“Đừng.. Đừng mà.. Ngươi không nên.. như vậy.. Ta… Ta không muốn…”
Châu Tử Quỳnh bị Trần Quân khiêu khích từng cái bộ vị nhạy cảm một cách mãnh liệt, bản năng liền vặn vẹo thân thể, thân thể mềm mại bị hắn trêu cho run rẩy sung sướng, dung nhan mỹ lệ đỏ bừng tới tận mang tai.
Hai múi thịt múp máp bên dưới của nàng cảm nhận rõ rệt được sự thô to của một cây gậy thịt đang không ngừng ma sát, khiến nội tâm nàng ngứa ngáy không thôi, xen lẫn trong đó là một sự xấu hổ, khoái cảm, đương nhiên càng nhiều chính là kinh hãi.
Đồ vật này to lớn như vậy, nếu chui vào bên trong mình thì sẽ đau đớn đến thế nào đây…
Toàn thân nàng trở nên vô cùng căng thẳng, chỉ có thể kẹp chặt cặp đùi đẹp lại, khiến cho cự long Trần Quân bị da thịt non mềm kẹp lấy hai bên, cảm giác vô cùng mỹ diệu.
Châu Tử Quỳnh quay đầu, ánh mắt óng ánh ngập nước đáng thương, yếu ớt nhìn lấy Trần Quân.
“Ngươi.. cầu ngươi.. dừng lại đi…”
Trần Quân biết, mỹ nữ trước mặt đã hoàn toàn bị hắn khiến cho động tình rồi.
Hắn cũng không thật sự muốn làm tình ngay trên xe buýt, bởi vì mặc dù vô cùng kích thích, nhưng phong hiểm quá lớn, dễ bị bại lộ, hơn nữa một cái trinh nữ cực phẩm như vậy nên là tìm một chỗ nào kín đáo, thật tốt hung hăng bắn phá, triền miên suốt đêm thâu mới được.
Trên xe buýt không có thời gian không có không gian, hơn nữa còn không thể thuận tiện tu luyện, tương đối phí phạm.
“Ân, ta biết rồi..” Trần Quân mỉm cười thu hồi long trảo, hắn cúi xuống đưa tay nâng cằm, đoạn hôn lấy đôi môi hồng nhuận trơn mềm của Châu Tử Quỳnh, sau đó thủ thỉ bên tai nàng. “Ta xin lỗi, đều do ngươi quá xinh đẹp, thân thể lại vô cùng quyến rũ mê người, khiến cho ta bị kích thích..”
“A..” Châu Tử Quỳnh xấu hổ không biết nói sao, tên dâm tặc này thật quá vô sỉ, vậy mà còn nói tất cả là do nàng ư.
“Ta sẽ dừng lại, nhưng mà.. dương vật của ta đã cứng như vậy, không thể nhét lại vào trong quần.. Ngươi có thể dùng miệng giúp ta sao?”
“Cái gì?!!”
“Ngươi hãy ngậm dương vật ta vào miệng, sau đó bú mút ma sát. Chỉ cần nó ra một lần thôi, liền sẽ xìu xuống.. Nếu không để mặc nó như vậy, ta sợ rằng sẽ nhịn không được..”
“Ngươi… ngươi…”
Châu Tử Quỳnh ngây ngốc mà nhìn Trần Quân, thấy gương mặt tuấn lãng của hắn hiện ra một vẻ khó xử, tựa hồ lời nói đều là thật lòng.
Nàng tốt xấu gì cũng là sinh viên đại học, đương nhiên cũng biết chút ít về sinh lý nam nhân, nghĩ nghĩ, trong lòng liền mơ hồ tin tưởng một chút..
“Ta.. ta có thể dùng tay giúp ngươi..” Châu Tử Quỳnh thẹn thùng lí nhí nói.
“Không được. Nếu dùng tay mà có hiệu quả, vậy ta cứ để nguyên dương vật trong đùi ngươi ma sát vậy là được rồi!” Trần Quân thản nhiên như không, khiến Châu Tử Quỳnh càng thêm lúng túng.
“Nhưng mà.. dùng miệng.. nó.. nó hôi và bẩn…”
“Ngươi yên tâm đi, ta là một nam nhân đặc biệt, dương vật của ta mùi vị cam đoan tuyệt hảo..” Trần Quân lời nói chắc chắn, cam kết chất lượng hàng hóa, sau đó hắn liền có chút ôn hòa.. “Ngươi có thể thử một chút, nếu thấy không tiện ta sẽ không để ngươi tiếp tục..”
Châu Tử Quỳnh do dự không dứt, rốt cuộc chỉ đành cắn răng đồng ý.
“Được rồi.. ta sẽ thử…”
Thấy vậy, Trần Quân chống hai tay vào vách xe buýt, lực lượng toàn thân bộc phát cưỡng ép đẩy ngược đoàn người trên xe ra sau, tranh thủ cho Châu Tử Quỳnh một chút không gian thông thoáng hơn.
Lúc này, Châu Tử Quỳnh mới từng chút từng chút một quay người, sau đó cúi xuống một cách chậm rãi.
Cự long to lớn hùng dũng của Trần Quân hiện ra trước mặt nàng, đỉnh đầu đỏ hỏn, được một chất nhờn trong suốt bao phủ, phía dưới thân rồng là những sợi gân xanh chạy dọc xuống dưới, thoạt trông vô cùng mạnh mẽ.
Mùi hương thơm nồng, hoàn toàn không có vị khai hay hôi hám khó chịu, khiến cho Châu Tử Quỳnh cảm thấy có chút an tâm.
Anh mắt Châu Tử Quỳnh hoàn toàn bị thu hút, ngón tay đưa lên cầm lấy thân cự long, nhưng một tay không đủ, thế là nàng liền dùng cả hai tay nắm lấy con quái vật đó, sau đó đôi môi xinh đẹp hé mở, chầm chậm ngậm lấy đỉnh đầu đỏ hỏn trơn ướt kia.
“Mm.mmm ưm… ó o á … mmm…” ( Ưm .. nó to quá.. )
Châu Tử Quỳnh khẽ rên, mùi hương vô cùng dâm dật nồng nặc kích thích tâm trí nàng, ái dịch mật ngọt, cảm giác vừa ướt át vừa nóng bỏng ở trên đầu rồng khiến nàng có chút mê ly.
Khóe môi căng ra hết cỡ, thật vất vả lắm mới nuốt trọn đầu rồng, Châu Tử Quỳnh cái đầu bắt đầu nhô lên ngụp xuống một cách ngây ngô, khiến cho thân rồng theo đó trượt ra trượt vào bên trong khoang miệng nàng.
Cự long kích thước to dài, rất nhanh hình dáng của nó đã ngập tràn cuống họng ẩm ướt chật hẹp.
Bởi vì kinh nghiệm không có, cái lưỡi Châu Tử Quỳnh nằm im không hề hoạt động, hàm răng ngọc của nàng còn khẽ sượt lên thân cự long, khiến Trần Quân cảm thấy có chút đau nhức, nhưng hắn không hề để ý, trái lại tương đối thích thú.
“Đúng rồi.. Là như vậy, nhanh hơn, sâu hơn một chút!” Trần Quân lên tiếng khích lệ, một tay hắn đặt trên đỉnh đầu Châu Tử Quỳnh, vuốt ve mái tóc của nàng.
Qua một hồi bú mút, Châu Tử Quỳnh đột nhiên cảm giác đồ vật trong miệng trở nên căng cứng hết cỡ, nóng hừng hực như muốn phát nổ, nàng liền kinh hãi muốn nhổ nó ra.
Trần Quân sao có thể để mặc như thế, cánh tay lực lưỡng của hắn đặt trên đầu nàng chỉ chờ đến giờ phút này, mắt thấy mỹ nữ có dấu hiệu muốn trốn, nó liền mạnh mẽ ấn xuống, khiến Châu Tử Quỳnh không thể thoát khỏi, chỉ có thể giãy dụa một cách vô ích.
Một dòng chất dịch nóng bỏng từ sâu bên trong cự long phun ra, chuẩn xác bắn vào trong cổ họng Châu Tử Quỳnh, khiến nàng vội chống tay vào đùi Trần Quân, muốn đẩy cự long ra, nhưng Trần Quân vẫn ghì chặt đầu nàng như thế, khiến cho gương mặt xinh đẹp bị nghẹn đỏ bừng đến phát khóc, gò má căng phồng lên.
“Đừng làm rộn.. Nuốt nó đi, nếu không người khác sẽ biết..” Trần Quân thở ra một hơi thỏa mãn, sau đó nhỏ giọng nhắc nhở.
Tay hắn vẫn giữ nguyên như vậy, Châu Tử Quỳnh không có cách nào khác, chỉ có thể cố gắng mà nuốt thứ chất lỏng nhầy nhục đậm đặc vào trong cổ họng từng chút từng chút một.
Lúc này Trần Quân mới buông tay ra, để cho Châu Tử Quỳnh thoát khỏi, nước mắt của nàng lúc này đã giàn dụa trên mặt, cơ miệng tê cứng, không ngừng ho khan sặc sụa.
Hạ thân nàng ẩm ướt một mảnh, mơ hồ có thể nhìn thấy những tia nước óng ánh rỉ xuống..
…
“Chật quá đi mất, chen chết ta rồi..”
Tiểu Lộ vừa mới xuống xe buýt liền tham lam hít sâu một ngụm khí trời, sau đó quay sang nhìn lấy Châu Tử Quỳnh và Trần Quân, bắt đầu mở ra máy hát, khổ sở kể lể.
“Từ nay ta thề sẽ không bao giờ đi xe buýt vào cuối tuần nữa,!!!”
“Vừa nãy có một tên dâm tặc vậy mà nhân cơ hội sờ mó ta, thật đáng ghê tởm..”
“Tử Quỳnh, ngươi thật may mắn a, được đại suất ca hộ tống kín kẽ, ta thật ghen tỵ với ngươi..”
Trần Quân mỉm cười ôn hòa, nhìn qua thân hình gần trăm cân của Tiểu Lộ, hắn âm thầm quăng một nút like tán thưởng cho vị huynh đài nào có bản lĩnh ăn mặn như vậy.
Châu Tử Quỳnh nghe khuê mật mình nói chuyện liền đỏ rực cả mặt, toàn thân run run, ánh mắt phức tạp liếc qua Trần Quân, muốn nói lại thôi.
Nam nhân này, quá hư hỏng, quá nguy hiểm, quá… hấp dẫn.
“Soái ca, giới thiệu một chút, ta gọi Tiểu Lộ. Còn ngươi? Ngươi tên gì a?”
Ba người tản bộ đi tới khu mua sắm, Tiểu Lộ nhìn Trần Quân càng lúc càng say mê, chỉ cảm thấy nam nhân này quá mức hoàn mỹ, mỗi cái nhấc tay nhấc chân liền có cảm giác thu hút vô cùng, không khỏi muốn nhân cơ hội làm quen thân cận.
Nàng đương nhiên biết tự lượng sức, không có ý tứ tán tỉnh, nhưng tốt xấu gì quen biết thêm một cái đại suất ca cũng không lỗ a.
“Ta gọi Trần Quân.”
“Ân.. Trần soái ca, ngươi năm nay bao cái xuân xanh rồi, nhà ở nơi nào, tình lữ đã có mấy cái a..?”
“….”
Trần Quân im lặng không nói, cô nàng Tiểu Lộ này xem ra khá hoạt ngôn.
“Ngươi thấy tiểu Quỳnh nhà ta thế nào a?”
“Nàng, rất xinh đẹp!” Trần Quân thành thật.
“Vậy ngươi có muốn nàng làm bạn gái ngươi không?”
Tiểu Lộ đột nhiên hỏi, miệng nhỏ nở nụ cười gian.
Châu Tử Quỳnh vừa nghe khuê mật nói thế, gương mặt nháy mắt phát nhiệt, có chút hờn dỗn, có chút chờ mong.