Trí Tuệ Đại Tống – Chương 2: Quyển 1 – Chương 2: Sinh tồn nơi hoang dã (1) – Botruyen

Trí Tuệ Đại Tống - Chương 2: Quyển 1 - Chương 2: Sinh tồn nơi hoang dã (1)

– Cút đi, cái con gấu mèo ngu ngốc. Thằng bé bị con gấu mèo liếm mặt, tức tối co chân ngắn cũn đạp con gấu mèo lăn lốc lốc.

Con gấu mèo há miệng kêu ầm ĩ, thế nào cũng có con gấu mèo to quanh quẩn đâu đây, thứ này không chỉ ăn trúc như chúng ta hay thấy trong TV, chúng còn ăn cả thịt, mà động vật bảo vệ con càng đáng sợ.

Bỏ mẹ rồi, Vân Tranh hết hồn hết vía, không kịp suy nghĩ, bế thốc đứa bé cùng với đống quần áo thùng thình của nó, buộc nó vào người, co cẳng chạy, chạy vài bước mới phát hiện quần áo của mình cũng rất vướng víu, nhưng không dám dừng lại, xuyên qua rừng trúc, không rõ bao xa, tới khi tới bãi đá đỏ sạch sẽ, Vân Tranh mới dừng lại chống tay thở hồng hộc, vừa thở vừa hoảng loạn sờ soạng khắp người.

Đây là mình, dựa vào cảm giác chân tay chạm vào cơ thể thì nó đúng là của mình, nhưng mà đã bị có rút nghiêm trọng, chân tay bé xíu như của đứa trẻ mười ba, mặt vốn râu ria lởm chởm mấy hôm chưa cạo, lúc này trơn bóng láng mịn, má còn hơi bầu bầu thịt thịt kiểu trẻ con … Nếu vậy, cái thằng nhóc bốn tuổi mắt đang xoay tròn như ăn trộm kia, chỉ có thể là Hạ Kiên Cường.

– Kiên Cường, có phải em không? Thầy là thầy Vân đây. Vân Tranh chỉ vào mặt mình thử hỏi:

– Thầy Vân, vậy là thầy cũng bị thu nhỏ rồi. Hạ Kiên Cường cũng bàng hoàng không kém:

Hai thầy trò như hai kẻ mất hồn ngồi bệt xuống bãi đá nhìn nhau rồi lại nhìn quanh, có một đàn lợn rừng ủn ỉn đi qua rất gần bọn họ, nhưng không tỏ ra quan tâm chút nào, rõ ràng bọn chúng chưa bao giờ gặp phải thợ săn.

Mất một lúc Hạ Kiên Cường mới hỏi: – Thầy Vân, chuyện này là sao?

Vân Tranh lẩm bẩm: – Là sao là làm sao, thầy làm sao mà biết được là sao.

– Thầy là thầy giáo mà.

– Thầy giáo đâu phải là thánh.

– Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?

– Thầy không biết.

Không ai biết nói gì thêm nữa, dùng bốn con mắt vô tri nhìn cây nhìn cỏ bên cạnh, có con thỏ ngu béo núc nghiêng đầu ngó nghiêng hai sinh vật lạ, chẳng thấy chúng phản ứng nên buồn chán nhảy đi chỗ khác, cảm giác mọi thứ quá sức hoang đường, khiến đầu óc bọn họ không thể hoạt động như bình thường được.

Có lẽ ngồi đó tới gần một tiếng, đến khi có tiếng bụng reo ùng ục, Hạ Kiên Cường xoa bụng: – Thầy Vân, em đói.

Nghe nói tới đói làm Vân Tranh cũng thấy bụng cồn cáo, sáng ra đã ăn uống gì đâu, vốn định tới căng tin làm bát mỳ thịt bò, lúc này nghĩ tới mỳ bò chẳng được tích sự gì, chỉ càng làm thêm khó chịu.

Vân Tranh đứng lên, máy móc cởi quần áo rộng thùng thình trên người ra, ước lượng một lúc mặc quần áo của Hạ Kiên Cường vào, vừa khít, vậy là mình đoán đúng, giờ mình chỉ còn là đứa bé mười ba mười bốn, cao chừng 1m4.

Mặc kệ thằng bé kia bị lột trần đang la hét phản đối, Vân Tranh cứ việc mình mình làm, lấy áo ba lỗ buộc lên hông nó, thế là đứa bé đáng yêu mặc váy xuất hiện.

Thu thập mọi thứ xong, Vân Tranh mới để ý tìm những dấu hiệu của con người, nhưng hoàn toàn vô ích, dựa vào phản ứng của các loài động vật khác nãy giờ, đây là khu vực không có người sống.

Vân Tranh buộc Hạ Kiên Cường lên lưng, quay trở lại rừng trúc, hiện là mùa xuân hẳn măng đang mọc mơn mởn, quả nhiên là thế trên mặt đất chồi lên rất nhiều búp măng, nhưng mà măng già, vậy đây là mùa gì rồi? Thôi kệ, bẻ một cành trúc, ra sức đào với tốc độ nhanh nhất lấy ba búp măng, sợ có gấu trúc xuất hiện.

Lấy được măng rồi, buộc tạm vào hông sau đó chạy đi như ăn trộm, tới chỗ bãi đá đỏ, phát hiện có một cái hang, cẩn thận lấy đá ném vào đuổi con thú có thể sống trong đó ra, đợi một lúc mới tay cầm chắc cành trúc đi vào, an toàn, liền bỏ Hạ Kiên Cường xuống, rồi bóc măng.

Hạ Kiên Cường muốn giúp, nhưng hai bàn tay trẻ sơ sinh của nó không giúp gì được, đành ngồi đợi Vân Tranh bóc măng xong vồ ngay lấy định ăn, nhưng Vân Tranh giật ngay lại.

– Cố nhịn một chút đi, em còn nhỏ, ăn măng sống bị bệnh đấy, để thầy đốt ít lửa nướng lên cho mà ăn. Vân Tranh không dám đi xa, chỉ tìm ít củi khô quanh đó, có lẽ ông trời thương xót, y tìm được trong bụi cỏ rất nhiều trứng, không rõ trứng chim gì, to hơn trứng chim cút một chút.

Nướng trứng phải dùng bùn bọc xung quanh rồi mới cho vào tro, nếu không trứng sẽ nổ, Vân Tranh nói không ngoa, cuộc đời y cũng thảm chỉ hơn chứ không kém, nên từ nhỏ y đã thuần thục những chuyện sinh tồn này lắm rồi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.