– Mọi người ở ngoài ăn uống thoải mái, ta với Thất Công muốn bàn chút chuyện riêng.
Lăng Huyền Phong phân phó, xong mời Hồng Thất Công vào bên trong hang động gần đó.
– Thất Công,… ta…
– Ừm, không cần nói. Ta hiểu. Ài… Thế sự vô thường. Không ngờ sau khi ta chết đi, Cái Bang trải qua bao nhiêu đời bang chủ, cuối cùng lại lụi tàn đến mức này. Nói cho ta biết, đây là năm bao nhiêu? Đại Tống… có còn không? Quân vương bây giờ là ai?
Lăng Huyền Phong ngạc nhiên, ông ấy vẫn nghĩ mình đang ở Địa Cầu sao?
– Thất Công, thật ra… chúng ta không phải ở Trung Hoa, ta cũng không phải người Hán.
– Không phải người Hán? Ngươi là… – Hồng Thất Công ngạc nhiên.
– Ta là người Đại Việt. – Lăng Huyền Phong trả lời.
– Đại Việt… Đại Việt… không ngờ người phương Nam cũng vô cùng tài giỏi, có thể sinh ra tài tuấn như ngươi, cũng không có ai. Cho dù năm đó tiểu tử Âu Dương Khắc kia, chắc chắn cũng không bằng. – Hồng Thất Công tán thưởng.
– Đa tạ ngài khen thưởng. Thật ra, chúng ta cũng không phải ở đại Tống, cũng không phải ở Đại Việt, mà là.. ở một thế giới, vị diện khác.
– Ồ? Ngươi giải thích cho ta nghe. Bắt đầu từ bang chủ tiền nhiệm của ngươi. – Hồng Thất Công lấy bầu rượu ra, uống một ngụm, khà một tiếng rồi ngồi xuống một tảng đá lớn.
Lăng Huyền Phong cũng nghiêm chỉnh ngồi xuống, bắt đầu kể lại chuyện xưa, bắt đầu từ những sự tích được kể lại về trạng nguyên Tô Xán triều Thanh cho tới sự tan rã của Cái Bang, rồi kể đến việc nơi này là đâu, con người ở đây khác với Địa Cầu như thế nào. Hồng Thất Công chăm chú nghe từ đầu tới cuối, thỉnh thoảng gật đầu vài cái, tuy rằng có nhiều chỗ không hiểu, nhưng lại không ngắt lời Lăng Huyền Phong. Mãi cho tới khi hắn kết thúc mới nói:
– Không ngờ, lịch sử lại có nhiều biến động đến vậy. Năm xưa giang hồ Đại Tống luôn tìm cách đuổi người Kim ra khỏi quốc thổ. Không ngờ mấy trăm năm sau bọn chúng quay trở lại đô hộ người Hán. Ha ha ha! Thế sự vô thường, thế sự vô thường.
Vừa cười lớn vừa lắc đầu, Hồng Thất Công lại uống một ngụm rượu.
– Vậy là, đây là một vị diện khác so với kiếp trước của chúng ta. Ài, tên kia khi mang ta tới đây lại không nói rõ, chỉ nói là giúp Người Được Chọn chống lại sự trỗi dậy của Thương Triều.
– Hả? Người kia… – Lăng Huyền Phong tâm động, chẳng lẽ là tổ gia gia người mang Hồng Thất Công đến?
– Tên kia… trông giống ngươi như đúc. Không phải, mà là ngươi trông giống hắn như đúc! – Hồng Thất Công trả lời.
– À, hóa ra ngài đã được tổ gia gia của ta đưa đến.
– Ừm, trước khi rời đi, hắn đã nói qua cho ta đại khái những gì xảy ra rồi. Không ngờ năm xưa thật sự tồn tại thần tiên. – Hồng Thất Công than thở.
– Vậy,… tổ gia gia của ta đưa ngài đến đây để….
– Hắn nhờ ta dạy ngươi võ công, đồng thời giúp ngươi xây dựng thế lực chống lại yêu ma!
– Thật sao? Tạ ơn Thất Công! Chẳng lẽ ngài định dạy ta… – Lăng Huyền Phong tim đập thình thịch.
– Dạy ngươi Hàng Long Thập Bát Chưởng sao? Không phải, hắn không cho ta dạy ngươi cái đó. Thay vào đó, là dạy ngươi Đả Cẩu Bổng. Để cho ngươi trực tiếp lãnh đạo Cái Bang ở thế giới này.
– Lãnh đạo Cái Bang?
– Đúng thế! Ngươi phải biết rằng, với cương vị là Bang Chủ Cái Bang, Hàng Long Thập Bát Chưởng có thể không biết, nhưng Đả Cẩu Bổng nhất định phải biết. Bởi vì Đả Cẩu Bổng chỉ truyền cho bang chủ mà thôi, xuyên suốt lịch sử Cái Bang trong mấy trăm năm không một bang chủ nào của Cái Bang không biết môn này trừ tên phản đồ Du Thản Chi. Phải có được Đả Cẩu Bổng cùng Đả Cẩu Bổng Pháp thì mới có thể chính thức tiếp nhận vị trí Bang Chủ. Từ nay trở đi, ta sẽ dạy ngươi 36 lộ Đả Cẩu Bổng Pháp!
Lăng Huyền Phong tiu nghỉu. Vừa rồi hắn vô cùng mong chờ học được Hàng Long Thập Bát Chưởng. Đây mới chính là môn võ công uy lực tuyệt luân. Hàng Long Chưởng so với nó cũng chỉ là hàng sao chép mà thôi. Nhưng khi biết được Hồng Thất Công sẽ dạy mình Đả Cẩu Bổng, tâm lý hắn mới cảm thấy đỡ hơn phần nào. Hắn cúi đầu xuống dập đầu hành lễ:
– Đệ tử Lăng Huyền Phong khấu kiến ân sư!
Hồng Thất Công thấy hắn hành lễ bái sư thì gật đầu:
– Năm xưa lão ăn mày ta nhận 2 đệ tử là nha đầu Hoàng Dung cùng tên ngốc Quách Tĩnh kia. Nay ta nhận thêm ngươi làm đệ tử thứ 3. 2 người bọn họ sẽ là sư huynh và sư tỷ của ngươi, biết chưa.
– Dạ, đệ tử đã biết!
– Ừm, trước tiên, ta sẽ giải thích qua cho ngươi một chút về Đả Cẩu Bổng. Đả Cẩu Bổng Pháp có tổng cộng 36 chiêu, mỗi chiêu có nhiều thức biến hóa khác nhau tạo thành vô số chiêu thức tinh diệu. Đả Cẩu Bổng Pháp được thi triển theo đường lối “Tứ lạng bạt thiên cân” (Bốn lạng bạt ngàn cân), võ công được áp dụng theo 8 chữ khẩu quyết: buộc, đập, trói, đâm, khều, dẫn, khoá, xoay. “Đả Cẩu” ý không phải là đánh chó mà là đánh kẻ có mùi chó.
– Có mùi chó sao thưa sư phụ?
– Có nghĩa là kẻ thù của chúng ta thì được coi như chó vậy đó – Hồng Thất Công cười cười.
– Dạ, đệ tử lĩnh ngộ.
– Ừm! Đả Cẩu Bổng Pháp có những chiêu thức sau: –
Khiêu Tự Quyết : Bổng Khiêu Lạt Khuyển, Phản Khiêu Cẩu Thân, Đảo Loạn Cẩu Oa, Khiêu Bát Cẩu Trảo.
–
Phong Tự Quyết: Áp Biển Cẩu Bối, Ác Cẩu Lan Lộ, Khuyển Nha Giao Thác, Mẫu Cẩu Hộ Sô.
–
Chuyển Tự Quyết: Ác Khuyển Hồi Giảo, Kɧօáϊ Kϊƈɦ Cẩu Đồn,Tang Gia Chi Khuyển, Tảo Cẩu Xuân Môn, Thích Vị Thoai Khuyển.
–
Bạn Tự Quyết: Ngao Khẩu Đoạt Trượng, Bạt Cẩu Triều Thiên, Hoành Đả Song Ngao, Tam Khuyển Thương Thực .
–
Dẫn Tự Quyết: Dẫn Cẩu Nhập Trại, Bổng Hồi Lược Địa, Tà Đả Cẩu Bối, Giao Thủ Bài Vĩ, Quần Cẩu Tranh Thực.
–
Tróc Tự Quyết: Phản Tróc Cẩu Đồn, Cẩu Cấp Khiêu Tường, Độc Khuyển Phệ Nhật, Cẩu Nhãn Khán Nhân.
–
Triền Tự Quyết: Đẩu Khuyển Thập Lộng, Bổng Đả Song Khuyển, Tử Lạp Cẩu Vĩ, Cẩu Giảo Cẩu Cốt, Tử Cẩu Khất Lân.
–
Phách Tự Quyết: Bổng Đả Cẩu Thủ, Cùng Hạng Cản Cẩu, Phong Cẩu Giảo Hầu, Lạc Thủy Đả Cẩu, Thiên Hạ Vô Cẩu.
(Nguồn: Tụ Hiền Trang Wiki)
– Hôm nay, lão ăn mày sẽ dạy cho ngươi Khiêu Tự Quyết. Đi tìm một cây đoản bổng về đây.
– Dạ!
Bước ra ngoài, Lăng Huyền Phong thấy mọi người đã ăn xong và nói chuyện khá rôm rả, liền nói:
– Tứ đệ! Như ta và ngươi đã bàn trước. Từ nay trở đi, mọi chuyện trong học viện sẽ giao cho đệ, đừng làm ta thất vọng. Ta muốn thấy sau này, Thiên Tinh học viện, chỉ có thế lực của Lăng Gia, ít nhất nếu không được vậy thì phải là thế lực đứng đầu. Ta không cần biết đệ làm như thế nào, dụ dỗ, uy hϊế͙p͙ cũng được, giết gà dọa khỉ cũng được, ta chỉ cần kết quả. Dương Quá cùng Tiểu Long nữ đi theo hỗ trợ, nghiêm cấm không được chuyên quyền tự quyết định. Ta sẽ ở bên này một thời gian, sau đó sẽ tìm các ngươi.
Dương Quá cùng Tiểu Long nữ ngạc nhiên:
– Thiếu gia! Ngài không định vào Thiên Tinh học sao?
– Không cần! Con đường của ta không phải ở Thiên Tinh.
– Vậy… chúng ta phải ăn nói thế nào với đại bá cùng tam bá? – Lăng Hiếu Kiệt hỏi
– Chỉ cần nói chuyện này do ta chủ trương, họ sẽ hiểu.
– Thiếu gia, thế còn… Vu tiểu thư thì sao? Chúng ta không dám nói chuyện này với nàng a!
– Ặc! Chết cha, quên mất nàng rồi!
Lăng Huyền Phong mồ hôi lạnh chảy đầy đầu. Chết mẹ! Làm sao mà lại quên mất mẫu bạo long kia chứ? Bây giờ chúng ta danh nghĩa là có hôn phối. Mà ta lại không gặp nàng, vậy kết quả….
Lăng tam thiếu chỉ cảm thấy dưới háng có chút lạnh lạnh. Hắn vội vã suy nghĩ, sau đó lục lục trong túi trữ vật ném ra vài thứ:
– Dịch Cân Đan này, đưa cho nàng, phải tận mắt nhìn thấy nàng dùng nó. Sau khi dùng xong thì cho nàng học cái này.
Lăng Hiếu Kiệt nhìn vào 2 quyển sách, chỉ thấy trêи đó viết: –
Hoa Thần Thất Thức
–
Minh Ngọc Thần Công Quyển I và II
– Đây là….
– Đây là tâm pháp của Di Hoa Cung, chỉ truyền cho nữ nhân. Nàng ta ưa thích dùng quyền pháp, vậy cho nàng học cái này. Còn nữa, cái này cho bọn đệ!
Hắn lại đưa cho Lăng Hiếu Kiệt tâm pháp Tử Khí Thiên La quyển II, còn cho Dương Quá và Tiểu Long nữ tâm pháp Ngọc Nữ Tâm Kinh quyển II.
– Luyện tập cho tốt. Hãy giúp đỡ lẫn nhau. Ta mong muốn sau này gặp lại các ngươi đã luyện xong quyển II, lúc đó sẽ đưa cho các ngươi quyển số III. Còn Thu cô nương, bây giờ cô có tính toán gì?
Thu Diệp Hương thấy hắn hỏi mình, liền suy nghĩ rồi nói:
– Ta sẽ rời khỏi đây, đi tìm đại ca ta. Dù sao trêи đời này ta chỉ còn hắn.
Lăng Hiếu Kiệt vốn định nói gì, liền bị Lăng Huyền Phong khẽ lắc đầu cản lại, đánh mắt ra hiệu chưa phải lúc.
– Được! Vậy chúng ta từ biệt nhau từ đây. Hẹn sau này gặp lại!