Tối Cường Dâm Đế – Chương 6 Tàn phá (18+) – Botruyen
  •  Avatar
  • 353 lượt xem
  • 3 năm trước

Tối Cường Dâm Đế - Chương 6 Tàn phá (18+)

Bị mẫu thân mình không ngừng khiêu khích chỗ tư mật, cặp đùi trắng mịn của Hồ Nguyệt Nha không tự chủ được dạng ra hết cỡ, toàn thân ngứa ngáy thèm khát mãnh liệt.
“Ah.. ưm..”
“Ư ư… ưm…”
“Con… con sướng quá…”
“Ư ư… Ra… ra rồi..”
Đột nhiên, cơ thể Hồ Nguyệt Nha trở nên run rẩy kịch liệt, hô hấp dồn dập, nàng vội vã đưa tay muốn đẩy gương mặt mẹ mình ra khỏi hạ thân, nhưng đã không kịp.
Một dòng chất dịch trắng đục phun ra, hoàn mỹ bắn đầy lên gương mặt kiều diễm của Hồ Nguyệt Phượng, mùi hương thanh mát xen lẫn một chút ngọt, hoàn toàn không cảm thấy tanh tưởi.
Hồ Nguyệt Phượng sững sờ một chốc, sau đó liền đưa đầu lưỡi đỏ hỏn ra liếm liếm một chút chất dịch nơi khóe môi, tràng cảnh vô cùng khiêu khích.
Hồ Nguyệt Nha thở dốc một hơi, cơ thể vốn dĩ xụi lơ, lúc này nhìn thấy mẫu thân mình đang liếm lấy thứ chất dịch dơ bẩn chảy ra từ mật động của mình, toàn thân tức thì nóng rực trở lại, ham muốn vừa mới nguôi đi một chút lại bùng lên dữ dội..
Nàng liếc mắt nhìn sang Trần Quân bên cạnh, chuẩn xác mà nói là nhìn đến con cự long phía dưới đang ngạo nghễ ngẩng đầu chờ đợi.
Hình ảnh to lớn vĩ ngạn của nó, từng cái đường gân thô bạo như hút hồn Hồ Nguyệt Nha, khiến nàng tim đập thình thịch.
Con quái vật này, thật sẽ đâm vào bên trong mình ư?
“Xem ra có thể được rồi. Tiểu Nha, đến đây!” Trần Quân cười nói.
Hồ Nguyệt Nha ngượng ngùng ngồi dậy, đoạn nàng đứng ở bên trên hạ thân Trần Quân, sau đó quay cặp mông tròn lẳn trắng nõn lại, khiến cho một luồng hương khí thơm dịu phả vào mặt hắn.
Ở góc độ của Trần Quân còn có thể thấy một phần khe suối hồng mịn, cùng với những nhúm lông lất phất bên dưới lộ ra, ướt đẫm mê người.
Hồ Nguyệt Phượng quả nhiên là một người mẹ rất hợp cách, nàng không cần kẻ nào nhắc nhở cũng rất tự giác quỳ xuống dùng hai tay giữ chặt cự long Trần Quân, duy trì tư thế nó đứng thẳng, không xiêu vẹo lung tung, để cho mật động con gái nàng thuận lợi tiếp xúc đúng chỗ.
Hồ Nguyệt Nha từ từ ngồi xổm xuống, hai cánh môi mũm mĩm hé mở một chút, vừa chạm tới đầu rồng liền hơi run rẩy dừng lại, tựa hồ khiếp sợ, tuy nhiên rất nhanh liền dũng cảm tiếp tục hạ mình xuống tiếp, chầm chậm nuốt trọn một chút trên đỉnh đầu rồng.
Chỉ là, phần đầu rồng Trần Quân trên nhỏ dưới to, càng hạ xuống thấp, hai cánh môi dưới Hồ Nguyệt Nha lại càng phải căng ra hết cỡ, trên gương mặt xinh đẹp của nàng bắt đầu xuất hiện một chút đau đớn, tựa hồ gặp phải khó khăn.
“Tiểu Nha ngoan, cố lên!!” Hồ Nguyệt Phượng kịp thời quăng tới cho nàng một cái ánh mắt cổ vũ.
Hồ Nguyệt Nha vừa xấu hổ vừa kích thích, cô bé của nàng vậy mà hơi giãn nở ra một chút, thật vất vả lắm mới bao trọn được đỉnh đầu con cự long to lớn của Trần Quân.
Lúc này Hồ Nguyệt Phượng mới an tâm buông tay ra, nhìn con cự long gân guốc bị con gái mình nuốt lấy phần đầu, khung cảnh dâm dục lồ lộ ra ngay trước mắt, nàng như say như đắm, không nhịn được đưa một tay vuốt ve những sợi gân rồng, tay còn lại thì tự động mò xuống hạ bộ bản thân, không ngừng vuốt ve.
Đột nhiên, Trần Quân vốn dĩ nằm im bất động, lúc này thế mà đẩy hông lên một phát thật mạnh.
“Phập!”
Con cự long có chút hiền lành ngoan ngoãn nháy mắt trở mình, biến thành một con hung thú thô bạo, nó hung hăng cưỡng ép tách ra hai múi thịt, sau đó mạnh mẽ một đường xông thẳng cửu tiêu, đâm tới lút cán.
“AAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!”
Hồ Nguyệt Nha hét lên một tiếng bi thiết, nước mắt lập tức tuôn trào.
Toàn thân nàng như bị ngũ mã phân thây xé toạc ra, sắc mặt đau đớn cực độ, hô hấp giây lát ngừng hẳn, cả người nàng cứng ngắc gục xuống, may mắn có Hồ Nguyệt Phượng đỡ lấy.
Bên dưới, một tia máu đỏ chói mắt chảy ra, rực rỡ như hải đăng trong đêm.
Con cự long nóng hổi một phát xông thẳng đến bụng, sau đó vậy mà lại tiếp tục nằm im rồi, tựa hồ hung thủ gây ra chuyện này là một con khác, không hề liên quan đến nó.
Chính giữa phòng, con gấu nhìn xem nữ nhi mình Hồ Nguyệt Nha đã bị đánh tan phòng tuyến cuối cùng, từ đây triệt để biến thành một người phụ nữ, nó sững sờ đứng im không động, nơi đôi mắt đen láy chảy ra hai hàng huyết lệ, trông vô cùng quỷ dị và ghê rợn.
“Tiểu Nha.. Tiểu Nha..”
“Đau lắm phải không, nữ nhi ngoan.. !!”
“Sao ngươi lại thô bạo với nàng như thế?”
Hồ Nguyệt Phượng đưa tay lau đi nước mắt trên mặt con gái, ngoài miệng quở trách, nhưng hạ thân cũng vì một phát đâm thô bạo này của Trần Quân mà tuôn trào một đợt suối nhỏ rồi.
“Thời gian gấp gáp, nàng chần chừ như vậy, sợ rằng sinh biến!”
Trần Quân qua loa trả lời, đoạn chỉ vào con gấu.
“Ngươi xem, nó đã có biến hóa..”
Hồ Nguyệt Phượng quay đầu nhìn, quả nhiên phát hiện con gấu âm trầm đáng sợ, đôi mắt đỏ rực nhòe máu, nàng không khỏi run rẩy vội quay đầu đi, tránh cho bị dọa sợ.
Lại đợi một lát, lúc này cảm nhận thấy bên trong cơ thể Hồ Nguyệt Nha đã có chút điều hòa, dần dần thích ứng với cây gậy thịt đồ sộ của mình, Trần Quân liền đưa tay ôm lấy vòng eo thon mềm mại của nàng, đoạn chậm rãi hẩy hông lên một cách ôn nhu.
Hồ Nguyệt Nha đau đớn trôi đi, lúc này bị khiêu khích mãnh liệt từ sâu bên trong, rất nhanh ham muốn dục vọng trào dâng trở lại, cơ thể trắng nõn liền phối hợp với Trần Quân, chủ động lên xuống nhịp nhàng.
Trần Quân cũng theo đó tăng nhanh tốc độ, cự long như có linh tính dễ dàng chạm đến những điểm nhạy cảm nhất, khiến cho miệng nhỏ Hồ Nguyệt Nha rên rỉ liên tục.
“Ah.. Ưm.. Thật.. thật là sướng…”
“Ưm.. Nhanh.. nhanh dùng sức..”
“Ah Ah .. Quân ca ca… ưm.. Mạnh hơn.. mạnh hơn nữa đi.. Ah.. Ah Ahh..”
“Muội sướng.. Muội sướng chết mất…”
Trần Quân một bên đẩy hông, một bên không quên vận chuyển Hoan Thiên Hỉ Địa, một môn thần cấp song tu công pháp kiếp trước của hắn, để chắt lọc âm sát chi khí trong cơ thể Hồ Nguyệt Nha, thu về cho mình hưởng lợi.
Thịt muỗi mặc dù ít, nhưng vẫn là thịt, Trần Quân đương nhiên không chê.
Hồ Nguyệt Nha vừa mới nếm phải trái cấm, rất nhanh lại không chịu nổi run rẩy, một đợt nước lũ phía dưới tuôn ra như vỡ đê, hồng thủy trào dâng mãnh liệt, ướt đẫm hạ thân Trần Quân.
Nàng rũ rượi thở dốc, gương mặt tinh xảo ửng đỏ tràn đầy thỏa mãn, vô cùng quyến rũ.
Vẻ sợ hãi trên mặt Hồ Nguyệt Phượng do con gấu mang lại không biết từ lúc nào đã bị khung cảnh trước mặt làm tiêu biến đi, chỉ còn có những khao khát, thèm muốn.
“Được.. được rồi chứ?!”
Thấy con gái mình lại ra lần nữa, Hồ Nguyệt Phượng liền lên tiếng hỏi.
Không biết là do nàng lo lắng đến tình huống trong cơ thể của Hồ Nguyệt Nha, vẫn là có ý tứ khác.
“Chưa đủ. Âm sát chi khí mới bị ta chuyển hóa chút ít, còn cần vài lần nữa mới đủ.” Trần Quân nghiêm túc nói, khiến hai mẹ con ngượng đỏ cả mặt, dung nhan Hồ Nguyệt Phượng xen lẫn thêm một chút sốt sắng.
Còn phải đợi làm mấy lần nữa a, lúc nào thì ta đến lượt a..!
Biến hóa của nàng bị Trần Quân bắt lấy, hắn cười thầm, đoạn nghiền ngẫm nói.
“Tốc độ chuyển hóa có chút chậm, xem ra khả năng là do nàng chịu kích thích chưa đủ, khiến cho âm sát chi khí tiết ra ít đi..!!”
“A..”
Hồ Nguyệt Phượng nghi hoặc.
Bị một con quái thú như thế hung hăng tàn phá, vậy mà còn nói là chưa đủ kích thích là sao, nàng chỉ nhìn thôi cũng đã trào dâng mấy lần rồi đây.
“Ta sẽ cố gắng đổi một số tư thế, tuy nhiên cũng cần ngươi đến giúp nàng một chút. Trong lúc chúng ta hành sự, ngươi có thể hôn nàng, hoặc là khiêu khích nhũ hoa, tận lực kích thích nàng hơn…”
“Cái.. cái gì..!!”
“Việc khó khăn hơn ngươi cũng đã làm, còn xoắn xuýt cái gì. Đừng quên, ta còn phải giúp ngươi đây!!”
Nghĩ đến, Hồ Nguyệt Phượng cảm thấy dường như cũng đúng.
Bên dưới mật động, nàng cũng đã giúp con gái mình chăm sóc, vậy thì bây giờ còn lăn tăn chút chuyện nhỏ này làm gì!
Dù sao, cũng là vì tốt cho con gái, hơn nữa, nếu việc này diễn ra nhanh hơn, chẳng phải con cự long hùng dũng nóng bỏng kia liền sớm có thể tiến vào bên trong cơ thể mình rồi nha.
A phi, ta đây là đang nghĩ cái quỷ gì..
Trần Quân mặc kệ Hồ Nguyệt Phượng tâm tư đảo loạn, hắn lúc này để cho Hồ Nguyệt Nha nằm ngửa xuống giường, sau đó đứng thẳng người dậy, đưa mắt nhìn nàng.
Trông thấy gương mặt tuấn lãng vô song của Trần Quân đang nhìn mình, sau đó hắn chậm rãi tách cặp đùi trắng hồng mềm mại của mình ra, rồi đưa con cự long gân guốc kia từ từ tiến đến chỗ tư mật, Hồ Nguyệt Nha sắc mặt ửng hồng, toàn thân kích động run lên chờ đợi.
“Phập.!!”
Trần Quân kinh nghiệm lão luyện, hẩy nhẹ một phát liền đã tiến sâu vào bên trong cơ thể thơm ngát trắng nõn của Hồ Nguyệt Nha, khiến cho eo thon của nàng nẩy lên một chút.
Hắn dứt khoát đưa tay ôm lấy vòng eo thon không chút mỡ thừa của nàng lên, sau đó nhấc bổng hạ thân, đoạn cứ thế đẩy tới đẩy lui một cách nhịp điệu, khiến cho nàng sung sướng kêu rên liên tục, cặp đùi quấn chặt lấy bụng hắn, ngón tay bíu lấy ga trải giường..
Hồ Nguyệt Nha có lẽ cảm giác bản thân quá sức dâm đãng, liền thẹn thùng nhắm mắt lại, vẻ mặt tràn đầy hưởng thụ.
Thấy thế, Trần Quân đưa mắt nhìn qua Hồ Nguyệt Phượng ra hiệu, Hồ Nguyệt Phượng hiểu ý leo lên giường, đoạn cúi đầu hôn ngược xuống đôi môi hồng hào đang không ngừng rên rỉ của con gái mình.
“A..”
Hồ Nguyệt Nha giật mình hô lên, nhưng liền biết là ai, rất nhanh nàng liền hé mở môi thơm, để cho con rắn nhỏ của mẫu thân mình tiến vào, cùng rắn nhỏ của nàng bên nhau quấn quýt.
Hồ Nguyệt Phượng vừa đá lưỡi vừa dùng hai tay vòng lên hai quả tuyết lê của con gái không ngừng xoa nắn, sau đó tỉ mỉ khều khều vuốt ve hai hạt đậu nhỏ trên đỉnh.
Trần Quân cười tà nhìn lấy cảnh tượng này, phát giác vòng eo Hồ Nguyệt Nha vặn vẹo, bên trong siết chặt, hằn liền nhắm chuẩn thời điểm, ra sức đẩy hông nhanh và mạnh hơn, tiết tấu nắm chắc trong lòng bàn tay.
Dưới có Trần Quân, trên có mẫu thân mình, song trọng công kích khiến cho Hồ Nguyệt Nha lại tiếp tục phun ra một đợt hồng thủy, lênh láng khắp nơi, nhiều hơn hẳn lần trước.
“Ah.. Quân ca ca.. Thật là.. sướng.. Thật là thoải mái…”
“Muội.. muội yêu huynh…”
“Mẫu thân.. Ta … ta cũng.. yêu ngươi…”
“Ah ưm…”
Hồ Nguyệt Nha mặt nhỏ mê ly, thều thào nói, đôi mắt dẹp lim dim lim dim một lúc, sau đó vậy mà thỏa mãn thiếp đi.
Trần Quân buông lỏng hông nàng ra, để mặt cho nàng nằm hẳn xuống giường, sau đó hắn liền nhìn qua Hồ Nguyệt Phượng, khóe môi câu lên nụ cười tà tính.
“Để xem, trước mặt lão công ngươi, ngươi sẽ có biểu hiện như thế nào đây!”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.