Toàn Giới Giải Trí Đang Đợi Chúng Ta Ly Hôn – Chương 53 – Botruyen

Toàn Giới Giải Trí Đang Đợi Chúng Ta Ly Hôn - Chương 53

Khương Mộc gửi thông tin thiệp mời của buổi dạ tiệc từ thiện “Duyệt Tú”  mà Lương Yên nhận được đến “Nanh sói tụ hội.’’

Trong fanclub tràn ngập bầu không khí vui mừng nhảy nhót, quả thực còn kích động hơn cả chính đương sự Lương Yên.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

[A a  a a Yên của em cuối cùng cũng có tiền đồ rồi!]

[Chắc có lẽ đây là lần đầu tiên Yên Yên đi thảm đỏ phải không, thực sự không dám tưởng tượng đến hình ảnh Yên của em mặc đầm dạ tiệc bước vào thảm đỏ sẽ đẹp đến nhường nào nữa.]

[Ha ha ha ha đã anh tuấn thì phải đi cùng với giá trị nhan sắc giết người chứ.]

[Người mẹ già hạnh phúc nở một nụ cười thật tươi, Yên Yên phải đi tranh giành* cho mẹ.]

(*Tranh giành 争气 ở đây mang ý nghĩa không chịu thua kém, không chịu lạc hậu.]

[Chuyện này, lần đầu tiên lăn lộn trong vòng phấn nên không hiểu cho lắm, những buổi dạ tiệc từ thiện kiểu như thế ghê gớm lắm sao?]

[Tất nhiên rồi, những tiểu hoa đán được mời đến đó đều là người vừa có nhân khí lại có tiềm lực được người trong ngành coi trọng. Cô có biết Lý mỗ nào đó không, mỗi năm đóng biết bao nhiêu bộ phim, triển vọng phát triển không thua kém người khác, nhưng có năm nào được mời đến đi thảm đỏ đâu, Yên của em thật trâu bò!]

[Nghe ra có vẻ như lợi hại thật, hu hu hu làm một fan của Lương Yên quả thực rất có cảm giác thành tựu.]

Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

[Lương anh tuấn cố lên!]

Lúc này lương Yên đang thử lễ phục, một tay che ngực, một tay cầm điện thoại đi động,chăm chú đọc những bình luận sôi nổi của người hâm mộ trong fansclub, cười khổ.

Trong khi đó Khương Mộc ngồi bên cạnh cũng đang cầm điện thoại kiên nhẫn thuyết phục với đại diện nhãn hàng tài trợ trang phục: “Thực sự chỉ có một bộ này thôi sao? Thật không phải phép nhưng có thể cho chúng tôi đổi một cái khác được không, kính nhờ ngài.’’

(“Dáng người của Lương tiểu thư rất đẹp, bộ lễ phục này cực kỳ  phù hợp với cô ấy, chúng tôi hy vọng lần đầu tiên có thể hợp tác vui vẻ, có như vậy thì những lần tiếp theo dĩ nhiên cũng sẽ…’’ Nhân viên quan hệ xã hội của nhãn hàng trả lời vô cùng lễ phép nhưng đồng thời lại khiến người ta không có cách nào phản bác.)

Khương Mộc nói tiếng cảm ơn rồi cúp điện thoại.

Hắn quay đầu lại nhìn Lương Yên đang bận rộn sửa sang lại bộ lễ phục trên người mình, không ngừng kéo kéo cổ áo hình chữ V khoét sâu đến tận ngực lên.

Khuôn mặt Khương Mộc lặng lẽ đỏ bừng, che miệng ho nhẹ một tiếng rồi chuyển ánh mắt đi nơi khác.

Lương Yên nghe được âm thanh ngẩng đầu lên thì thấy Khương Mộc đã nói chuyện điện thoại xong, nhanh chóng cầm lấy áo khoác jean của mình ở bên cạnh mặc vào, sau khi xác định đã hoàn toàn che kín vùng ngực hở hang  mới yên tâm đứng thẳng người dậy.

Lương Yên nửa người trên mặc một chiếc áo jean tối màu, phía dưới là  váy dài quét đất màu đỏ bằng lụa mỏng, cau mày hỏi Khương Mộc: “Họ nói như thế nào?’’

Khương Mộc cũng cau mày, bất đắc dĩ nói:”Chỉ có thể là cái này mà thôi.’’

Lương Yên nghe xong thất vọng rũ mắt,ngón tay khẽ chạm vào chất lụa mềm mại trên làn váy, mím chặt môi.

Nếu như nói thảm đỏ là chiến trường khốc liệt của các nữ minh tinh thì trang phục sẽ là những chiếc áo giáp và vũ khí giết người không thấy máu của họ.

Một bộ trang phục phù hợp có thể giúp bạn vượt qua mọi chông gai, ở trên sân khấu đọ sắc mở một đường máu, còn với trang phục không phù hợp lại khiến sự xinh đẹp của bạn trở thành một thảm họa, bị những người đứng trong cùng khung hình dẫm xuống bùn đất.
Tuy là nói như vậy, nhưng lúc thực sự bước thảm đỏ, cảm nhận được ống kính camera đang nhắm ngay về phía mình, trong lòng vẫn hốt hoảng không thôi.  

Mặc dù trong lòng đang vô cùng khẩn trương hốt hoảng, lỗ tai đang đỏ bừng, nhưng trên trên khuôn mặt vẫn nở một nụ cười khéo léo.

Lúc hình ảnh Lương Yên với bộ váy tiên nữ màu đỏ nổi bật xuất hiện trong màn hình phát sóng trực tiếp.

Các fan cũng hơi sửng sốt, có phần kinh hãi.

[Trời ơi, giá trị nhan sắc này, quỳ.]

[Chiếc váy này đẹp quá đi mất! Không tôi sai rồi, Lương Yên càng đẹp hơn!]

[A a  a a, cô ấy không phải là người mà là tiên nữ.]

[Đôi bông tai đẹp quá! Hình như cái này chỉ có trong cổ tích mà thôi.]

[Cả người Lương Yên như bừng sáng ánh hào quang!]

[Dáng người này, mặc trên người một chiếc váy chữ V khoét sâu mà cũng có thể toát lên khí chất thần tiên phiêu bồng như vậy, thực sự.]

[Mọi người hãy cùng rú theo tôi nào: Không được nhìn chằm chằm vào ngực, không được nhìn chằm chằm vào ngực, không được nhìn chằm chằm vào ngực, không được kinh nhờn tiểu tiên nữ, không được khinh nhờn tiểu tiên nữ.]

……

Lương Yên lại ưỡn ngực  đi về trước một lần nữa, mặc dù cảm nhận được tất cả ánh mắt lẫn ống kính máy quay của những người xung quanh đều đang tập trung về mình khiến da đầu hơi tê dại.

Lòng bàn tay siết chặt đổ đầy mồ hôi, giày cao gót vững vàng đạp trên mặt đất, ngẩng đầu ưỡn ngực, nhìn thẳng về phía trước, nước chân kiên định, tiếng bước chân mạnh mẽ có lực “lộc cộc” vang lên, dũng cảm đi lên, thậm chí còn không  quay đầu nhìn lại dẫu chỉ một lần, nhanh chóng vượt qua một người lại một người đi  thảm đỏ trước qua, tựa như đang thi đi bộ marathon, chẳng mấy chốc đã đi hết thảm đỏ.

Nhiếp ảnh gia:???

Khán giả xem phát sóng trực tiếp:???

Các nhiếp ảnh gia vừa mới chuẩn bị căn chỉnh góc độ cho những bức ảnh lớn xinh đẹp nhất, fan hâm mộ đang chuẩn bị điên cuồng liếm nhan thì đã thấy Lương Yên biến mất ở đầu thảm đỏ và xuất hiện ở cuối thảm đỏ.

Ở giữa thảm đỏ chỉ dừng lại một giây, tổng cộng từ đầu đến cuối khoảng chừng  nửa phút.

Vì thấy tất cả mọi người đều chỉ  thấy được một người phụ nữ mặc một chiếc váy màu đỏ tựa như yêu tinh ma mị, lướt qua màn hình nhanh như một cơn gió.

Chuyện này, chuyện này, chuyện này, quá nhanh rồi!

Các tiên nữ đều tùy hứng như vậy sao?

Trai tim Lương Yên vẫn luôn ở trong tình trạng căng thẳng, cuối cùng cũng đã đi xong thảm đỏ, sau đó lập tức đưa tay che chắn trước ngực, thoải mái rồi.

Ngay khi cô đang chuẩn bị thở phào nhẹ nhõm một cái thì lúc này lại đột nhiên nghe được có tiếng người gọi mình trong số nhóm các nhiếp ảnh gia phía sau:

“Lương Yên, quay lại.’’

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.