Kỳ nghỉ ngơi của Lương Yên sắp kết thúc, thời gian ấn định tham gia vào đoàn làm phim tiếp theo cũng đã được đưa vào lịch trình hàng ngày. Bộ phim tình cảm đô thị công sở sắp tới kể một nữ nhân viên tay mơ non nớt thiếu kinh nghiệm sau khi trải qua những rèn luyện va vấp đã trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ chốn công sở. Lúc đầu Lương Yên muốn nhận một bộ phim điện ảnh nhưng đọc qua một lượt các kịch bản đưa đến trong tay cô lại cảm thấy không được tốt lắm, cuối cùng vẫn tham gia vào phim truyền hình, đảm nhận một vai diễn nữ cường chốn công sở để rèn luyện một chút, hơn nữa cát sê của nhà sản suất cũng không tệ.
Bộ phim tiếp theo của Lục Lâm Thành thuộc đề tài chiến tranh, trong phim anh là một người quân nhân yêu nước, Lương Yên cũng coi như người trong nghề, trước đó được xem những bức ảnh tạo hình thử của Lục Lâm Thành trong bộ quân trang thiếu chút nữa đã khiến đôi chân cô mềm nhũn.
Lục Lâm Thành rất hài lòng khi dáng vẻ mặc quân trang của mình cuối cùng cũng thực sự làm cho đôi chân Lương Yên mềm nhũn.
Chỉ là không phải vì bộ quân trang mà là bị “làm”.
Còn có công tác hậu kỳ phía sau của bộ phim truyền hình cổ trang thần tượng “Tiên Quân động lòng người” về cơ bản đã gần như hoàn chỉnh tất cả. Nhờ có sự góp mặt của Lục Lâm Thành mà công tác tuyền truyền phổ biến rộng rãi trên khắp internet cũng được thực hiện vô cùng dễ dàng, hơn nữa khoảng thời gian gần đây đài truyền hình đã tung ra trailer giới thiệu, đúng khung giờ vàng tám giờ tối thứ hai tuần sau sẽ được phát sóng tập đầu tiên.
Cặp vợ cũ chồng cũ Lương Yên x Lục Lâm Thành nổi danh làng giải trí kết hợp với nhau, ảnh đế hạ phàm tham gia vào bộ phim thần tượng cổ trang, nam thần gia nhập phim trường để theo đuổi vợ cũ, lại thêm IP* nguyên tác nổi tiếng, mỗi một hình ảnh nhỏ một bài viết có liên quan được tung ra ngoài đều sẽ trở thành điểm nóng, quy tụ tất cả những yếu tố trên lại với nhau đã khiến cho lượt xem trailer của “Tiên Quân động lòng người” thậm chí còn bỏ xa những bộ phim truyền hình đã đang và sẽ công chiếu trong cùng thời gian một khoảng cách khá lớn.
(*IP= Intellectual Property:Sở hữu trí tuệ)
Công việc đầu tiên của Lương Yên sau khi sóng gió “bị mang thai” đi qua chính là tham gia vào buổi họp báo công bố phát sóng “Tiên Quân động lòng người”.
Mấy ngày nay Lục Lâm Thành đã đến thành phố S làm việc cho nên anh sẽ trực tiếp bay từ thành phố S về đây rồi đi thẳng đến buổi họp báo luôn, Lương Yên hiếm khi được thanh tâm quả dục hai ngày xuất phát từ tiểu khu Nam Tĩnh đến địa điểm họp báo.
Cố cố ý chọn một bộ máy đuôi cá màu trắng ôm sát người gợi cảm, hai bên phần eo được thiết kế theo kiểu xuyên thấu quyến rũ, sau khi mặc vào sẽ khoe trọn phần eo thon gọn của mình, chủ yếu là muốn phá vỡ tin đồn cô mang thai kia.
“Nếu còn có người bảo chị đang mang thai nữa thì chị sẽ khiến hắn sinh ra đứa bé bằng được thì thôi.” Lương Yên vừa soi gương vừa nói.
Bành Bành đang giơ máy ảnh DSLR chụp ảnh cho Lương Yên, nhìn thấy chiếc váy đuôi cá bao trọn dáng người lả lướt tinh thế của cô, hâm mộ khóc than: “Hu hu hu dáng người của chị thật đẹp.”
(*Máy ảnh DSLR hay Máy ảnh phản xạ ống kính đơn kỹ thuật số (tiếng Anh: Digital single-lens reflex camera, hay DSLR) là thuật ngữ để chỉ dòng máy ảnh kỹ thuật số sử dụng hệ thống gương cơ học và hệ thống gương phản xạ để đưa ánh sáng từ ống kính tới ống ngắm ở phía sau máy ảnh.)
Lương Yên chống nạnh tạo pose, mặt không thay đổi nói: “Nếu như buổi tối em ngừng ăn hoặc ăn ít đồ ăn khuya đi thì dáng người cũng sẽ đẹp thôi.”
Trên đời này làm gì có nữ nghệ sĩ nào ăn nhiều mà không mập lên chứ, những nữ nghệ sĩ cố ý tạo ra hình tượng ham ăn hầu hết đều là giả dối, ngay cả mấy bức ảnh một bàn đồ ăn phong phú ngon miệng được đăng lên trên Weibo kia phần lớn cũng đều là chụp một bức “làm màu” cho fan hâm mộ xem thế thôi, chụp xong thì tất cả sẽ vào bụng trợ lý bên cạnh hết.
Bành Bành: “………”
Thôi quên đi, cô vẫn lựa chọn bữa ăn khuya.
Lương Yên xoay người để Bành Bành chụp góc nghiêng của mình.
Bành Bành chụp xong buông máy ảnh xuống, trong đáy mắt ngân ngấn ánh lệ nhìn đường cong hình chữ S của Lương Yên, lại không nhịn được cảm thán: “Bà chủ thực sự rất có số hưởng tính phúc mà.”
Lương Yên là ông chủ* của Bành Bành, đương nhiên bà chủ trong miệng Bành Bành chính là Lục Lâm Thành. Lương Yên vẫn luôn cảm thấy cách xưng hô này có gì đó không đúng lắm, nhưng quả thật cô đúng là ông chủ của Bành Bành, mà trên đời này chỉ có “bà chủ” chứ không có “chồng của ông chủ” nên Bành Bành đã dứt khoát gọi như vậy.
(*Ông chủ: 老板 có nghĩa là chủ của mình, tùy vào giới tính đề xưng hô bà chủ hay ông chủ, nhưng trong ngữ cảnh này Bành Bành đã dùng老板娘- tức là vợ của chủ để chỉ Lục Lâm Thành nên bên dưới phần của Lương Yên mình đã dùng ông chủ để phù hợp với ngữ cảnh.)
Lương Yên liếc cô một cái.
Thời gian bắt đầu khai mạc như trong kế hoạch trước đó đã trôi qua hai mươi phút nhưng vẫn không thấy bóng dáng nhân vật nữ chính đâu cả, trên sân khấu một mảnh đen kịt.
Các phóng viên truyền thông được mời đến có mặt ở hội trường không ngừng xì xào bàn tán.
“Vừa mới nổi tiếng đã bắt đầu mắc thói ngôi sao, để xem cô ta có thể đi được bao xa.”
“Có lẽ cô ấy không phải là người như thế đâu, nghe nói những người đã từng hợp tác với Lương Yên đều khen tính cách của cô ấy rất tốt.”
“Tình nhân của mình cũng đã đến rồi mà cô ấy còn chưa đến sao? Không phải hai người bọn họ đang sống chung với nhau à?’’
“Hay là mang thai lớn bụng rồi sợ không giấu được nên tạm thời cho người ta leo cây.’’
…
Phía sau hậu trường, từ nãy đến giờ Lục Lâm Thành đã gọi cho Lương Yên không biết bao nhiêu cuộc nhưng vẫn trong tình trạng không có người nghe máy.
Khương Mộc cũng đang sốt ruột gọi điện cho Bành Bành, đối phương cũng không trả lời.
Hai người đàn ông liên tục gọi điện mà đều không người bắt máy, liếc mắt nhìn nhau một cái.
Lục Lâm Thành nhíu chặt lông mày, vô cùng thấp thỏm bất an, nhịp tim đập dữ dội, trực giác mách bảo cho anh có chuyện gì đó cực kỳ tội tệ đang xảy ra.
Đạo diễn buổi họp báo trấn an đám phóng viên truyền thông bên ngoài xong lại chạy vào hội trường hỏi Lục Lâm Thành đã liên lạc được chưa.
Lục Lâm Thành lắc đầu: “Vẫn chưa.”
“Được rồi, được rồi, cứ bắt đầu như thế này trước đi.” Sắc mặt đạo diễn vô cùng khó coi nhưng ngại vì Lục Lâm Thành đang ở đây, đành phải cố gắng nuối những lời trách mắng Lương Yên vào trong bụng.
“Phiền ngài đợi thêm hai phút.” Lục Lâm Thành tiếp tục bấm máy gọi điện cho Lương Yên.
Lần này không còn là giọng nữ máy móc lạnh như băng “Số máy quý khách vừa gọi tạm thời đang bận…”, mà điện thoại nhanh chóng được kết nối.
Nhưng đầu dây bên kia lại vang lên giọng nói của một người đàn ông: “Xin hỏi ngài là người thân của Lương Yên tiểu thư sao? Bây giờ cô ấy đang ở…”
Lục Lâm Thành cầm điện thoại đi động, nghe những lời người đàn ông kia nói, cả người cứng đờ tại chỗ.
“Sao vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?’’ Khương Mộc nhìn thấy phản ứng khác lạ của Lục Lâm Thành, lập tức đi đến hỏi.
Cổ họng Lục Lâm Thành giật giật, gắng gượng mở miệng nói với người đàn ông bên kia điện thoại: “Cảm ơn”.
Rồi sau đó vội vàng chạy ra ngoài.