Trí Tuệ Đại Tống – Chương 849: Quyển 13 – Chương 37: Vị cung phụng đầu tiên.. – Botruyen

Trí Tuệ Đại Tống - Chương 849: Quyển 13 - Chương 37: Vị cung phụng đầu tiên..

Vân Tranh nhìn những thi thể thất khiếu chảy máu, một cỗ xe chín oan hồn, nữ tử khi còn sống đẹp tới mấy, trúng độc thân vong cũng trở nên nanh ác, sáu thi thể nữ, mười ngón tay toàn máu, đó là lúc độc phát tác cào đất hoặc tường tạo thành.

Một thi thể nam đi giày quan, đai bạch ngọc, Lão Liêu thấy lão gia nhìn tới đó thì cời đai ngọc xuống lau sạch đưa lên.

– Nhị mã phối nhất yên! Thì ra là lại bộ viên ngoại ti lang trung Phùng An, nghe nói người này tuấn mỹ bất phàm, thi họa song tuyệt, là nhân tài hiếm có của Đại Tống, sao lại ở đây?

Lão Liêu khom người đáp: – Người đưa tới nói, hắn cùng Bạch Liên hội yến tiệc, nhất là cùng hội chủ Diệu Nguyệt vô cùng thân mật.

Vân Tranh nhìn hết chín cỗ thi thể, hỏi: – Khúc Chung nói có tung tích của người Liêu, đâu rồi?

– Lão gia, theo như báo về thì sau khi nhà ta tập kích thất bại phải bỏ chạy, còn bị bắt con tin, Bạch Liên hội mở tiệc mừng công thì bị chúng ta diệt trọn ổ, lão gia cũng biết họ chỉ phụ trách giết người, thứ khác đều không nghe ngóng.

– Số thi thể này phải biến mất, ai xử lý hậu sự?

– Thê tử của Khúc Chung!

Vân Tranh ngớ ra: – Hả?

– Lão gia, Mai thị ở Đảo Sa môn làm việc này, có tài nghệ đặc thù.

Vân Tranh nhíu mày: – Đó là ở trên đảo, còn bây giờ…

Lão Liêu đi tới gần Vân Tranh nói nhỏ: – Mai thị kỳ thực đã chết rồi, vị này chỉ còn là cái xác không hồn, nếu không để cô ta làm vài việc, khả năng sẽ phát cuồng.

Vân Tranh nhìn về phía trước, chỉ thấy một thanh y phụ nhân mặt vô cảm đứng bên cổng vòm như ma quỷ.

Uỳnh!

Mưa tới mức này rồi mới bắt đầu có sấm sét đúng là đại nghịch bất đạo.

Bất kể kim cổ chuyện hủy xác luôn là hành vi tàn nhẫn, nhưng không làm thế người ta sẽ biết Vân gia còn lực lượng thứ hai, chuyện này tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài, cả nhà sau này còn phải dựa vào nó để ứng phó với hiểm cảnh.

– Phu quân, có sét đấy! Lục Khinh Doanh ra sức kéo Vân Tranh vào phòng, lo trượng phu bị sét đánh chết.

Tối qua chẳng ngủ ngon, bị lão bà kéo vào phòng, liền leo lên giường ngủ, Lục Khinh Doanh nhìn Vân Tranh ngủ rất say sưa thì thở dài, hết cách với trượng phu vô tâm của mình, đắp chăn cho y, ngẩn người nhìn bầu trời.

Vân Nhị chỉ huy đám Khúc Chung phục kích Bạch Liên hội, nhưng Vân Nhị không biết rằng Vân gia hành động luôn có hai nhóm hoàn toàn tách biệt, cho nên khi đám Khúc Chung thất bại, người giám sát thừa lúc kẻ địch ăn mừng đại thắng mà sơ xuất, phát động đợt tấn công thứ hai hết sức bí mật và tàn nhẫn, vì Vân gia đã tổn thất trương đó sẽ không ai nghi ngờ Vân gia còn thế lực ngầm, đây là thế lực phu quân nói với nàng là chuẩn bị khi ở Đậu Sa trại.

Lục Khinh Doanh thực ra không lo, vì nếu một Đại tướng quân lại đi thua vài yêu nhân Bạch Liên hội thì đó là trò cười lớn nhất thiên hạ.

Sấm sét hành hành một lúc liền dừng, giống như quan phủ tra án vậy, lúc đầu thỉ rầm rộ lắm, cuối cùng là âm thầm mất tích.

– Vừa rồi là một loại hiện tượng tự nhiên thôi, có hai đám mây va chạm nhau, một thuộc tính âm, một thuộc tính dương, âm dương tiếp xúc sinh ra sấm sét, không có gì lạ, trên trời không có thần tiên, càng không có lôi thần dùng dùi đục tạo sấm sét, nên đừng sợ ta bị sét đánh… Vân Tranh ngủ một canh giờ thì dậy, thấy lão bà tâm sự trùng trùng thì an ủi.

Lục Khinh Doanh khoác cho y áo choàng: – Nói như chàng bay lên trời rồi vậy, bất kính với thần linh thiên địa mà chẳng sợ trừng phạt.

Thấy lão bà không tin, Vân Tranh cũng không nói thêm, chỉ bên ngoài: – Vẫn đang mưa à, sao không thấy tiếng mưa.

– Mưa nhỏ lắm, nhưng nước mưa lại rất dày. Lục Khinh Doanh dùng khăn ấm lau mặt cho Vân Tranh, còn dùng cái lược nhỏ chải chòm râu ngắn: – Thu Yên có tới, thiếp bảo ăn cơm trưa xong rồi nói.

– Ừm, chắc là chuyện Thái Hành sơn, không có gì to tát đâu.

Vân Tranh nói xong nhảy xuống đất đi giày vào, mở cửa phòng, tức thì hơi nước mát lịm ùa vào, hít sâu mấy hơi, đi tới tiểu viện ở hoa viên, y muốn biết Mai thị xử lý thi thể ra sao.

Đi vào nhà Khúc Chung, ngoài tiếng ho của ông ta thì vô cùng yên tĩnh.

Mai thị đang ra ngoài đổ nước, thấy Vân Tranh nhún mình thi lễ: – Mai thị bái kiến gia chủ.

– Vừa rồi có sấm sét phu nhân rất căng thẳng, cho rằng ông trời chướng mắt định đánh chết ta, giam ta trong phòng không cho ra.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.