– Chà chà, Lăng huynh đệ cũng làm cho Long mỗ cảm thấy ngoài ý muốn nha. Vốn tưởng 3 người bọn hắn có thể cầm chân ngươi được một lúc, xem ra là ta đoán sai rồi.
Long Cửu Thiên nhàn nhạt nói, sắc mặt vẫn tỉnh bơ như thường.
– Hừ! Ai là huynh đệ của ngươi! Long Cửu Thiên, hôm nay bản thiếu sẽ thay trời hành đạo!
– Được lắm, ta muốn xem xem Kẻ Được Chọn như ngươi có thể làm gì được ta!
Dứt lời, Long Cửu Thiên xuất ra một chưởng. Từ lòng bàn tay hắn một đoàn hắc vụ bắn ra. Lăng Huyền Phong nhíu mày, lập tức né tránh. Ngay lúc này, Long Cửu Thiên xuất kiếm, đâm thẳng đến Lăng Huyền Phong.
– Muốn tấn công sao? Ngươi xem Cát mỗ tàng hình rồi đúng không?
Cát Dụ Thành tăng bào tung bay trong gió, xuất ra một đầu quải trượng, tay bắt đầu kết ấn, tức thì một quả cầu băng tuyết xuất hiện, phóng ra chặn đường Long Cửu Thiên.
– Hừ! Điêu trùng tiểu kỹ!
Long Cửu Thiên hừ lạnh, thanh ma kiếm trong tay hắn tràn ngập một mảnh hắc vụ đánh vỡ băng cầu, sau đó hắn chuyển hướng tấn công Cát Dụ Thành.
Cát lão thấy đối phương chuyển mục tiêu sang mình, tập tức cười lạnh huy ra xong quyền. Trêи quyền đầu của lão lại có lấp lóe ánh kim loại.
– Không ngờ Cát Dụ Thành lại thích dùng nắm đấm gấu? Trông lão văn nhược như thế mà lại thích thể loại chiến đấu hung tàn, cục súc đó ư?
Nắm đấm gấu: hay còn gọi là Brass Knuckle, là vũ khí cận chiến được sử dụng bởi các võ sĩ Hy Lạp cổ đại, sau này được ưa chuộng bởi các thành viên Mafia hay Gangster. Hình dạng, cách sử dụng như thế nào các đạo hữu cứ Google Search là ra
Keng!!
Âm thanh va chạm thanh thúy vang lên, nắm đấm của Cát Dụ Thành chuẩn xác đánh vào mũi kiếm của Long Cửu Thiên. Vốn lão tưởng rằng nắm đấm của mình có thể thành công đánh gãy kiếm, nhưng không ngờ kiếm này độ cứng cáp không phải kiếm bình thường có thể so sánh. Nhíu mày một cái, lão thay đổi chiến thuật, tay trái sử ra một quyền móc lên, thành công đánh bật kiếm của Long Cửu Thiên ra, tay phải lại huy một quyền đấm thẳng vào ngực đối phương.
Phành!!! Rắc!!!
Long Cửu Thiên nhanh chóng xuất chưởng đỡ lấy một quyền này của Cát Dụ Thành. Một tiếng xương gãy vang lên. Quyền đầu của Cát Dụ Thành đã đánh gãy xương tay của Long Cửu Thiên! Hắn nhanh chóng lùi về sau, nhìn cánh tay bị gãy xương đang rủ xuống, hắn âm trầm nói:
– Lão già, ngươi cũng có chút bản lĩnh đó, có thể vượt qua phòng ngự mà đánh gãy tay của bản tọa, ngươi là người đầu tiên!
– Hắn không phải người duy nhất đâu!
Lăng Huyền Phong ở một bên thấy đối phương lộ ra sơ hở, liền xuất kiếm đâm ra. Một kiếm này không nhanh không chậm, như thể là tùy ý đâm ra, nhưng nếu như nhìn kỹ thì không ngờ rằng hướng đi của kiếm đã phong tỏa toàn bộ phương hướng biến hóa, né tránh của đối thủ!
Long Cửu Thiên thấy một kiếm này có chút quỷ dị, liền xuất kiếm chống lại. Hắn đứng đằng xa dùng kiếm thuật điều khiển ma kiếm biến thành bảy – tám đạo kim quang, bắn thẳng về phía Lăng Huyền Phong! Trong lúc nhất thời có thể nhìn thấy hàn quang lưu chuyển, một kiếm này phân thành mấy kiếm, làm người ta không rõ rốt cuộc sẽ đâm vào đâu.
Lăng Huyền Phong chỉ nhìn thoáng qua, trong mắt hiện lên một tia dị sắc, có điều thế công của hắn không dừng lại, chỉ có ánh mắt nhìn chằm chằm vào mấy đạo kim quang đang bay tới trước mặt. Đột nhiên hắn vung kiếm lên. Cổ tay hắn khua rất nhanh, đinh đinh đang đang, vài tiếng va chạm trong trẻo truyền đến, không ngờ toàn bộ kim quang đều bị hắn gạt đi. Sau khi đánh tan mấy đạo kiếm quang, mũi kiếm của hắn lại tiếp tục đâm về phía Long Cửu Thiên.
Vù!!!
Long Cửu Thiên phi thân lên cao, vận dụng gần như tám thành công lực dùng kiếm bổ xuống, một trận cuồng phong ập vào mặt khiến Lăng Huyền Phong có chút rát cả mặt.
Long Cửu Thiên cổ tay rung lên, trái phải trêи dưới, liếp tiếp khống chế kiếm chặt chém, tựa như cuồng phong bạo vũ công tới Lăng Huyền Phong! Công kϊƈɦ liên tục, chiêu số cũng không quá tinh diệu, nhưng lại được một chữ “Nhanh”!
Nhanh!
Lăng Huyền Phong cảm thấy xung quanh thân mình trêи dưới trái phải đều là kiếm khí, tựa như mình đang đứng giữa cuồng phong bạo vũ, kiếm khí dày đặc. Ngay lập tức, hắn dừng lại, trái ngăn phải chặn, kiếm pháp lúc đầu có hơi rối loạn, nhưng chỉ một lát sau, thì trấn định trở lại, kiếm vũ trong tay cũng dần dần biến đổi, tựa như tiện tay vung một kiếm cũng mang theo nhiệt khí càng ngày càng dày đặc, không ngờ tụ tập thành một luồng khí hình vòng cung bảo hộ hắn ở giữa!
Long Cửu Thiên sắc mặt dần dần trở nên ngưng trọng. Thế công của hắn như cuồng phong vũ bão lại không thể nào đột phá được hàng phòng ngự của đối phương. Đột nhiên nghe Lăng Huyền Phong hét một tiếng dài, vươn người, khuôn mặt hiện lên sự tàn khốc, Ỷ Thiên Kiếm trong tay tựa như nhẹ nhàng vung ra, hắn xuất thủ rất hời hợt, không mang nửa phần lực đạo nào, nhưng lại nghe thấy những tiếng đinh đinh trong trẻo vang lên….
Có thể thấy một kiếm này của Lăng Huyền Phong rõ ràng đã xuyên qua màn kiếm quang rối mắt mắt, chuẩn xác chém trúng thân của ma kiếm Long Cửu Thiên. Ma Kiếm lập tức bị đánh văng ra ngoài, xoay vài vòng giữa không trung rồi cắm xuống đất. Thế kiếm không những không dừng lại, mà trực tiếp đâm vào ngực phải của Long Cửu Thiên.
Phập!!
Ỷ Thiên Kiếm sắc bén dễ dàng đâm vào người Long Cửu Thiên như cắt đậu hũ vậy, nhanh chóng đâm ngập cán, phía đằng sau lưỡi kiếm cũng đã thuận lợi đâm xuyên qua đằng sau. Máu tươi cuồng phun, nhưng Lăng Huyền Phong cảm thấy kinh ngạc, vì toàn bộ máu của Long Cửu Thiên là thuần một màu đen như mực.
Cách!!!
Một tiếng nứt vỡ vang lên, từ trong người Long Cửu Thiên lại rơi ra một vài mảnh vỡ màu xanh ngọc bích. Một kiếm này của Lăng Huyền Phong không ngờ cũng đánh nát luôn hộ thân phù mà Văn Trọng giao cho Long Cửu Thiên!
– Một kiếm này rất khá! Đủ sắc bén! Lăng Huyền Phong, bản tọa đã có chút coi thường ngươi rồi!