.
– Trở nên bình thản. Sự điên cuồng trên mặt hắn cũng dần dần biến mất. Hình
như đang hoàn toàn dung hợp hai loại kiếm đạo chính diện và ám diện. Tiểu tử
này rốt cuộc làm sao làm được vậy? Nhiều kiếm ý như vậy? Đây là dạng thiên phú
gì vậy?
Có vị trưởng lão không nhịn được kinh ngạc kêu lên.
– Tiểu tử này đã hoàn toàn tìm được kiếm đạo chi tâm của hắn. Hơn nữa loại
kiếm đạo chi tâm này đặc biệt cường đại. Là loại cường đại nhất mà ta từng
nhìn thấy. ý cảnh trong đó ta cũng xem không hiểu. Rõ ràng rất bình thản, lại
khiến ta người ta phải khiếp sợ. Lần này sợ rằng Chiến Phong phải phát ra kiếm
đạo Thần Vương có khả năng ngăn chặn hắn được.
Độc Cô Khiếu Long cúi đầu nói. Ánh mắt chứa bao giờ rời khỏi người Vu Nhai.
– Cũng không nhất định. Huyền khí của Vu Nhai vẫn chỉ là cấp Chuẩn Thần.
Độc Cô Thanh Khê phản đối cách nói của Độc Cô Khiếu Long.
Tiếng kim loại va chạm vẫn tiếp tục vang lên. Kiếm của Vu Nhai tràn ngập ma
tính đang bay nhanh chợt trở nên bình thản, nhưng không phải bình thản giống
như thời điểm lúc mới đầu, mà trong sự chính trực lại bí mật mang theo ma
tính, nhưng lại có cảm giác tà. Đồng thời, tất cả kiếm ý của hắn dường như
dung hợp hài hòa với nhau.
Đúng vậy. Trước đây chưa hoàn toàn dung hợp. Chung quy vẫn khiến người ta có
cảm giác tất cả đều đột ngột..
Giống như Độc Cô Chiến Phong có thể cảm giác được hắn có vài loại kiếm ý
chính. Nhưng lúc này, mấy loại kiếm ý chính đã chậm rãi đan xen, dung hợp với
nhau, biến thành kiếm ý thái cực của bản thân Vu Nhai hắn…
Nếu như Đan Đạo Hùng ở nơi này, có lẽ có thể thấy được hiện tại kiếm ý của Vu
Nhai chính là ý cảnh quyền bông vải.
Loại ý cảnh này cũng đang không ngừng biến đổi qua lại. Lực chiến đấu của hắn
đang nâng cao một cách nhanh chóng. Trên khuôn mặt lạnh như băng của Độc Cô
Chiến Phong đã dần dần lộ ra một chút ngưng trọng. Từ giờ phút này trở đi, hắn
không còn đánh ép được Vu Nhai nữa, mà là thế lực ngang nhau…
– Tâm trận, kiếm tâm, kiếm đạo chi tâm. Mẹ nó Lạc Thiên Nguyên Giới thật sự
đáng chết. Mặc dù vỡ thành như vậy cũng không chịu yên tĩnh.
Độc Cô Khiếu Qua còn nói ra lời nói kinh thiên động địa. Đáng tiếc vẫn không
có người nào nghe thấy. Cho dù có người nghe được cũng không biết hắn đang nói
cái gì. Có thể chỉ có những người lúc trước từng ở Ma Thiên Không Giới nghe Vu
Nhai giảng giải mới có thể biết được.
– Không được. Không thể để cho Vu Nhai tiếp tục như vậy được. Nếu để cho toàn
bộ cao thủ đáng chết đang ẩn nấp của Độc Cô gia này đi ra, tất cả đều sẽ cầu
tình một lão gia chủ như ta, tất cả đều muốn bảo vệ được tên tiểu tử Vu Nhai
kia, vậy chỉ sợ uy nghiêm của một lão gia chủ cũng sẽ mất đi tác dụng. Nhưng
Độc Cô Chiến Phong và những người khác căn bản không nghe mệnh lệnh của ta,
cùng nhau bao vây tấn công. Chỉ vì vinh quang đáng chết của Độc Cô gia. Ta rốt
cuộc phải làm thế nào mới có thể lập tức bắt lấy Vu Nhai đây? Đáng chết. Rốt
cuộc nên làm như thế nào đây?
Ánh mắt Độc Cô Khiếu Qua chớp hiện, đi tới đi lui ở trong Thần Kiếm Các, cố
gắng suy tính làm sao để Độc Cô Chiến Phong và cường giả Độc Cô gia lập tức
kết thúc phương pháp chiến đấu nhàm chán này:
– Có phương pháp gì có thể cưỡng chế ra lệnh tất cả cường giả Độc Cô gia?
– Thần đạo không gian. Rất tốt, đáng tiếc ta cũng có.
Không có ai biết Độc Cô Khiếu Qua đang suy nghĩ gì. Ánh mắt mọi người đều tập
trung ở trên cuộc chiến đấu kia. Mặc dù là ở phía xa không nhìn thấy hai thân
ảnh, mọi người đều có thể cảm giác được những kiếm quang đang điên cuồng chớp
động phía trên bầu trời. Không có người nào, bởi vì không nhìn thấy hai thân
ảnh trong cuộc chiến đấu mà dời mắt đi chỗ khắc. Bọn họ chỉ có thể oán trách
là: một trận đại chiến kinh thiên động địa như vậy, vì sao bọn họ lại không
thể tới gần chút nữa để nhìn chứ?
Có thể người quan sát tự nhiên cũng nghe được lời hai bên đối thoại. Lúc này
Độc Cô Chiến Phong lại lên tiếng.
Thần đạo không gian…
Khóe miệng các trưởng lão giật giật vài cái. Hai cha con này thật sự càng lúc
càng biến thái. Ngay cả loại thần đạo không gian này cũng dung hợp tiến vào
trong kiếm đạo. Không chỉ như vậy, bọn họ càng nhìn lại càng kinh ngạc. Bởi vì
không chỉ là thần đạo không gian, gần như các loại nguyên tố thần đạo đều đang
diễn biến trong tay Vu Nhai. Con mẹ nó, một người làm sao có thể cảm ngộ nhiều
thần đạo như vậy? Hơn nữa hắn còn trẻ như vậy?
Cho dù là ma pháp sư toàn năng muốn cảm ngộ nhiều thần đạo như vậy cũng không
phải là chuyện dễ dàng gì.
Thật ra Độc Cô Chiến Phong lại không có nhiều thần đạo như vậy, nhưng hắc ám
và thần đạo không gian của hắn đều diễn biến đến tình trạng xuất thần nhập
hóa, hình như đều đạt được cảnh giới cấp Thần Vương. Nhưng hắn vẫn chỉ áp chế
ở cấp Thần Tướng đỉnh phong mà thôi.
– Nhiều nguyên tố thần đạo như vậy? May là tiểu tử này không có cảm ngộ cả
thần đạo thời gian ra. Nếu không ta thật sự sẽ phát điên.
Một vị trưởng lão không nhịn được tức giận mắng một tiếng. Sau đó, hình như
bởi vì nói ra lời này khiến hắn không quá tập trung, nên không nhìn thấy
chuyện diễn ra trong chiến trường. Hắn chỉ chú ý tới mọi người xung quanh ném
tới ánh mắt quỷ dị. Hắn chớp chớp mắt. Biểu tình của vị trưởng lão này rất cổ
quái. Hắn rất nghi ngờ, tất cả trưởng lão nhìn mình như thế làm gì? Theo bản
năng hắn lại nhìn về phía cuộc chiến đấu của hai ngườ kia.
Hắn trợn mắt há hốc mồm, cả người trở nên ngây dại. Sau một hồi hắn lúng ta
lúng túng nói:
– Được rồi. Vậy ta quay về thật sự sẽ phát điên.
– Thần đạo thời gian. Ngươi khiến ta càng lúc càng bất ngờ. Nhưng, ta cũng
có.
Giọng nói Độc Cô Chiến Phong lại truyền ra trong tai tất cả các trưởng lão.
Sau đó cuộc chiến đấu hai bên trở nên có chút quỷ dị. Bởi vì thời gian thay
đổi rất nhiều thứ. Ít nhất là thứ mắt thường bọn họ không thấy được. Hiện tại
hai cha con đang sử dụng thần đạo thời gian.
Thật ra Vu Nhai đã sớm biết rằng Độc Cô Chiến Phong có đạo thời gian. Bởi vì
trong lần giết chết Độc Cô Cửu Dương, lúc Độc Cô Chiến Phong xuất hiện đã sử
dụng thần đạo thời gian, định trụ những người xung quanh khiến bọn họ không
thể biết được thân phận của hắn.
Khi đó Vu Nhai còn tưởng rằng đó là định trụ. Mãi đến sau khi đạo thời gian
thành thánh, hắn mới biết được, hóa ra đó là sự khủng khiếp của đạo thời gian.
– Ta sớm biết ngươi cũng lĩnh ngộ thần đạo thời gian, nhưng không biết ngươi
có thể ngăn cản được kỹ năng thần đạo thời gian của ta hay không. Nghịch
chuyển thành sông…
Vu Nhai gầm nhẹ nói. Hắn đang điên cuồng tiến bước. Sau khi lĩnh ngộ kiếm đạo
chi tâm của mình, hắn bắt đầu điên cuồng dung hợp các loại thần đạo của hắn
vào trong. Đặc biệt là mười hai loại nguyên tố thần đạo. Tất cả đều dung nhập
trong kiếm.
Thần đạo thời gian tất nhiên cũng phải dung hợp vào, để kiếm đạo chi tâm của
hắn càng lúc càng phong phú.