Bây giờ đang là thời điểm cuối tuần, lúc này trên xe buýt đã tương đối kín chỗ, không còn ghế trống.
Ba người trước sau đi tới đứng gần góc cuối xe, bởi vì đường đến trung tâm mua sắm Thịnh Thế còn có một khoảng cách xa, đứng ở chỗ này liền thuận lợi hành khách lên xuống còn có đường đi, đương nhiên một phần là do không muốn người khác đụng chạm.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, xe qua mấy chuyến, thêm một đống lớn hành khách chen chúc bước lên, khiến cho dòng người chật cứng, không có một tia kẽ hở, người trước dán chặt người sau.
Tiểu Lộ bị xô xô đẩy đẩy không biết từ lúc nào đã tách Châu Tử Quỳnh ra, chỉ có thể buồn bực ghen ghét mà nhìn bạn thân của mình được Trần Quân che chắn bảo hộ cẩn thận ở phía sau.
Trần Quân lúc đầu cũng có chút chán ghét, nhưng rất nhanh hắn liền vui thích, bởi “thời thế xô đẩy” khiến cho lồng ngực hắn lúc này đã dính vào cái thân thể mềm mại mê người của Châu Tử Quỳnh, mùi hương cơ thể từ trên người nàng phả vào mũi hắn, khiến hắn vô cùng thư thái.
“A..”
Xe buýt đột nhiên rung lắc, khiến cho Châu Tử Quỳnh nhịn không được kêu nhẹ một tiếng.
Nàng có thể thấy sức lực mạnh mẽ của đoàn người đổ ập tới, khiến cho thân thể Trần Quân càng thêm dán chặt vào người nàng, phía dưới kiều đồn nàng mơ hồ cảm giác được một vật gì đó bắt đầu dần dần cứng lên, chạm vào khe mông của nàng, vô cùng nguy hiểm.
“Ahhh.. Ngươi.. ngươi.. gần quá…” Hơi thở nam nhân nóng rực phả vào sau gáy, càng khiến Châu Tử Quỳnh run rẩy lẩy bẩy.
“Ân. Ta không có cách nào khác.. Người đông quá..!” Trần Quân vẻ mặt “bất đắc dĩ”, sau đó hắn hỏi chuyện khác, đánh lạc hướng sự chú ý của nàng. “Ngươi tên là gì a?”
“Ta.. ta gọi Châu Tử Quỳnh..”
“Châu Tử Quỳnh sao, cái tên thật nhã nhặn. Ta là Trần Quân.!!”
“Ân..”
Trần Quân thân dài mét chín, bờ vai rộng, Châu Tử Quỳnh mặc cho dáng người có chút cao ráo nhưng vẫn bị lọt thỏm trong lồng ngực hắn, từ góc độ của mình hắn có thể thấy được một đôi lông mi cong vút, chiếc mũi thẳng cao cùng với làn da trắng nõn của nàng.
“Tử Quỳnh, ngươi thật xinh đẹp!”
Trần Quân đột nhiên chân thành khen ngợi, giọng điệu thân mật khiến Châu Tử Quỳnh vô cùng lúng túng, đương nhiên cũng có một chút yêu thích.
Lòng ham hư vinh ai mà không có, dù là bất kể người nào, địa vị sang hèn ra sao, hơn nữa nếu lời khen ngợi này là xuất phát từ một tên nam thần tuấn mỹ, vậy thì càng có thêm trọng lượng.
Đổi lại một tên xấu trai nào đó, nếu hắn tùy tiện khen ngợi mỹ nữ, e rằng sẽ bị gắn mác dâm tặc, trêu chọc dân nữ các loại, nhưng với soái ca như Trần Quân, thì lại gọi là có ánh mắt, biết thưởng thức cái đẹp.
“Đa tạ.. ngươi quá khen rồi.. Ngươi.. ngươi cũng rất soái a..”
“Không những xinh đẹp, ngươi còn rất thơm a..” Trần Quân vùi đầu vào sau gáy Châu Tử Quỳnh, tham lam hít sâu một hơi, khiến Châu Tử Quỳnh nóng ran cả người, vội vàng kinh hô.
“A… Ngươi.. ngươi làm gì..!!!?”
“Ngươi thật tuyệt vời, ta nhịn không được rồi..”
“Cái gì!!”
Trần Quân đột nhiên vòng tay ôm lấy tấm eo thon của nàng, một bàn tay nguy hiểm đưa lên trên ngực nàng, không hề khách sáo bóp lấy đôi gò bồng đảo nhô cao kia, một tay hắn thì lần mò xuống dưới chiếc váy jean, xoa nắn cặp đùi non mềm, lòng bàn tay hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được làn da mát rượi của nàng.
“A.!!! Không.. Không được…” Châu Tử Quỳnh kêu lên.
Vừa định giãy giụa, muốn tránh đi nam nhân đang ôm mình, đột nhiên xe buýt liền lắc lư, khiến cho đám người phía trên lại nhiệt tình chèn ép xuống dưới, một lần nữa đem Trần Quân áp tới dán chặt vào người Châu Tử Quỳnh.
Lần này đôi tay Trần Quân đi công tác, không còn chống dựa vào vách, khiến cho cơ thể của hắn mất đi điểm tựa, hoàn toàn áp sát cơ thể mềm mại trước mặt, cự long to lớn rắn chắc cũng chuẩn xác ngắm giữa khe váy mà dính lên.
“A!!” Nhiệt độ nóng hổi, hình dáng của cự long khắc lên bộ vị thân thể, khiến Châu Tử Quỳnh nhịn không được hô lên, may mắn trên xe lúc này ầm ĩ náo loạn, âm thanh của nàng không khiến cho người khác nảy sinh nghi ngờ.
“Ngươi.. Ngươi đừng làm thế..”
“Là do ngươi, ai bảo ngươi xinh đẹp như vậy để làm gì? Hồng nhan họa thủy, nói chính là ngươi..”
Trần Quân nói, sau đó hắn đưa môi đến hôn lấy sau gáy Châu Tử Quỳnh, đoạn liếm nhẹ một đường trên làn da trắng nõn, sau đó hắn hôn lên phía sau tai của nàng, chiếc lưỡi nhớp nháp như có ma lực, trêu cho Châu Tử Quỳnh ngứa ran, nội tâm khô nóng.
“Ahh.. Không.. ưm…”
Một tay Trần Quân phía dưới đùi đẹp không biết lúc nào đã mò đến dưới váy, vạch chiếc quần lót mỏng tanh ra, dễ dàng chạm đến chỗ tư mật nhất của Châu Tử Quỳnh, sau đó ngón tay hắn khép lại, khẽ siết lên cái khe chính giữa hai múi thịt mềm nhũn kia. Một tay còn lại của hắn cũng luồn vào khe áo, vạch phá áo lót, sau đó mân mê một bên nhũ hoa.
Châu Tử Quỳnh đã bao giờ gặp phải trường hợp như vậy, bình thường nàng là đi xe máy tới trường, có đi xe buýt cũng là ngồi xuống ghế, nếu không toàn là cùng với khuê mật một chỗ. Nàng cũng biết nhan sắc bản thân hấp dẫn cỡ nào, cho nên luôn tận lực khiến cho một đám sắc lang không có cơ hội, nào ngờ hôm nay vậy mà ma xui quỷ khiến rơi vào tay Trần Quân, nhất thời không biết nên làm gì, toàn thân cứng ngắc.
Hô lên, nàng không dám, dù sao nữ nhân đối với loại tình huống xấu hổ thế này bản năng luôn sẽ giấu diếm, trong tiềm thức tồn tại tâm lý may mắn, đối phương chỉ là điểm đến mà dừng, không dám hành động quá đáng.
“Tử Quỳnh, nàng thích lắm đúng không, bên dưới nàng đã ướt thế này rồi a..”
“Vậy mà không có một sợi lông..”
“Bị một nam nhân xa lạ sờ mó tại chỗ đông người, vậy mà nàng lại thấy sướng..”
“Nàng đúng là một con điếm, một con điếm dâm đãng…”
Trần Quân thủ thỉ bên tai, thổi ra một luồng nhiệt khí, không ngừng nói những lời dâm dật, khiến cho tâm thần Châu Tử Quỳnh càng thêm chịu đến kích thích, thoáng chốc mê man, trở nên trống rỗng.
Nàng cảm nhận rõ nét bàn tay trên ngực kia dị thường nóng hổi đang xoa nắn núi đôi của mình, năm ngón tay kia rất điêu luyện, lúc thì bóp rất thô bạo, lúc thì nhẹ nhàng đè ép, dễ dàng khơi nên nhục dục sâu thẳm trong nội tâm nàng.
Một tay phía dưới cũng đã vạch chiếc quần lót ra, sau một lúc mơn trớn bên ngoài, hai ngón tay nóng bỏng liền tách ra, móc vào bên trong khe suối, không ngừng khuấy loạn.
“Ahhh… Ưm mmm…. ưm…”
Châu Tử Quỳnh hô hấp dồn dập, khoái cảm dâng tràn, nàng chỉ có thể đưa tay lên bịt chặt miệng, ngăn không cho bản thân phát ra tiếng kêu rên quá lớn.
Ngón tay Trần Quân không ngừng khiêu khích, biên độ càng lúc càng nhanh, khiến Châu Tử Quỳnh vô cùng gấp gáp, bên trong thân thể tựa hồ có thứ gì đó muốn tuôn trào.
“Ngươi.. Ahhhhhh… dừng… dừng lại …”
“Không.. Dừng lại đi.. không được .. Ahhh.. ưm….”
“Ta ra… Ta ra rồi… Ahhhhhhhhhhhhh…..”
Châu Tử Quỳnh phun ra một đợt ái dịch, ánh mắt mê ly, mệt mỏi thở dốc.
Mắt thấy những ngón tay của Trần Quân đã rút ra khỏi cấm địa của mình, bên trong nàng mơ hồ có chút trống rỗng, dường như là cảm giác thấy có gì đó thiếu thốn.
“Tử Quỳnh, nàng xem, nàng ra nhiều chưa này. Mùi vị của nó thật tuyệt..”
Trần Quân đưa ngón tay móc cua lên mũi ngửi ngửi, sau đó luồn hai ngón tay vào trong đôi môi hồng nhuận của Châu Tử Quỳnh, cưỡng ép tách ra hàm răng của nàng, đoạn kẹp lấy chiếc lưỡi mềm mại ướt át bên trong, để cho nó nếm lấy mùi vị ái dịch bên trong thân thể nàng.
Châu Tử Quỳnh cảm thấy một mùi vị khá tanh tưởi, có chút ngọt, nàng liền không nhịn được đẩy ngón tay hắn ra.
Trần Quân cũng không phật lòng, hắn ôm lấy eo thon của nàng, xiết chặt lại gần cơ thể mình, sau đó hắn kín đáo lôi cự long từ trong quần ra, đoạn để cho cự long cứng rắn to lớn lọt vào giữa cặp đùi mềm mại, ngay sát bên dưới mật động, đoạn không ngừng trượt ra trượt vào một cách kích thích.
“Đừng.. đừng mà.. Ngươi muốn làm gì?”
Cảm nhận được cự long trần truồng đang ma sát trong hai chân, thân trên nóng hổi của nó còn chạm đến mép âm đạo mình, Châu Tử Quỳnh toàn thân lại tê dại, bụng dưới phát nhiệt khô nóng, tim đập thình thịch.
Trần Quân cười tà, ngắt nhẹ một cái trên đỉnh nhũ hoa.
“Làm điều mà ngươi mong đợi!”