Đặc biệt là vấn đề Đường. Hiện tại đã có vài chủng tộc trong đó hoàn toàn liên
thông với nhau, không còn trong tình trạng mỗi chủng tộc đều cách nhau mấy
trăm ngọn núi lớn nữa.
Trong Bách tộc tuyệt địa cũng được khai phá nhiều hơn. Bên trong đó tìm thấy
không ít thứ tốt, có thể bán ra rất nhiều tiền. Muốn phát triển vậy cần phải
có tiền… Tất cả đều rõ ràng rành mạch.
Điều này khiến cho người của Lan Quân gia nhìn thấy, đều âm thầm líu lưỡi.
Thậm chí có vài người bắt đầu bội phục Vu Nhai. Thật không nghĩ tới hắn lại có
hùng tài đại lược như vậy, biết cáh làm thế nào để phát triển liên minh bách
tộc…
Nếu như Vu Nhai nghe được tiếng lòng của đám người Lan Quân gia, hắn nhất định
sẽ cười to. Cái gì mà hùng tài đại lược chứ? Chẳng qua kiếp trước thứ hắn tiếp
xúc tương đối nhiều mà thôi, cũng không hề có học tập hệ thống. Hắn chỉ nói ra
mà thôi. Còn cụ thể thực hiện thế nào, vậy không cần tới hắn.
Lại qua vài ngày, Vu Nhai cùng gia tộc Lan Quân thần bí cuối cùng đã trở lại
cứ điểm Thần Vu.
Ở đây vẫn là đô thành tạm thời của liên minh bách tộc, xem như là tiền tuyến
phòng thủ của đại đế. Không có cách nào. Xung quanh Thú Đằng Vương Thành vẫn
còn có vài Lục Thiên Sát Trận, căn bản không có cách nào khai phá được.
Vu Nhai nói Sát Lục Thần Đô tạm thời không có cách nào hoàn thành.
Sau khi đến cứ điểm Thần Vu, Vu Nhai tất nhiên giới thiệu với các tướng của
Bách tộc về gia tộc Lan Quân thần bí. Mọi người nghe xong đều kinh ngạc kêu
lên. Có người còn có chút đề phòng. Bởi vì Lan Quân gia nắm giữ Thần Vương.
Bách tộc từ trước đến nay, không ngờ một Thần Vương cũng không có.
Đương nhiên, các tướng của Bách tộc còn không biết Vu Nhai đã nắm giữ lực
chiến đấu Thần Vương sức chiến đấu.
Người của Lan Quân gia tất nhiên không dám coi thường Bách tộc. Bọn họ mới đến
đương nhiên khiêm tốn một chút vẫn tốt hơn. Có Vu Nhai ở đây, bọn họ cũng
không dám tùy tiện động tâm tư gì…
Sau nữa, ngoại trừ Lan Quân gia ra, các thành viên nòng cốt của Bách tộc lại
mở ra một buổi thảo luận. Đương nhiên vẫn phải thảo luận một chút về chuyện
thu xếp cho người của Lan Quân gia thế nào. Điều khiến các Thần Tướng Bách tộc
an tâm một chút chính là, Lan Quân gia hóa ra chính là hậu nhân của hoàng hậu
tiền bối.
Có hoàng hậu tiền bối ở đây, Lan Quân gia muốn động tâm tư gì cũng phải cân
nhắc một chút.
Cuối cùng, bọn họ an bài cho Lan Quân gia chính là: Ở phía tây Bách tộc, cũng
chính là khu vực gần đế quốc Ma Pháp, lấy ra một phần đất đai để bọn họ làm
lãnh địa, xem như là phòng tuyến trấn thủ ở phía đế quốc Ma Pháp, đối mặt với
gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Chính là muốn để Lan Quân gia cùng gia tộc Mạc Luân
Tạp Đế kiềm chế lẫn nhau.
Đương nhiên, đây chẳng qua là lãnh địa Lan Quân gia. Những người như Lan Quân
gia chủ và một ít cao tầng khác vẫn phải ở tại cứ điểm Thần Vu làm vài chức
quan gì đó. Hiện tại liên minh bách tộc vẫn đang trong quá trình phát triển.
Người có năng lực nhất quyết không thể bỏ qua. Nói ví dụ, nếu các ngươi xem
như là gia tộc ma pháp, vậy chuyện lập truyền tống trận đương nhiên do các
ngươi tới làm. Còn có thể thành lập đội Ma Pháp Thí Thần Quân Bách tộc…
Cùng lúc đó, chuyện Lan Quân gia gia nhập liên minh bách tộc, cho tới lúc này
mới chậm rãi truyền ra ngoài đế quốc Ma Pháp…
– Vu Nhai, ngươi muốn đi Độc Cô Thần Thành trước sao?
Có một số việc chỉ cần để đám người Ngọc Vấn Hiền đi là được. Sau khi Vu Nhai
thu xếp cho gia tộc Lan Quân thần bí xong, liền trực tiếp tuyên bố muốn đi tới
Độc Cô Thần Thành trước. Đối với Độc Cô Thần Thành, thật ra các tướng Bách tộc
không cảm thấy khẩn trương như ở đế quốc Ma Pháp. Dù sao Độc Cô gia chủ vì
liên minh bách tộc mất tích đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện. Vu Nhai đại đế lại
là kim bào của Độc Cô gia. Có thể nói hắn chỉ trở về quê nhà mà thôi.
Nhưng ngay sau khi Vu Nhai tuyên bố xong, thời điểm trở lại sân viện của hắn,
Độc Cô Cửu Tà và Độc Cô Cửu Huyền lại đột nhiên xuất hiện. Sắc mặt Độc Cô Cửu
Tà không tốt lắm nhìn xuống đất, đưa ra câu hỏi với Vu Nhai.
– Đúng vậy. Đã xảy ra chuyện gì? Dường như sắc mặt các ngươi không tốt lắm
thì phải?
Vu Nhai nghi ngờ hỏi.
– Vu Nhai, ta đã mất liên hệ với gia gia ta.
Độc Cô Cửu Huyền thay Độc Cô Cửu Tà trả lời.
– Có ý gì?
Mặt Vu Nhai có cảm giác không tốt lắm.
– Vu Nhai, hành trình về Độc Cô gia lần này, chỉ sợ ngươi phải chú ý một
chút. Bầu không khí ở Độc Cô gia rất quỷ dị. Cũng không biết có phải nguyên
nhân bởi vì Độc Cô gia chủ mất tích hay không? Đám người Độc Cô Cửu Tà không
chỉ không liên lạc được với Độc Cô Thanh Hải tiền bối, thậm chí ngay cả những
người khác trong gia tộc cũng không liên lạc được. Một trong số đó còn có cả
Độc Cô Cửu Thiên.
Đúng vào lúc này, Mượn kiếm huynh cũng xông ra, cúi đầu nói.
Có vẻ như làm thủ lĩnh gián điệp và tình báo của liên minh bách tộc, khí chất
của Mượn kiếm huynh càng lúc càng biến hóa.
Trước đây, thời điểm còn ở Bắc Đấu, hắn đều mang bộ dạng không tim không phổi,
nhưng bây giờ lại thay đổi thành một bộ dạng khác. Hắn vốn chính là làm tình
báo. Kết quả lại bị nghiệp đoàn Lữ Giả cho lưu vong. Hiện tại một lần nữa nhặt
lấy phần chức nghiệp này. Sợ rằng đây mới chính là bản tính thật sự của hắn.
– Đáng tiếc, mạng lưới tình báo ở Độc Cô gia vẫn luôn bị nghiệp đoàn Lữ Giả
đập chết. Muốn cắm người vào rất khó. Ta chỉ nhận được một tin tức. Chính là
Độc Cô gia có gia chủ mới, có thể là tạm thời.
Mượn kiếm huynh không đợi Vu Nhai đáp lời lại nói.
Sau khi trợ giúp Bách tộc, Mượn kiếm huynh cố gắng hết sức phát triển mạng
lưới tình báo của hắn. Bất kể là đế quốc Huyền Binh, đế quốc Ma Pháp thậm chí
là cổ quốc Thần Duệ, hắn đều cố gắng đánh vào. Nhưng dù sao thời gian quá
ngắn, muốn đạt được nhiều hiệu quả như vậy cũng không dễ dàng. Hơn nữa, còn có
sự đả kích và ngăn cản của nghiệp đoàn Lữ Giả. Nghiệp đoàn Lữ Giả coi trọng
nhất, tất nhiên là mấy thế lực lớn chủ yếu nhất trên đại lục Thần Huyền.
Trong đó bao gồm cả Độc Cô gia. Mượn kiếm huynh muốn đánh vào Độc Cô gia, còn
phải đấu cùng nghiệp đoàn Lữ Giả một trận mới được.
– Gia chủ mới…
Vu Nhai khẽ nhíu mày. Nếu như chuyện trở thành như vậy, sẽ có chút phiền phức.
Vu Nhai hiểu rất rõ thân phận của hắn bị rất nhiều người ở Độc Cô gia phản
đối. Nếu như không phải Độc Cô gia chủ cố gắng hết sức ủng hộ, sợ rằng hắn đã
sớm bị Độc Cô gia phế bỏ.
– Cho dù như vậy, ta vẫn phải đi.
Vu Nhai suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn nở nụ cười lạnh, nói:
– Nếu đổi gia chủ khác, hoặc từ bỏ chức đại gia chủ, tình huống quan trọng
như vậy, thậm chí ngay cả trong tin tức tình báo cũng không có. Đây không phải
là chuyện rất kỳ quái hay sao? Bình thường, với loại chuyện như vậy, lấy lực
ảnh hưởng của Độc Cô gia đáng lẽ phải nhanh chóng truyền ra ngoài mới phải
chứ? Nhưng bọn họ lại không truyền ra. Điều này chỉ sợ là muốn câu con cá lớn.