Lương Yên lắc lắc đầu hất bàn tay Lục Lâm Thành đang đặt trên đầu mình xuống.
Sau đó lại dùng ánh mắt một lời khó nói hết nhìn anh.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc đầu Lục Lâm Thành còn cho rằng sau khi nghe được những lời này, dù cho Lương Yên không đến mức nhảy cẫng thì cũng sẽ vui vẻ lên một chút nhưng không ngờ cô lại phản ứng như thế này.
Lục Lâm Thành nhíu mày.
Lương Yên thở dài, ánh mắt lúc nhìn anh bỗng trở nên vô cùng bất đắc dĩ: “Anh cảm thấy anh hợp lắm sao?’’
Mặc dù nói bây giờ ngành công nghiệp điện ảnh và truyền hình đang ở mức đình trệ, các vị đại thần điện ảnh hạ phàm lấn sang mảng truyền hình cũng không phải là chuyện mới mẻ gì? Kể cả phần lớn mọi người hạ phàm đều là mặt chạm đất, nhưng cái gì gọi là mua Lương Yên tặng Lục Lâm Thành? Vợ cũ chồng cũ không chỉ cùng nhau xuất hiện trong một ống kính mà còn diễn phim tình cảm sao?
Người này đang cố ý khảo nghiệm server máy chủ yếu ớt của Weibo*
(*Ý của bạn Lương Yên trong câu này là nếu thông tin này lộ ra ngoài thì server máy chủ của Weibo có thế sẽ bị sập vì lượng truy cập quá lớn.)
Lục Lâm Thành nhướn mày: “Chẳng lẽ em không muốn sao?’’
Tất nhiên là không muốn rồi, cho dù bỏ qua thân phận vợ cũ chồng cũ, nhưng Lương Yên vừa nghĩ đến khuôn mặt điện ảnh nét nào ra nét nấy này bây giờ lại phải xuất hiện trong ống kính có bộ lọc làm dịu ánh sáng của dòng phim cổ trang thần tượng đã cảm thấy vô cùng đáng tiếc, một ảnh đế cấp bậc đại thần cứ đứng ở trên cao đóng phim điện ảnh của mình không được à? Lại cứ nhất định phải tranh đoạt tài nguyên với những diễn viên nhỏ như bọn họ?
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lương Yên nhìn vẻ mặt lạnh lùng tựa như đang tuyên bố “Ý ta đã quyết” của Lục Lâm Thành: “Chắc anh cũng biết Triệu Phi Phi nhỉ, xuất thân là một đạo diễn lớn, điểm khởi đầu lại chính là vạch đích mà rất nhiều người cả đời này không bao giờ chạm đến được. Rõ ràng sở hữu một khuôn mặt cực phẩm khí chất xuất chúng vô cùng phù hợp với màn ảnh rộng nhưng luẩn quẩn như thế nào mà lại chạy đi đóng phim thần tượng, cuối cùng thì bị chê bai tơi tả; Trường hợp của Vương Khôn chắc anh cũng không còn xa lạ nhỉ, rõ ràng là có kỹ năng diễn xuất tinh tế hợp với dòng phim điện ảnh, sau đó lấn sân tham gia vào phim truyền hình lập tức bị giễu cợt kỹ năng diễn xuất nát bét, khuôn mặt không cảm xúc; Còn có Chu Phàm nữa, doanh thu bán vé một bộ phim điện ảnh lên tới trăm triệu, cuối cùng tỷ suất khán giả xem phim truyền hình hắn đóng là con số 0,1 cả nước đếm ngược, tất cả đều thất bại thảm hại.’’
Lương Yên liệt kê ra một loạt đại thần điện ảnh hạ phàm đáp xuống phim truyền hình có kết cục mặt chạm đất cho Lục Lâm Thành nghe, để anh ta từ bỏ cái suy nghĩ trong đầu mình đi.
Lục Lâm Thành nghe Lương Yên nói, đột nhiên cười một tiếng: “Em đang suy nghĩ cho anh sao?’’
Lương Yên: “…” Người này mặt dày thật.
“Tôi chỉ muốn khuyên anh đừng dính vào chuyện này thì hơn, tôi có thể lấy được nhân vật chính này không là chuyện của tôi, anh nghỉ phép thì cứ nghỉ phép, nên quay điện ảnh thì quay điện ảnh thật tốt, đừng hạ phàm dấn thân vào phim truyền hình rồi cuối cùng làm không tốt mặt chạm đất được không?’’
Thấy cô lại từ chối một lần nữa, Lục Lâm Thành im lặng một lúc lâu, ngay khi Lương Yên đang chuẩn bị xoay người đi thì anh lại đột nhiên thốt ra một câu: “Chẳng lẽ em không muốn tận mắt nhìn thấy anh mặt chạm đất sao?’’
Lương Nghe nghe được lời này lập tức xoay người.
Lương Yên: “…”
Đạo diễn này, nếu ông đã muốn diễn mạnh mẽ như thế hay là hãy thay tôi diễn cảnh này đi.
Đạo diễn giải thích xong, ánh sáng đã sẵn sàng, diễn viên đã chuẩn bị xong, cảnh quay đầu tiên của “Tiên Quân động lòng người” chính thức được bắt đầu.
Ống kính máy quay sẽ bắt đầu từ lúc Lục Lâm Thành trong vai Tiên Quân hạ phàm lịch kiếp bị Lương Yên trong vai Yêu nữ bắt về Ma giới ném lên giường.
Đạo diễn hô action, Lương Yên hít vào một hơi thật sâu, cánh tay đặt trên người Lục Lâm Thành hơi dùng sức đẩy một cái, Lục Lâm Thành theo đà lui về phía sau, giả vờ như bị một lực mạnh tác động đẩy lên trên giường.
“Yêu nữ to gan! Ngươi muốn làm gì?’’ Lục Lâm Thành không hổ là ảnh đế, nhanh chóng nhập vai, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi nói.
“Ta rất thích ngươi, muốn được làm phu thê với ngươi.’’ Lương Yên đọc lời thoại xong, vốn dĩ lúc này cô nên thuận thế ức hiếp rồi ngồi lên trên người Lục Lâm Thành nhưng lúc cô vừa nhích đến gần nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông trước mắt lại hơi mắc kẹt một chút, động tác lập tức dừng lại.
“Cắt.” Đạo diễn đành phải kêu dừng
“Xin lỗi đạo diễn.” Lương Yên vội vàng xin lỗi, “Làm lại một lần nữa được không?’’
Chỉ một cảnh quay nhưng đã diễn đi diễn lại mười mấy lần mà vẫn không thể thông qua.
Nhìn bằng mắt thường cũng có thể nhìn ra được lúc này Lương Yên đang rất khẩn trương và xấu hổ, cảnh quay đầu tiên với chồng cũ lại là cảnh cô đang ức hiếp khinh bạc anh ta, chướng ngại tâm lý trong lòng cực kỳ nghiêm trọng, thực sự rất khó xử.
Vị đạo diễn này vô cùng chuyên nghiệp, mặc kệ hai người là chồng cũ vợ cũ cái gì đó, một khi đã bắt đầu diễn xuất thì nhất định phải toàn tâm toàn ý nhập tâm vào nhân vật của mình, hắn khoa tay múa chân giảng giải cho Lương Yên: “Cô đừng sợ hãi hoảng hốt như thế, trong đầu cứ nghĩ rằng bây giờ hắn không thể đánh lại cô, cô phải mạnh mẽ ngang ngược hơn nữa, bổ nhào ngồi lên người hắn rồi cúi xuống cưỡng hôn, sợ cái gì mà sợ.’’
Lương Yên không ngừng gật đầu tựa như gà con mổ gạo nhưng lúc bắt đầu quay ngồi xuống trên bụng Lục Lâm Thành, giữ chặt lấy cổ tay anh, sau đó theo như kịch bản cúi người xuống cưỡng hôn, cả người vẫn héo rũ mất tinh thần.
Lục Lâm Thành nhìn thấy gò má đỏ bừng như nhỏ máu của Lương Yên đang ngồi trên người mình, xem ra lần này lại không thể thông qua được rồi.
Cũng giống như đêm hôm đó, lúc ấy cô cùng dạng chân ngồi trên người anh như thế này, gò má đỏ bừng.
Đạo diễn lại hô cắt, Lương Yên nhanh chóng đứng dậy từ trên người Lục Lâm Thành.
Lục Lâm Thành ngồi dậy, nhìn Lương Yên gấp gáp nhảy xuống giường, đột nhiên cười một tiếng, nói: “Sao năm đó lại không thấy em khách khí với anh như vậy giờ nhỉ.’’
Đêm đó lúc cô giở thủ đoạn khinh bạc anh đã thẳng tay giật văng mất mất cúc áo sơ mi của anh.