– Không, đại đế cũng biết rời khỏi đế quốc Huyền Binh, ta gia nhập đế quốc Ma
Pháp chẳng phải cũng giống nhau sao?
Lan Quân gia chủ lắc đầu. Đúng vậy, gia nhập đế quốc Ma Pháp đó chính là lính
hầu, rất có thể sẽ biến thành pháo hôi.
Đương nhiên, tình hình của bọn họ cùng Vu Nhai không giống nhau. Sau khi Vu
Nhai rời khỏi, đã trở thành đại đế, nắm số phận ở trong tay mình. Lan Quân gia
gia nhập liên minh bách tộc cũng chỉ có thể là thủ hạ của Vu Nhai. Hình như so
với gia nhập đế quốc Ma Pháp trở thành thủ hạ của đế quốc Ma Pháp thủ hạ cũng
không có gì khác nhau? Không, vẫn có sự khác biệt. Thực lực bách tộc bây giờ
còn rất yếu. Bọn họ gia nhập sẽ trở thành trụ cột.
Mà đế quốc Ma Pháp tuy rằng rối loạn, nhưng nội tình rất đầy đủ. Lan Quân gia
gia nhập sợ rằng rất khó được coi trọng.
– Liên minh bách tộc hiện tại khiến người ta có cảm giác chẳng ra sao, thả ra
thì khó chịu, ăn vào lại buồn nôn. Hơn nữa trên đại lục Thần Huyền, ba thế lực
lớn tranh phong, căn bản không thể không e ngại. Điều này đã cho liên minh
bách tộc có thời gian và không gian phát triển. Liên minh bách tộc và Vu Nhai
đại đế cũng làm cho người khác nhìn không thấu, thấy không rõ. Dù sao cũng là
đại đế đã chặn bảy kiếm Kinh Thiên. Bất kỳ ai cũng biết lực lượng của bảy kiếm
Kinh Thiên khủng khiếp. Bảy kiếm này sợ rằng có thể giết chết không chỉ một
Thần Hoàng đi? Nhưng lại bị đại đế ngài cứng rắn đỡ được. Chỉ dựa vào điểm
này, đã có thể khiến bất kỳ thế lực nào khác cũng không dám hành động thiếu
suy nghĩ. Vậy chẳng phải liên minh bách tộc không có Thần Hoàng, lại thắng
được một thế lực có thêm Thần Hoàng sao.
Đúng vậy, thật sự chấn áp người không phải là Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối,
mà là chuyện ngăn cản bảy kiếm Kinh Thiên.
Vu Nhai đã hiểu được. Lan Quân gia chủ cảm thấy liên minh bách tộc hiện nay là
chỗ an toàn nhất. Đúng như hắn nói, thế cục đại lục khiến cho các thế lực lớn
căn bản không có cách nào động thủ. Bất luận là dân Cổ Duệ, đế quốc Huyền Binh
hay đế quốc Ma Pháp, đều có đầy đủ thực lực mạnh mẽ có thể giết chết liên minh
bách tộc hiện nay. Nhưng muốn làm vậy, bọn họ sẽ phải bị tổn thất. Bất kỳ ai
động thủ, người đó sẽ yếu hơn so với hai thế lực khác.
Hơn nữa thứ ngăn cản bảy kiếm Kinh Thiên kia chấn áp, vẫn có khả năng là Vu
Thuấn loại nửa Thần Hoàng này. Ba thế lực lớn đang không điều tra được rõ tình
hình, tuyệt đối sẽ không dám làm loạn. Đặc biệt là hai đại đế quốc.
Dân Cổ Duệ… Chuyện của hai đại đế quốc đủ để bọn họ quan tâm. Nhân thủ của
bọn họ thật sự không đủ.
Nói chung, theo ba thế lực lớn thấy, chỉ cần nắm được đại lục Thần Huyền, liên
minh bách tộc còn không phải muốn bóp, muốn nặn thế nào cũng được sao?
– Dù vậy, liên minh bách tộc ta thoạt nhìn vẫn rất yếu. Có lẽ chỉ có thể an
toàn đến khi ba thế lực lớn quyết phân thắng bại. Thoạt nhìn thực sự không có
tiền đồ.
Vu Nhai lắc đầu. Muốn phát triển, cần có thời gian. Nhưng thế cục đại lục bây
giờ có thể cho liên minh bách tộc bao nhiêu thời gian nữa? Chắc chắn sẽ không
phải là mấy chục năm. Không tới mấy chục năm, liên minh bách tộc vẫn là liên
minh bách tộc rất yếu.
– Nhưng ngược lại, liên minh bách tộc có đại đế ngài.
– Có ta sao?
Vu Nhai lại chớp mắt, có chút không biết rõ được ý của Lan Quân gia chủ.
– Đúng vậy, có Vu Nhai đại đế. Ta nghe Tiểu Hi Nhi nói, đại đế lấy lực lượng
Chuẩn Thần cấp chém tứ trưởng lão Pháp Thần Điện cùng Lan Quân Nhân. Vậy nếu
như đại đế đạt được Thần Tướng thì sao? Nếu như đại đế đạt được Thần Vương thì
sao? Nếu như đại đế đạt được Thần Hoàng thì sao?
Lan Quân gia chủ nhìn chằm chằm vào Vu Nhai nói tiếp:
– Đại lục Thần Huyền là một thế giới cường giả. Chỉ cần đủ mạnh mẽ, một người
cũng có thể thay đổi đại lục.
– Lan Quân gia chủ, nói như gia chủ, vậy áp lực của ta quá lớn rồi. Gia chủ
làm vậy chính đặt cược toàn bộ ở trên người ta.
Vu Nhai thoáng cười nói. Lan Quân gia chủ không biết về sự tồn tại của Thần
Chi Nguyên Giới.
Không giống như gia chủ Mạc Luân Tạp Đế thấy hắn để Ma Thiên Chân Thần bị nín
nghẹn, Lan Quân gia chủ hoàn toàn tin tưởng Vu Nhai có thể thay đổi tất cả.
Mọi người ở đây không có ai biết được Lan Quân gia chủ dùng cái gì để chống đỡ
quyết định của hắn.
Không có ai biết sự quyết đoán của Lan Quân gia chủ bắt nguồn từ đâu.
– Đúng vậy. Chính là đặt cược toàn bộ ở trên người đại đế. Không biết Vu Nhai
đại đế có dám nhận hay không?
Lan Quân gia chủ không tiếp tục giải thích, mà hỏi ngược lại Vu Nhai. Trong
đôi mắt già nua mang theo sự kiên định và quyết tâm, cứ như vậy nhìn Vu Nhai.
Lan Quân gia chủ làm vậy có ba nguyên nhân… tiềm lực của Vu Nhai; vị trí
hiện tại của Bách tộc sẽ không bị đánh; Bách tộc không đủ mạnh, Lan Quân gia
hắn sau khi gia nhập có thể trở thành tồn tại nòng cốt nhất…
– Tiếp nhận. Vì sao không tiếp? Miếng bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống
như vậy, ta không nhận mới là ngốc.
Vu Nhai nở nụ cười:
– Chỉ là gia chủ thật sự quyết định như vậy, không cần thương lượng một chút
với những người khác trong gia tộc hay sao?
– Không cần. Lan Quân gia do ta quyết định. Ta tin tưởng hoàng hậu tổ tiên
cũng sẽ ủng hộ quyết định của ta.
Lan Quân gia chủ nói thẳng. Lời của hắn cũng trực tiếp khiến đám người Lan
Quân gia đang ngập ngừng muốn nói phải câm miệng. Ngay cả Lan Quân Hi cũng
không dám nói gì. Xem ra, uy vọng của Lan Quân gia chủ ở Lan Quân gia thật sự
không thể nghi ngờ.
– Ha ha, được. Vậy hôm nay lên Lan Quân gia chính là một thành viên trong
liên minh bách tộc.
Có thể Vu Nhai bị sự quyết đoán của Lan Quân gia chủ làm lây nhiễm, phá lên
cười. Cho đến lúc này hắn mới chút cảm giác của một đại đế hoặc một người anh
hùng.
– Gia chủ Lan Quân gia của Bách tộc Lan Quân Uy ra mắt Vu Nhai đại đế.
Lan Quân gia chủ cũng không kiểu cách nữa. Nếu đã quyết định, vậy hắn chính là
thần tử của Vu Nhai đại đế. Nói xong hắn liền trực tiếp quì một gối xuống,
không có bất kỳ do dự nào. Hắn đương nhiên cũng sẽ không gọi Vu Nhai là Bách
Tộc Vương gì đó. Đó là do Huyền Binh Đại Đế phong hào cho Vu Nhai. Hắn tin
tưởng Vu Nhai đại đế tuyệt đối không sẽ coi trọng phong hào nhàm chán này.
Trong mắt hắn Vu Nhai nhất định sẽ là đại đế của một quốc gia.
– Gia chủ nhanh đứng lên đi. Liên minh bách tộc không nhiều quy củ như vậy.
Gia chủ ngài lại lớn tuổi như vậy…
Tuy rằng Vu Nhai nói rất hào hùng, nhưng vẫn bị Lan Quân gia chủ dọa cho giật
mình. Nói thật ra, cho đến lúc này, tư tưởng của Vu Nhai hoàn toàn không có
chuyện khom lưng cúi đầu. Hắn là một người xuyên qua. Từ trước đến nay, hắn
cũng không có lý tưởng muốn làm đại đế gì cả. Hắn là bị ép từng bước đến vị
trí này. Ở trong lòng hắn, làm một Vương gia ung dung tự tại, thực lực không
người nào địch nổi cũng không có gì không tốt.
Một người hiện đại, đột nhiên thấy một lão gia gia không biết mấy trăm tuổi
quỳ xuống, cảm giác này thật sự cổ quái.